Thiên Xuân Mộng
Thiên Xuân Mộng
Thông tin truyện: Thiên Xuân Mộng
- Xin cho hỏi, đây là đâu ạ?
- Là Thiên Xuân quốc. . .
Giấc mộng này, sao cứ đeo bám cô mãi thế?
. . .
Nếu có kiếp sau, ta hy vọng phụ hoàng và hoàng hậu sẽ là cha mẹ của ta nhưng ca ca là 1 người xa lạ. . Bất cứ ai cũng mong muốn ca ca của ta là ca ca của họ, chỉ có mình ta lại không muốn. . .
. . .
Nam nhân kia khí phách hơn người. Tú Anh không nhìn rõ mặt nhưng rõ ràng là rất tuấn tú, hơn nữa, tiếng đàn rất hay. Tiếng đàn vừa ai oán vừa thánh thót, vừa nghe đã có cảm giác say sưa, lưu luyến. Người con gái đang nhảy múa theo điệu nhạc xinh đẹp như tiên nữ, dáng vấp thon thả nhanh nhảu tựa chim én, nét xinh đẹp thoát tục không phải ai cũng có…Nhưng, cô gái đó là cô kia mà!
- Ta là Hạ Tử Anh. . .
- Hạ Tử Anh? Sao cô lại giống tôi đến vậy?
- Ta chính là kiếp trước của cô! Ta có thể nhờ cô chuyện này hay không?
- Cô nói thử xem. . .
. . .
- Máu của ta rất lạ thì sao? Ta đâu phải người ở đây! Ta nói chuyện được với các ngươi cũng là lạ lắm rồi!
. . .
- Tiểu tử, sao ngươi lại giống nữ nhi thế?
- Đó là chuyện của ta! Tránh đường. . .
- Ha ha, ngươi rất thú vị.
. . .
- Không ngờ, công chúa Thiên Xuân quốc chỉ hữu danh vô thực. . .
. . .
- Ngươi nghĩ có thể cướp đi ngôi vị của ta hay sao? Dù sao ngươi cũng chỉ là người ngoại tộc của đám Thiên Xuân. . .
. . .
Ta đâu có muốn mình yêu chàng. . .
. . .
100 ngày sắp hết, ta lại sắp phải trở về cuộc sống hiện tại của ta. Dù lúc trước ta đã rất muốn quay về nhưng mà lúc này, ta chỉ muốn ở cạnh chàng. Nghe tiếng đàn của chàng, quên đi những muộn phiền nhân thế. Trân trọng từng giây, từng phút chúng ta bên nhau. Ta đã phải đánh đổi cả tính mạng của mình chỉ vì vài ngày ở cạnh người ta yêu. . .
. . .
Ta muốn mình mãi mãi chìm trong giấc mộng này, dù tan xương nát thịt, không có ngày mai ta cũng cam lòng. . .
. . .
Những giây phút cuối cuộc đời, chàng mới nắm chặt tay ta xin ta đừng đi? Đã bao giờ chàng nghĩ cho ta chưa?
. . .
- Ta không cần biết là kiếp này hay kiếp sau, ta vẫn sẽ luôn ở cạnh nàng, vẫn luôn tìm ra nàng và yêu nàng. . .
- Người không được thất hứa! Bởi vì ta tin. . .
- “Chân mệnh thiên tử” có thể thất hứa với nàng hay sao?
- Nhưng đáng tiếc, thiếp chỉ còn kiếp này. . . Thiếp không thể trở về nơi thiếp đang sống, cũng không thể cùng chàng kết tóc se duyên trọn cuộc đời. . .
Đừng oán hận thiên địa khi hữu duyên vô phận. Ta và chàng đã lãng phí 1 kiếp người vô nghĩa. Thiên hạ là của chàng, chàng hãy tự nắm giữ. Ta vẫn dõi theo chàng, vẫn yêu chàng mãi mãi nhưng lại không hy vọng chàng đời đời kiếp kiếp nhung nhớ ta. Ta hy vọng, sẽ có một cô gái thay ta chăm sóc chàng. Và chàng đừng xem cô gái ấy là người thay thế, lãng phí nửa cuộc đời của cô ấy. . .
~~~Ta không thích bỉ ngạn nhưng vì nàng thích, ta sẽ luôn mang những thứ nàng thích bên mình. . .~~~
~~~Những thứ càng đẹp thì càng độc. . . Giống như chàng. . .~~~
~~~Tú Anh là người rất keo kiệt, ta chỉ xin có giọt máu cũng mặt nặng mày nhẹ, vậy mà vì ngươi lại vắt kiệt hết máu, vắt kiệt nhan sắc, tuổi đời. . .~~~
~~~Đừng lo, ta không sao. . .~~~
Những ngày cuối đông, tuyết rơi trắng xóa, lạnh lùng, vô tình. . . Sáng hôm sau, tuyết tan, xuân đến, bỉ ngạn nở đỏ cả cánh rừng, kí ức của người chết được cất giấu trong bỉ ngạn hoa, có lá không có hoa, có hoa không có lá, ươn ươn dở dở, đau thương, bạc phận chôn vùi dưới sắc đỏ của hoa. .