Thiên Sứ Mưa
Thiên Sứ Mưa
Thông tin truyện: Thiên Sứ Mưa
Trần Hoài Dương: Là một nữ sinh rất bình thường nhưng lại có điểm thu hút rất đặc biệt. Có một mối tình trung học trong mơ nhưng lại bí ẩn vô cùng. Là một người khó đoán.
Nguyễn Thiên Bảo: học sinh đứng thứ 3 toàn quốc, thiếu gia tập đá quý IM nổi tiếng, là mẫu người lý tưởng của 250.000 nữ sinh. Mối tình đầu bí ẩn của Hoài Dương.
Phạm Tùng: Ấm áp và dễ chịu, anh trai kết nghĩa của Dương.
Và một nhân vật chính nữa nhưng sẽ giới thiệu sau…
Tóm tắt:
Mưa…
Vật thể cô coi là đẹp nhất…
Mưa…
Vật thể cô cho là lãng mạn nhất…
Nhưng Mưa…
Cũng tượng trưng cho sự nuối tiếc muộn màng của cô…
Và con tim đã chết của anh…
Mưa mùa hạ là bắt đầu của mối tình lạng mạn thời trung học, có vui vẻ, có mơ mộng, có hờn giận, có nũng nịu…
Mưa mùa hạ, cũng là cái kết mãi mãi không thể nào quên…
Đau khổ và thống hận
Bắt đầu, kết thúc rồi lại bắt đầu…
…
“Trần Hoài Dương, tôi hận em, tôi hận vì em phá hỏng lòng tự trọng của tôi, tôi hận vì em đã dám bỏ mặc tôi, tôi hận...vì mãi mãi chẳng thể quên được em..”
“Sự đau khổ của em nằm sau chiếc mặt nạ thủy tinh vui vẻ mà mãi mãi em chẳng thể nào tháo nó ra, sự đau khổ của em là nước mắt hàng đêm thấm đẫm gối mềm, sự đau khổ của em là mảng kí ức nằm trong chiếc hòm kín mà em không đủ cam đảm để mở nó ra…”
“Tình yêu của em là thứ xa vời tôi chẳng thể với đến, chỉ có thể lảng lặng đứng nhìn chờ một ngày em tuột khỏi tầm tay. Sự hồn nhiên vui vẻ của em là nỗi đau vô hình của tôi, nụ cười ngọt ngào của em là thứ rượi vang đã uống rồi sẽ nghiện mà kẻ ngốc như tôi chẳng thể nào cưỡng lại. Tại sao lại là em? Con nhóc ngốc nghếch thích tự do? Vì sao tôi lại yêu em?”
…..
Rốt cuộc chỉ vì yêu mà đau khổ, vậy thì thôi đừng yêu nữa, có lẽ sẽ bớt khổ đau…
(au~~~)
….