Phù thủy tình yêu
Phù thủy tình yêu
Thông tin truyện: Phù thủy tình yêu
Có ai nghe qua câu chuyện CINDERELLA chưa? Đó chính là tên nguyên gốc của câu chuyện “Cô bé Lọ Lem” đấy. Tiếng chuông 12 giờ đêm vang lên, nàng Lọ Lem vội vã bỏ rơi Hoàng tử ra đi, chỉ để lại một chiếc giày thủy tinh tuyệt đẹp. Đó là nhân vật mà các cô gái thích mơ mộng trên toàn thế giới tranh nhau bắt chước. Còn tên tôi là CINRELLA! So với cái tên CINDERELLA chỉ kém nhau có 2 chữ, đó chính là chữ “DE”! Hi hi! Nghe cũng ổn đấy chứ? Cái tên này chính là niềm tự hào của tôi đấy. Ông trời thật thương yêu tôi, ban cho tôi một cái tên liên quan đến tình yêu và giấc mơ. Lẽ nào từ lúc sinh ra ở cõi đời này tôi đã được số phận an bài nhất định sẽ trở thành công chúa đẹp tuyệt trần hay sao? Thời bé, tôi cứ cố chấp cho rằng là như thế, và cứ tin rằng sẽ có một ngày mình sẽ giống như cơ bé Lọ Lem mang đôi giày thủy tinh vào chân, tìm được hoàng tử của lòng mình, cứ thế mà ôm mộng chờ đợi…
Bắt đầu từ thuở còn học mầm non, cầm lấy cuốn truyện cổ tích, miệng ngậm cây kẹo mút cười ngây ngô một mình, chính là thời kỳ Cinrella cảm thấy hạnh phúc nhất… Đúng rồi! Khi ấy trong lớp có một bé trai mới chuyển đến lớp tôi học tên là Hàn Chân Hy. Cậu ấy trông rất ốm yếu nhỏ con, giống như con khỉ con được yêu thích nhất trong sở thú vậy. Lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Chân Hy, tôi không một chút nể tình mà ôm bụng cười một trận nắc nẻ…
Nhưng không lâu sau đó, tôi không còn cười ngạo cậu ấy nữa, bởi vì tôi đã chứng kiến cảnh cậu bé trong lớp có biệt hiệu là “Tiểu ác ma”, ỷ to con nên dùng thân hình béo phì của hắn đè lên người Chân Hy hòng ăn hiếp cậu ấy, nhưng mặc dù Chân Hy đau đớn đến ê ấm cả người, không còn sức lực để chống trả, vẫn không có ý định dầu hàng.
Thật là một thằng nhóc kiên cường! Lòng “háo sắc” của tôi đã bắt đầu được gieo trồng từ lúc đó (Hi hi!)
“Ngừng tay!” Nghe tiếng gào nghĩa hiệp của tôi, “Tiểu ác ma: lập tức khựng tay lại tích tắc trong nửa giây, sau đó hắn chạy thẳng qua bên tôi, nhếch cái miệng rộng lớn nhiều mỡ ra, giơ cao nắm đấm tròn vo lên dọa nạt: “Muốn gì hả? Muốn chết phải không?” Tôi “Oa” lên một tiếng thật lớn, ngay lập tức gây được sự chú ý của tất cả ánh mắt, đương nhiên là bao gồm cả ánh mắt của cô giáo. Cô kịp thời đến giải vây cho chúng tôi. Diễn biến của sự việc xảy ra đúng như tôi nghĩ! (Hi hi! Tuổi còn nhỏ mà tôi đã biết sử dụng mánh khóe rồi đấy!) Kết quả đương nhiên là tôi và Chân Hy toàn thắng rồi! Từ đó, sự hung dữ của “Tiểu ác ma” đã được giảm bớt, và cũng làm nên mối tình bằng hữu kéo dài suốt 16 năm trời của tôi và Chân Hy!
Tôi cứ kiêu hãnh lớn lên trong trạng thái của một nàng công chúa… Khi càng ngày càng bị mọi người phớt lờ, chịu đựng càng ngày càng nhiều ánh mắt xoi mói của người khác, và không còn nhận được nụ cười ân cần của hoàng tử nữa, lúc đó tôi mới phát hiện hình ảnh phản chiếu trong gương của mình đã bắt đầu biến dạng. Quanh khuôn mặt hình trái xoan đã bị những túi mỡ nho nhỏ bao quanh, mái tóc mượt mà như tơ lục đã trở nên xơ xác như rơm bám chặt vào đỉnh đầu. Bởi do thường xuyên chơi bóng rổ, nên thân hình mảnh khảnh của tôi đã trở nên cơ bắp.
Không thể nào như thế được! Không thể nào như thế được! Công chúa phải có dáng vẻ mỏng manh… Ngay cả một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi bay… Những nàng công chúa như thế mới khiến cho người ta tiếc thương, mới cần đến sự bảo vệ của hoàng tử…
Mọi người nghỉ rằng tôi sẽ đau khổ phải không? Nghĩ rằng tôi sẽ từ bỏ giấc mộng công chúa phải không? Câu trả lời là… “Không!”
Tôi bây giờ không thể trở thành công chúa cũng không sao, bởi vì… Hi hi… Hoàng tử đã ở ngay bên cạnh tôi rồi đấy!