Yêu Mà

Chương 29


Đọc truyện Yêu Mà – Chương 29


Vào lớp thì mọi người vẫn đang chờ bé Kiều diễn, em nó vừa set up xong sân khấu.- Có gì không Giáng Kiều? – mình to nhỏ.- Duy xem, đọc được cái này không? – bé Kiều đưa sheet nhạc cho mình- Đọc được, sao vậy?- Lát đệm cho Kiều hát nghe, cứ chơi theo hợp âm trong sheet là được.- Hả?- Toàn hợp âm cơ bản, dễ mà, Duy chơi được mà đúng không?- Sao biết?- Cái đó nói sau, lát nhờ Duy nhé.Nói rồi em nó xua xua tay ra dấu cho mình lui vô cánh gà.

Nói là cánh gà chứ thật ra nó là cái bàn giáo viên rồi tụi lâu nhâu kia dựng một miếng bìa cứng to lên làm hậu đài.

Cơ mà mình ngồi đây đứa nào lo đồ ăn.

Ngó ra thấy bé My nhìn vô lớp đưa tay ra hiệu mọi thứ vẫn ổn.

Thôi kệ, ngồi đây nghỉ rồi ngắm bé Kiều cũng được, xinh dễ sợ.

Tóc buộc đuôi gà, để lộ phần gáy trắng ngần thon gọn, anh em thì sao chứ mình thì đứng ngồi không yên khi thấy cảnh đó.- Đầu tiên mình xin trình diễn bài “người tình mùa đông”, mong các bạn không chê.Khán giả vỗ tay sau phần mồi của…mấy đứa lớp mình.

Mọi người bắt đầu im lặng khi tiếng đàn bắt đầu cất lên.

Đoạn intro phải nói là xuất sắc.- Đường vào tim em ôi băng giá…Đoạn intro thì Như Quỳnh nhưng vào phiên khúc thì đúng…như quỷ.

Trường độ và cao độ thì chuẩn nhưng âm thanh khàn đặc, các bạn có thể tưởng tượng theo giọng hát của Jaian trong Doraemon ấy.

Phía dưới bắt đầu có những cái lắc đầu ở ngoài cửa thì mình thấy có nhiều cái bĩu môi.

Ui cha, giọng bé Kiều bình thường ngọt ngào mà vô bài hát nghe thấy ghê vậy.Tuy vậy, thần thái của bé Kiều vẫn tự tin và rất tự nhiên nên khán giả cũng không dám ho he gì.


Hết phiên khúc thứ nhất bé Kiều quay qua mình và lè lưỡi kiểu đang trêu mình.

Mình là mình cực kỳ yếu đuối trước cái biểu cảm đó, kiểu dù em có làm gì sai trái thì anh cũng nguyện lăn xả mà bỏ qua hết.

Cơ mà cứ vầy thì phần văn nghệ này toang mất, xuất hiện hoành tráng mà lên sóng lại xám xịt.

Ngay lúc ấy:- Đường vào tìm em mấy giăng kín…Lần này thì giọng vừa trong vừa ngọt, từng chữ từng câu hát thánh thót đi vào lòng người.

Vậy ra nãy là cố tình diễn lỗi, giờ mới là diễn thật.

Có mấy đứa lấy điện thoại ra thu âm lại nữa.

Gần hết điệp khúc thứ hai thì em nó vẫy mình ra.

Thanh niên mặt đần thối bò ra đứng làm nền.

Bé Kiều vẫn tiếp tục diễn cho đến hết đoạn điệp khúc lần hai và kết bằng một hợp âm rải rồi bất ngờ…!đưa cây guitar cho mình.

Sau đó bé Kiều chỉ tay vào sheet nhạc và gật đầu ra hiệu cho mình chơi theo hợp âm đã viết sẵn.

Thân linh lệ, cấp trên sai đâu đánh đó, chơi luôn sao phải ngại.

Phần đó là đoạn dạo thường chơi sau điệp khúc để chuẩn bị vào phiên khúc tiếp theo.


Được một đoạn thì bé Kiều cầm sẵn Violin và song tấu chung với mình.

Phải nói là em nó chuẩn bị khá là kĩ lưỡng, cơ mà nếu không có mình thì em nó chơi Violin với ai? Đang thắc mắc thì hết đoạn dạo.

Phần tiếp theo mình sẽ để lời bài hát vào, sau này mới hiểu nghĩa chứ lúc đó nghe biết giai điệu thôi chư có hiểu chi mô.Tsukuri warai ga, Umaku nari mashita (Giờ đây em đã khéo léo hơn khi mỉm cười rồi)Ru-ju hiku tabi ni Wakarimasu (Em biết vậy mỗi khi lớp son hồng trôi đi)Ano hito oikakete Kono machi e tsuita koro wa (Khi theo anh đến nơi thành thị phồn hoa này)Mada Ru-ju wa tada hitotsu usu zakura (Em vẫn c hỉ dùng duy nhất một màu son, màu hoa anh đào)Ano hito oikakete Kurikaesu hito chigai (Vẫn cứ mãi theo hình bóng anh nơi xa đó)Itsu ka naki narete (Từ khi nào đó em đã quen với những giọt lệ rơi)….Hết bài thì được vỗ tay rõ to, bé Kiều hát vừa hay lại diễn nhập tâm làm ai cũng say đắm chìm vào bản nhạc.- Cám ơn mọi ngươi, Kiều có thể biểu diễn tiếp được không ạ?- Tiếp đi bạn ơi.

– một đứa ở dưới với lên, xung quanh cũng có vẻ đồng tình.- Vậy mình xin được tiếp tục với nhạc phẩm “Công chúa bong bóng”, ngoài ra xin các bạn cho tráng pháo tay ủng hộ anh bếp trưởng đã tài của lớp mình nhen.

– ố ồ, em nó còn nhớ đến mình.

– xin phép các bạn vài phút cho bọn mình chuẩn bị.Nói xong thì bé Kiều quay ra cửa ra dấu cho tụi lớp mình tiếp tục…chào hàng.

Màn này chắc có tập từ trước, mượt như lụa Hà Đông.- Duy chơi được bài này không? – bé Kiều chỉ vô sheet nhạc rồi thi thầm với mình.- Cũng được, Duy cũng thích bài này.- Vậy hát với Kiều nha.- Bóc lột sức lao động dzậy.- Đi, bài này song ca nam nữ mới hay mừ- Ăn cà chua thì đừng có kêu tui hứng đó nghe.- Duy không hứng cho Kiều thì ai hứng?- Ợ.- Hihihi, chơi nào.Hai đứa to nhỏ phía trên còn bên dưới mình cảm thấy có một số anh mắt ghen tỵ đang nhìn mình.

Song ca với người đẹp mà, oai như cóc.Mình vẫn ngồi đó còn bé Kiều vòng ra phía sau và quàng tay qua cổ mình, mình có thể cảm nhận được sự mềm mại và mùi hương của bé Kiều, lần đầu trong đời được crush ôm, phê voãi.- Duy à, anh có biết câu chuyện về công chúa bong bóng không, kể cho em nghe với.- Hên xui, để anh nhớ đã.- Đoạn đầu để Kiều rải nghen.

– bé Kiều thì thầm.Rồi bé Kiều vòng tay xuống và bắt đầu rải, còn mình bấm hợp âm, song tấu hợp nhất là đây.

Hết phiên khúc thứ nhất thì bé Kiều móc cây sáo móc sau lưng ra đúng kiểu cun ngầu và thổi làm nên cho mình.“Guitar, violin, flute, con quái vật gì thế này?” – mình nghĩ thầm.Cứ như vậy, lúc mình hát thì bé Kiều dung sáo hoặc violin để đi kèm, bài hát có hồn hơn hẳn.- Mưa hư quá à, anh không có được như mua đó nghen.- Bảo đảm khác xa luôn.

– mình chốt.- Cảm ơn các bạn đã lắng nghe ca khúc công chúa bong bóng.


– bé Kiều đứng dậy rồi chào khán giả, mình cũng ăn hôi đứng lên, chuẩn bị chuồn.- Các bạn muốn nghe nữa không ạ? – bé Kiều ấn vai mình ngồi xuống.- Có, tiếp đi hai ấy ơi.

– giọng thằng Cảnh, cơ mà đám còn lại cũng ủng hộ.- Vậy các bạn cho tụi mình ít phút để chuẩn bị nhé, vì bất đắc dĩ nên Duy thực sự chưa có tập dợt gì hết, lên là diễn luôn đó, các bạn cho Duy một tràng pháo tay nữa khích lệ với.

– một tràng pháo tay tán thưởng, ấm cả lòng.

– trong khi chờ đợi các bạn mua thêm đồ ăn và nước uổng ủng hộ lớp tụi mình nha.Nhỏ này mà đi bán kẹo kéo là đúng chuẩn, bé lái ngọt như mía lùi.- Uống miếng nước nè Duy.

– bé Kiều hớp một ngụm rồi đưa ly nước cam cho mình.- Ờ ờ ờ.

– làm một hớp thấy kiểu như được hồi sinh.Bé Kiều lật sheet sang bài khác rồi cũng hỏi mình có chơi được không.

Dào, cỡ này nhằm nhò gì với anh Duy có aura nhân vật chính.- Tiếp theo là bài “Vẫn tin mình có nhau”, xin được trình bày trước quý khán giả.Lần này thì bé Kiều không dùng sáo hay Violin nữa, em nó chuyển sang chơi…trống.

Percussive fingerstyle là một trong những kĩ thuật guitar dễ luyện nhưng khó thành thạo nhất.

Cơ bản là chỉ đập tay vào dây hoặc thân đàn nhưng để tạo rao âm thanh và nhịp điệu như mong muốn thì phải tập nhiều lắm.“Con nhỏ này, xác định luôn, người ngoài hành tinh”Mình lại nghĩ thầm trong khi không biết đang phiêu vì giai điệu hay phiều vì mùi hương từ người bé Kiều, hiện tại thì trò hai người một guitar đang tái diễn.Xong hết bài này đúng bụng phê mắt lòi.- Cám ơn các bạn, chương trình của tụi mình đến đây là kết thúc, hẹn gặp các bạn vào một ngày không xa ạ.Có một vài biểu cảm thất vọng cơ mà nhìn bé Kiều vã mồ hôi thì mọi người cũng vỗ tay phát cuối rồi tan.- Mọi người nhớ mua thêm đồ ăn ủng hộ, đặc biệt ủng hộ bạn bếp trưởng đặc biệt của tụi mình nữa nha.Trước khi kết em nó không quên quàng thêm tạ cho mình gánh.

Vậy lả kiếp anh Duy nhạc sĩ kéo dài được hơn 20 phút rồi lại quay về kiếp ô sin.

Nãy giờ cũng không bán được nhiều vì mọi người chú ý vào nghe biểu diễn rồi, giờ xong chúng nó lại mua xối xả, bé Kiều cũng đứng ra chào hàng, có gái đẹp ra có khác, đúng 6h30 là bán hết sạch sẽ.- Dọn hàng thôi mọi người ơi.

– bé My kêu gọi lâu la.Mấy đứa qua giờ ăn chơi phè phỡn thì giờ đến lúc cày.

Những đứa nào đã góp công ngày hôm nay thì được nghỉ sớm, nói là nghỉ sớm nhưng ngày hôm sau thì cả lớp vẫn phải dọn dẹp lại vì phải trả lớp học về vị trí của nó.


Hiện giờ chỉ là dọn dẹp sơ sơ cho gọn thôi.- Thằng này ghê mậy, biết chơi guitar luôn.

– bạn Cảnh thiếu điều muốn xin chữ kí của mình đây mà.- Hai người có tập trước luôn hay sao? Chơi thấy không bị khớp luôn.

– bé My hỏi.- Không, tập tành gì đâu, nãy mới bị kéo vô mà.

– mình trả lời.

– với cả Kiều làm hết rồi.- Càng ngày thấy mày càng ghê rồi đó con trai.

– thằng Trí nhảy vào- Thôi, xong hết rồi mọi người giải lao đi lát còn qua coi Kim Sa thi nữa đó, Duy qua đây với Kiều chút.Bé Kiều kéo mình tách ra khỏi đám lâu nhâu.

Ra khỏi tầm mắt đám cú vọ được một khoảng vừa phải mình bắt chuyện.- Bữa nay…Giáng Kiều…xinh ghê.- Thật hả, Duy thấy xinh hả?- Ừ, nhìn không chớp mắt luôn.- Nhìn gì? Ai cho nhìn mà nhìn hả?- Thấy…người đẹp là nhìn, cần gì ai cho.- Á à, mà thôi, là Duy nên bỏ qua.- Ý là sao.

– nghe có mùi thính.- Thì Kiều coi Duy như chị gái mà, nên có gì đâu, hihihi.

– hóa ra bả.- Đệch…úi úi, đau.- Không có được nói từ xấu.- Hự, rồi, xin lỗi.- Ngoan, vậy mới là chị em tốt, hihihi.

– vâng trong mắt em anh chỉ là một người chị.

– Ui, đeo cái này mỏi vai quá.- Đưa đây.

– nói rồi mình lấy túi đựng đàn của bé Kiều.

– người thì bé chơi cái tui rõ to.- Có mấy cái to to thì mới thấy Kiều bé bỏng chứ.- À rồi thì bé bỏng, mà sao Giáng Kiều biết chuyện đó?.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.