Yêu Mà

Chương 28


Đọc truyện Yêu Mà – Chương 28


Khởi đầu thì không có gì đặc sắc lắm, lèo tèo vài mống đi qua đi lại ngó phát rồi đi, quả này tối nay ăn cuốn mệt nghỉ.- Mọi người, vô ăn nè.

– mình gọi mấy đứa cùng lớp.- Ăn rồi lát lấy gì bán mày? – thằng Cảnh càm ràm.- Ăn đi, nhiều lắm, chứ tụi bay không ăn hồi ế cũng phải ăn à.- Buôn bán chưa gì đã trù ế mậy.- Thế mày nhịn, Ngọc My, Bạch Tuyết, ăn nhé.- Ừ, cho My một ít.- Được luôn hả?- Thử đi Tuyết, Duy làm đồ ăn ngon lắm đó.

– bé My quảng cáo.Mình cắt đôi một cái gỏi cuốn và hai cái bò bía xếp lên đĩa hình cánh quạt cho bắt mắt rồi đưa cho mỗi đứa một phần.- Của hai bạn đây!- Chuyên nghiệp quá ta! – Tuyết nói.- Ăn thử đi coi được không.- Ngon!- Ngon thiệt hả, Duy cho Trang một phần với.- Đệch, tính ra là bà cũng gói mà không tin tưởng bếp trưởng gì hết hả? – mình thấy cay cay nơi khóe…mũi.- Âu biết âu, thôi mà làm đi mà.

– bé Trang nài nỉ.- Đây, của bà nè, còn cái này của Ngân.- Bếp trưởng hiểu ý ghê đó, hihihi.Tình hình có vẻ khả quan hơn, mặc dù toàn mấy đứa lớp mình nhưng ít nhất còn đỡ hơn đứng phủi ruồi.

Mục đích chính là câu khách, buôn bán đồ ăn thì quan trọng là phải cho khách hàng tiềm năng thấy món ăn hấp dẫn thì người ta mới vô mua.

Quầy nào cũng tương tự nhau nên nếu không biết chiêu trò thì có mà chờ mãn kiếp.- Mấy cuốn này bán sao vậy bạn? – có khách- Bò bía 2k/1, gỏi cuốn 3k/1, mua theo phần thì 10k có 3 bò bía và 2 gỏi cuốn.


– mình trả lời- Hình như hơi mắc.- Không có mắc đâu, cuốn tụi mình làm to hơn bên ngoài, với lại nguyên liệu toàn đồ tươi ngon không à.

Ăn thử nghen, không ngon thì không phải trả tiền.

Có ai bị dị ứng đậu phộng không? – hai đứa lắc đầu.

– ăn cay được không? – lần này thì gật đầu.Mình cắt một cuốn bò bía ra làm hai rồi rưới nhẹ ít tương, rắc ít đậu phộng và bỏ miếng ớt lên.- Nè, hai bạn ăn thử đi.- Ngon quá, cho mình một phần nhé.- Mình một phần luôn.- Xong ngay, hai bạn uống nước không, nước cam đặc biệt 4k/1.

– quảng cáo tới tấp nào- Có gì đặc biệt vậy bạn?- Sơn, đưa tao trái cam.Bà cái thằng, nó quăng qua luôn, chụp hụt thì toi quả cam rồi.

Mình cắt làm đôi rồi vắt ít nước cam vào li.- Thử xem.

– mình đưa cho con bé vừa hỏi- Nước cam bình thường thôi mà? – nó nhắp thử một ít- Chờ tí – mình vắt phần còn lại vào li rồi bỏ đường và ít muối vào.

– thử lại xem.- Ù, ngon hơn hẳn luôn, lợi hại thiệt.

Cho hai ly nước cam đặc biệt luôn nghe.- Của hai bạn 28k, qua bên đó lấy nước rồi tính tiền luôn nghe, 5h nhớ quay lại, tụi mình có văn nghệ phục vụ đó.- Không tính tiền cuốn ăn thử hả?- Quà khai trương cho hai người đẹp, cám ơn hai bạn nhiều.- Hihi, không có chi.

– nịnh nọt tí là tít con mắt.- Duy hay ghê ha.

– bé Trang bắt đầu ngưỡng mộ mình.- Có nghề mà, hê hê.Sau đó thì khách bắt đầu đông, cơ mà như này chả là gì so với nhà hàng của bà Kha mấy hôm cuối tuần.- Ê, mấy cái tô nhựa để làm gì vậy?- Sáng mua thấy rẻ nên mua luôn, cần gì thì lấy ra xài.

– thằng Minh trả lời mình- Tụi bay tính…húp nước mắm bằng tô à? – khổ đời mấy đứa này quá.


– Mà khoan, Minh, mày chạy ra ngoài đi mua chục gói mì về đây được không?- Ăn gì chục gói ghê vậy mậy?- Cỡ tao ăn phải vậy mới đủ, đi lẹ đi.Nói rồi nó cũng lật đật chạy ra ngoài trường mua, trong khi chờ nó thì mình bắt nồi nước lên bếp chuẩn bị nấu mì.

Lát sau đã thấy nó quay lại.- Cho tụi mình hai phần cuốn đi bạn.- Có ngay, mà mới cập nhật món mới, mì xào lucky 7, chỉ 7k một phần ngon nhức răng.- Không ngon trả tiền lại đó.- Chơi luôn, lấy một phần nghe, hai bạn vào trong ngồi chờ 5’ là có ngay.- Duy tính làm gì vậy? – Kim Ngân hỏi.- Coi là biết nè.Mình bắt chảo lên bếp chờ nóng, trong khi chờ thì mình đổ vắt mỳ vào tô, chế nước sôi rồi quay lại chiên trứng.

Sau đó thì mình đổ phần nước nhúng mì đi rồi bỏ bột nêm và dầu vào là xong.- Mì xào trứng ốp la, đơn giản dễ chơi dễ trúng thưởng.

Duy đem vô cho khách rồi quay ra liền.Nói rồi mình vác đồ vào lớp cho hai nhỏ kia.- Của hai bạn đây.- Sao nhiều đĩa vậy? – một đứa hỏi.- Chờ tí.Mình đổ mỳ qua đĩa trống, sau đó lấy rau trang trí xung quanh, cuối cùng là bỏ trứng lên trên phần mì rồi lấy lọ tương ớt vẽ số 7 lên trên quả trứng.- Mì xào lucky 7, ăn kèm chanh tự vắt, ăn đến đâu vắt đến đó sẽ ngon hơn là trộn lên nhé.- Ù ôi, nhìn hấp dẫn ghê.- Bạn gì ơi, cho bàn mình một phần giống vậy được không?- Có ngay, ba bạn chờ chút chíu nghe.Bí kíp buôn bán là đôi khi cần phải tạo ấn tượng, hê hê.

Nhìn thấy cái đĩa mì đó muốn ăn một nhưng khi thấy khâu chuẩn bị từ đầu thì phải muốn ăn gấp mười.

Chiêu này của chị Kha, bả ngoài trình nấu ăn và biểu diễn thượng thừa còn có cả ngoại hình nữa, khách cứ gọi nườm nượp.Hai mươi phút sau thì hết sạch mì, biết vậy bán mì từ đầu, vừa khỏe vừa nhanh, bán một lời ba.- Tao đi mua thêm mì nghe.

– thằng Minh nhanh nhẩu.- Thôi không làm được nữa đâu, trứng với chanh hết rồi.

Mày di lấy thêm xô nước sạch được không, rửa tay.- Ok để tao.Vèo cái đã tới 5h, bắt đầu nghe tiếng nhạc, muốn vô nghe mà phải đứng ngoài chào khách.- Ù, Kim Sa bữa nay xinh ghê ta.


– Trang nhận xét- Giọng bả cũng hay nữa, tụi nó bu quanh lớp mình quá trời kìa – Ngân nói- Hai bà muốn thì vô coi đi, tui ở đây được rồi.- Được không?- Thoải mái đi, cần tui gọi.- Ừ vậy nhờ Duy, đi Ngân.Khách bắt đầu chú ý vào cái màn ca hát trong lớp nên ít người mua đồ ăn, đứng buồn không có gì làm nên tự gói tự ăn luôn.- Tay nghề mình dạo này lên quá.- Ùm, lên thiệt, ngon! – giọng bé Kiều.Một pha cướp bò bía trắng trợn, mình chấm miếng tương đang đưa giữa chừng lên miệng thì em nó từ đâu bay tới và ngoạm luôn của mình.

Bữa nay bé Kiều diện áo sơ mi trắng cùng váy đen chuẩn…nữ sinh Nhật.

Điểm nhấn gây ấn tượng mạnh nhất của bé Kiều hôm nay là cây guitar em nó mang sau lưng.

Nổi bật giữa đám đông là em nó chứ ai.- Hân cho Kiều ít nước được không, làm miếng nước cam cho thông họng?- Chờ đã.

– mình cản – nước đó uống vô là ngậm họng luôn đó.Rồi mình pha một ly khác cho bé Kiều, không bỏ muối và ít đường.- Nè, uống cái này đi.- Cám ơn Duy, hihi, vô nghe Kiều diễn luôn nè.- Đang trông hàng, vô đi, không thèm.- À, vậy thôi.Rồi bé Kiều đi vô lớp trong sự trầm trồ của khán thính giả.

Kiều vào thì Sa ra.- Hân ơi cho Sa ít nước với- Đợi tí, Duy ơi, nãy pha nước kia làm sao vậy?- Hân đừng bỏ muối và cho ít đường thôi.- Kim Sa, may quá! – bé My chạy tới.- Gi vậy My?- Lát nữa 7h có thi hát đó, Kim Sa đại diện lớp mình vô thi nghen, cô Thu hỏi đó.- Hát từ giờ đến 7h rồi thi tiếp là Sa đi xa luôn đó.- Vậy hả, vậy thôi không sao.- Mà thi có được gì không? – Kim Sa hỏi- Giải nhất được 4tr cho…lớp thắng cuộc.- Vậy hả? Vậy đợi Sa chút xíu.Kim Sa chạy vô lớp to nhỏ gì đó với bé Kiều rồi chạy ngược ra.- Ok, để lát nữa Sa vô thi, rớt là không ai được quở nghen.- Ai dám quở My…treo người đó lên.- À, Kiều gọi Duy vô có gì đó.- Đang kẹt ngoài này sao vô?- Duy vô đi, ngoài này có tụi My rồi.- Ok, vô cái ra liền!Có gì mà phải gọi bếp trưởng thân chinh lết vô đây cà?Chapter 28+29+30: https://bit.ly/3AOv6Aq.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.