Yêu Mà

Chương 27


Đọc truyện Yêu Mà – Chương 27


Hôm ấy chị Kha bảo buổi trưa là được rồi, về sớm học bài nhưng mình làm xong hết rồi nên ở lại.

Bả con bày đặt nghi ngờ mình nữa cơ nhưng rồi cũng đồng ý.Tối hôm ấy nhà hàng khá là đông khách, nấu nướng chạy chọt mệt nghỉ.- Ủa, Duy đang làm gì vậy?- Em đang làm cơm chiên cho bàn 8 nè, xong qua bàn 10 liền, hối cũng có nhanh hơn được đâu?- Chị có nói gì mày đâu? – chị Kha đáp.- Bên…bên này nè Duy.

– mình quay sang hướng giọng nói.- A, My, đi ăn hả, vô ngồi vô ngồi, hôm nay nhà hàng có món đặc biệt, cơm chiên Sài Gòn ngon nhức nách.- Vậy cho My một phần nhé, còn Ngân ăn gì?- Mình một phần giống My luôn nha.

– nhỏ đi cùng bé My trả lời.- Chờ chút có liền nghen, bàn số 14 còn trống đó hai người qua chịu khó chờ tí nghen.- Ừ, không cần vội đâu.

– bé My nói rồi dắt bạn qua bàn ngồi.Nói cơm chiên Sài Gòn cho kêu chứ thật ra chỉ là cơm chiên đùi gà rán mỡ thôi, quảng cáo cho xôm đặng câu khách, buôn bán là phải có chiêu trò mà, hê hê.Nói chờ chút là nói thách, gần 20 phút sau mới có đồ ăn đem ra bàn bé My, khách đông quá chừng mà, không biết tới ăn hay tới ngắm cô chủ quán hoặc anh đầu bếp đẹp tờ rai.- Cơm chiên Sài Gòn cùng nước chanh muối đặc biệt của quý khách đây.

– mình dọn mọi thứ lên bàn.- Nãy My đâu có gọi nước chanh muối gì đâu?- Công thức đặc biệt của đầu bếp, phần này là dùng thử, ngon thì mua ủng hộ nhé.- Vậy cám ơn Duy nghen.- Không có chi, ăn ngon miệng.Tầm 20 phút nữa thì quán bắt đầu vãn khách, chị Kha treo biển đóng cửa luôn, không nhận thêm khách nữa, bả đuối quá rồi.

Mấy anh chị chạy bàn thì bắt đầu dọn dẹp cuối ngày, chị Kha đi một vòng hỏi thăm tình hình nhưng chính yếu là đuổi khéo để bả còn xong việc sớm về sớm.

Mình gom mớ đồ thừa còn lại vô xào chung với bún, làm một chảo bún xào siêu to khổng lồ.

Xào xong thì khách bắt đầu về bớt, tính qua chào bé My phát mà em nó lượn từ lúc nào rồi.


Chị Kha lấy bún ra hộp cho mình rồi bảo mình về, trễ rồi.

Hôm ấy được phát lương tận 200k.

Cầm tiền cầm đồ ăn về, còn được thêm một ly sinh tố bơ đầy nhóc.

Chuột lại sa hũ gạo rồi.- Duy! – tiếng bé My.- A, My, chưa về hả? Bạn bà đâu?- Ngân về trước rồi, My…đứng chờ Duy nè, nãy ăn xong thấy nhà hàng đóng cửa nên chờ Duy về chung cho vui, nhà My cũng gần đây à.- Đi hướng này hả? – mình chỉ tay.- Ừ, có cùng đường không?- Có, lên tui chở về, mà nhà bà ở gần đây sao tui không biết ta?- Nhà My mới chuyển về đây à, hồi đó học xong lớp 6 thì cả nhà chuyển về dưới quê, xong gần đây thì chuyển lại lên thành phố.

– nói rồi em nó phóng lên xe luôn.- Ố ồ, quê My ở đâu?- Đà Lạt, mà ngoài rìa thôi hà.- Trên đó nghe nói nhiều cảnh đẹp lắm.- Đúng rồi, Duy chưa đi bao giờ hả?- Cả đời ở đây, đi xa có mỗi Vũng Tàu.- Bao giờ có dịp My dẫn đi thăm thú ở trển.- Có không hay lại dũ dỗ người ta đem qua Campuchia bán.- Chắc là có người mua đó, blè.- Có chứ, đẹp trai cao ráo mập mạp trắng trẻo, cao giá là cái chắc.- Ghê chưa, mà Duy làm thêm ở đây hả, giỏi ghê.- Làm thêm gì đâu, quán của bà chị họ, cuối tuần ra phụ bả vậy thôi.- Thấy đầu bếp chuyên nghiệp, nhìn lác mắt luôn.- Xạo sự không, mắt con to tròn đều thế kia lác đâu….Vừa đi vừa nói chuyện gần 10 phút là đã tới nhà bé My.- Bà vô nhà đi, mai gặp.- Mai gặp, mà…- Có gì đó?- Thấy Duy toàn gọi tên Diễm Kiều không à.- Thì sao?- Không được gọi My bằng bà, nghe già lắm.- Chứ muốn gì?- Gọi Ngọc My đi.- Vậy luôn!- Vậy luôn, mai mốt mà gọi bà nữa là nghỉ chơi Duy luôn.

– ô, chúng mình có chơi hồi nào mà giờ đòi nghỉ.- À, ờ, mai gặp lại Ngọc My nhé, được chưa?- Nên vậy, hihihi.Lũ con gái chắc hâm hết rồi, cứ thích bày vẽ, cơ mà lúc đó thì mình con ngây thơ lắm, chứ mà như hiện tại thì…à mà thôi, từ từ rồi mọi thứ đều nhừ cả mà.Sáng hôm sau lại một buổi sáng thứ hai như mọi tuần, đầu tiên là nghe mấy cha nội diễn thuyết, chả biết có đứa nào nghe chứ mình cứ ngủ gà ngủ gật, quan tâm làm gì cho mệt xác.

Vô tiết chủ nhiệm cô Thu thông báo là mọi thứ đều ổn, trừ mình ra vì không làm hết bài tập về nhà bị vài giáo viên phản ánh.

Cảnh cáo nhẹ nhàng, mình bảo là tuần này chắc chắn không tái phạm.

Cô phản pháo tuần sau còn lén phén nữa thì lên dĩa.- Ngoài ra cô cũng thông báo cho các em, hai tuần nữa trường mình có hội chợ đầu năm, mỗi lớp sẽ làm một quầy hàng ăn hoặc chơi gì đó.


Mọi năm thì lớp cô chủ nhiệm đều bán nước, các em thấy sao?- Quầy hàng lớp mình ở đâu cô? – bé Kiều hỏi- Phần sân trước cửa lớp.- Mình trưng dụng lớp học được không cô?- Em tính làm gì hả? Nếu mà làm xong dọn dẹp lại như cũ thì không sao.- Vậy mình bán đồ ăn đi cô, sắp xếp lại bàn ghế chút là sẽ có chỗ ngồi cho thực khách rồi biểu diễn văn nghệ.- Nghe cũng hay đó mà sao phải làm nhiều vậy?- Dạ mình bán được nhiều thì phần lời đem bỏ vào quỹ lớp sau này còn có dịp đi chơi nữa ạ.

Các bạn thấy sao? – bé Kiều tiếp tục.- Nghe cũng hay đó, lớp mình có Kim Sa biểu diễn văn nghệ là số một luôn.

– Ngọc My hưởng ứng.- Nhưng còn đồ ăn thì sao? Đi mua về xong bán lại hả- Duy làm được.

– cả bé Kiều và bé My cùng nói một lúc.- Hả, ai kêu Duy đó có Duy đây.- Duy! – cô Thu điểm mặt chỉ tên.- Dạ có em.- Nãy giờ có nghe gì không?- Dạ…có…à mà không, em sẽ tập trung ạ.Nãy giờ lo tìm tiên trong giấc mơ chứ biết gì đâu, viết thấy dữ tợn nãy giờ chứ thật ra là sau này mình mới nghe kể lại chi tiết buổi họp hôm đó.- Lên bàn ăn đòn không có nói nhiều.Nói xong rồi mình lên bàn và ăn năm vụt, cô chơi lớn thiệt, làm phát liền và ngay.- Biết tội chưa?- Dạ rồi cô, em sẽ tập trung.

– mình làm vẻ mặt “hối hận lắm rồi”.- Thế em làm được không?- Làm gì cô?- Kiều với My nói em biết làm đồ ăn.- Dạ đồ ăn thì em biết làm sơ sơ, ủa mà sao vậy cô?- Xong, Duy làm đầu bếp, Kim Sa lo văn nghệ, phần còn lại chia đều cho các bạn trong lớp do lớp trưởng phân công.

Ai đồng ý thì giơ tay lên, hơn nửa lớp thuận thì thông qua.Tất cả đều giơ tay đồng ý trong khi mình vẫn ngơ ngác chả hiểu gì.

Một hồi nghe thằng Trí tường thuật lại mới biết, ách ở đâu lại quàng vào cổ mình rồi.- Mà thằng mi lu này, mày có bé Kiều rồi còn lén phén với bé My ha mậy? – thằng Cảnh bợp đầu mình.- Là sao?- Sao trăng cái gì, cả lớp có mỗi hai đứa đẹp nhất biết mày nấu ăn được, méo phải mày ngầm ngầm chơi săn sau thì là gì?- Ợ.- Mày là mày coi chừng đó, cứ thấy gái đẹp là hốt của anh em đi có ngày chết bà nghe con.Đấy, thanh niên một lòng một dạ với crush, còn chưa xơ múi được gì đã mang tiếng bắt cá hai tay.Đến giờ ra chơi thì cả lớp hôm nay tụ lại, Ngọc My phân công cho mọi người, nhóm con trai trừ mình ra thì có nhiệm vụ xắp xếp bàn ghê trước và sau hội chợ, kiêm luôn lau chùi mấy chỗ trên cao.

Đám con gái thì chia ra, một nhóm chuyên trang trí, một nhóm quét dọn trước hội chợ, một nhóm quét dọn sau hội chợ, một nhóm chào khách và phục vụ, một nhóm lo văn nghệ.


Mình được tuyển thêm ba đứa lâu la phụ bếp và được giao trọng trách đi chơ luôn.

Đúng cái gì khó cứ để Duy lo.2 tuần sau đó, mọi sự chuẩn bị đều khá là tốt đẹp, chiều thứ 6 học xong là cả lũ dọn dẹp rồi hoàn tất khâu trang trí, trước cửa lớp có bảng hiệu “Lucky 7 Lounge” thằng Minh làm chữ nổi 3D khá là bắt mắt.

Một số bàn ghế đã được chuyển ra cuối hành lang nên lớp học trống hẳn và được bày biện để có chỗ cho thực khách, bục giảng được trang trí thành sân khấu.

Nói chung nhìn tổng thể thì toang hoác, nhưng so với những lớp khác thì khá là hoành tráng.

Đồ ăn được quyết định là bò bía và gỏi cuốn, nhanh gọn lẹ lại sạch sẽ, nước uống thì có nước lọc và nước cam đặc biệt do mình bào chế.

Phần văn nghệ do Kim Sa và bé Kiều đảm trách.

Kim Sa thì mình có nghe nói còn bé Kiều thì giờ mới biết em nó cũng có khiếu văn nghệ.

Đứa nào cũng tò mò nhưng cũng phải đợi đến ngày mai vì em nó nhất quyết không hé môi.Sáng thứ 7 mình đi chợ một vòng, có thêm hai thằng lâu la Cảnh Trí phụ xách đồ.- Nhiều dữ mậy, bán hết không? – thằng Cảnh hỏi- Bán không hết chia ra cả lớp ăn chắc vừa đủ.- Ăn xong có đi xa không đó mậy?- Ăn xong là không bao giờ bị bong gân, đồ ăn bố làm có nhiều tác dụng chữa bệnh lắm.- Móa, nói lại cú mày, thương binh mà nó bắt đi vác đồ, chịu nổi không?- Còn đi được là tốt rồi, thích liệt hả con?- Kiếm cái xe lăn cho nó làm Đoàn Diên Khánh, bắn chíu chíu luôn….Nguyên buổi sáng lom dom, vừa cà khịa nhau vừa vác đồ, ít ra thì cũng vui hơn là đi một mình.

Xong xuôi rồi thì kéo về nhà mình.

Có mấy nhỏ con gái qua phụ còn hai thằng cốt đột kia thì lên trường chuẩn bị.


Cơ bản thì rửa sạch mọi thứ rồi cái gì nấu được sẵn mà để lâu như củ đậu (củ sắn), tôm, thịt, lạp xưởng…!thì cứ nấu hết ráo.

Sau đó bỏ vào hộp lúc ăn thì bỏ lên bếp gas hâm lại chút là được.

Loay hoay một hồi cũng hơn hai giờ, coi như tạm xong, cả lũ hì hục kéo lên trường.

Quầy hàng lớp mình khá là tươm tất gọn gàng, bù lại thì mặt thẩm mỹ không cao.

Trong lớp thì được trang trí lại khá bắt mắt, phần chuẩn bị coi như xong, tất cả chờ cho đến 4h là bắt đầu.

Mình có hai đứa phụ là TuyNgân và Minh Trang, trong khi chờ đợi thì mình chỉ cho hai đứa cách gói gỏi cuồn sao cho đều và đẹp.

Cơ bản là đừng nghĩ đến làm sao cho các cuốn nhìn y như nhau, cứ lấy bánh tráng thấm nước rồi ước chừng bỏ thành phần vào, tùy vào gỏi cuốn hay bò bía rồi gói lại là xong.

Gói chừng 3-4 cuốn là bắt đầu quen tay.

Phần nước thì để cho thằng Sơn vắt nước cam còn Khả Hân đứng bán, cho hai anh chị vui vẻ bên nhau, công thức pha chế thì mình đã chỉ rồi.

Nước cam sau khi vắt và pha chế thì được đổ vào bình thủy tinh to, chả biết đứa nào mang lên mà nhìn đẹp lắm, có khi về bảo chị Kha làm vài cái cho hút khách.Đúng 4h hội chợ bắt đầu..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.