Bạn đang đọc Yêu! Không Thể Rời Xa: Chương 6
– Chào em! Lâu quá không gặp
– Chị khỏe không?
– Khỏe lắm! Càng ngày càng xinh nhỉ? Mà mấy năm nay đi đâu vậy em? Không ghé quán chị?
– Em đi du học cũng ba năm rồi chị ạ!
– Mà sao em không đi cùng Quốc Vinh?
– Chị lấy cho em sinh tố bơ được không chị?
– Uhm! Chị vô làm liền cho em. Lấy sữa không lấy đường phải không?
– Dạ
– Đợi chị chút nha cưng!
Người phụ nữ điệu đà bước vào trong. Tiếng nhạc nhẹ cất lên, đó là những bài hát bất hủ của Trịnh Công Sơn. Thiên Di nhíu mày, cố quên nhưng sao lại càng nhớ điều gì đó từ sâu trong đoạn kí ức buồn. Hai hàng lệ rưng rưng. Hình ảnh ngày nào vẫn cứ đập vào mắt Di, vào não Di, vào tim Di. Tưởng như đi xa sẽ khiến cô gái trẻ quên hẳn kẻ phụ tình nóng bỏng Quốc Vinh, nhưng khó quá! Cô không làm được. Cô nhớ lại ngày hôm đó đã tình cờ gặp anh ở đây.
Anh cùng bạn bè đến uống nước. Cô từ trong quán bước ra với trang phục rất giản dị. Chỉ áo sơ mi voan màu hồng nhạt và quần jeans đen. Một người thanh niên trong nhóm gọi cô ngay khi nhìn thấy
– Thiên Di!_Người thanh niên trẻ gọi với
– Chào anh Tuấn. _ Di ngạc nhiên nhìn anh ta, vui vẻ đáp
– Em đi đâu thế? Mới đi học về hả?_Người thanh niên tên Tuấn, gương mặt hiền lành, đứng dậy ngồi sang ghế bên cạnh, mỉm cười hỏi
– Dạ không. _Di đáp
– Ngồi xuống đây chơi với tụi anh_Một thanh niên khác bảo
– (Di ngồi xuống, đối diện một chàng trai với mái tóc đen, mắt nâu, mặc áo sơ mi xanh nhạt lịch lãm. Rồi cô nhìn sang Tuấn hỏi)_ Ủa chị Hà không đi chung hả anh?
– Chị ở nhà chăm sóc con rồi em. _Tuấn nhìn lướt cô gái vừa gia nhập, đáp_ Không đi học mà sao lại cầm sách vở vậy em?
– À em mới mượn chúng từ bạn học. Sáng mai nhà thờ mình đi trại mà mấy anh không ngủ sớm hay chuẩn bị gì sao?_Thiên Di trả lời, vẫn thái độ bình thản, tự tin. Không e dè hay nhút nhát trước nhóm thanh niên
– Tụi anh chuẩn bị xong rồi, định thức nguyên đêm. Mai lên xe rồi ngủ_Một thanh niên khác, thân hình mập mạp, giọng nói trầm ấm nói
– Ghê vậy ta. Định làm siêu nhân hả mày?_Một thanh niên khác chen lời_Thấy gái đẹp cứ tươm tướp. Tối nay tao về đó
– Lại về ôm em nhỏ chứ gì?_Một chàng trai ngồi cuối cùng tiếp lời_Tao thấy mày nên xa cách em yêu chút đi.
– Thằng Vinh nói đúng. Cứ ôm gái hoài. Bạn bè rủ đi cực quá trời!_Tuấn chen lời
– Mày nói vậy không sợ vợ ở nhà nghe rồi nhảy cởn lên hả?_Chàng trai trẻ mập mạp vừa bị trêu chọc, có cơ hội phản bác lại người thanh niên gầy, nhanh nhảu đáp
– Yên tâm, bà xã tao số một. Rất hiểu chuyện._Tuấn hãnh diện nói
– Thôi mày có vợ thì qua đây ngồi đi. Cho tao ngồi kế Di coi_Một chàng trai cận, đeo kính trắng, gương mặt thư sinh nói
– Ngồi im đó. Chính vì tao có vợ nên mới để Di ngồi kế tao. Chứ mày ngồi kế là tiêu con gái người ta rồi_Tuấn đáp, giọng chắc nịch
– Mày nói làm như tao đểu không bằng_Quốc phân bua_Thôi giờ tụi mình kéo đi nhậu đi. Uống nước hoài chán bỏ xừ
– Ừ đi đi. Mới bảy giờ à!_Hiếu_chàng thanh niên bị mọi người trêu luôn dính chặt với bạn gái,từ tốn nói_Em đi không Di?
– Chị Châu đi không chị?_Di quay sang một cô gái ăn mặc sành điệu, tóc vàng nâu, hỏi
– Đi thì đi. Em đi không? _Châu thản nhiên đáp
– Cái bà nghiện rượu này mà đi là tốn bia._Khang mập lại lên tiếng trêu chọc
– Ê sao mày trêu bạn gái tao thế? Châu như vậy gọi là phóng khoáng_Quốc bênh vực, chen lời
– Em đi bằng gì ra đây?_Tuấn hỏi
– Em đi bộ. Em nghĩ chắc không đủ xe đâu. Em về cũng được
– Không được. Để anh tính cho_Khang nhanh miệng đáp, rồi suy tính điều gì đó trong đầu
– Tao chở Di cho. Mày với Tuấn đi chung xe đến đây mà! Vậy hai người tự tính. Quốc và Châu thì một cặp. Vinh thì đi một mình. Ok không?_Hiếu ý kiến
– Để tao chở_Vinh chen lời_Mày chở thì sáng mai con Tuyền biết lại ầm ĩ. Đi thôi._Vinh nhìn Di, mỉm cười nói
Nhóm thanh niên trẻ kéo nhau đến một quán ốc rộng. Tất cả đều sinh hoạt chung trong một giáo xứ lớn. Nhưng ít khi nào Thiên Di tiếp xúc riêng với mọi người bên ngoài. Đó là lần đầu tiên. Và cũng là lần đầu trong đời cô gần Vinh đến vậy. Ngồi trên xe, cô vẫn cố giữ một khoảng cách với anh. Cô không muốn mình có bất kì ý nghĩ nào lệch lạc. Vinh có vẻ ngoải rất hot, rất lịch lãm. Nhất là hôm nay, anh mặc áo thun body với quần Jeans, khoác áo sơ mi, đầy cuốn hút. Đôi mắt của Vinh rất sâu, rất thu hút. Ngày nào cũng tập tạ nên anh sở hữu thân hình bốc lửa và cơ bắp. Biết bao cô gái ngưỡng mộ. Anh cũng rất kiêu ngạo, trong nhà thờ cũng ít nói chuyện, ngoại trừ công việc dạy giáo lý. Vinh bằng tuổi Khánh Hưng, đều lớn hơn Thiên Di ba tuổi. Vinh lái xe rất cẩn thận. Anh cũng uống bia rất ít. Mọi người vừa uống vừa nói chuyện. Tiệc tàn, ai về nhà nấy. Vinh chở Di dạo một vòng quanh nhà thờ Đức Bà rồi về lại quán cà phê uống nước. Hai người ngồi cạnh nhau trò chuyện. Không biết vì mệt hay say, cô gục lên vai Vinh thiêm thiếp ngủ. Khoảng một lúc, khi khách trong quán dần ra về, Quốc Vinh khẽ lay cô gái dậy