Yêu! Không Thể Rời Xa

Chương 13


Bạn đang đọc Yêu! Không Thể Rời Xa: Chương 13


Nói mạnh miệng nhưng đứng một chút là Hưng khụy xuống. Dù Hưng khỏe đến đâu cũng thua xa Vinh. Vì từ thời đi học, Vinh đã theo học võ và tập tạ. Một quán tính nào đó khiến cô gái trẻ ôm lấy Hưng, dìu anh đứng dậy.
– Nếu anh không đi thì tôi báo cảnh sát.
– Ok! Anh đi. Nhưng anh không bỏ cuộc đâu
Vinh lái xe ra về. Tiếng lên ga chứng tỏ anh ta rất bực tức. Hai bánh xe lăn nhanh khỏi hẻm rồi mất hút. Cô đưa Hưng vào nhà. Anh nhất quyết không đi mà chỉ đứng đó. Anh vuốt má cô rồi trán anh tựa vào trán cô. Tay anh choàng qua eo cô, ôm nhẹ
– Đừng như vậy?
– Em đứng im đi. Hãy đứng yên để anh ôm em một chút.

– Anh bị đánh rồi mê sảng hả?
– Cám ơn em.
– Về chuyện gì?
– Vì em đã qua sống chung nhà với anh. Cám ơn em đã nói như vậy. Cám ơn em vì mọi thứ
– Vào nhà em xoa thuốc cho anh. Bị đánh xong là điên luôn
– Ok!
Thiên Di dìu bạn vào ngồi trong phòng khách. Tay Hưng run lên khi cởi nút áo. Chiếc áo sơ mi trắng được cởi bỏ, lộ ra một thân hình rất đàn ông. Cô xoa dầu lên người cho Hưng. Tay cô cảm giác được các sớ thịt săn chắc của anh. Cô ngại ngùng không dám nhìn Hưng. Một lần nữa, họ vô tình bắt gặp ánh mắt của nhau. Những ngôi sao sáng hơn và to hơn lần trước. Rồi họ quay đi. Né tránh cảm giác đó

Mấy ngày dài hai người ngại gặp nhau. Mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường. Một hôm, John đến nhà chơi. Hưng và John vào phòng ngủ rồi đột nhiên cãi nhau rất dữ dội. Cửa khép hờ
– Sao vậy Hưng? Anh làm sao thế?
– Không sao cả.
– Anh mệt sao? Thường ngày anh không từ chối John mà? Sao hôm nay anh lại như vậy?
– Đã nói không sao. Chỉ là … tôi không muốn … quan hệ nữa thôi
– Anh chán tình dục hay chán John?
– Không phải.
– John sẽ cố gắng làm anh thỏa mãn. Tin John đi. Hưng sẽ không thấy chán khi quan hệ với John đâu. John yêu Hưng lắm!
Hưng như siêu lòng. John nhẹ nhàng cởi áo sơ mi cho Hưng rồi kéo anh nằm trên giường. John chủ động nằm lên người Hưng, hôn trán Hưng, hôn má rồi hôn ngực Hưng. John cũng ngồi lên người Hưng, tự cởi áo thun đang mặc. Thân hình của John nuột nà còn Hưng thì vạm vỡ, cơ bắp. Đến con gái cũng mê mệt vì Hưng. Chính lúc đó, Thiên Di bước lên. Cảnh tượng cô nhìn thấy lúc này là John đang cố tháo dây nịt quần cho Hưng. Di hốt hoảng chạy xuống nhà. Không hiểu sao hai hàng nước mắt lại lăn dài trên má tôi, kéo thành từng dòng. “Đó cũng chỉ là cảnh tình tứ, là màn dạo dầu nóng bỏng như phim ảnh. Thậm chí đó là cặp đồng tính. Đáng ra tôi phải ghê tởm họ. Nhưng không hiểu sao tim tôi bỗng nhói. Tôi thật sự buồn. Nỗi buồn như ngày xưa nhìn thấy Quốc Vinh và người em họ hôn nhau thắm thiết trong nhà Vinh. Tôi ước gì mình chưa từng nhận ra con người thật của anh ấy. Và ước gì tôi chưa thấy những điều khiến tôi phải tổn thương. Ôi thế gian tươi đẹp kia! Sao mi lại khiến ta phải đau lòng, phải rơi lệ? Đời người phải trải qua bao nhiêu lần gian nan, thử thách mới có thể nhìn thấy hạnh phúc?”. Di vừa chạy vừa chìm trong suy nghĩ miên man đó. Xấp hồ sơ rơi ầm xuống nền gác. Và trên đôi má ửng hổng kia cũng đầy những hạt thủy tinh mong manh, dễ vỡ. Hưng vội đẩy John ra và chạy theo Di. Trời khuya, mưa nặng hạt, hai người cứ rượt đuổi nhau. Rồi Hưng níu tay Di lại


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.