Yêu! Không Thể Rời Xa

Chương 14


Bạn đang đọc Yêu! Không Thể Rời Xa: Chương 14


– Chờ đã Di. Nghe anh giải thích được không?
– Không cần đâu anh.
– Cần. Rất cần. Những gì em thấy không có nghĩa gì cả. Em tin anh đi
– Vì sao anh lại giải thích với em?_Di quay lại nhìn Hưng. Hai hàng lệ tuôn rơi. Có phải đó là nước mắt. Hay chỉ là giọt mưa đọng trên má cô gái đang đau lòng_Ta là gì của nhau. Và vì sao anh muốn em tin anh? Khi mà… hai người…Anh có biết em thật sự rất buồn không? Em cũng chẳng biết tại sao mình lại như vậy. Nhưng em ghét phải thấy anh như thế. Anh biết không?
– Em đang khóc sao? Anh xin lỗi. Lại đây với anh_Hưng kéo Di về phía mình, ôm Di thật chặt
– Em không biết. Em không biết gì hết. Em càng không biết tại sao mình khóc? Em chỉ ước gì em chẳng biết anh là ai. Và em càng khao khát một điều. Là em đừng về nhà trong tối hôm nay. Để em không … không thấy những điều đó

– Không phải lỗi do em. Mà là do anh. Chưa bao giờ anh lại nghĩ mình làm tổn thương em đến vậy
– Thôi đi_Di vùng vẫy khỏi đôi bàn tay ấy _ Anh nói vậy càng làm em khó chịu. Đêm nay em muốn ngủ ở khách sạn.
– Di! Đừng vậy mà em!
– Xin anh đó. Hãy để em một mình bình tĩnh. Nếu anh đuổi theo em thì em sẽ không về nhà anh nữa. Và em cũng sẽ không thể nói chuyện với anh
Di đón xe taxi. Chiếc xe lăn bánh rồi mất hút trong làn mưa nặng hạt. Hưng trở về nhà thì John vẫn ngồi đợi trong phòng khách
– Về rồi sao?_John hằng học, mắt sắc như dao

– Ừ! Chưa về nữa hả?
– Anh làm sao thế? Mình đang có hứng như thế mà bỏ chạy theo một con nhỏ chẳng ra giống gì
– Cấm John nói Thiên Di như vậy
– Anh hét John sao? Chưa bao giờ Hưng đối xử với John như vậy. Không lẽ… Hưng đã yêu con nhỏ đó sao? Thật ghê tởm
– Câm ngay. John đang xỉ nhục tôi đó. Chuyện đó là không thể.
– Thôi. Cho John xin lỗi. Mình làm lại đi Hưng
– John về đi. Có gì mình liên lạc sau
Hưng bỏ mặc John rồi lên phòng. Đêm đó, hai bạn trẻ vừa bắt nhịp tình yêu đều suy nghĩ rất nhiều.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.