Bạn đang đọc Vũ Sát Âm Kì – Chương 8
Chương 9: Vũ Sát Âm Kì…..(hạ)
Điệu nhạc dừng, cả sân khấu vang lên những tràn pháo tay giòn giã, nàng ta hài lòng với thành tích của mình, mình cười đắc thắng, liếc mắt vào trong nhìn nàng thách thức(t/g: chưa biết ai thắng mà đã vội hóng hách…..chờ kíp sau mới thắng nổi Linh tỷ của ta..)
Những lời xua nịnh chưa kịp thốt ra thì những âm thanh của đàn, sáo lại một lần nữa vang lên. Nhưng lần này, điệu nhạc không còn nhẹ nhàng như trước nữa. Tiếng nhạc lần này mang một giai điệu buồn ai oán, tiếng đàn mang cho người nghe một cổ cảm giác hoang mac, lo sợ, tiếng sáo đôi lúc cao vút, đôi lúc trầm lắng, như dày xéo tâm can người nghe.
Từ trên lầu hai của Lạc Hoa Lầu nàng phi thân bay xuông(t/g:lên trển hồi nào nhanh zậy?), bộ bạch y bay bay trong gió, ôm lấy thân hình “chuẩn không cần chỉnh” của nàng, chiếc khăn lụa quanh thân phất phơ, nhẹ nhàng, huyền huyền ảo ảo, hư hư thực thực, đẹp như thiên tiên….
Điệu múa câu hồn đoạt phách, uyển chuyển thanh thoát, dịu dàng thoát tục, trên nàng toát lên một vẽ đẹp của thần tiên,nhưng…..trong đó vang lên một nỗi buồn khôn tả, làm xao xuyến lòng người, tạo cho người xem nỗi đau đớn xé lòng.
Đôi mắt đẫm buồn, khuôn mặt tuy xinh đẹp nhưng trên đó không giấu nỗi xót xa, đôi tay thon thả không ngừng di chuyển, nâng lên hạ xuống, thân hình uống xong theo từng nhịp điệu di chuyển của đôi chân ngọc ngà. Tấm vải lụa càng làm tăng vẻ mong lung, vô bờ bến…..
Mùi hoa anh đào thoang thoảng vương vấn trong gió, len lõi qua mái tóc nàng, từng tất thịt của nàng cũng dường như đang lan tỏa, một mùi hương nhẹ nhàng…..
Mùi hương ấy lan tỏa cả khan đài, xộc vào mũi của người ngồi ở dưới, tiến thẳng vào đại não…
Mắt nhìn thấy điệu múa, tai nghe thấy tiếng nhạc, mũi ngưởi phải mùi hương kia làm thần kinh tê dại, như lâm vào tình trạng “chết lâm sàng”. Dù là cao thủ đệ nhất võ lâm, dù cho nội công thâm hậu cách mấy, bất kể người hay yêu khi trúng phải đòn chỉ tử này cũng phải chịu chết một cách không hay không biết.
Bây giờ để giết người đối với nàng chỉ đơn giản như bóp chết con kiến. thậm chí không cần tốn công lực, them một ít kịch độc vào mùi anh đào thoang thoảng kia cũng đủ để giết toàn bộ người ở khan đài này rồi…..
Những thứ mê hoặc lòng người kia đã hết từ rất lâu: nhạc cũng đã tắt, nàng cũng đã ngừng múa, mùi hương anh đào cũng đã tán đi rồi.
Nhưng mà bọn họ vẫn không có phản ứng, dơ như cây cơ, kể cả Thủy Y và tiểu hồ kia cũng vậy. Haizzz , thật là tai hại khi nàng múa màn này a~. Vội kéo sư mẫu đi ra khỏi Lạc Hoa Lâu này, nàng không muốn ở đây chút nào nữa, lát lại có phiền phức thì hảo mệt nga~
Cũng khoảng từ đó, cái tên Vũ Sát Âm Kì vang danh toàn thiên hạ, không ai không biết, nhưng họ nào biết rằng, Vũ Sát Âm Kì không chỉ là một mỹ nhân, mà nàng còn là một đệ nhất sát thủ, giết người vô hình.
…………………………………………..
Kéo theo sư mẫu về nhà mà nàng mệt bở hơi tai, sư mẫu cứ làm giá, không chịu về đòi ở lại Minh Nhật thành vài ngày nữa mới về thế sư phụ mới biết quý trọng sư mẫu(t/g: giá bây giờ có 1 ngàn 1 kí à, ngươi có bao nhiu giá? =.=)
Sư phụ đang sầu não uống trà trong đại sảnh thì thấp thoáng thấy bong dáng của 2 nàng, hắn mừng rỡ như bướm gặp hoa nhào tới hỏi hang làm nàng nhức cả đầu.
Nói thật thì hắn khá bất ngờ tới “thành tích” của nàng, mõi lần sư mẫu giận là hắn phải mất mười bữa nữa tháng để tìm kím + lôi kéo + năng nỉ + dụ dỗ thì nàng mới chịu về nhà, còn đằng này nàng chỉ cần mất 2 3 ngày thì đã “lôi” được bà vợ “yêu quái” ý lộn “ yêu quí” của hắn về rồi, hảo khâm phục nga~.
Mới đặt mông xuống ghé, chưa kịp hớp miếng trà thì mọi người kéo rồng kéo rắn đến hỏi hang tùm lum làm nàng choáng váng.
Sau khi kể rõ sự tình thì mọi người ai ai cũng ngạc nhiên, không ngờ nàng cũng biết múa, vả lại múa đẹp đến mê hoặc lòng người. Mọi người ngạc nhiên bấy nhiu thì sự khâm phục tài diễn xuất của nàng đã đạt đến “đỉnh cao của nghệ thuật”. Làm sư mẫu phải ngoan ngoãn rời khỏi tữu lâu kia. Hảo khâm phục, hảo khâm phục nga~
…………………………………..
Cả ngày hôm qua khá mệt mỏi, mấy ngày qua lo đi tìm sư mẫu, không được nghĩ ngơi khiến nàng dường như kiệt sức, đến tận sang hôm nay mới hồi phục được đôi chút. Cho dù là đệ nhất cao thủ cũng cần phải nghĩ ngơi chút chứ, với lại hôm trước vừa cứu cực phẩm mỹ nam kia cộng với múa vài điệu Vũ Sát nữa làm sao mà nàng chịu nổi.
Nhưng tinh thần tỉnh táo hẳn lên khi nghe sư phụ, sư mẫu bảo vài ngày sau tất cả các đệ tử sẽ lên kinh thành để làm nhiệm vụ.
Chuyện là tối qua khi nàng rời đi thì sư phụ cùng sư phụ bàn bạc chuyện hệ trọng gì gì đó, nên cả đêm không ngủ.
Đến sáng nay thong báo tình hình ọi người biết xong thì chạy mất tiêu luôn, có lẽ họ đã khá mệt rồi. sư phụ người thông báo ntn:
“Nhiệm vụ của các con lần này là phải xuất sơn, xuống kinh thành trà trộn vào hoàng cung, xây dựng thế lực và tìm lại viên Ngọc Đoạn Tình của ta(một viên ngọc chữa trị bách độc chuyên chế của sư phụ) đang trong tay của Lý Tịch Thiên – Thừa tướng của Lữ Minh Quốc.
Nhiệm vụ rất hệ trọng cùng nguy hiểm nên tất cả các con sẽ xuất sơn để hổ trợ lẫn nhau.
+ Linh Nhi: do con có võ công cao nhất trong các đệ tử nên ta giao cho con trà trộn vào hoàng cung để tìm cơ hội lấy lại Ngọc Đoạn Tình.
+ Tiểu hồ: ngươi sẽ biến thành người để bảo vệ Linh Nhi(tiểu hồ là dị thú)
+ A Kỳ, A Sở: cùng Linh Nhi vào cung vì do 2 con còn là tiểu oa nhi nên không ai để ý đến
+ Lâm Thanh, Lâm Vỹ, Phi Vũ, Phi Long: sẽ ở bên ngoài tạo thế lực yểm trợ cho Linh Nhi.
Tiểu hồ chuẩn bị trở thành đại soái ca đây…húhú… bây giờ hắn mới chính thức lên sàn…