Vũ Sát Âm Kì

Chương 70


Bạn đang đọc Vũ Sát Âm Kì – Chương 70

Chương 71: Giam giữ thiện tâm [2]
Nhưng mà, nàng không còn thời gian để suy nghĩ nữa. Tuy lý trí của nàng vang lên một tính hiệu kì lạ, hiện lên một số hình ảnh kì lạ, nhưng nàng không còn thời gian để phân tích nó.
Mở mắt ra. Nàng giật mình. Tối đen, trước mắt nàng là một mảnh tối đen như mực. Nàng loạn choạng đi trong bóng tối.
Bỗng nhiên, một bóng sáng hiện lên trước mặt. Là Vỹ Phong, hắn đang làm gì thế?
Hắn ta….hắn ta….
Nàng cảm thẩy lý trí của nàng đang dần trở nên lu mờ đi.
Vỹ Phong hắn đang nắm tay lấy một cô giá xinh đẹp, một sắc đẹp khuynh đảo hoàng thành. Bọn họ nhìn nhau, rất sâu, rất sâu, đôi mắt đầy tình ý.
Hắn ta…..hôn nữ nhân đó. Choáng ngợp, nàng cảm thấy đầu óc quay cuồng, tim như thắt lại, cổ họng nghẹn đắng.
Nàng chạy đến….miêng không thốt lên một lời nào, đứng trước mặt hắn, lôi kéo hắn tránh xa nữ nhân kia ra, không cho hắn hôn nữ nhân đó nữa.

Nhưng mà…hắn lại không một chút để ý đến nàng, tùy tiện phất tay một cái, nàng vô lực ngã xuống đất.
Hắn lại tiếp tụ nụ hôn đó, dây dưa không dứt…
Rồi, từng lớp từng lớp y phục của 2 người rơi xuống đất. Họ triền miên không dứt, những âm thanh bẩn thỉu vang lên đáng sợ.
Nàng cảm thấy trời đất như sụp xuống. Vô lực. Nàng chỉ biết mở mắt trân trối nhìn.
Cái hình ảnh khủng khiếp ấy dây lấy tâm trí nàng. Đáng sợ, đáng sợ quá. Tim nàng đau quá, đau vô cùng. Tâm can như vỡ vụng, đau đến tê tâm liệt phế. Tại sao? Tại sao vậy?
Bỗng dưng, trong cổ họng nàng cảm nhận được mùi vị tanh nồng của máu. Phốc….nàng phun ra một ngụm máu. Bỗng nhiên, nàng cảm thấy 2 má nàng ươn ướt. Chạm tay lên, một giọt nước trong suốt vươn lên ngón tay ngọc ngà của nàng. Là nước mắt….
Tâm kịch liệt một trận giao động mạnh. Không, nàng chưa bao giờ khóc ra nước mắt cả, thứ nàng khóc ra mà máu, là huyết lệ. Ảo ánh, mọi thứ là ảo ảnh.
Nàng đang bị con sói đó khống chế, tạo nên một màn ảo ảnh để ức chế thần kinh, để nàng chết vì ức chế thần kinh.
Đúng vậy, nhất định là thế. Nàng đang đấu với con sói, Vỹ Phong đang ở dưới kia bảo vệ cho Di Chân. Vả lại, nàng tin, Vỹ Phong sẽ không bao giờ làm chuyện đó. Không nghĩ nữa, phải đem mọi chuyện bỏ xó. Nếu ko e rằng nàng sẽ không ra được ảo ảnh thuật này.
Nhưng mà Hoàng Linh ơi Hoàng Linh, cái cảm xúc trong đầu của ngươi đang nghĩ là gì thế? Ngươi không tự hỏi vì sao ngươi đau khi thấy hắn triền miên cũng nữ nhân khác không? Ngươi có tự hỏi vì sao ngươi tự tin cho rằng hắn sẽ không làm như vậy không?
Ngươi là không hiểu hay cố tình không hiểu? Bởi vì một phút vô tâm của ngươi. E rằng sau này ngươi sẽ hối hận. Dù biết rằng trong thời gian này ngươi không có thời gian để nghĩ, nhưng ngươi cũng phải để nó ở trong lòng để về sau còn có thể nhận biết. Cư nhiên lại đem nó vứt đi?
Nàng nhắm mắt lại, đôi mi cong cong không một chút động tĩnh. Sau đó mở mắt ra, quả nhiên, hình ảnh ấy biến mất.
Nhưng mà, tại sao tâm nàng lại có cảm giác không ổn thế này? Biết là do lúc nãy bị nội thương phun ra một ngụm máu, nhưng cũng không đến nỗi đầu óc quay cuồng như thế.
Vận nội công, nhưng lần này nàng lại dùng cái thứ nguy hiểm mà nàng vẫn không dùng, đó chính là ngọn lửa màu vàng kim lúc nãy. Nàng không còn kiên nhẫn nữa rồi, tâm nàng đang kịch liệt dao động.
Ý chí kiên định quyết phá vỡ màn ảo ảnh này. Và….bùng một cái. Ngọn lửa rực cháy đem những mảnh đen đốt hết đi, còn lại là hình ảnh rừng trúc hiện hữu. Mùi máu tanh nồng xộc vào mũi. Nàng quay mặt sang hướng đó. Đôi con ngươi kinh hãi, sắc mặt xám lại.
Nguyên nhân làm ột con người lãnh đạm lạnh lùng như nàng kinh hãi ư? Quay lại khắc trước sẽ rõ.

Ngay lúc nàng bị yêu lực hắc ám khi bao lại. Tâm tư Vỹ Phong kịch liệt biến chuyển.
Ngay lúc ấy, kết giới hắn tạo ra lung lay có sơ hở. Yêu lang kia nắm bắt thời cơ. Nó tung một trảo gió cuộn lu mờ.
Khí tức màu đen rầm rộ cắn nuốt kết giới của Vỹ Phong.
Bất hảo. Vỹ Phong trong lòng kinh hô một tiếng. Hắn bị khí tức nặng nề này đè nén đến thống khổ. Cuối cùng, chịu không được nữa. Hắn lập tức đen thân thể Di Chân thảy đi nơi khác, khắc ấy, hắn bị vầng khí màu đen làm nội thương nhẹ.
Vội vàng lao ra khỏi đó. Chưa kịp lấy lại uy thế, con sói ấy lao ngay về phía hắn. Trảo thủ được bao bộc bởi yêu lực vương ra nhằm ngay ngực trái hắn toan móc ra trái tim đỏ.
Nhưng thân thủ hắn cũng không thể gọi là tầm thường. Tuy so với nàng, hắn không giỏi về việc đấu không trung, sử dụng lực lượng. Nhưng hắn lại có một thân cổ võ tuyệt đỉnh. Về phần này e rằng nàng còn phải chào thua.
Vận khinh công thoát ra khỏi tử địa. Hắn tay phải giơ lên cao, kinh hô một tiếng. Lập tức một cổ hàn khí lam quang ẩn hiện trong không gian. Soi rọi lên khuôn mặt đẹp tưa điêu khắc của hắn, ngủ quang tinh xảo đến chói lòa.
Thần binh lợi khí được hắn gọi chính là Đoạn Thiên Dạ Đao được khảm Ngọc Đoạn Tình mang đầy hàn khí, lạnh đến cắt da. Thanh đao trực tiếp đem những giọt hơi nước đóng thành băng. Nhiều giọt nước tụ hợp lại thành từng khối băng sắc bén lạnh đến kinh người.
-Băng Tinh Huyết Vũ.
Hắn kinh hô một tiếng. Tay phải đem thanh đao xoày tròn, xoay tròn nhu những vòng xoắn ốc. Những khối băng như có linh tính theo vòng xoáy mạnh mẽ này mà vun vút những tiếng xé gió.
Đại phong từ đổi nổi lên, đem bụi cát và lá cây kịch liệt dao động, mịt mù ám đoán, không còn phân biệt được đâu là trời đâu là đất nữa.

Nhưng trong thời điểm này, đôi mắt vàng hạnh của con sói xám lóe lên tia nguy hiểm. Đôi đồng tử bạc lạnh lẽo tựa hồ còn lạnh hơn Đoạn Thiên Dạ Đao kia ánh lên sát khí nồng đượm.
Một đao đánh xuống, manh theo uy lực kinh thiên động địa, bão vũ cuồn cuộn. Băng sát theo đà được phóng đi, hướng thẳng phía con sói xám mà đánh. Đồng thời, lưỡi đao vừa chạm đất, một tiếng ầm ầm vang lên, mặt đất ngay tức khắc bị chia thành 2 nữa, 2 rãnh lớn được tạo ra nứt dần lên phía đối diện.
Đất trời mịt mờ, minh nhật bị che khuất bởi bão cát. Một chiêu thức đánh ra mạnh mẽ kinh động trời đất, tựa như muốn đem tất cả đánh thành cát bụi xa mờ.
Những tiếng động bị nứt, vỡ, đỗ, ngã không ngừng vang lên….Những khối băng sắc nhọn trong suốt tựa pha lê phá khoảng không bay thẳng vào rừng trúc phía xa. Cư nhiên lại không trúng con sói kia? Tốc độ quá kinh hãi đi?
Ngay lúc bão vũ còn chưa tan, thì dưới sau hắn âm ngoan hiện lên một màn sát khí bén nhọn.
Phản ứng nhanh nhẹn với kinh nghiệm chiến trường phong phú, hắn dễ dàng tránh né đòn đánh lén này.
Nhưng mà….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.