Vũ Sát Âm Kì

Chương 10


Bạn đang đọc Vũ Sát Âm Kì – Chương 10

Chương 11: sư phụ, sư mẫu người không được chết…………….
Bầu trời còn ráng đỏ, trong giữa cánh rừng núi bạc ngàn ngăn Y Sơn cốc với thế giới bên ngoài có 8 hình ảnh, 8 con người hướng phía bìa rừng mà đi gồm: 3 nam, 3 nữ cùng một cặp tiên đồng ngọc nữ.
Dáng người đẹp tựa thiên tiên, mang nét đẹp yêu nghiệt của loài yêu tinh, đặc biệt là nàng cùng Thiên Khai(tiểu hồ). Nhưng ở những con người đó, dường như đang mang một vẻ lo âu, phiền não.
…………………………………………
Vù…vù….vù……
Một cơn gió thổi qua mang theo âm khí lạnh lẽo, rung rợn làm dựng cả tóc gáy.
Tiếng xì xào của cây lá, tiếng hú của thú rừng làm cả khu rừng vang dội tiếng vọng của nó, mây đen từ đâu kéo đến, che phủ cả bầu trời. Mặt trời đã từ lâu lặn xuống chân núi, mảng bóng tối đen kịt bao quanh lấy những con người đang đứng đấy. Sấm chớp nổi lên, những tia lửa điện rạch ngang trời, tiếng rền xiết vang lên càng dữ dội, cơn gió kia ngày càng to, thổi ngày càng mạnh tựa như tiếng khóc của vong hồn vọng về từ âm ti địa ngục……………..
Cảnh giác, đây không đơn giản chỉ là mưa hay going bão bình thường, âm khí nơi đây quá dày đặc, ở nơi tràn đầy linh khí như thế này sao lại có âm khí lạnh lẽo như thế. Những hạt mưa năng trĩu rơi xuống, bốc mùi tanh nồng khiến người ta muốn nôn mửa, nàng hét:
– Không ổn, đây là huyết vũ, mau tạo kết giới để tự bảo vệ bản thân, nó có thể ăn mòn da thịt chúng ta.

Đúng vậy, nó là huyết vũ, là một loại mưa đỏ hay nói cách khác là mưa máu có tính ăn mòn như axit. Cơn mưa này rơi nhất định là phải có nguyên nhân, báo trước là sẽ có một điều xấu….
Phía chân trời kia, có một thứ ánh sang lóe lên trong đêm tối, làm chối mắt của mọi người. Khi đã tích nghi được với ánh sáng, nàng mới kinh hoàng phát hiện, thứ ánh sang này được tạo nên từ lửa, ánh lửa đằng kia…..nhưng quan trọng nhất là….hướng đó, chính là hướng căn nhà của sư phụ…..
Tức tốc, nàng phia thân trở về căn nhà trong rừng cây anh đào xinh đẹp ấy. Nàng là một ninja sát thủ chuyên về tốc độ, nay lại them khinh công cùng nội công của mấy năm học võ, nàng đã nhanh chóng vượt bỏ những người phía sau. Tốc độ nhanh như thiểm diệm, nhưng giờ đây nàng thấy nó thật chậm chạp, nỗi lo lắng chèn ép cả tâm trí của nàng, con tim như thắt lại…….
Ở trong khu rừng này vài khắc trước có tận 8 người, nhưng sau trận huyết vũ kia, họ lại biến mất về hướng mà họ vừa tới, tốc độ nhanh tựa ánh sang, thấp thoáng chỉ nghe thấy tiếng xào xạc của những lá cây còn sót lại, không bị ăn mòn bởi cơn mưa đỏ kia.
………………………………………………….
Chốc lát sau, nàng đứng trước ngôi nhà ở giữa rừng đào xinh đẹp trước kia.
Thất thần nhìn về phía căn nhà đang cháy đỏ rực trước mặt, ngọn lửa hung bạo điên cuồng không ngừng cắn nuốt căn nhà, rừng cây,….Ngọn lửa sang rực cả bầu trời mới về đêm
Trong người đang cũng đang có một cổ ngọn lửa đang cháy hừng hực trong lòng, ngọn lửa của sự sợ hãi.
Não nàng bắt đầu có phản ứng, nàng vội vàng chuyển động cả 2 tay, một cổ ánh sang màu đỏ bao quanh lấy nàng, xung quanh nhiệt độ cũng đang tăng dần lên. Hướng 2 lòng bàn tay về phía ngọn lửa tàn độc kia, những ngón tay cử động, ngọn lửa kia cũng cử động theo từng nhịp điệu của tay nàng. Ngọn lửa dần dần thu lại thành một vòi rồng lửa, trong hệt như con hỏa long cường hãn đang giận giữ. Con hỏa long ấy lao về phía nàng, nóng gấp mấy lần nhiệt độ của những ngọn lửa bình thường, nhiệt độ của nó có thể làm nóng chảy cả kim loại.
Nhưng bất quá, ngọn lửa này có nóng đến đâu cũng chẳng bằng ngọn lửa trong lòng nàng bấy giờ, nó nóng gấp ngàn lần như thế.
Con hỏa long hung bạo kia cũng đã mất, tất cả còn lại chỉ là một rừng đào xơ xác, bị cháy trơ trụi. Căn nhà xinh đẹp, ấm áp thuở nào nay cũng đã bị cháy hết phân nữa, có lẽ sư mẫu nàng đã dung công lực của mình để giăng kết giới lửa.
Nàng bàng hoàng, vội vã chạy đến nơi có 2 thân xác đang nằm ở đấy. Khuôn mặt thất thần, chẳng có sức sống, đôi mắt vô hồn, không một cảm xúc, nhưng ở đâu đấy trong đáy mắt, những tia lửa hận thù đang được hình thành.
– Sư phụ sư mẫu, người mau tỉnh lại, mau tỉnh lại…
– Linh….Nhi…con trở…lại? [nghe được âm thanh quen thuộc, sư phụ khẽ mở đôi mắt mệt mỏi]
– Sư phụ, người chờ con, con sẽ vận công trị thương cho người…..

Vô ích thôi….ta đã trúng…hỏa kì châm….kinh mạch….bị hủy…chỉ còn lại….một chút hơi…sức này[vội ngăn lại bàn tay đang định vận công của nàng]
– Người nói cho con biết, ai đã hại sư phụ trở thành ntn?[đau xót hỏi]
– Là….Lý Tịch Thiên…
– Người…người nói Lý Tịch Thiên, thứa tướng Lữ Minh quốc, kẻ cắp Ngọc Đoạn Tình của người?…
– Ân…Hắn cho người….hãm hại ta…cùng sư mẫu…của con….sư mẫu vì cứu…ta….mà đã…..[giọt lệ khẽ rơi trên đôi mắt đẹp kia]
– Sư mẫu….[bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, đến nỗi móng tay đâm vào da thịt, tê buốt..]
– Hãy nghe ta nói….con phải bảo vệ….các…sư huynh…muội….phải trả thù…cho sư mẫu….lấy lại Ngọc….Hắn…là một tên mặt người…dạ thú…hại rất nhìu người….con….nhất định…phải …giết hắn…hứa với ta….
– Ân…ân con hứa…
Gương mặt anh tuấn kia khẽ nở nụ cười mãn nguyện, đôi mắt xinh đẹp mang lại vẽ ấm áp kia khẽ nhắm lại, 1 bàn tay khẽ buôn rơi, 1 bàn tay kia vẫn nắm chặt tay của sư mẫu…..
– Không…..sự phụ, sư mẫu….người khoông được rời xa Linh Nhi, không được…..
Nàng ngửa mặt lên trời, tay ôm 2 thi thể, hét thật to, hai dòng lệ rơi xuống…..nhưng…nó không trong suốt tựa pha lê như bao người….mà….nó có mùi tanh nồng….màu..đỏ, đẫm ướt cả khuôn mặt trắng tuyết. Là…huyết lệ…

7 thân ảnh kia, cũng đang hướng về phía này, họ đang quỳ, những giọt lệ cũng đang chảy, vương trên mắt của họ. Khuôn mặt hiện lên sự đau xót đến cực điểm, hận thù đang xâm chiếm vào những đôi mắt kia.
………………………………………………….
Cũng là 8 thân ảnh ấy, họ đang quỳ trước mộ của những 2 người ấy, 2 người mà họ kính trọng nhất: Độc Quỷ Vương – Dương Triệt Sơn cùng ái thê Bạch Thủy Y – Hỏa Diệm Giới chi mộ, tất cả các đệ tử đồng lập.
– Sư phụ…sư mẫu…2 người lại bỏ Linh nhi mà đi….2 người đã từng cho Linh nhi cảm nhận được hơi ấm của gia đình….bây giờ….cũng vì 2 người….Linh nhi lại một lần nữa….đau khổ, tuổi nhục….Vì sao, vì sao chớ?
Hai dòng huyết lệ lại một lần nữa tuôn rơi, màu đỏ của máu cứ theo đôi má ngọc ngà kia mà chảy. Đau lòng, Thiên Khai nói:
– Ngươi đừng quá đau buồn, yên tâm đi Linh nhi. Ngươi còn ta, còn 6 người họ, chúng ta đều sẽ là người 1 nhà như từ trước đến nay, đừng buốn. Chúng ta…..sẽ giúp ngươi..trả thù….
– Ân đúng thế, 2 sư phụ và sư mẫu cũng có ân với chúng ta, cũng là người nuôi dưỡng chúng ta. Chúng ta sẽ cùng nhau TRẢ THÙ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.