Bạn đang đọc Vụ Bí Ẩn Con Két Cà Lăm – Chương 15: Bức Thông Điệp Được Lập Lại
HANNIBAL JONES nhíu mày ngồi sau bàn làm việc ở Bộ tham mưu.
Peter và Bob ngồi đối diện vừa mới báo cáo xong về cuộc phiêu lưu trong ngày.
Cả ba cảm thấy mệt mỏi: Hannibal đã trải qua một ngày rất cực nhọc ở Thiên Đường Đồ Cổ, còn hai trợ lý của Hannibal vẫn chưa hoàn hồn sau những sự kiện xảy ra trong ngày.
Có một hồi im lặng lâu dài. Cuối cùng Hannibal nghiêng đầu.
– Đúng! – cậu nói – mình không tưởng tượng ra cách nào để tìm lại mấy con két hoặc đoán ra ba câu còn thiếu. Vụ điều tra của chúng ta kết thúc bằng một sự thất bại thảm hại.
Lại im lặng. Chỉ nghe có tiếng con Râu Đen đang ăn hạt hướng dương.
Bob thở dài.
– Phải chi lúc có thuyền trưởng Kidd, Sherlock Holmes và Robin Hood trong tay, mình làm cho chúng nói được thì giờ đã đầy đủ bức thông điệp rồi.
Râu Đen nghiêng đầu sang một bên nhìn ba thám tử bằng ánh mắt tinh nghịch. Như thường lệ, nó có vẻ chăm chú lắng nghe ba cậu. Nó vỗ cánh, và tuyên bố bằng một giọng to lớn rành mạch:
– Ta là Robin Hood, dẻo dai và nhanh nhẹn. Ta đã bắn một mũi tên một trăm bước về hướng tây.
Ba thám tử tròn mắt nhìn chú chim.
– Các cậu có nghe không? Peter hỏi.
– Các cậu có nghĩ rằng…? Bob bắt đầu nói.
– Từ từ đã, Hannibal nói. Đừng có làm cho nó bị rối. Để xem nó có nói lại không. Robin Hood ơi! Chào Robin Hood.
– Ta là Robin Hood – con yểng lặp lại. Ta là Robin Hood, dẻo dai và nhanh nhẹn. Ta đã bắn một mũi tên một trăm bước về hướng tây.
Nó lại vỗ cánh.
Chính Hannibal cũng có vẻ khâm phục.
– Râu Đen rất thân với John Silver, Hannibal nói. Rất có thể nó đã dự tất cả các buổi tập nói.
– Đúng rồi! Bây giờ mình nhớ ra là lần đầu tiên nó đọc câu của con Scarface: “Đồ ma lanh – đừng có hăng lên như thế”. Nhưng bọn mình lại không hiểu nghĩa. Nghe nói thường chim yểng rất thông minh và nói chuyện còn giỏi hơn két. Thành ra có thể…
– Ta sẽ thử nghiệm – Hannibal quyết định.
Thám tử trưởng chìa một hạt hướng dương to cho Râu Đen và nói rõ ràng.
– Sherlock Holmes ơi! Xin chào Sherlock Holmes.
Râu Đen vỗ cánh ngay. Nó trả lời bằng một giọng Anh nặng:
– Anh đã biết các phương pháp của tôi rồi, anh bạn Watson thân mến à. Ba bảy dẫn đến mười ba.
– Bob, ghi đi – Hannibal ra lệnh.
Mệnh lệnh không cần thiết. Bob đã ghi rồi. Hannibal thử thêm lần nữa.
– Thuyền trưởng Kidd ơi! Xin chào thuyền trưởng Kidd.
Hannibal vừa nói vừa đưa cho con yểng một hạt to, nó nhận lấy và nuốt vội, rồi chặt mỏ tuyên bố.
– Ta là thuyền trưởng Kidd. Hãy tìm thật kỹ, phía sau đống xương dưới mấy khối đá, trong lỗ, có một cái hộp không khóa.
– Úi chà! Peter khâm phục kêu lên. Đúng là bọn mình ró một cái máy ghi âm có lông. Nó thuộc lòng cả bảy câu luôn!
– Đáng lẽ mình phải đoán ra khi nó nói câu của con Scarface, Hannibal bực mình nói.
Râu Đen đã hiểu cách chơi rồi. Nó vừa mới nghe tên Scarface là vỗ cánh kêu:
– Đồ ma lanh, đừng có hăng lên như thế. Tao cũng muốn cho mày cái rỉ, nhưng mày sẽ không biết phải làm gì. Ha! ha! ha!
Ba thám tử hầu như không để ý đến tiếng cười cay độc kết thúc câu nói này – một tiếng cười ngụ ý một trò đùa khủng khiếp – và ba cậu quá xúc động khi đã biết được cả thảy bảy phần của bức thông điệp.
Bob viết thật nhanh. Khi viết xong, cậu đưa tờ giấy cho Hannibal.
– Đây là bức thông điệp đầy đủ. Bob thông báo.
Peter nhìn qua vai Hannibal và ba thám tử cùng nhau đọc:
Bức thông điệp của John Silver (đầy đủ)
1. Patapon: “Patapon bé bỏng bị lạc mất đàn cừu. Cần phải đến gặp Sherlock Holmes”.
2. Shakespeare: “Tồn tại hay – hay – hay không tồn tại. Đó là câu hỏi”.
3. Râu Đen: “Ta là hải tặc Râu Đen. Ta đã chôn giấu kho báu của ta để cho người quá cố giữ giúp. Ô hô hô! Một chai rượu rum!”
4. Robin Hood: “Ta là Robin Hood, dẻo dai và nhanh nhẹn. Ta đã bắn một mũi tên một trăm bước về hướng tây”.
5. Sherlock Holmes: “Anh đã biết các phươngpháp của tôi rồi, anh bạn Watson thân mến à. Ba bảy dẫn đến mười ba”.
6. Thuyền tưởng Kidd: “Ta là thuyền trưởng Kidd. Hãy tìm thật kỹ, phía sau đống xương, dưới mấy khối đá, trong lỗ, có một cái hộp, không khóa”.
7. Scarface: “Đồ ma lanh, đừng có hăng lên như thế. Tao cũng muốn cho mày cái rỉ, nhưng mày sẽ không biết phải làm gì. Ha! Ha! Ha!”
– Xong – Peter nói. Bức thông điệp trọn vẹn đó. Chỉ còn một khó khăn nhỏ, nhỏ xíu thôi…
– Khó khăn nào? Bob ngạc nhiên hỏi.
– Phải cố gắng tìm hiểu tất cả những cái này có ý nghĩa gì. – Hannibal trả lời.