Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục

Chương 41: Trọng Kỵ Binh uy thế


Đọc truyện Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục – Chương 41: Trọng Kỵ Binh uy thế

Tony Gelatin nhìn binh sĩ Light Elve chỉ còn lác đác vài tên chạy trốn về phía đông, không khỏi cười lớn rồi chửi:

– Rác rưởi.

Lần giao chiến này thật sự giúp Tony Gelatin cực kỳ hưng phấn. Mặc dù đánh trận rất nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên hắn đánh với người Light Elve mà chiến thắng, nhất là lần này còn thành công dành lại mảnh đất trước kia, nơi bị chính người Light Elve đuổi đi.

Một Trọng Kỵ Binh tiến lên hỏi:

– Gelatin tướng quân, bây giờ chúng ta làm gì?

Tony Gelatin ra lệnh:

– Cử hai thám báo đi trước thăm dò. Đội hình tập hợp, chuẩn bị tấn công về phía đông.

– Vâng. Tập hợp.

Tony Gelatin hai mắt lóe ra ánh sáng kỳ lạ nói:

– Lần này chúng ta sẽ làm vai trò dụ địch. Ta nghĩ Lãnh Chúa đại nhân không chỉ muốn lấy lại Thung Lũng Markham đâu. Chuẩn bị xuất phát đi.

Đoàn quân trùng điệp rời đi, do cách biệt về trang bị, thực lực, thêm vào Trọng Kỵ Binh là khắc tinh của Cung Binh và Bộ Binh, nên lần này bọn họ có thể dễ dàng đánh tan năm trăm binh sĩ Light Elve mà không mất một người.

…….

Trên đường đất nhỏ phía đông Thung Lũng Markham, Trần Văn Lâm đang ra lệnh cho đội Trọng Kỵ Binh ẩn nấp trên bờ đồi bên cạnh lối đi. Mục đích của hắn rất đơn giản, phục kích viện quân của Light Elve, giống như Tony Gelatin nói, lần này hắn không chỉ đơn giản mong muốn đánh Light Elve một trận, xả ra nhục nhã năm xưa, mà hắn muốn tiêu diệt toàn bộ Light Elve đang đóng quân ở khu vực này. Từ đó thu phục các thế lực nhỏ bé xung quanh, bành trướng lãnh thổ và sức mạnh của Thôn Markham một cách nhanh nhất có thể.

Muốn bành trướng thế lực, cách nhanh nhất là đánh bại và thu phục các thế lực khác. Chiến tranh, là cách nhanh nhất để một đế chế trở nên hùng mạnh hơn, đồng thời cũng là cách nhanh nhất để kéo sụp một vương triều hùng mạnh.


– Báo.

Một trinh thám đi đến gần Trần Văn Lâm nói nhỏ.

Trần Văn Lâm liếc mắt nhìn hắn nói:

– Tình hình thế nào?

Trinh thám nói:

– Thưa Lãnh Chúa đại nhân, tướng quân Gelatin đã đánh bại quân đội kẻ địch ở Thung Lũng Markham, và đang đuổi tàn binh về hướng này, tầm năm phút nữa sẽ đến.

Trần Văn Lâm cũng không thấy bất ngờ, hiện tại ngoại trừ một vị Acient Elve được hắn mua về từ “Thế Giới Dưới Lòng Đất” đang làm tướng quân của đội Bộ Binh ra, thì Tony Gelatin chính là người có khả năng lãnh binh giỏi nhất Thôn Markham. Trọng Kỵ Binh vượt trội về sức mạnh, trang bị, có tướng quân dày dạn kinh nghiệm lãnh đạo, việc tiêu diệt năm trăm binh sĩ bình thường Light Elve chẳng có gì là kỳ lạ. Hắn gật đầu nói:

– Còn viện binh từ Pháo Đài Forsmoon?

Trinh thám tiếp tục trình bày:

– Pháo Đài Forsmoon đã cho viện quân xuất phát. Có một nghìn Khinh Kỵ Binh và một nghìn Cung Kỵ Binh. Cũng khoảng năm phút nữa sẽ đến nơi này.

Trần Văn Lâm nghe vậy không khỏi chau mày, không ngờ đối phương mang cả Khinh Kỵ và Cung Kỵ ra. Nhưng hắn cũng không quan tâm lắm, Cung Kỵ Binh vô dụng đối với Trọng Kỵ Binh, còn Khinh Kỵ Binh hơi phiền toái một chút. Nhưng Trọng Kỵ Binh của hắn lập ra cũng không phải loại Trọng Kỵ Binh bình thường, lớp áo giáp dày nặng nề đã được khắc Soul Gem làm giảm trọng lượng trang bị, giúp giảm sức nặng chiến mã phải chịu, hơn nữa Trọng Kỵ Binh này còn biết bắn cung, ném lao. Khinh Kỵ Binh muốn quấy rối cũng không dễ dàng gì.

Nghĩ một chút về chiến thuật, hắn ra lệnh nói:

– Khi đội của tướng quân Gelatin giao chiến với đối phương, ngay lập tức lao xuống chém giết Cung Kỵ Binh, dùng lao ném tay giết bọn chúng nhanh nhất có thể. Rồi tập trung bao vây tiêu diệt Khinh Kỵ Binh. Nhớ rõ, không thu tù binh.

– Tuân mệnh.


Thù hận của người tộc Nerz và tộc Light Elve đảo Yshin không phải là ngày một ngày hai có thể nói ra được. Hai bên chiến tranh đã hàng nghìn năm, nhất là khi Light Elve ra tay tấn công anh hùng của cả tộc Nerz – Hội Guardian, thì hai bên kết thù càng sâu. Thu tù binh Light Elve, đó là chuyện không người tộc Nerz nào chấp nhận, cho dù đối phương đã bỏ vũ khí.

Trần Văn Lâm mặc dù không phải người tộc Nerz, nhưng thân xác này thì đúng, Thôn Markham đa số cũng là người Nerz, hắn muốn thu người Light Elve làm tù binh là chuyện không thể nào.

Năm phút nhanh chóng trôi qua, Trần Văn Lâm đã thấy đội quân hai nghìn người của Lâu Đài Forsmoon xuất hiện ở hướng đông, đội quân hai trăm Trọng Kỵ Binh do Tony Gelatin dẫn đầu cũng xuất hiện ở hướng tây, chỉ trong tích tắc nữa, hai bên sẽ va chạm.

Hai nghìn Kỵ Binh lao nhanh, chiễn mã trùng điệp, mặt đất rung chuyển. Tony Gelatin nhìn đội quân đông nghìn nghịt trước mặt, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng hô:

– Lao ném tay chuẩn bị.

Khi hai bên còn cách nhau khoảng năm trăm mét, đều không hẹn mà cùng một lúc dừng lại. Phía Light Elve đi ra một tên tướng quân cưỡi ngựa, mái tóc bạch kim chải ngược ra đằng sau, trên thân mặc một bộ giáp màu hoàng kim, đường cong đúng kiểu của tộc Light Elve. Tên tướng quân người Light Elve này đi lên gần phía trước trầm giọng hô:

– Các ngươi là ai? Tại sao dám tấn công địa bàn của chúng ta?

Tony Gelatin nhìn chằm chằm tướng quân Light Elve nói lớn:

– Bọn tai nhọn, không cần nhiều lời. Cho ngươi biết, ông nội ngươi gọi là Tony Gelatin, người của Lãnh Chúa Markham.

Tên Light Elve kia cũng không hỏi thêm gì nữa quay đầu trở lại đại quân. Khi nghe đến tên Lãnh Chúa Markham, trong lòng gã sát ý lóe lên. Về tới đại quân, gã lớn giọng hô:

– Là bọn chuột ở Thung Lũng Markham báo thù. Giết hết bọn chúng.

– Giết.

Quân tinh nhuệ người Light Elve cũng không phải là đội ô hợp lúc nãy, hai nghìn Kỵ Binh ầm ầm lao lên như cơn bão, thanh thế vô cùng khủng khiếp, tiếng vó ngựa kết hợp tiếng “Giết” vang lên chấn động cả khu rừng.


Tony Gelatin hét lớn:

– Chuyển thành đội hình Tam Giác. Lao ném chuẩn bị. Giết.

Trọng Kỵ Binh Thôn Markham cũng không yếu thế so với đối phương, đồng loạt hét lên:

– Giết. Giết lũ tai nhọn.

Tony Gelatin dẫn đầu lao lên như một cơn gió, tay phải cầm vững trường thương, tay trái thì cầm theo cây lao ném tay. Chiến mã tốc độ vô cùng nhanh, chỉ trong giây lát, quân đội hai bên chỉ cách nhau chưa đầy hai mươi mét. Hắn gầm lên giận giữ:

– Ném lao.

Vụt.

Cây lao ngắn, nhưng sắc nhọn rời khỏi tay Tony Gelatin với lực lao đi vô cùng khủng khiếp, theo sau đó, hai trăm mũi lao khác cũng được ném ra, nhanh như tia chớp rơi vào đội hình Kỵ Binh Light Elve.

Phốc. Phốc. Phốc. Phốc.

Tiếng đầu lao sắc nhọn đâm xuyên cơ thể vang lên, mấy chục Khinh Kỵ Binh đi đầu bị lao ném đâm lủng cơ thể, rơi khỏi lưng ngựa, chết ngay lập tức.

Nâng mũi trường thương cao lên, Tony Gelatin hét lớn:

– Chết!

Cung Kỵ Binh Light Elve cũng không cam lòng yếu thế, bắn tên về phía binh sĩ do Tony Gelatin dẫn đầu. Lần này trang bị của Light Elve phẩm chất cao hơn đám quân ở Thung Lũng Markham nhiều, đã xuyên qua được lớp giáp của Trọng Kỵ Binh, nhưng cũng chỉ vừa xuyên qua, không thể làm họ bị thương quá nặng, chỉ những người bị trúng quá nhiều mũi tên, mới bị tiêu diệt.

…….

Nhìn thấy hai đội quân đã va chạm, hai bên không ngừng có binh sĩ bị chém giết, Trần Văn Lâm mặt lạnh nói:


– Toàn bộ đại quân, dùng đội hình Tam Giác, thẳng tiến vào khu vực phía sau Cung Kỵ Binh.

Đội hình Tam Giác Kỵ Binh là loại đội hình khá phổ biến khi dùng cho Trọng Kỵ Binh có lực phá hoại và sát thương mạnh, đòi hỏi người đứng ở vị trí mũi nhọn trong đội hình Tam Giác Kỵ Binh cần có lòng dũng cảm cao, kỹ năng cận chiến mạnh mẽ. Tại Thôn Markham, thì Tony Gelatin chính là người thích hợp nhất để đảm nhiệm vị trí này. Có điều gã đang ở phía dưới chiến đấu.

Trần Văn Lâm cũng không theo đại quân tấn công xuống dưới, suy cho cùng, hắn là Lãnh Chúa, là Thống Soái, chứ không phải Mãnh Tướng, xông pha lên phía trước giết địch. Trong lịch sử, người vừa có thể đảm đương vị trí Thống Soái, vừa có thể nhận nhiệm vụ làm Mãnh Tướng tại vị trí mũi nhọn trong đội hình Tam Giác Kỵ Binh, chỉ có Alexander Đại Đế mà thôi. Tính ra mà nói, dưới trướng hắn có Tony Gelatin cũng rất giỏi. Hiểu rõ chiến thuật, có thể làm Thống Soái, lên chiến trường có thể xung phong giết địch, tất nhiên so được với Alexander Đại Đế hay không thì còn cần kiểm chứng.

……

Tướng lĩnh Light Elve đang đối đầu với Tony Gelatin bỗng nhiên nghe thấy bên phải có tiếng vó ngựa ầm ầm, tiếng động rất lớn, như là núi lở vậy. Hắn đang mệt mỏi đối chiến với Tony Gelatin, còn suýt nữa bị đối phương đâm trọng thương mấy lần, nghe thấy tiếng động này, trong lòng thầm kinh hãi, dùng sức vung thanh trường đao trong tay chém về phía Tony Gelatin rồi hét lớn:

– Cút cho ta.

Tony Gelatin nâng thương đỡ một đao cực mạnh, bị đẩy về phía sau một bước, định thúc ngựa chiến tiếp thì thấy đối phương đã lui về phía sau. Hắn tức giận vung thương đâm chết ba tên Light Elve xông ra chặn đường, đang định đuổi theo thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng vó ngựa từ trên sườn đồi vang lên. Hắn ngẩng mặt lên trên thì thấy đội quân phục kích của Thôn Markham đang lao xuống.

Tướng quân Light Elve cũng nhìn thấy mình bị phục kích, liền hét lớn:

– Rút lui, nhanh rút lui.

Nhưng đã hoàn toàn không kịp, khu vực của Cung Kỵ Binh như bị một cơn sóng thần cuốn qua.

Trọng Kỵ Binh đi tới đâu, đội hình quân đội Light Elve như một tờ giấy, bị xé rách tới đó. Tướng quân Light Elve gầm lên:

– Nhanh rút lui, mở đường yểm trợ cho ta.

Phốc.

Tướng quân Light Elve chưa kịp nói thêm, thì bị Tony Gelatin đuổi theo phía sau dùng ném cây lao ngắn cắm từ phía sau gáy xuyên xuống cổ họng, lực từ mũi lao mạnh đến mức cắm vào cả phần lưng chiến mã, làm xác chết của hắn dính chặt vào cơ thể chiến mã, cả hai đồng loạt ngã rầm xuống đất.

Bị phục kích, tướng quân chết. Quân đội Light Elve mất hết tinh thần, bị đội do Tony Gelatin kết hợp với đội phục kích bao vây chém giết, không sót một người.

Mặt trời cũng lên đến đỉnh đầu, ánh nắng đầu xuân ấm áp rọi sáng vùng núi, nhưng cảnh tượng thì không khác gì địa ngục. Đa phần binh sĩ Light Elve chết đều do bị lao ném đâm xuyên thân thể, găm chặt vào nền đất, có người thì bị lao ném phá vỡ cả phần ổ bụng, nội tạng tuôn ra ngoài.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.