Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục

Chương 40: Trọng Kỵ Binh


Đọc truyện Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục – Chương 40: Trọng Kỵ Binh

Bốn tháng mùa đông dần trôi qua, không khí lạnh mặc dù vẫn còn đâu đó, nhưng băng tuyết đã tan, những mầm non cây cối mọc lên, bên dưới mặt đất, hạt giống cỏ cây cũng chỉ đợi cái lạnh rời đi.

Khuôn viên của đồng bằng mà Trần Văn Lâm thành lập Thôn Markham hiện tại đã rất rộng lớn, mỗi chiều phải rộng đến hai mươi lăm Kilomet vuông.

Thời gian qua, Thôn Markham mặc dù vẫn là Thôn cấp ba, nhưng độ phồn hoa đã đạt đến hơn bảy mươi nghìn điểm, còn không đến ba mươi nghìn điểm nữa, là sẽ đủ điều kiện thăng cấp thành Thị Trấn.

Trong mấy tháng này, nhờ vào việc liên tục mua nô lệ, hoặc quân đội phá ổ sơn tặc dẫn tù binh trở về, số lượng cư dân của Thôn Markham đã lên tới hơn ba mươi nghìn người. Nếu không phải sợ bại lộ thông đạo dẫn lên mặt đất, thì hắn sẽ còn mua nhiều nữa.

Thôn Markham

Thôn cấp 3.

Phồn hoa: 72560/100000.

Cư dân: 33815.

Quân đội: 2000 Bộ Binh, 1500 Kỵ Binh, 1500 Cung Binh. Tổng 5000.

Nguyên liệu: Gỗ: 13500000. Đá: 8500000. Kim Loại: 1200000. Vải: 3000000. Vàng: 3500000.

Kiến trúc:

Nhà Cư Dân cấp 5: Số lượng 750.

Lò rèn, lò mổ, nhà bếp,…..

…..

Nhờ có hai Mỏ Vàng khai thác liên tục, cộng thêm việc bán Soul Gem, Trần Văn Lâm hiện tại có thể coi là cực kỳ giàu có.

Hai tháng trước, với việc phát hiện ra Kim Loại phẩm chất lam ba sao, trang bị cho binh sĩ đã có thể tự sản xuất, không cần phải mua từ Thị Trấn Luxgish nữa. Còn nói về tên Vampires có Dremois bị Agatha Maskin giết chết, dường như nó ngửi được mùi nguy hiểm, nên không hề tấn công Thôn Markham, mà lại rời đi mất.

Ngay khi mùa đông kết thúc, Bùi Phương Thảo đã sắp xếp hơn năm nghìn người làm nhiệm vụ trồng trọt lương thực, khai hoang vùng đất khổng lồ xung quanh. Ngoài ra, kế hoạch xây tường thành cũng đã bắt đầu từ một tháng trước, xây bốn đoạn tường đá bao bọc khu dân cư của Thôn Markham lại, cũng đã hoàn thành được tám mươi phần trăm. Một khi hoàn thành, vùng nội thành rộng đến mười sáu Kilomet mét vuông, hoàn toàn đủ cho hàng trăm nghìn người sinh sống.

Do Trần Văn Lâm mua rất nhiều nô lệ từ Thế Giới Dưới Lòng Đất, nên chủng loại tộc nhân tại Thôn Markham cũng vô cùng đa dạng. Tộc Nhân Loại Nerz vẫn chiếm đa số, gần mười lăm nghìn người. Còn hơn mười tám nghìn người còn lại, đều là hơn chục chủng tộc sinh sống bên trong Thế Giới Dưới Lòng Đất hình thành.

Những người đến từ Thế Giới Dưới Lòng Đất ban đầu cũng rất sợ hãi khi bị đưa lên trên mặt đất, nhưng do lệnh bài khống chế nô lệ, nên bọn họ không thể không tuân theo. Sau này khi được giải phóng khỏi lệnh bài nô lệ kiềm chế, bọn họ còn thoát khỏi cảnh làm nô lệ, được trở thành dân thường. Tất cả đều rất vui mừng.


Nhìn cảnh tượng lãnh địa hoạt động rầm rộ, từng nhóm từng nhóm người đi kiến thiết lãnh địa, phát triển quê hương mới, Trần Văn Lâm cũng hào khí bừng bừng.

Hiện tại quân đội của hắn đã mạnh hơn trước nhiều, không chỉ đạt đến năm nghìn người, mà toàn bộ đều đạt cấp năm mươi trở lên, theo cấp bậc của Yriel thế giới tính toán thì chính là cấp Warrior, trang bị tinh nhuệ, đều được khắc Soul Gem gia tăng sức mạnh. Bản thân hắn cũng đã đạt cấp sáu mươi hai. Hắn cảm thấy, có lẽ đã đến lúc hành động.

Trần Văn Lâm nhìn Tony Gelatin nói:

– Gelatin tướng quân, tập hợp toàn bộ Trọng Kỵ Binh. Chúng ta chuẩn bị xuất phát.

Kỵ Binh hiện tại của Thôn Markham đã đổi toàn bộ thành Trọng Kỵ Binh, giống như Thị Trấn Luxgish vậy.

Trần Văn Lâm nhìn một nghìn năm trăm Trọng Kỵ Binh trước mặt, những người này chính là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, ai nấy đều đạt cấp năm mươi lăm trở lên, trang bị toàn bộ đều là phẩm chất tím, so với Trọng Kỵ Binh Luxgish còn mạnh hơn nhiều. Hơn nữa những người này đều là người tộc Nerz, không lo về vấn đề lòng trung thành.

Đội Kỵ Binh này Trần Văn Lâm phải bỏ rất nhiều tiền Vàng, và còn phải thông qua các mối quan hệ với Agatha Maskin mới thành lập được. Trang bị của họ đều là phẩm chất tím, chiến mã cũng có cấp độ lên đến năm mươi. Tính cả trang bị lẫn chiến mã, hắn phải bỏ ra một viên Soul Gem tím một sao cho một người. Mỗi người đều được đào tạo vô cùng kỹ lưỡng, ở xa có thể ném lao ngắn, bắn cung tên. Cận chiến thì có thể dùng thương và kiếm.

Hắn nhìn những người này hét lớn:

– Các ngươi là ai?

Binh sĩ đồng loạt hét:

– Người Nerz. Khu Seval.

– Lúc trước các ngươi tại sao phải trở thành nạn dân.

– Vì bọn Yshin.

– Các ngươi có muốn báo thù?

– Có.

Trần Văn Lâm cầm bội kiếm chỉ về hướng nam nói:

– Tiến về Thung Lũng Markham. Nổi tù và lên. Xuất phát.

Ù ù ù ù ù.


Trần Văn Lâm lần này lòng đầy phấn khởi trở về Thung Lũng Markham, chính là lãnh địa trước kia của gia tộc Markham, sau này bị Light Elve tấn công. Bản thân hắn lúc đó phải mang theo hơn một trăm người dân và chín binh sĩ rời đi.

Khoảng cách từ Thôn Markham hiện tại đến Thung Lũng Markham lúc trước cũng không xa lắm. Nếu đi bộ thì chỉ mất hơn mười ngày, đối với Kỵ Binh thì chỉ mất ba ngày là tới. Mục tiêu của Trần Văn Lâm chính là tiêu diệt nhóm Light Elve đang đóng giữ ở đó, coi như là báo thù cho gia tộc Markham.

……

Hai ngày sau, Trần Văn Lâm đã mang theo một nghìn năm trăm Kỵ Binh xuất hiện ở phía bắc Thung Lũng Markham, khoảng cách chỉ còn năm Kilomet.

Nhìn thấy trinh thám trở lại, Trần Văn Lâm liền hỏi:

– Tình báo thế nào?

Trinh thám báo cáo:

– Lãnh Chúa đại nhân. Tại Thung Lũng Markham có khoảng năm trăm Light Elve bảo vệ, có ba trăm Bộ Binh, hai trăm Cung Binh. Nhưng còn có một phát hiện đó chính là ở phía đông Thung Lũng Markham khoảng cách mười Kilomet, có một thành trì quân đội của Light Elve, số lượng binh sĩ vào năm đến tám nghìn người.

Trần Văn Lâm gật đầu nói:?

– Không ngờ chúng đã lập thành trì ở chỗ này. Gelatin tướng quân?

Tony Gelatin la lên:

– Có mặt.

Trần Văn Lâm trầm giọng nói:

– Ngươi mang theo hai trăm Trọng Kỵ Binh tấn công Thung Lũng Markham.

– Tuân mệnh.

………

Will, là lính canh gác của tộc Light Elve đang chiếm đóng Thung Lũng Markham. Nhiệm vụ của hắn hàng ngày rất đơn giản sáng sớm trèo lên chòi canh, chiều tối lại trèo xuống. Ở đây năm tháng liền, ngoại trừ một lần bị một con heo rừng ngu xuẩn làm phiền, thì chẳng có ai tấn công cả. Theo hắn nghĩ, chỗ khỉ ho cò gáy này, tài nguyên thì ít, vị trí chiến lược cũng không, hắn không hiểu phía trên sao phải lập cứ điểm nơi đây.

Will đang ngáp ngủ, lưng dựa vào lan can của chòi canh, bỗng nhiên hắn nghe thấy tiếng ầm ầm nơi xa, quay mặt sang nhìn, hắn không khỏi tán thán:


– Tốt, một đội Kỵ Binh thật tinh nhuệ. Ủa?

Will kịp thời định thần lại, hắn cảm thấy cơn buồn ngủ bay sạch, miệng la to:

– Địch tập, địch tập.

Đồng thời Will cũng vớ lấy cây dùi đánh trống bên cạnh, muốn đánh trống báo động.

Phập.

Khi Will vừa cầm được phần cán của cây dùi đánh trống, một mũi tên màu bạc lao thẳng về phía hắn. Will hoảng hồn muốn né tránh, nhưng tốc độ của mũi tên quá nhanh, chỉ trong tích tắc, thân thể của hắn ngã nhào ra khỏi tháp canh.

Địch tập, địch tập.

Binh sĩ người Light Elve vội vàng cầm vũ khí, mặc áo giáp lên, lao ra ngoài chuẩn bị chiến đấu.

…….

Tony Gelatin dùng cung tên bắn hạ tên Light Elve phía trên tháp canh, nhìn thấy địch nhân đang tập hợp phía trước, nhìn mảnh đất quen thuộc trước mặt, không khỏi thở dài nói:

– Năm tháng thời gian, cuối cùng ta cũng đã trở lại a.

Cảm thán xong, Tony Gelatin nâng thương lên hét:

– Toàn bộ Trọng Kỵ Binh, tự do chiến đấu. Giết.

Hai trăm Trọng Kỵ Binh điên cuồng lao lên, mặc dù số lượng không bằng một nửa đối phương, nhưng bọn họ tự tin có thể tàn sát đối thủ của mình.

…..

Nhìn đội Trọng Kỵ Binh càng ngày càng gần, tướng quân của Light Elve mồ hôi lạnh chảy ra hét lên:

– Nhanh thả ra tín hiệu. Báo cho Cứ Điểm Forsmoon điều tiếp viện qua. Chúng ta không đỡ nổi.

Tên tham mưu bên cạnh nhỏ giọng nói:

– Đã báo rồi thưa tướng quân, nhưng mà đối phương toàn là Trọng Kỵ Binh, chúng ta không làm gì được cả.

Tướng quân người Light Elve tức giận ném mũ giáp xuống đất hét lên:

– Chết tiệt, đưa chiến mã cho ta. Tất cả các ngươi lên chặn đường bọn chúng.


Tham mưu ngờ nghệch hỏi:

– Tướng quân, ngài đi đâu?

Tướng quân Light Elve nói:

– Đi dẫn cứu viện lại đây chứ sao? Đi.

Tham mưu nhìn tướng quân của mình đang quay trở lại doanh trại tìm ngựa chạy trốn liền hoảng hồn la lên:

– Tướng quân, ngài làm vậy là đào ngũ. Tội chết đó.

Tướng quân Light Elve khinh thường nói:

– Ngu xuẩn. Cha ta là Thân Vương, ai dám xử tử ta. Ngươi ở đó đợi viện quân đến đi.

Tham mưu thở dài một tiếng, mất hết cả tinh thần chiến đấu, cho một tên vô dụng đến làm tướng quân. Hắn bất lực nhìn người kia đi mất, quay đầu lại hét:

– Toàn quân chuẩn bị. Cung Thủ, bắn.

Đinh.

Đinh.

Tony Gelatin vừa dùng thương đâm chết một thương đâm chết binh sĩ Light Elve, không thèm nhìn một mũi tên bắn về phía mình, vừa vung thương đâm về phía một Light Elve khác vừa gầm lớn:

– Giết! Không chừa một tên. Không thu tù binh.

– Giết.

Hai trăm Trọng Kỵ Binh gầm lên, thân thể bọc trong giáp sắt, mỗi bước chiến mã lao lên, đều như rung chuyển mặt đất, dẫm đạp lên xác của kẻ địch.

Những binh sĩ khác cũng như phát điên, liên tục vung thương đâm chết kẻ địch. Trọng Kỵ Binh giống như hổ đói lao vào quân địch, dùng vô địch tư thế tàn sát tất cả kẻ thù đứng trước mặt.

Tony Gelatin nhìn thấy Cung Binh của đối phương ở khoảng cách không quá xa, liền rút lao ném tay đeo đằng sau lưng ra rồi ra lệnh:

– Chuẩn bị lao ném, nhắm thẳng Cung Binh. Ném.

Vụt vụt vụt.

Phốc.

Giống như xuyên qua tờ giấy, những cây lao ngắn, nhưng sắc bén dễ dàng xuyên thủng cơ thể yếu ớt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.