Đọc truyện Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục – Chương 39: Thu mua nô lệ
Thành Phố Golira, là tòa thành trì lớn nhất nằm gần khu vực của Địa Long Cốc, Trần Văn Lâm lần này đến đây cùng ba người Lily Medusa, coi như là tăng thêm kiến thức.
Thành Phố Golira này lớn hơn Thị Trấn Luxgish phải mấy trăm lần, dân số sinh sống lên đến cả trăm triệu, có thể xem là một khu vực vô cùng đông đúc, nhộn nhịp.
Trần Văn Lâm quay qua hỏi Jenni Glover:
– Mọi người định đến đây ở luôn à?
Jenni Glover gật đầu nói:
– Đúng vậy, bây giờ cả ba cũng đã tích góp được mười nghìn Vàng, mà chị Lily và chị Jean đều là Khắc Hồn Sư. Chúng mình cũng thu thập được không ít Soul Gem tím rồi.
Trần Văn Lâm nghi ngờ hỏi:
– Mọi người muốn mở cửa hàng bán trang bị?
Jenni Glover gật đầu hưng phấn:
– Đúng, chính là cửa hàng bán trang bị và vũ khí. Bọn mình dự định mua trang bị và vũ khí chưa khắc Soul Gem vào, rồi mang về tự khắc. Trang bị đã được khắc Soul Gem giá cao hơn nhiều.
Trần Văn Lâm gật đầu nói:
– Mọi người cứ mở đi, nếu thiếu Vàng thì mình có thể cho mượn một ít. Đúng rồi, mình cũng có khá nhiều trang bị muốn khắc thuộc tính, trang bị phẩm chất lam thôi, các bạn có nhận không?
Lily Medusa ở bên đang nghe chuyện nãy giờ đáp:
– Có thể chứ, trang bị lam thì trung bình là một Vàng một món, bạn muốn khắc nhiều không? Nhưng mà thuê bọn mình khắc, bạn phải tự chuẩn bị Soul Gem đó nha.
Trần Văn Lâm suy tính một chút rồi nói:
– Đại khái là hai nghìn bộ trang bị, mỗi bộ gồm thương, kiếm, cung, khiên, mũ, giáp, bao tay, giày tám món. Tổng cộng là mười sáu nghìn món. Còn Soul Gem lam khá rẻ phải không?
Lily Medusa nói:
– Soul Gem lam rất rẻ, chỉ chục bạc một viên, bất kể phẩm chất.
Trần Văn Lâm nói:
– Vậy mình để ở chỗ mấy bạn mười tám nghìn Vàng, trong đó hai nghìn Vàng nhờ mọi người mua Soul Gem hộ mình, mấy ngày sau mình sẽ đưa trang bị đến. Đại khái cần thời gian bao lâu mới có thể hoàn thành?
Lily Medusa suy tính một chút, có hai người là Khắc Hồn Sư, trang bị lam khắc cũng không khó, chỉ mất năm phút một món, một tiếng hai người là hai mươi tư món. Nếu một ngày làm mười tiếng sẽ là hai trăm bốn mươi món. Tính xong nàng nói:
– Một ngày bọn mình có thể hoàn thành ba mươi bộ trang bị. Cũng phải cần hơn hai tháng đấy.
Trần Văn Lâm chau mày một chút, hai tháng có vẻ hơi lâu, hắn có thể chia theo đợt đến đây lấy mỗi lần vài trăm bộ, nhưng mà hắn không có thời gian rảnh nhiều như vậy, hiện tại hắn còn phải cày cấp và nuôi béo linh hồn lão Địa Long. Nghĩ nghĩ một chút rồi hắn góp ý:
– Bạn có thể thuê thêm Khắc Hồn Sư sư mà. Sau này mình sẽ còn mang trang bị đến nhiều nữa, không chỉ có hai nghìn bộ đâu.
Lily Medusa mắt sáng lên nói:
– Đúng nhỉ, có bạn thì thiếu gì trang bị để khắc. Thuê thêm Khắc Hồn Sư làm lớn một chút, biết đâu sau này lại thành nhà giàu.
Trần Văn Lâm đưa tiền Vàng cho Lily Medusa, rồi gật đầu cười:
– Mình thấy đúng đấy. Đúng rồi, bạn biết ở đâu có bán kiểu vật phẩm không gian để chứa đồ không, chứ hai nghìn bộ trang bị nhiều lắm, mình không cầm nổi.
Lily Medusa nói:
– Jenni, em dẫn Jake đi tới thương trường mua Túi Không Gian. Hai người bọn chị đi kiếm chỗ thuê để mở tiệm.
……….
Thương trường, nằm ở góc phía đông của Thành Phố Golira, nơi này cực kỳ nhộn nhịp. Hai bên đường phố đầy các thể loại cửa hàng như Binh Thần Các, Tụ Bảo Lâu, Lung Linh Các,…. Nhìn đến hoa cả mắt. Lần này Trần Văn Lâm mang theo tổng cộng ba mươi nghìn Vàng, với ý định ban đầu là sẽ trả mười nghìn Vàng cho ba người Lily Medusa. Còn hai mươi nghìn Vàng còn lại, hắn định mua thêm Soul Gem tím, vừa để bán kiếm lời, vừa để đưa cho binh sĩ khi đi cày cấp, tiện thể thu thập linh hồn luôn.
Nhưng kế hoạch này xem như đổ vỡ, trang bị của Thôn Markham toàn bộ đều mua từ Thị Trấn Luxgish, mặc dù trang bị không tệ, có cả thuộc tính thêm khi mang nguyên bộ. Nhưng lại chẳng có món nào được khắc thêm thuộc tính bằng Soul Gem. Khắc Hồn Sư trên mặt đất cũng rất chảnh, một món trang bị lam yêu cầu thấp nhất là năm Vàng tiền công, tất nhiên cũng tự bỏ Soul Gem ra.
So với bên trên, “Thế Giới Dưới Lòng Đất” Soul Gem và tiền thuê Khắc Hồn Sư cũng rẻ hơn nhiều. Vì vậy hiện tại trong túi hắn chỉ còn hai nghìn Vàng. Bỏ ra thêm một nghìn tám trăm Vàng mua một Túi Không Gian khá lớn, ba cạnh đều đạt đến mười mét, đầy đủ để chứa hai nghìn bộ trang bị.
…….
Lần này Trần Văn Lâm lại có phần đau đầu và uể oải, có thể nói đây là lần đầu tiên, hắn uể oải tại Yriel thế giới. Mọi việc bắt nguồn từ khi đi vào nơi có vô số cửa hàng này, cô nàng Người Dơi Jenni Glover bắt đầu nổi hứng đi dạo mua sắm, chỉ nhìn chứ không mua, cái gì cũng thử những chẳng mua bất kỳ vật gì. Đúng là phụ nữ ở đâu cũng như nhau, đều có hứng đi dạo mua sắm. Đi qua gần trăm cửa hàng, hỏi han cả mấy nghìn món đồ, cho dù không phải là người hỏi, Trần Văn Lâm cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Nhìn thấy thời gian còn không nhiều, hai tiếng nữa là sẽ bị cưỡng chế rời đi, tất nhiên lúc rời đi, hắn sẽ “ủy thác” cho “Jake Markham” tự tìm đường đi về Thôn Markham trước, đang định nhắc nhở Jenni Glover chuẩn bị kết thúc lần dạo chơi này. Trần Văn Lâm lại nghe thấy tiếng Jenni Glover hét lên:
– Là thị trường nô lệ. Đám ác độc này, vẫn còn buôn bán nhiều nô lệ như vậy.
Trần Văn Lâm nghe tới thị trường nô lệ, không khỏi chăm chú hỏi:
– Thị trường nô lệ là sao?
Jenni Glover căm giận nói:
– Ở đây có rất nhiều các thế lực lớn, chuyên đi tìm những khu vực thôn trang, thị trấn không có khả năng tự vệ trước các thế lực lớn đó. Bọn họ không tự vệ được, liền bị đánh giết, người có thực lực một chút thì bị giết hoặc đánh cho tàn phế, những người còn lại toàn bộ bị bắt, đưa đến chỗ này làm mặt hàng buôn bán.
Trần Văn Lâm kinh ngạc nói:
– Họ cứ tự tiện như vậy, không có thù gì họ cũng bắt giữ à?
Jenni Glover gật đầu:
– Không có thù gì, chỉ cần bị họ để mắt đến là sẽ bị bắt, bọn họ cũng chỉ nhắm vào những nơi nhỏ yếu thôi. Còn chính quyền các Thành Phố hoặc Vương Quốc thì nhắm mắt cho qua, cũng không hiểu bọn họ nghĩ gì nữa.
Trần Văn Lâm nghi hoặc hỏi:
– Hình như Jenni rất ghét bọn buôn nô lệ này?
Jenni Glover gật đầu kể:
– Chính đám khốn nạn này đã bắt giữ cả bộ tộc Người Dơi hơn ba nghìn người, chị Jean Rodriguez cũng bị đám này bắt. Mình với chị Jean may mắn được chị Lily dùng tiền cứu ra. Nếu không cũng không biết hiện tại thảm thế nào nữa.
Trần Văn Lâm cũng không ưa gì bọn buôn người, nhưng có vẻ như ở thời điểm hiện tại, mua được nô lệ sẽ có lợi cho lãnh địa của hắn. Thôn Markham hiện tại không thiếu tiền, không thiếu Soul Gem, chiến mã, trang bị, vật liệu, lương thực. Chỉ thiếu nhất chính là người, Thôn cấp ba mỗi ngày chỉ thu hút thêm được một trăm nạn dân, cung không đủ cầu. Nếu nô lệ rẻ, hắn có thể mua nhiều nô lệ về, rồi tìm cách đưa lên mặt đất, mang về lãnh địa là được.
Trần Văn Lâm nghĩ đến túi tiền trong tay một chút rồi nói:
– Chúng ta vào trong xem một chút.
Jenni Glover gật đầu miễn cưỡng:
– Ừ, vào xem một chút thôi.
Nơi này trong trí nhớ của Jenni Glover là địa ngục, ám ảnh tâm trí của nàng. Mỗi ngày phải chịu đòn roi, bị xích tay chân, bị giam trong lồng, ba ngày mới có một bữa ăn. Không muốn ăn, muốn nhịn ăn để chết thì bị chặt xác ra, ném cho quái vật ăn. Người nhà của nàng toàn bộ đều bị giết như vậy. Nên khi Trần Văn Lâm muốn vào trong này, nàng vô cùng miễn cưỡng.
…..
Trần Văn Lâm đi vào bên trong thị trường nô lệ, đập vào mắt hắn là rất nhiều, rất nhiều nô lệ kham khổ, mặc áo rách, tay chân đều bị xích nặng trói lại, gầy gò vô cùng. Tất cả đều bị nhốt trong lồng sắt, mỗi lồng phải đến cả nghìn nô lệ.
Một tên quản lý chạy đến trước mặt hai người Trần Văn Lâm và Jenni Glover nói:
– Hai vị khách quý, mời vào, mời vào, hai ngài định mua nô lệ đúng không ạ?
Trần Văn Lâm gật đầu lạnh nhạt, hắn cũng không muốn cùng những người này nhiều lời. Còn Jenni Glover thì mặt lạnh nhìn tên quản lý, không cho chút sắc mặt tốt nào.
Người quản lý cũng lơ đễnh, gã làm một tên buôn nô lệ, bị như vậy nhiều thành quen, ai đối với gã tốt, gã còn thấy có vấn đề. Tên quản lý cười nói tiếp:
– Ngài cần mua loại hình nô lệ nào ạ. Người đẹp, người lao động, trẻ con. Đều có đủ các loại chủng tộc từ Người Rắn, Người Đầu Trâu, Acient Elve, Nhân Loại, Người Thú, Nhân Mã,……. Đều đủ cả. Một lô rất rẻ, chỉ một trăm vàng mà thôi.
Một lô chính là một cái lồng sắt, có một nghìn người trong đó. Trần Văn Lâm đi đến chọn hai lồng sắt, bên trong có đủ nam nữ, tuổi tác chủ yếu từ mười ba mười bốn cho đến ba mươi. Có bốn chủng tộc chủ yếu là Người Rắn, Người Dơi, Người Thú và Acient Elve.
Hắn liếc nhìn rồi nói:
– Ta mua hai lô này. Đây là hai trăm Vàng.
Tên quản lý lập tức mừng rỡ nói:
– Ngài đợi một chút, ta sẽ đưa khế ước và lệnh bài khống chế bọn chúng đến ngay. Ngài muốn để xích hay cởi xích ra ạ?
Trần Văn Lâm chau mày nói:
– Tất nhiên là bỏ xích ra. Tiện thể cho họ tắm rửa.
Quản lý cười bồi nói:
– Tất nhiên, tất nhiên. Tắm rửa miễn phí.