Vô Thượng Long Ấn

Chương 85: Sợ gì thiên quân vạn mã?


Bạn đang đọc Vô Thượng Long Ấn – Chương 85: Sợ gì thiên quân vạn mã?


Vô Thượng Long Ấn
Tác Giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chương 85: Sợ gì thiên quân vạn mã?
Dịch: Long Sếch
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Nhớ thanks nhé
– Đi
Tề Bắc hét lớn một tiếng, triệu hồi ra Hoàng Kim Sư Vương, cỡi lên nó lao thẳng tới cửa thành. Trên tường thành, trận chiến diễn ra hết sức kịch liệt, mấy vạn quân Thú nhân như thủy triều, phóng mạnh về tường thành, tiếng thét rung trời. Hơn vạn quân vệ thành Tề Bắc chiêu mộ khá tốt, mặc dù chỉ huấn luyện mấy ngày, nhưng đều là dân liều mạng, vũ dũng không cần phải nói. Hơn nữa, người của Tinh Thần và Hỏa Lang cũng chống lại những đợt công kích của Thú Nhân

– Chết!
Hắc trường kiếm của Tề Bắc chém ra một đạo kim mang, lập tức hơn mười tên lính Thú Nhân vừa bò lên tường thành bị chém làm hai khúc
– Tước gia!
Chỉ huy chính là Thiết Đầu thấy Tề Bắc vội vàng hành lễ
– Được rồi, đừng nói nhảm, nói xem có chuyện gì xảy ra?
Tề Bắc nhìn quân Thú Nhân hung hãn phía dưới, nhíu mày nói.
– Tiểu nhân cũng không rõ, đại quân Thú Nhân này đột nhiên xuất hiện ngoài thành, sau đó thành vệ quân cảnh báo, dĩ nhiên bọn khốn kiếp này tới đánh phía chúng ta.
Thiết Đầu hứ một búng máu nói. Lúc này, Hỏa Lang xách theo một cây Lang nha bổng khổng lồ chạy tới Tề Bắc nói:
– Chủ nhân, nếu tiểu nhân đoán không sai thì đây là bộ tộc Độc Giác Tê thuộc quân đội Thú Nhân, và có lẽ đây chỉ là tàn quân thôi. Tiểu nhân đoán là họ đã thất bại trong cuộc chiến với bộ tộc Bỉ Mông, mới trốn qua đây.
Tề Bắc gật đầu, trước kia, bộ tộc Bỉ Mông (Behemoth) đã thống nhất Thú nhân tộc, lập ra đế quốc Thú Nhân, tuy nhiên, ba mươi năm trước, hoàng đế Bỉ Mông tộc qua đời, các hoàng tử tranh đoạt ngôi hoàng đế, kết quả khiến cho Thú Nhân đế quốc chia năm xẻ bảy. Hiện tại, ở Thú Nhân đế quốc có ba thế lực tranh đoạt đế vị, thứ nhất là nhi tử thứ ba của Bỉ Mông hoàng đế, hắn giết hết mấy vị huynh đệ tranh giành, tụ tập những người thuần phục, thủ hạ ít cũng là đại quân trăm vạn Thú Nhân. Thứ hai là thủ lĩnh của bộ tộc Độc Giác Tê (tề giác 1 sừng), trước kia bị hoàng đế Thú Nhân chèn ép sít sao, hoàng đế Thú nhân vừa chết, hắn liền thừ dịp mấy vị huynh đệ Bỉ Mông tranh quyền đoạt vị, lén đi ra ngoài, muốn thành lập đế quôc thú nhân mới. Người còn lại là bộ tộc Tử Kim thú, cũng bừng bừng dã tâm tranh đoạt đế vị. Vợ chồng thuộc Bát Đại Tinh Tướng của Tinh Thần, cùng Lôi Minh và phu nhân là Tây Á đi tới.
– Thành chủ đại nhân, Hỏa Lang nói quả không sai, theo lời thương đội Thú Nhân vào thành giao dịch thì Độc Giác Tê tộc và Bỉ Mông tộc đang giao chiến ở thảo nguyên Phỉ Thúy cách đây ba ngàn dặm, mà thống lĩnh nhánh quân đội Thú Nhân là Khắc La – thủ lĩnh nhân của Sư Nhân tộc, Sư Nhân tộc đã thần phục Độc Giác Tê bộ tộc, rất có đã đánh một trận trên thảo nguyên Phỉ Thúy, bộ tộc Tê Nhân bị thua, chỉ còn nhánh tàn quân bị Bỉ Mông đuổi đến nơi này. Phía tây là biên giới của Kim Diệp hoàng triều, luôn có trọng binh trấn giữ, đám tàn quân này không muốn chịu chết, liền chủ ý đánh lên thành Tây Linh này. Thành Tây Linh có tường cao dày, có thiết kế phòng ngự hoàn mỹ, quân chánh quy chỉ cần chiếm lĩnh nơi này, làcó thể phát huy tác dụng cực lớn. Mà chỉ cần kiên trì đợi viện quân đến, thì đối phương sẽ thất bại.
Người nói chính là Lôi Minh, gã xưa nay vô cùng sợ phu nhân mình nhưng lại kiến thức phi phàm. Lúc này, trong trướng quân Thú Nhân, sắc mặt thủ lĩnh sư nhân Khắc La (Crow) cực kỳ khó coi, long bờm đều xù lên chứng tỏ hắn đã tức giận tột độ.
– Ầm!
Khắc La đập tan bàn đá trước mặt thành năm mảnh, khàn giọng quát:
– Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Chỉ có mỗi một đám quân ô hợp ở thành Tây Linh mà thế hơn ba canh giờ rồi không thể đánh hạ sao?
– Thủ lĩnh, tin tức về thành Tây Linh không đúng, ít nhất cũng có mấy trăm Hắc giáp quân thủ thành, hơn nữa đối phương có rất nhiều Ma Pháp Sư, chúng ta tổn thất thảm trọng.
Một Sư Nhân tướng lĩnh hồi đáp.
– Hắc giáp quân? Hắc giáp quân bách chiến bách thắng của Kim Diệp hoàng triều?

Mí mắt Khắc La giật giật mấy cái.
– Không sai, giáp bọn họ mặc chính là khải giáp được trưng của Hắc giáp quân, dùng là dùng vũ khí ma pháp đặc trưng, cùng với lực chiến kinh khủng kia mà nói, tuyệt không giả bộ?
Sư Nhân tướng lĩnh này nói. Khắc La lâm vào trong trầm mặc. “Kim Diệp hoàng triều trên thực chất đã sớm bỏ qua không chế thành Tây Linh. Tại sao lại có Hắc giáp quân ra hiện tại lần này?”
Bất quá Khắc La không thể nghĩ thêm gì nữa, quân Bỉ Mông đang ở ngay sau, nếu ngừng tấn công thành Tây Linh, đám quân chỉ vỏn vẹn năm vạn này sẽ bị tiêu diệt toàn bộ.
– Phát động chiến đội Dực Nhân, công kích theo kiểu tự sát, phải phá hủy ma pháp trên tường thành của chúng, thổi kèn toàn lực tiến công, thành Tây Linh này nhất định chúng ta phải lấy được.
Khắc La quát.
– Rõ, thủ lĩnh. (.
Nhân Sư tướng lĩnh lĩnh mệnh đi ngay. Trên tường thành Tây Linh, từng tia ma pháp hoa mỹ bay ra từ hai cái sừng đặt trên pháo đài ma pháp, lấy đi mạng sống của từng binh lính Thú Nhân. Trên chiến trường, Ma pháp Sư có lực sát thương cực kì kinh người, vì vậy, dù chỉ là Ma Pháp Sư sơ cấp, cũng là bảo bối quốc gia. Vì vậy mà Ma Pháp Sư trở thành nghề cao cao tại thượng. Sắc mặt Tề Bắc hiện tại không tốt cho lắm, bảo bối của hắn, Hắc giáp quân, như kiểu huyết nhục của hắn vậy, đã xuất hiện thương vong, chết một người như thiếu đi một miếng thịt.
– Thành chủ đại nhân, mau nhìn, đó là Lực Lượng dực nhân.
Hỏa Lang nói. Dực Nhân là một trong số ít tộc thú nhân có thể bay được, hơn nữa tốc độ phi hành còn là nhanh nhất, cao nhất, có móng vuốt sắc bén nhất, cận chiến thì thập phần cường hãn, mà chúng còn có thế sử dụng cung tên, phi mâu, là lá bài chủ chốt của quân đội Thú nhân. Tuy nhiên số lượng không nhiều lắm, nếu không phải lúc nguy cấp, bình thường không phải dễ dàng xuất động. Từng chiếc phi mâu sắc bén bay về phía tường thành, lập tức truyền đến tiếng kêu thảm thiết, hơn trăm binh lính thủ thành bị đâm xuyên qua người. Tiễn thủ thành Tây Linh lúc này bắn trả, tuy nhiên, trừ Hắc giáp quân, còn lại toàn bộ tiễn thủ bắn vào khoảng không, bởi vì tốc độ bay của dực nhân quá nhanh. Đúng lúc này, có một tên dực nhân bay đến trước pháo đài ma pháp, vứt bỏ phi mâu, dùng móng vuốt sắc bén vồ lấy một Ma Pháp Sư, lập tự bẻ vụn đầu hắn
– Chết đi!
Một đạo Liệt Diễm đấu khí hiện lên, Hỏa Liệt nhảy lên, chém thẳng xuống đầu dực nhân.
– Bọn họ hướng lên ma pháo đài pháp đánh, tiểu đội năm, sáu, bảy, bảo vệ pháo đài ma pháp.

Hỏa Liệt ra lệnh Hắc giáp quân tách ra ba tiểu đội, tới bảo vệ pháo đài ma pháp. Nhìn từng cỗ thi thể trên tường thành, trong lòng Tề Bắc rỉ máu, thành Tây Linh phải trải qua bất hạnh như thế sao?
– Kim Cương, lên.
Tề Bắc hét lớn một tiếng.
– Rõ, thiếu gia.
Một quyền đánh chết một gã đội trưởng Thú Nhân, Kim Cương nhảy lên Hoàng Kim Sư Vương.
– Bổn thiếu gia cần lấy đầu thống lĩnh Thú nhân.
Tề Bắc rống lớn nói, tâm niệm vừa động, Hoàng Kim Sư Vương nhảy từ tường thành xuống, hóa thành một chùm kim sắc mang theo khí sắc hình lưỡi đao từ miệng phun ra, giết chết hơn mười binh lính Thú Nhân.
– Tước gia!
Đám người Hỏa Liệt, Thiết Đầu kinh hãi, nếu không phải trên tường thành cần chỉ huy, chỉ sợ tất cả bọn họ đều nhảy xuống theo. Tại một góc khác trên tường thành, Yên Linh, Như Phong và Phiêu Tuyết trợn trừng hai mắt, quay đầu nhìn về xe lăn của Tinh Chủ. Mộ Dung Tinh Thần truy tìm thân ảnh Tề Bắc trong vòng vây của Thú Nhân quân đội, hai tay mang bao đột nhiên nắm chặt, trong mắt bị bảo phủ bởi một tầng hôi mang.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.