Bạn đang đọc Vô Thượng Long Ấn – Chương 78: Ai là ngu ngốc?
Vô Thượng Long Ấn
Tác Giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chương 78: Ai là ngu ngốc?
Dịch: Toby
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Nhớ thanks nhé
Tề Bắc lại đi tới bên dòng suối ở hậu viện, dòng suối này chính là nguyên nhân khiến cả Thần Long ấn ký lãn hắc trường kiếm rung động. Đưa tay đặt lên, cảm giác Thần Long ấn ký vẫn rung động kịch liệt như lúc trước, giống như con sói đói thấy cừu non vậy. Chỉ là con suối này sâu không thấy đáy, nếu muốn đào một đường ngầm thông vào thì quả thực có chút khó khăn.
“Keng” một tiếng, Tề Bắc lấy thanh hắc trường kiếm ra, từ từ cắm vào con suối. Bỗng dưng thanh hắc trường kiếm rung động, dường như muốn thoát khỏi sự kiểm soát của Tề Bắc. Một đoạn văn tự truyền vào trong ý thức của Tề Bắc, nhưng hắn lại không thể đọc được loại ký tự này, bất quá văn tự đó vẫn cứ nhảy loạn lên khiến đầu hắn như muốn nổ tung. Tề Bắc rút trường kiếm ra, vỗ vỗ vào cái đầu đang đau nhức, sau đó nét mặt trở nên ngưng trọng. Mặc dù hắn không biết dưới con suối này có cái gì, nhưng hẳn không phải vật tầm thường, có cảm giác tương đối nguy hiểm. Hiện tại hắn đang đứng chưa vững tại cái thành Tây Linh này, nếu cứ mạo muội dò xét nó thì đó tuyệt đối không phải là một quyết định sang suốt. Tề Bắc đứng trầm ngâm một lúc rồi trở về phòng.
Về phần dòng suối Tề Bắc cũng không định che giấu nó đi, dù sao con suối đó nằm ở vị trí kỳ quái, trừ hắn ra có lẽ không ai phát hiện được.
Ngày tiếp theo, người của tam đại thế lực đưa thiếp mời hắn tới Khai Thiên Môn thương nghị chuyện Tây Linh thành.
– Tước gia, trong này có gì đó không ổn.
Độc Nhãn cũng là một kẻ giảo hoạt, tuy chưa nhìn ra mấu chốt vấn đề song vẫn cảm nhận được có gì đó không đúng.
– Ngươi nói thử xem có gì không ổn?
Tề Bắc cười hỏi.
Độc Nhãn vỗ đầu một cái nói:
– Đúng rồi, Huyết Lang và Tinh Thần đã đứng về phía Tước gia, vậy chỉ còn Mị Ảnh.
Tề Bắc nở nụ cười nghĩ: “Mị Ảnh làm sao biết được hắn đã thu phục được Huyết Lang và Tinh Thần chứ, có chăng thì chỉ đợi chúng tự chui đầu vào rọ thôi.”
– Đợi một trăm Hắc Giáp Quân tụ tập đông đủ rồi lên đường.
Tề Bắc nói.
Tại một vùng đất hoang dã cách thành Tây Linh một trăm dặm về hướng bắc, đó là nơi có Khai Thiên Môn, cánh cổng ngăn cách hai vùng đất trái ngược nhau. Xung quanh Khai Thiên Môn đã lập lên rất nhiều doanh trướng. Huyết Lang Ngũ Tướng, Tinh Thần Bát Đại Tướng Tinh, Mị Ảnh Thập Đại Ngân Bào đều đứng ở đó. Huyết Lang Vương tất nhiên đã chết rồi, chỉ là tin tức đã bị phong tỏa, nói rằng Huyết Lang Vương đang bế quan nên vắng mặt. Còn Tinh Chủ thì từ trước tới giờ vẫn chưa từng xuất hiện nên không ai nhắc tới. Bất quá ngay cả người đứng đầu của Mị Ảnh cũng chưa tới, hiển nhiên là chuyện bất bình thường. Trên đường Tề Bắc đã nhận được tin Ảnh Chủ không xuất hiện.
– Tước gia, chúng ta rốt cuộc có nên đi hay không?
Hỏa Liệt hỏi.
– Đi chứ, tạo sao không?! Hiện tại Ảnh Chủ không xuất hiện thì bọn chúng có thể gây nên được bao nhiêu sóng gió đây, bây giờ chính là lúc tốt nhất để quét sạch cái thế lực của Mị Ảnh ở thành Tây Linh này.
Tề Bắc lãnh khốc nói. Một trận gió lạnh thổi qua cuốn những bông hoa tuyết bay lất phất lên trong không trung. Tề Bắc đem người tới Khai Thiên Môn, Hắc Giáp quân ở ngoài cảnh giới, còn hắn cùng Hỏa Liệt và Thiết Đầu đi vào. Tề Bắc nhìn lướt qua mọi người một lượt, sau đó nghênh ngang ngồi bệt xuống đất.
– Thủ lĩnh của các ngươi đâu? Liệu thế này thì còn có chút nào không? Nhưng mà thôi dù sao đã tới thì ta cũng muốn nghe xem các ngươi muốn nói cái gì.
Tề Bắc chậm rãi nói, cũng không để bọn chúng vào mắt. “Rầm” một tiếng, Hỏa Lang dùng sức vỗ mạnh vào bàn, nổi giận nói:
– Đồ nít ranh lông còn chưa đủ dài mà lớn lối cái gì, chúng ta là nể mặt gia tộc Nặc Đức nhà ngươi thôi!
Tề Bắc nhanh như chớp tát “bốp” một cái vào mặt Hỏa Lang khiến hắn vẹo cả cổ. Hiển nhiên Tề Bắc muốn khống chế tình hình một cách nhanh nhất. Một chấp sự Ngân Bào bước lên kéo Hỏa Lang đang muốn phát tác lại, đánh mắt một cái ý bảo phải kiềm chế. Hiện tại người của tam đại thế lực vây kín xung quanh, nếu lúc này nổi lên xung đột thì kế hoạch của chúng sẽ hỏng mất.
– Mọi người bình tĩnh nào, chúng ta tới để thương nghị chứ đâu phải đánh nhau đâu.
Chấp Sự Ngân Bào khuyên can.
– Đúng đúng, chuyện gì cũng từ từ rồi nói, đánh đánh giết giết có giải quyết được gì đâu.
Lôi Minh Tướng Tinh của Tinh Thần phụ họa.
– Thật ra cũng chẳng có gì đáng phải bàn bạc, toàn bộ các ngươi cứ đầu hàng rồi bổn tước sẽ không bạc đãi đâu.
Tề Bắc thản nhiên nói.
– Nặc Đức thiếu gia, ngươi nên an phận một chút.
Một tên chấp sự khác lên tiếng.
– Muốn uy hiếp bổn tước?
Tề Bắc lạnh lùng nhìn tên chấp sự. Đúng lúc này Khai Thiên Môn chợt xuất hiện một đống người bước tới.
– Ha ha ha, uy hiếp ngươi? Ngươi sẽ biết đó không phải là uy hiếp!
Một tên chấp sự điên cuồng cười. Tề Bắc cười nhạt liếc tên chấp sự.
– Nặc Đức tiểu nhi, chết đến nơi còn ra vẻ. Bắn tín hiệu cho ta!
Tên chấp sự ra lệnh.
– Phát tín hiệu.
Hỏa Lang và Tinh Thần đồng thời phát lệnh.
Ba đạo tín hiệu màu sắc khác nhau cùng bắn lên không trung.
– Nặc Đức tiểu nhi, hiện tại nếu ngươi quỳ xuống cầu xin tha thứ có lẽ ta sẽ suy nghĩ tha ngươi một mạng!
Tên chấp sự ha hả cười nói.
– Ngươi bây giờ cho dù quỳ xuống cầu xin ta thì cũng chết thôi!
Tề Bắc vẫn khinh thường nhìn tên chấp sự.
– Nực cười, động thủ đi!
Tên chấp sự lớn tiếng hét. Tám tên chấp sự còn lại vừa động thân nhưng lập tức ngưng lại. Một vài tên nhận thấy không khí có chút gì đó không đúng. Trong doanh trướng, ngoài Tề Bắc đang ngồi yên thì Ngũ Lang và Bát Đại Tinh Chủ cũng đang vây quanh họ, mọi con mắt lại đang đổ dồn về phía họ chứ không phải tên Nặc Đức thiếu gia kia.
Rốt cuộc ai là kẻ ngốc đây?
– Các ngươi đang làm gì vậy?
Tên chấp sự cuồng ngôn ban nãy đã nhận ra sự khác thường, lạnh lùng nhìn về phía Tinh Thần và Huyết Lang. Đúng lúc này người của Huyết Lang và Tinh Thần tụ lại và bắt đầu công kích Mị Ảnh. Tiếng la hét chém giết vang trời.Mị Ảnh căn bản không thể ngờ tới chuyện này nên không chút nào phòng bị, trong chốc lát đã thương vong rất nhiều, ngay cả tinh thần chiến đấu cũng không có.
– Động thủ!
Tề Bắc lạnh nhạt nói. Ngũ Lang Vương và Bát Đại Tướng Tinh đánh với mười tên Chấp Sự, còn lại hơn hai chục tên Mị Ảnh đã bị Hắc Giáp quân giết chết, sau đó toàn bộ Hắc Giáp quân bao vây lấy doanh trướng lại. Tất nhiên là không có điều kỳ diệu nào xảy ra, mười tên chấp sự bị Ngũ Lang cùng Bát Tướng vậy công thì chẳng bao lâu đã phải bỏ mạng.
– Treo thi thể chúng lên để bọn Mị Ảnh biết điều một chút.
Tề Bắc nói, tới bước này coi như hắn đã nắm trọn thành Tây Linh trong tay, kế tiếp là lúc để hắn củng cố thế lực rồi.