Đọc truyện Vợ, Sao Em Quậy Quá Vậy? – Chương 18
Nó cũng hiểu cho Hanna. Phải xa người mình thích quả thật là một điều đau lòng và khó khăn.
-Vậy anh đi chơi Valentine với Hanna đi. Dù gì cô ấy cũng gần đi rồi!_nó nói
Hanna rất cảm kích nó. Xem xíu nữa Hanna đã hại nó mà nó không để bụng.
-Thôi vậy đi! Từ trưa tới chiều Bảo sẽ đi với Hanna. Còn buổi tối thì dành cho Vân Nhi! Được không?_Chi phân giải
-Cũng được!_hắn
-Cám ơn!_Hanna
Tụi nó đi đến trường bằng chiếc siêu xe láng bóng. Bước vào đã là tâm điểm chú ý của mọi người.
-Kyaa! Anh Bảo kìa!_hs nữ 1
-Anh Khánh đẹp trai quá!_hs nữ 2
-Anh Minh đẹp quá à!_hs nữ 3
Và bla….bla….bla…..bla….
Khi vào tới lớp nó phải há hốc mồm. Bàn của Minh, Khánh và hắn đầy những hộp quà chồng chất lên nhau. Ngay cả hộp bàn cũng
chật kính quà. Giờ nó mới hiểu lí do ba người mang bao lớn.
Minh, Khánh và Bảo bỏ hết số quà vào cái bao lớn chuẩn bị.
-Vậy số quà này mấy người định làm gì?_nó hỏi
-Cho mấy em của cô nhi viện_Minh
-Vậy chừng nào cho?
-Ra về rồi đi tới cô nhi viện luôn!
Nó đi về bàn nó, cũng có rất nhiều hộp quà. Nó rất muốn mở
quà nhưng thôi, đem số quà cho những bé ở cô nhi viện luôn vậy!
Reng…… Reng…… Reng…. Tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp vang lên. Vòng qua vòng lại chẳng thấy hắn đâu cả.
-Hanna! Khánh Bảo đâu?_nó
-Đi đâu rồi! _Hanna
-À!
Tít… Tít… Tít…. Âm tin nhắn của nó vang lên, nó mở họp thư xem tin nhắn….
“Lên sân thượng”
Nhận thấy tin nhắn từ hắn. Nó chậm rãi đứng lên, đi lên sân thượng. Mở cửa sân thượng ra thì những ngọn gió mát rượi luồn qua
tóc nó làm cho tóc nó bay lên. Hắn đang dựa vào bức tường
lớn, đeo tai nghe.
-Kêu tôi có việc gì?_nó tiến lại nói
-Ngồi xuống!_hắn
Nó vừa ngồi xuống thì hắn thảy một hộp quà cho nó.
-Gì đây?_nó
-Tặng cô!_hắn
-Thật sao? Hay quà của mấy đứa nữ rồi anh tặng lại cho tôi đấy! _nó nghi ngờ
-Là-tôi-tặng!_hắn gặng từng chữ một
-Tôi mở quà nhé!
-Ừ!
Hộp quà màu hồng có cài cái nơ vàng xinh xắn đã bị nó xé tan
ra. Bên trong là một sợi dây chuyền bạc có thắt chữ “Vân Nhi”.
-Wow! Đẹp quá! Anh đeo cho tôi đi!_nó
-Tự đeo!_hắn lạnh lùng nói
-Hừ! Nhìn là không ưa rồi!
Nó đành tự đeo, mà đeo hoài không được. Hắn thở dài quay qua đeo cho nó.
-Cám ơn!
-Ngủ đi!
-Gì? Lại cup à?
-Ngủ tới ra chơi rồi vào học!
-À….Ừ!!
Nó cũng lấy ra sợi dây chuyền bạc thắt hình cây thánh giá.
-Tặng anh!
Hắn lấy sợi dây chuyền đưa lên trước mặt.
-Đẹp đấy!_hắn
-Thật hả?
-Ừ!
-Vậy anh đeo vào đi!
-Ừ!
Hắn đeo sợi dây chuyền vào làm tăng sức quyến rũ của hắn. Nó vui
vì hắn thấy thích sợi dây chuyền mà nó tặng.
Reng……. Reng…… Reng…… Tiếng chuông giờ ra chơi vang lên……
Nó và hắn cũng tỉnh giấc, đang đi xuống lầu thì gặp mọi người.
-Tụi tao đang đi tìm mày đây!_Khánh
-Ra căn tin!
-ừ!
Mọi người cùng ra căn tin. Cũng tới cái bàn lớn quen thuộc nhưng thấy ba ả lúc trước đang đứng đó.
Ba ả chạy tới chỗ Minh, Bảo và Khánh.
-Tặng Bảo/Khánh/Minh này!_ba ả đồng thanh
-Cám ơn!_Khánh và Minh
Hắn lấy món quà rồi đi về cái bàn, ngồi xuống. Ba ả khi tặng xong thì cắm đầu chạy.
-Ăn gì nè?_Khánh
-Em một phần gà với chai pepsi_Chi
-Tôi một phần cơm chiên dương châu với nước siting_Mai
-Cơm gà với nước suối_Hanna
-Cơm sườn, phần mỳ ý với nước cam_nó
Ba chàng trai lại bắt đầu công việc đi mua đồ ăn cho mấy nàng.
……………………….
Hai mươi phút sau khi ăn tụi nó lên lớp. Tiết cuối là sinh hoạt lớp.
-Chúng em kính chào cô!
Cả lớp đứng lên chào cô .
-Chào các em! Hai phần thi vừa rồi lớp chúng ta đều được giải nhất. Nhóm của Vân Nhi sẽ được thưởng một chuyến đi chơi. Địa điểm
đã được thay đổi, chính là thành phố Hokaido. Các em đi trong
một tuần._cô giáo
-Vậy bao giờ đi hả cô?_Mai
-Ngày 18 tháng 2, lúc 5 giờ 30 sáng các em sẽ có mặt tại trường.
Về phần thưởng 5.000.000 thì nhà trường sẽ đưa lúc đi chơi!
-Không cần đâu cô! Lấy số tiền đó quyên góp cho trẻ em nghèo đấy cô!_Chi
-Tụi em cũng không có cần tiền đâu ạ!_MAI
-Được! Các em tốt thật!_cô giáo
Minh, Khánh, Chi, Mai và nó đang rất nôn nóng cho chuyến đi chơi. Hắn
thì thở dài mệt mỏi vì chiều nay phải đi chơi với hai đứa con
gái.
——————–END—————
Chương này tệ, thông cảm nhá! Chương sau Au sẽ viết về buổi đi chơi của Vân Nhi và Khánh Bảo nhé!!!!