Bạn đang đọc Vợ Ngốc Đáng Yêu – Taekook – Chương 36: 9. Kook Thương Cả Nhà Mình
Jungkook mang thai tháng thứ tư. Còn hơn một tuần nữa là sang tháng thứ năm rồi. Trộm vía cậu không còn ốm nghén nữa, một ngày ngoan ngoãn ăn sáu bữa ngủ nghỉ đủ giấc, có da có thịt hơn chút. Kookie ăn ngủ được nên tinh thần cũng phấn chấn hẳn, không khí trong nhà cũng vui vẻ trở lại.
– Tae Tae Hanie đố hai người biết hôm nay là ngày gì nè?
– Con không biết. Ngày gì thế Kookie?
– Anh cũng không biết luôn. Ngày gì nhỉ?_ Taehyung nhặt hạt cơm xuống cho vợ tủm tỉm cười.
– Là sinh nhật Hanie đó!! Sao Tae với Hanie không nhớ hả? Kook phải nhớ giùm hai người nữa._ Jungkook bĩu cái môi nhỏ nhưng trên mặt vẫn là một vẻ phấn khích làm Taehyung với Taehan buồn cười. Sinh nhật con trai mà háo hức cái gì không biết!
– Có mời ai không con?
– Nhà mình với nhà bố Hoseok thôi, con cũng không thích đông người. Bố đặt cái bánh to cho Kookie thổi nến là ok rồi._ Nhóc biết thừa Kookie chỉ mê thổi nến thôi, năm nào cũng thổi ké với nhóc đó. Đáng iu quá uwu uwu
Đang rất vui vẻ bỗng nhiên Jungkook kêu lên một tiếng, hai tay ôm lấy bụng
– Aa… Tae ơi…
– Sao thế em?_ Ngay lập tức Taehyung buông bát đũa đỡ lấy Jungkook, một tay nhanh chóng xoa xoa bụng cậu. Taehan cũng vội đi lấy cho cậu cốc nước nóng.
– Kook… Kook đau… Tae ơi…
– Sao tự nhiên lại đau được? Để anh bế em._ Taehyung lo lắng cẩn thận bế ngang vợ lên đi nhanh ra phòng khách, đặt cậu nằm trên ghế, tay vẫn đều đều xoa bụng.
– Kook không biết… Tae ơi hít thở đau lắm…_ Jungkook khóc rồi, cậu cứ vừa hít thở dồn dập vừa nhăn nhó khóc vì đau, Taehyung nhìn đến đau lòng mà cũng chỉ biết xoa bụng cho cậu.
– Bố ơi nước này. Đủ ấm rồi._ Taehan đưa cốc nước cho bố rồi cắm thêm cái ống hút vào. Đỡ Jungkook dậy uống nước, nhóc nhẹ nhàng xoa cả lưng cho ba nữa.
– Kookie sao hả bố?
– Bố không rõ.
– Con thấy bố đọc sách suốt ngày á?
– Chưa đọc đến đoạn này._ Taehyung lườm lườm thằng con tọc mạch làm nhóc le lưỡi không dám phát biểu nữa.
– Kookie đỡ chưa?
– Kook đỡ hơn rồi. Tự dưng lúc nãy lại bị đau…
– Không sao nữa rồi. Anh lấy bánh ngọt cho Kookie ăn nhé.
– Vâng ạ. Kook thích bánh ngọt thơm thơm~ Kookie cũng thơm thơm~
Đáng yêu đến mức hai bố con họ Kim muốn tan chảy luôn.
.
.
.
Buổi tối hôm đó tất cả mọi người tập trung ăn tối ở Kim gia. Bữa tối nay làm toàn món Taehan thích. Nhóc nhìn sang Jungkook đang vui vẻ chọc chọc bé Areum, khẽ cười. Mấy tháng nữa thôi nhóc cũng sẽ có một nhóc em đáng yêu, vậy là khỏi phải tranh với bố già nữa!
Jungkook muốn bế bé Areum lắm nhưng Taehyung chỉ cho ôm ôm một lúc thôi rồi lại phải thả bé về với baba. Cậu cứ cưng nựng hai cái má non mềm của Areum mãi thôi.
– Kook thích con gái xinh như Areum nha~
– Thích không mình cho Areum luôn mà nuôi đấy._ Jimin trêu.
– Duyệt. Đưa Ji Ah sang nốt anh cũng nuôi được._ Taehyung gật đầu.
– Mơ đi nhé. Giỏi thì tự đẻ, con gái tôi muốm gả sang đây tôi vẫn còn đang xem xét chứ nói gì đến cho. Hứ!_ Hoseok kịch liệt phản đối. Hai công chúa của anh đấy không phải muốn đưa đi đâu thì đưa đâu nha.
– Ji Ah có thích ở với Kook không?
– Con có nha~
Rồi quay sang hỏi Areum
– Areum măm măm?
– Kook Kook măm măm~
Ba đứa con nít trò chuyện ầm ĩ. Cuối cùng chủ tịch Kim vẫn phải lên tiếng dẹp loạn.
– Ăn thôi ăn thôi. Jungkook có thổi nến không nhỉ?
– Kook có a~ Kook mời cả nhà ăn cơm~
Sau bữa tối, Taehyung cho người bày biện bàn tiệc rồi mang bánh sinh nhật lên. Kim tổng theo lời con trai đặt một chiếc bánh ba tầng to sụ cắm bao nhiêu là nến. Jungkook với Taehan ngồi ngay giữa vui vẻ hát.
– Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday Taehanie
Happy birthday to you~
– Woooo
– Chúc mừng sinh nhật Kim Taehanie~
– Kookie thổi nến với con nào. 1…2…3!
Taehyung cắm cho bao nhiêu là nến làm Jungkook thổi đến vui vẻ. Mọi người lần lượt tặng quà cho Taehan.
– Quà của ông nội đây. Taehan sắp làm anh rồi phải gương mẫu giúp bố ba trông em nhé!_ Chủ tịch Kim mỗi năm đều tặng cho cháu nội một bộ mô hình robot siu to khủng lồ. Taehan vui vẻ ôm ông nội.
– Cháu cảm ơn ông nhiều!
– Quà của bố Hoseok với baba. Tada~
Taehan sung sướng nhìn phiên bản giới hạn của mô hình tàu thuỷ to gần bằng người nhóc. Hào phóng chạy lại ôm ôm mỗi người một cái cảm ơn làm đôi vợ chồng già cười tít mắt.
– Ông không có gì nhiều, tặng cháu quyển bách khoa này nhé nhóc._ Lão Kang xoa đầu đứa cháu nhỏ.
– Cháu thích lắm mà! Cháu cảm ơn ông!
Taehan nhìn Ji Ah đang vui vẻ ăn bánh ngọt với Jungkook thì trêu chọc.
– Sang ăn trực mà không tặng quà anh à?
Ji Ah bối rối đỏ bừng mặt. Bé lau lau tay với miệng dính kem, ngượng ngùng đến gần Taehan.
– Um… chúc mừng sinh nhật anh Taehan nha._ Nói rồi bé kiễng chân thơm chóc một cái lên má nhóc Taehan.
Cả nhà cười phá lên làm cả hai đứa đều đỏ bừng mặt không nói gì. Hai nhóc con này quá đáng yêu đi~
Taehan đánh trống lảng hỏi Taehyung:
– Thế bố không tặng gì con à?
Taehyung ôm vợ sảng khoái chia sẻ:
– Cho ngủ cùng Kookie một hôm.
-.- Quà này giá trị quá bổn thiếu gia không dám nhận, đa tạ!
.
.
Taehan, Ji Ah và Jimin lôi kéo Hoseok ra bể bơi để thả tàu. Jungkook cũng thích lắm nhưng không hiểu sao bụng cậu cứ đau đau nãy giờ. Chủ tịch Kim ngày mai có hẹn với hội cờ nên đã về sớm rồi. Taehyung chẳng biết nghe điện thoại của ai mà nãy giờ chưa thấy xuống. Jungkook đứng trong nhà nhìn ra bể bơi thấy mọi người đều chơi vui vẻ, cảm thấy tủi thân, bụng càng đau hơn, sụt sịt khóc.
– Ơ kìa Jungkook, không ra ngoài chơi à? Jungkook? Sao thế này?_ Lão Kang đúng lúc đi qua đang thấy lạ vì Jungkook không có ra ngoài đòi chơi, thấy cậu quay lại hai mắt ứa nước thì lo lắng hỏi.
– Chú… Kook muốn chơi… nhưng mà Kook đau bụng quá… không thấy Tae đâu…
– Jungkook đi được không? Ra ghế ngồi đã nhé? Jungkook!
Jungkook một tay ôm bụng, một tay theo bản năng vòng ra sau đỡ lưng, trượt theo tường ngồi xuống, cứ khóc mà không biết phải diễn tả làm sao.
– Jungkook! Sao thế em?
Hoseok và Jimin nghe tiếng lão Kang hô lên thì vội chạy vào nhà. Hoseok cẩn thận bế Jungkook dậy đặt lên ghế, Jimin chạy lên thư phòng tìm Taehyung.
– Kookie ơi!
– Hanie ơi… Tae… Tae đâu? Kook đau quá…
– Bố xuống bây giờ mà. Con xoa bụng cho Kookie nhé, Kookie ngoan không khóc, con thương lắm…
– Kookie!
Taehyung nghe Jimin gọi thì cúp luôn điện thoại, vội vàng lao xuống nhà. Jungkook bé bỏng của anh đau đớn nằm trên ghế, Taehan ở bên cạnh vừa nắm tay dỗ dành vừa giúp cậu xoa xoa bụng nhưng cậu vẫn không ngừng khóc gọi anh.
– Kookie. Anh đây rồi. Không đau nữa nhé….
– Tae ơi…
– Đã gọi bác sĩ Choi chưa?
– Cả cô Choi sẽ qua đây nhanh thôi._ Lão Kang an ủi Taehyung, an ủi cả chính bản thân_ Jungkook sẽ không sao đâu mà.
Jungkook cứ ôm chặt Taehyung trong suốt quá trình kiểm tra. Choi Ae Ra massage cho cậu một hồi nên cũng đã đỡ hơn nhiều.
– Kim tổng yên tâm, là đau dây chằng bình thường thôi. Thai nhi càng ngày càng lớn, gây sức ép lên các cơ làm giãn cơ và dây chằng nâng đỡ bụng,hỗ trợ căng và mở rộng nên Jungkook sẽ bị đau bụng dưới và lan sang hai bên hông. Thai nhi sẽ còn lớn nữa nhưng xương chậu của Jungkook không mở, thêm một tháng nữa anh có thể cho cậu bé tập yoga bầu để cải thiện.
– Vậy em ấy còn bị đau như thế này nữa không?
– Có thể đau kéo dài 3 đến 4 ngày nhưng không có gì nghiêm trọng, anh massage cho cậu ấy như tôi vừa hướng dẫn là được.
– Cảm ơn cô. Muộn như vậy vẫn làm phiền cô đến.
– Không sao. Tôi thích Jungkook lắm_ Choi Ae Ra nhéo má cậu một cái_ Jungkook phải cố gắng ăn uống tập luyện để em bé khoẻ mạnh nhé.
– Vâng ạ. Kook cảm ơn chị._ Jungkook ngồi trong lòng Taehyung gật gật cái đầu nhỏ.
– Tôi về đây. Tạm biệt.
– Chú Kang, chú dặn tài xế đưa cô ấy về cẩn thận giúp cháu với.
– Được.
Hoseok với Jimin vào thăm thấy Jungkook không có vấn đề gì nữa rồi nên cũng về nhà. Trước khi về Jungkook được bé Areum thơm tạm biệt một cái nên cũng vui vẻ hơn, vẫy vẫy chào bốn người họ.
– Trời ơi làm anh hết hồn. Nãy nhìn Jungkook mặt tái nhợt mà anh có cảm giác như Kim tổng sẽ đuổi việc anh ngay ngày mai ý.
– Tội Kookie quá. Trước bầu Taehan có cực thế này đâu.
– Bác sĩ cũng bảo bây giờ cơ thể em ấy yếu hơn mà. Haiz…
– Kookie lại ốm ốm à bố?_ Ji Ah lo lắng hỏi. Cô bé lớn hơn nên bố Hoseok cõng, còn baba Jimin bế bé Areum.
– Kookie ốm xíu thôi, mai Kookie lại khỏi dậy chơi với Ji Ah đấy._ Jimin nựng má con gái.
– Khỏi…khỏi…_ Bé Areum hai tuổi bập bẹ nói theo baba.
Cả Jimin và Hoseok cười đến vui vẻ nhìn bé. Thật may mắn vì hai công chúa bé bỏng lớn lên luôn khoẻ mạnh. Họ đều hy vọng Jungkook cũng sẽ khoẻ mạnh bình an sinh ra đứa nhỏ…
Taehan pha cho Jungkook cốc sữa đưa cho Jungkook, buồn buồn nói.
– Kookie đau bụng sao không nói với con? Kookie đau mà con chẳng biết con còn ở ngoài chơi…
– Không mà…_ Jungkook nuốt ngụm sữa xua tay._ Kook muốn Hanie chơi nên Kook mới không muốn làm phiền Hanie đó.
– Nhưng chả có gì quan trọng hơn Kookie của con cả.
– Anh cũng không ở đấy kịp lúc với em. Xin lỗi Kookie nhé._ Taehyung cọ cọ mũi vào vai cậu, trầm giọng nói.
– Ơ không đâu… Nhưng mà, Hanie với Tae đừng trách em bé nha, không phải tại em bé đâu đó, em bé ngoan lắm luôn.
– Vâng. Kookie phải bình an sinh em bé nha.
– Kookie của anh cố gắng mấy tháng nữa thôi nhé. Anh thương em, thương con.
– Con thương em bé, thương bố ba…
Tối hôm ấy Taehan được đặc cách ngủ cùng với bố ba. Jungkook nằm giữa hai người cậu yêu nhất, thơm mỗi người một cái chúc ngủ ngon, hạnh phúc thì thầm:
– Kook thương cả nhà mình~
______________