Bạn đang đọc Ừ, Anh Yêu Em – Chương 2
Nó bước vào chỗ, đeo tai nghe vào mở bài nào nhẹ cho nó tập trung thở, chân mỏi nhừ vì chạy. Giờ giải lao đến, nó phóng xuống căn tin trước khi đám con trai tìm nó. Mua đồ ăn, nó thong thả vừa đi vừa ngân nga bài Acapella, nó ra phía sau trường, nơi có cây cổ thụ khá lớn, có nhiều cành, che phủ cả một vùng, vừa ăn vừa thở dài, nó chuyển đến trường này cũng được một tuần, nó nhớ lại quãng thời gian sống ở Pháp cùng anh nó, vậy mà tự dưng anh nó bắt nó về VN học, không hiểu tại sao anh nó lại làm vậy. Nó ngủ quên luôn, bỏ một tiết cũng chẳng sao, hết tiết này là giờ nghỉ trưa, học sinh của trường có thể về nhà hay ở lại trường thì tùy và bắt đầu học ca chiều lúc 1h30. Nó bật nhạc nghe cho đỡ buồn, con gái trường này chỉ vì nó được tụi con trai thích mà tránh xa nó, và gắn cái mác Chảnh cho nó, nó thấy cái bà cô tên Đơn cứ theo nó suốt làm nó buồn phải biết.
– Chán quá đi!!!!
Hét cho đỡ chán, nó ngồi xuống dựa lưng vào cây, mở nhạc lớn thật lớn. Lúc nó hét, cũng là lúc nó làm tỉnh giấc một người đang ngủ rất ngon trên cây, người đó nhìn xuống tìm kẻ phá đám thì thấy nó đang nhún nhảy theo bài hát, đầu cứ lắc lắc, miệng cười tươi như hoa. Cậu phì cười nhìn nó, nhưng vội lấy lại vẻ lạnh lùng, nằm xuống gác tay lên trán, tự hỏi bản thân, bao lâu rồi cậu không có một nụ cười đúng nghĩa ? Bao lâu rồi cậu không biết cái gì gọi là vui…