Đọc truyện Tường Vi Đêm Đầu Tiên – Tập 3 – Chương 24(3)
Giữa hào quang ánh sáng, một bóng dáng nho nhã, thành thục nam tính bước ra!
Cả không gian ngập tràn tiếng hò hét!
Nửa năm trước, tin tức Sâm Lạc Lãng đã chết sau tai nạn thuyền ở Ý khiến cả giới thời trang châu Á kinh hoàng. Để tưởng nhớ bậc thầy thiết kế lỗi lạc này, rất nhiều khách ngồi nơi đây đêm nay đều đã từng tham dự các hoạt động tưởng niệm, bày tỏ lòng thương tiếc khi mất đi một nhà thiết kế tài hoa như vậy.
Mà lúc này, trên bục chữ T của cuộc thi thời trang cao cấp châu Á, dưới muôn vàn ánh mắt chăm chú, giữa chùm sáng trắng như tuyết, một bóng dáng mặc lễ phục đen tinh xảo cao quí, dang hai tay, thành thục tao nhã, anh tuấn bất phàm, phong thái nhanh nhẹn như một ngôi sao lớn, khiến cả khán phòng hét vang – đó chính là nhà thiết kế được cho là đã qua đời: Sâm Lạc Lãng!
Chứng kiến màn trao giải trên bục chữ T, George và Phan Đình Đình sợ ngây người!
Đã xảy ra chuyện gì? Chẳng phải Sâm Lạc Lãng đã chết rồi sao? Trong trận sơ kết, Sâm Minh Mỹ đã ăn trộm thiết kế của Diệp Anh, trước trận đấu đêm nay, vì không nghĩ ra được ý tưởng thiết kế, Sâm Minh Mỹ còn điên cuồng đốt cửa hàng của Diệp Anh, thiết chút nữa gây ra án mạng, hiện còn đang bị giam giữ tại cục cảnh sát để điều tra. Mà lúc này, bố cô ta – Sâm Lạc Lãng, không những không chết, mà còn là người trao giải cho Diệp Anh – kẻ bị con gái Sâm Minh Mỹ coi như kẻ thù không đội trời chung.
Chứng kiến màn vỗ tay chào mừng vang vọng như sấm, Sâm Lạc Lãng mỉm cười nho nhã, đón nhận chiếc cúp, đi về phía Diệp Anh. George và Phan Đình Đình chỉ biết há hốc mồm ngây ngốc.
Thế giới này quá điên rồ, chỉ có trí óc phi nhân loại mới có thể hiểu! Tựa như một cơn ác mộng quấn chặt lấy cổ họng.
Bục chữ T tràn ngập ánh sáng.
Tất cả dường như đã bị nhấn chìm trong tĩnh lặng…
Chớp mắt như rơi vào cơn ác mộng vô hạn, cả người Diệp Anh như bị thiên đao cắm chặt. Người kia đặt chiếc cúp lạnh lẽo vào tay cô, rồi nho nhã mỉm cười ôm cô, kề sát bên tai cô, giọng nói tràn ngập hơi thở bóng đêm: ” Wow, tiểu công chúa Tường Vi xinh đẹp, tôi tìm cô cực khổ quá…”
*****
Đêm đó sau khi trở về, trong khách sạn Tokyo, Diệp Anh ôm bồn cầu nôn suốt hơn hai giờ, sau đó cô đứng dưới vòi hoa sen lạnh băng, cố gắng tẩy rửa cơ thể mình hết lần này đến lần khác.
*****
Sau đêm xuất hiện trong cuộc thi thời trang cao cấp châu Á, tin tức Sâm Lạc Lãng chết đi sống lại trở thành tin chính của tất cả các báo, áp đảo cả tin tức đoạt giải quán quân của Diệp Anh!
Rất lâu không xuất hiện trước truyền thông, Sâm Lạc Lãng – người vốn được coi là thần tượng thiết kế, vẫn giữ ngoại hình anh tuấn, khuynh đảo vô số phụ nữ, trang phục vẫn cầu kỳ tinh tế, từng cái giơ tay nhấc chân đều nhanh nhẹn, cho dù khóe mắt đã có nếp nhăn mờ, nhưng không hề ảnh hưởng đến thâm tình trong đáy mắt chết người ấy.
Các phóng viên đến từ các nước châu Á đều bị phong độ của ông mà ái mộ.
Sâm Lạc Lãng giải thích một năm nay ông luôn sống trong rừng nhiệt đới châu Phi, ngăn cách với thế giới bên ngoài, không có điện, không có mạng internet, lắng đọng tâm tư để bắt lấy linh cảm mà thiên nhiên nguyên thủy nhất đem đến cho ông. Sau khi ra ngoài, ông mới phát hiện tin tức chấn động như vậy, vì thế ông lựa chọn xuất hiện trên sân khấu đêm chung kết làm sáng tỏ lời đồn đãi hiểu lầm, chứng minh với mọi người rằng ông vẫn còn sống.
Khi có phóng viên Singapore lắm chuyện gặng hỏi, ông sống một mình trong rừng nhiệt đới hay còn có mỹ nhân bầu bạn, phóng viên các nước đều cười ngầm hiểu. Tai tiếng của Sâm Lạc Lãng cũng là một trong những nội dung thú vị nhất của truyền thông, từ những minh tinh của giới thời trang, đến con gái hào môn giới kinh doanh, rồi thậm chí đến đám nữ chính trị gia phương Tây, khắp thế giới đều có các giai nhân phấn hồng phủ phục dưới gấu quần Sâm Lạc Lãng, mỗi năm đám phụ nữ vì ông mà ghen tuông tranh giành xuất hiện trên các tin tức nhiều không kể xiết.
“Ha ha ha ha!” Nghe thấy vấn đề này, Sâm Lạc Lãng bật cười khoáng đãng: “Xin thứ cho tôi vì muốn làm sáng tỏ một chút, mọi người đều hiểu lầm rồi, tôi có rất nhiều tri kỷ hồng nhan, nhưng người con gái in đậm trong lòng tôi vĩnh viên chỉ có một, duy nhất một người.”
Đám phóng viên sôi nổi truy hỏi.
Sâm Lạc Lãng lại kín đáo không nói, chỉ khẽ mỉm cười.
Khi phóng viên đề cập đến chuyện Sâm Minh Mỹ sao chép, nụ cười của Sâm Lạc Lãng biến mất, thần sắc ngưng đọng lại, thản nhiên nói, ông cũng chỉ mới biết chuyện này. Là một người cha, ông thật sự áy náy vì mình thường xuyên ở nước ngoài, không chăm sóc dạy dỗ con gái, ông sẽ mau chóng về nước, cố gắng hết sức để làm rõ chân tướng mọi việc, còn trước đó, ông tạm thời không tiện có bất kỳ phát biểu nào.
Đồng thời, Sâm Lạc Lãng cũng thể hiện, ông tôn trọng quyết định của ban giám khảo cuộc thi thời trang cao cấp châu Á, cô Diệp Anh đúng là nhà thiết kế ưu tú hiếm có năm nay, có thể đích thân trao giải thưởng cho cô ấy, ông cảm thấy vô cùng vinh hạnh.
Cách trả lời hợp lý trước giới truyền thông đã khiến Sâm Lạc Lãng chiếm được sự đồng tình. Ngày hôm sau, máy bay của Sâm Lạc Lãng vừa hạ cánh, vô số phóng viên đợi ở sân bay, tình cảnh không thua với đón tiếp siêu sao. Vội vàng trả lời mấy câu hỏi, Sâm Lạc Lãng mau chóng tới đồn cảnh sát đang giữ Sâm Minh Mỹ, sau khi thông qua sự can thiệp của luật sư và cảnh sát, cuối cùng công cũng có thể gặp mặt Sâm Minh Mỹ.
Giới truyền thông không biết cha con họ Sâm gặp mặt đã nói những gì. Chỉ là sau đó không lâu, Sâm Lạc Lãng liền tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, trước ống kính, khuôn mặt anh tuấn của ông mang theo vài phần lo lắng, tiều tụy:
“Là cha của Sâm Minh Mỹ, trước tiên tôi xin gửi lời xin lỗi đến cô Diệp Anh. Minh Mỹ nhất thời nóng lòng chiến thắng, đã làm ra chuyện sai lầm, tuy vẫn con may, không hề thương tổn cô Diệp Anh, nhưng hành vi của Minh Mỹ là hoàn toàn sai lầm.”
Dưới ánh đèn chiếu sáng, Sâm Lạc Lãng khẩn khoản nói:
“Minh Mỹ còn trẻ, con đường sau này của nó còn dài, là cha của nó, tôi hi vọng nó biết sai sẽ sửa, tương lai có thể quay về thiết kế thời trang, dùng chính sự nỗ lực của nó để đền ơn xã hội.”
Trước màn hình, đáy mắt Sâm Lạc Lãng không nén được sự lo lắng:
“Hiện tại sức khỏe của Minh Mỹ không tốt, trạng thái tinh thần cũng xuất hiện một chút vấn đề, hi vọng nó có thể sớm khỏi, khẩn khoản xin mọi người cho nó cơ hội nghỉ ngơi điều chỉnh chính mình.” Sau đó, đối diện với toàn bộ phóng viên, Sâm Lạc Lãng cúi đầu thật sâu.
Nhìn thấy cảnh này, dư luận đối với việc đòi trừng phạt Sâm Minh Mỹ cũng có chút mềm lòng.
Một số bài viết bắt đầu xuất hiện trên mạng. Ai mà chưa từng trải qua thời tuổi trẻ, ai lúc trẻ mà không hề gây ra chuyện sai lầm, nhất là trong giới thời trang hào nhoáng, bị danh lợi che mờ hai mắt, bước vào con đường sai lầm là điều khó tránh.
Mỗi người đều có thể gây ra chuyện sai lầm, mỗi người cũng đều nên có cơ hội sửa sai. Là bậc thầy thiết kế mang tầm vóc quốc tế, Sâm Lạc Lãng cũng nguyện bỏ tư thái của mình, vì hành vi của Sâm Minh Mỹ mà thành khẩn xin lỗi, vậy còn gì không thể tha thứ nữa?
Hơn nữa, hình ảnh quý ông tựa như một siêu sao cúi đầu thật sâu trước màn hình, mang theo ý vị nam nhân thành thục, lấp lánh tựa như rượu ngon theo năm tháng, Sâm Lạc Lãng lại vì con gái mà chân thành cúi đầu, xin lỗi công chúng.
Vô số trái tim phụ nữ đều vỡ vụn.
*****
Đêm muộn.
Nhìn màn hình TV, Sâm Lạc Lãng tràn ngập sự chân thành cúi đầu xin lỗi, đôi mắt Diệp Anh lạnh như băng, cô lạnh lùng mỉm cười.
*****
Một ngày sau, ngay giữa lúc làn sóng đồng tình với Sâm Minh Mỹ càng lúc càng lớn, các fans bị Sâm
Lạc Lãng mê muội càng lúc càng nhiều, một bài post lặng lẽ xuất hiện trên mạng:
“Luận về đoàn đội giao tiếp của Sâm Lạc Lãng”.
Chủ bài viết này vừa nhìn đã biết là chuyên gia, toàn bộ đều giới thiệu, phân tích tỉ mỉ bối cảnh đoàn đội lần này Sâm Lạc Lãng sử dụng, những án lệ đã từng xử lý, những chiến tích huy hoàng đã từng bao nhiêu lần xoay chuyển chiều dư luận, thậm chí còn đưa ra những lý luận mà nhân vật chủ chốt của đoàn đội từng dùng đến khi thuyết giáo, ví dụ như sắc màu quần áo khi tạ lỗi, sự chắc chắn trong ngữ khí, cách lựa chọn từ cùng với ngôn ngữ cơ thể…, những điều này so với các tình tiết khi tạ lỗi của Sâm Lạc Lãng hoàn toàn tựa như sách giáo khoa!
Cư dân mạng nhất thời sững sờ.
Ngay sau đó, một bức ảnh Sâm Lạc Lãng cùng với đoàn đội giao tiếp khẩn cấp họp bàn lộ ra trên mạng, mà điều kinh ngạc nhất chính là ngày bọn họ họp bàn lại diễn ra trước trận chung kết Sâm Lạc Lãng trao giải cho Diệp Anh!
Thì ra tất cả chỉ là một màn diễn kịch đẹp đẽ! Tất cả những bước đi, lời kịch, trang phục, ngay cả ánh đèn, thời gian đều được tỉ mỉ an bài từ trước! Cư dân mạng cảm thấy mình bị lừa quá sâu, lại tỉ mỉ nghiên cứu, những điểm dối trá ngày càng nhiều! Sâm Lạc Lãng lúc xin lỗi không ngờ lại còn hóa trang! Sự tiều tụy, lo lắng kia hóa ra lại do hiệu quả của việc hóa trang đôi mắt!
Mọi thứ tan thành mây khói!
“Bài viết về đoàn đội kia là anh cho người viết.”
Đó không phải là một câu nghi vấn, mà là câu khẳng định, Diệp Anh nhíu mày nhìn Việt Xán.
“Không sai.” Việt Xán trả lời: “Sâm Lạc Lãng chết đi sống lại, tâm chí mạnh mẽ quay trở lại giới thời trang, lại đúng lúc gặp phải chuyện của Sâm Minh Mỹ, ông ta hao tổn tâm huyết, tốn bao nhiêu tiền mời đoàn đội trình độ cao nhất trong nước đến tạo hình tượng cho ông ta.”
“Tôi không sợ.” Diệp Anh lạnh lùng nói.
“Diệp Anh, thời đại bây giờ không như trước nữa, không phải chỉ dựa vào sự thật và thực lực là được.” Nhẫn nhịn, Việt Xán kiên nhẫn nói: “Đoàn đội đáng gờm kia có phương pháp làm việc rất hiệu quả, có thể dễ dàng điều khiển dư luận, chúng ta nhất định phải giải quyết tận gốc, tìm một đoàn đội thực lực tương ứng đối phó với bon họ.”
“Tôi nói rồi, anh không được tiếp tục thò tay vào chuyện của tôi!” Diệp Anh giận dữ nói: “Tôi có kế hoạch của tôi, tôi có trình tự của mình!”
“Ha ha!”
Việt Xán có chút giận dữ:
“Anh không thò tay vào chuyện của em? Vậy tự bản thân em đã làm gì? Anh không tin, lúc sắp tới gần đêm chung kết, em lại không hề cảnh giác với việc chó cùng rứt giậu của Sâm Minh Mỹ. Một tin nhắn có thể dẫ em tới MK vào đêm khuya? Bảo vệ của MK vì sao đột ngột bị cho nghỉ phép hết? Phòng thiết kế của em vì sao lại đột nhiên lắp nhiều camera đến vậy? Diệp Anh, em nói em không sợ, em dùng chính mình làm mồi nhử, nhưng em có nghĩ tới nó sẽ nguy hiểm thế nào không? Nếu lúc ấy Việt Tuyên không tới kịp, hiện giờ em đã chết rồi, đã chết rồi…”
“Tôi chết cũng không liên quan đến anh.”
“Em…”
Việt Xán tức giận đến co giật thái dương.
“Khụ khụ!”
Trong căn phòng cá nhân phảng phất hơi thở cổ xưa triều đại nhà Minh, Khổng Diễn Đình ho khan vài tiếng, mở thực đơn:
“Tôi đói sắp ngất rồi, gọi món trước được không?”