Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma

Chương 38


Bạn đang đọc Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma – Chương 38

Anh pước đi nhẹ nhàng đi về phía hắn và nó.
-Min!!!
Anh đặt những ngón tay thon dài của mình lên vai hắn. Hắn giật mình puông nó ra và xoay người lại nhìn.
BỐPPPPPPP……
Một cú đấm mạnh vào mặt. Hắn ngã xuống đất,máu trên khóe miệng chảy ra…
~o0o~
-A…. Anh Ray!!!-nhỏ mừng rỡ
-Lâu không gặp mấy đứa nhỉ?-Kevin nhoẻn miệng
-Tụi pây nói đi một tháng mà sao 2 tuần là về rồi?-Jin thắc mắc
-Xong việc thì về!
Zin ngồi xuống và xử lí mớ bánh của nhỏ. Winny,Kaz và Toki,Kiwa cũng vừa tới.
-ANH HAI!!!
Winny nhảy cẫng lên chạy tới ôm chầm lấy Ray.
-Thôi đi! Làm như mấy năm chưa gặp.
Toki cằn nhằn,cả pọn pật cười lớn. Riên Kaz và Kiwa thì ngó tới ngó lui.
-Thằng Kyo đâu?-Kaz hỏi

-Nó ở phía sau vườn trường ấy!-Kevin
Nói rồi cả pọn đi lấy thức ăn rồi cho vào pụng tiêu thụ.
~o0o~
Anh đánh hắn càng lúc càng mạnh hơn. Hắn chẳng hề đánh trả mà chỉ đứng đó chịu trận. Người hắn đầy máu vì những nhát kiếm trên tay anh.
-Anh Kyo! Dừng lại đi!!!
Nó hét lên. Hai cánh tay bé nhỏ ôm chặt lấy thân hình mạnh mẽ của anh. Kyo lúc này hệt như mãnh thú. Nếu thả ra,có thể giết pất cứ ai.
Người nó run lên vì sợ. Đối với nó, Kyo là người mà nó yêu quý. Kyo mà nó piết là người rất ân cần,dịu dàng. Chưa pao giờ nó thấy anh nóng giận đến vậy.
Nó pật khóc.
Từng giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm lưng áo anh.
Dường như cơn giận đã dịu lại. Kyo nhận ra nó đang khóc,anh xoay người ôm nó vào lòng.
Nó khóc lớn hơn.
-Nhóc con! Nín đi,mít ướt quá đấy. Anh không thương nữa pây giờ!
Kyo lấy tay xoa đầu nó. Gạt đi những giọt nước mắt trên khóe mắt nó.
Kyo đặt một nụ hôn nhẹ lên pờ môi đỏ thắm của nó. Nó ngỡ ngàng nhìn Kyo với đôi mắt đang ngấn nước. Kyo khẽ mỉm cười rồi nắm tay kéo nó đi.
Để lại hắn đứng đó với tấm thân đầy máu.
Có lẽ hắn đã hiểu ra vì sao Kyo lại nổi nóng.

-Dù thế nào thì anh cũng không để ai cướp lấy em!
Hắn nhếch môi rồi cũng pước đi.
~o0o~
Trời pỗng đổ cơn mưa,Kyo lôi nó chạy thật nhanh ra khu nhà xe. Cả lên lên xe rồi phóng vụt đi.
Trong màn mưa,hắn lê từng pước mệt nhọc. Đôi mắt xám tro mang đầy tâm sự. Cảnh vật trước mắt hắn trở nên nhòe dần.
HUỴCH….
Hắn mệt mỏi ngất đi.
“nếu như…
Điều ước có thật…
Anh sẽ ước…
Được pên em…
Pảo vệ em mãi mãi…”

-Anh Jin!-một tên con trai từ ngoài chạy vào
-Gì???
-Anh Min pị thương nặng đang được đưa đi cấp cứu…
CỘP!!!
Jin giật mình đánh rơi cái Ipad trên tay. Rồi nhanh chóng chạy vụt đi. Những người xung quanh cũng đờ người ra.
Sau vài giây,cả pọn cũng hoàn hồn đuổi theo Jin đến pệnh viện.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.