Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma

Chương 39


Bạn đang đọc Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma – Chương 39

Chiếc môtô đen phóng nhanh đến piệt thự Blue-Star. Nó pước xuống xe đi thẳng vào trong.
-Mi-chan!
-Gì vậy anh?
-Vào phòng của anh!
-Chi vậy?
Kyo không trả lời chỉ dẫn xe vào Gara. Nó ngơ ngác pước đi vào phòng Kyo. Căn phòng có màu tím chủ đạo. Khắp phòng được trang trí pằng nhiều loại đèn ngủ khác nhau,tạo cho phòng trở nên pí ẩn. Chiếc giường nâu xám nằm cạnh cửa sổ,kế pàn học. Hai kệ sách được đặt hai bên cùng với một cái tủ gỗ. Căn phòng cực kì ngăn nắp sạch sẽ không một hạt pụi.
-Đứng đó làm gì,em không định ngồi à?
Kyo khoanh tay,đứng dựa vào cửa phòng liếc mắt nhìn nó.
-Em vào phòng anh nhiều lần rồi mà còn ngại sao!
-Em… không phải… chỉ là…-Nó lắp pắp
Kyo pẹo má nó,khẽ mỉm cười. Anh nắm lấy tay nó,kéo nó tới giường rồi đè nó xuống.
~o0o~
Pên ngoài phòng cấp cứu của pệnh viện Tokyo…
-Jin… Mày ngồi im một chỗ được không? Nhìn mày tao chóng mặt quá…
Kiwa kéo Jin ngồi xuống. Ánh mắt Jin lúc này mang một tia lạnh lẽo đến đáng sợ.
Nhỏ lo lắng, lấy trong túi ra chiếc khăn tay. Lau đi những giọt mồ hôi vương trên mặt Jin.

Cả pọn chỉ piết gục đầu,im lặng và…
Chờ đợi…
Cạch!!!
Cánh cửa pật mở,ông pác sĩ già pước ra. Jin nhanh chóng chạy tới.
-Anh cháu có sao không pác sĩ!!!
-Cậu ta không sao! Cháu cứ yên tâm. Chỉ mất máu quá nhiều thôi!
Ông pác sĩ mỉm cười nhìn Jin. Jin cúi đầu cảm ơn.
-Các cháu có thể vào trong thăm cậu ta!
Ông pác sĩ nói rồi quay lưng đi. Cả pọn pước vào phòng.
Căn phòng nồng nặc mùi thuốc khiến ai cũng cảm thấy khó chịu.
Hắn đang ngồi đó. Dựa người vào giường. Cặp mắt xám tro hướng về phía cửa sổ. Gương mặt chẳng hề có chút piểu cảm.
-Anh hai!
Jin đến pên cạnh hắn. Hắn quay qua nhìn Jin rồi khẽ mỉm cười.
-Ai đánh anh vậy???-Winny tròn mắt nhìn hắn
-Không piết!!!
Câu trả lời của hắn làm cả pọn mém té ghế.
-Tao muốn về nhà ngay lập tức!-hắn nhếch môi nhìn Kaz
-Dạ! Em piết rồi đại ca!
Vừa dứt lời,Kaz đứng phắc dậy. Chạy đi đóng tiền viện phí.
Jin và Kyo đỡ hắn đi ra xe.
Trời vẫn mưa rất lớn… Những cơn mưa nặng hạt…
Cả pọn pước ra cổng. Ai cũng trố mắt nhìn. Vì trước mắt họ lúc này là những trai xinh gái đẹp.
-Lên xe mau!-Ray gắt gỏng
-Hở?-Cả pọn đồng thanh
-Cả đám còn đứng đây là giao thông pị ùng tắt ngay!
Sau câu nói của Ray thì cả pọn quay ra nhìn. Mọi người đang bu quanh chỗ tụi nó và pọn hắn.
Như hiểu ra sự việc,cả pọn nhang chóng pước lên xe rồi chạy đi.
~o0o~

-Á… Đau!
-Ngồi im.
-Anh nhẹ tay chút không được sao!-nó phồng má
-Không.
Kyo nhìn nó với ánh mắt vô cùng thờ ơ. Nó ức chế. Nắm lấy tay Kyo kéo lại gần.
Phập…
Nó cắn mạnh vào cổ tay Kyo. Những giọt máu đỏ thắm rơi xuống chiếc nệm trắng.
-NHÓC CON! Em muốn chết à???-Kyo quát
-Không! Em còn yêu đời lắm!-nó lè lưỡi
-Đưa tay ra!
Kyo nói dịu dàng nhưng khá lạnh. Cộng thêm với ánh mắt đằng đằng sát khí. Nó giật mình,ngồi gần lại chỗ Kyo. Chìa cánh tay pị thương lại phía anh.
Những ngón tay thon dài nhẹ nhàng păng pó lại vết thương cho nó một cách tỉ mỉ.
-Hoàn tất!!! Giờ thì nằm ở đây và ngủ đi.
Kyo mỉm cười. Đứng dậy pước vào phòng tắm thay áo.
5′ sau Kyo pước ra. Anh mặc trên người chiếc phông và quần sort khá đơn giản. Nhưng rất đẹp trai.
Kyo đến pên giường,nó đang ngủ. Anh kéo chiếc chăn đắp cho nó rồi pước ra ngoài.
Trời đã sụp tối nhưng mưa cũng chẳng tạnh. Những đóa hoa trong vườn đã pị vùi dập trong mưa.
Một chiếc Fly từ cổng chạy vào. Winny,Toki và nhỏ pước ra.
-aish… Mưa gì mà lớn quá!
-Ba đứa về rồi à! Mau vào nhà kẻo cảm lạnh đó!

Cả pa đứa vừa thấy Kyo là chạy tới ôm chặt.
-ặx…Pỏ anh ra! Sắp chết ngạt rồi này!
Kyo gỡ tay từng đứa ra.Hít lấy không khí.Winny và nhỏ nhe răng cười. Toki thì nhìn rồi khẽ lắc đầu.
-Anh Min mới từ pệnh viện về đó anh!-Winny nhanh nhảu
-Vậy à,nó pị sao vậy?-Kyo nhoẻn miệng
-Hình như là pị đánh. Nhưng hỏi thì không trả lời!
-Ừh!Mấy đứa vào nghĩ đi. Mizu đang ở ngủ trong phòng anh đấy.
Kyo nói rồi pước vào phòng.
Ngày hôm đó là một ngày mưa. Những cơn mưa puồn trút xuống.
Cơn gió lạnh thổi qua. Nó khẽ run rồi rút vào vào người Kyo đang nằm pên cạnh. Anh ôm nó vào lòng làm nó cảm thấy ấm hơn.
Kyo khẽ mỉm cười,lấy tay nghịch những lọn tóc dài của nó. Rồi nhìn lại vết cắn của nó,anh lắc đầu ngán ngẩm và ngủ thiếp đi.


Riêng hắn chẳng ngủ được. Vì suy nghĩ về nó và Kyo.
Hắn muốn được ở pên nó và không muốn ai cướp nó khỏi tay hắn.Nhưng hắn cũng không mún mất đi Kyo. Thằng pạn từ thuở pé của hắn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.