Bạn đang đọc Trường Học Phù Thủy: Chương 63: Hành Tinh Phù Thủy (P.6)
” Công chúa tôn kính. Tha thứ cho thần vì đã không làm tròn trách nhiệm củ một thủ lĩnh hộ pháp. Cuộc chiến vẫn còn rất dài, xin người hãy cố gắng, nhất định phải đánh bại pháp sư bóng tối và trả lại tự do cho thần dân vương quốc pháp thuật, người là hy vọng cuối cùng của chúng thần. Chúng thần sẽ luôn ở bên và tiếp sức cho người.
Tái thư… Tô Diệp “
***
Ra khỏi phòng cha, Nami đờ đẫn, bước đi xiêu vẹo, trên tay vẫn còn nắm chặt chiếc nhẫn Tô Diệp để lại. Đã rất nhiều lần cô từng ước, giá như mình là công chúa. Giá như, giá như, khi nào cô cũng nói giá như. Vâng, bây giờ cái “giá như” ấy đã trở thành hiện thực rồi đấy, cô vui chưa? Thỏa mãn chưa? Công chúa Libra, cái từ nghe thật mĩ miều làm sao, người đó không phải là Kiyomi – chị gái cô à. Chị ta là công chúa, cô chỉ là kẻ thấp hèn, là thứ thừa thải trong cái thế giới nhỏ bé này. Cha cô là ai? Mẹ cô là ai? Rốt cuộc họ còn sống hay đã chết? Và cô – Hagasawa Nanami… là ai?
– Cô chủ. – Thấy sắc mặt Nami kì lạ, Honso cất tiếng hỏi thăm. Cô nhìn cậu, ánh mắt bao hàm không cảm xúc. Lạnh. Đôi mắt đỏ quạch ấy trông thực rất lạnh. Lướt nhẹ qua cậu, Nami hướng cửa chính bước đi, dáng cô mỏng manh, dát vàng dưới cái nắng nhẹ nhàng cuối đông. Mặc dù không biết đã có chuyện gì xảy ra với cô, nhưng trực giác của thầy phù thủy mách bảo Honso, chắc chắn là chuyện chẳng lành.
Đi theo Nami ra tới tận cổng, Honso im lặng vẫn không nói gì, cậu không ưa tọc mạch chuyện người khác, đặc biệt là chuyện có liên quan đến chủ nhân. Nami là cô gái kiêu kì, nếu cô muốn giải tỏa bức xúc tâm trạng, cô sẽ tự khắc nói ra, còn khi cô lạnh lùng thế này, tốt nhất cứ để yên đấy.
– Honso. – Đang đi trên đường, Nami đột ngột phanh lại quay sang Honso. Cậu có hơi bất ngờ, nhưng rồi cũng chỉ gật đầu lắng nghe mệnh lệnh.
Nami lặng thinh một chập, sau đó xòe lòng bàn tay, đưa ra hai chiếc nhẫn giống nhau y đúc. Honso dường như đã hiểu ra điều cô muốn nói, hai chiếc nhẫn ấy, vốn là vật đính hôn giữa Riuzo và Libra do chính tay nữ hoàng Maria tạo ra rồi ban tặng cho hai người. Mặc dù không biết tại sao Nami lại giữ cả hai cái, nhưng có một chuyện mà cậu khẳng định, chắc chắn cô đã biết rõ thân phận thật sự của mình. Và điều này vượt ngoài tầm kiểm soát mà Honso đảm nhận. Có lẽ Nami nên về Witchcraft, Sena và Gorgon nợ cô một lời giải thích về tất cả chuyện này. Cô không tin, cô thực lòng không thể tin cái ngôi vị công chúa vốn là của Kiyomi nay lại là của cô.
– Honso, nói cho tôi biết… tôi là ai? – Cậu luôn đi theo cô kể từ lúc về Tokyo tới giờ. Honso ghét cô, ánh mắt cậu đã nói lên điều đó khi còn học ở Witchcraft, nhưng kể từ khi cô thôi học, cậu lại luôn dõi theo và bảo vệ cô, điển hình là vụ hình nhân ma thuật ở thác nước sau trường, chả những vậy, cậu còn gọi cô là cô chủ, cái kính ngữ mà trước giờ chưa ai dùng với cô. Ngay từ đầu cô đã thấy chuyện này không bình thường, Sena ưu ái cô hơn bất kỳ học viên nào trong trường, các hộ pháo giúp cô đánh thức sức mạnh, và còn cả mẹ Taishima cũng vì cô nên mới bị dơi độc cắn chết. Nếu sự thật cô là công chúa Libra, vậy Kiyomi là gì?
– Cô chủ… – Honso cúi gằm mặt thay vì trả lời câu hỏi của cô. Nami nắm chặt hai chiếc nhẫn phẫn nộ quát.
– Rốt cuộc tôi là ai? Cậu nói đi, tôi là ai? – Như một kẻ không dám đối mặt với bản thân, Nami gào thét, tâm hồn xáo trộn cực độ, choàng tay ôm lấy đầu, cô từ từ ngồi xuống, khuôn mặt lả chả nước mắt rơi, toàn thân sợ hãi, run lên từng đợt.
Honso bất lực quỳ xuống, hai tay vô định, không biết nên làm gì, chưa bao giờ cậu rơi vào hoàn cảnh khó khăn thế này. Công chúa đang khóc, chủ nhân của cậu… đang khóc. Bất lực quì hai gối, Honso chống tay xuống nền đất bụi bặm, thì thào nói trong họng.
– Công chúa …người là… công chúa của thần… công chúa của hành tinh phù thủy …Libra Angela The Fence.
– Là thật sao? – Ngẩng khuôn mặt tèm nhem nước mắt nhìn Honso, Nami thẫn thờ nhấn mạnh.
Honso gật đầu. Cậu cứ gật đầu, gật đầu như để khẳng định cho câu trả lời của mình. Đã không còn gì để dấu diếm, Nami là công chúa và cô cần biết tất cả mọi chuyện.
Suria chết rồi, tuy vẫn chưa xác định là thật hay giả, nhưng lễ đăng ngôi vào tuần trăng non tới, nhất định phải diễn ra, chỉ có khi Nami trở thành nữ hoàng, sức mạnh cô mới hoàn toàn hoàn chỉnh. Việc cần làm bây giờ là trở lại trường và tìm giáo sư Sena. Có lẽ giáo sư đã điều tra ra tấm màn sau cái chết của Suria. Muốn biết sự thật, cậu và Nami phải mau quay về.
Thời gian tấm tắc trôi đi. Đợi Nami bình tĩnh lại, cả cậu và cô cùng về Witchcraft gấp, Riuzo chưa biết bộ mặt giả dối của Kiyomi, cô ta vốn là con người lại đi bán linh hồn cho pháp sư bóng tối, mạo danh công chúa, tấn công thầy phù thủy và Nanami, chỉ từng ấy tội danh, đủ để ả chịu hình phạt tối cao của hội đồng kỉ luật phù thủy.
Với tốc độ xé gió gạt mây, chỉ trong ba tiếng đồng hồ, Honso và Nanami đã về tới Witchcraft, cả trường đang rùm beng lên vì chuyện Suria trúng độc chết. Có vẻ như đây là sự thật, hiện giờ giáo sư Sena và trưởng lão Gorgon không có trong trường, hiệu trưởng và cha Riuzo đã trở về vương quốc pháp thuật, chuẩn bị cho lễ cưới hoàng tộc giữa Riuzo và Libra. Honso đang cố gắng tìm cách liên lạc với giáo sư, phải ngăn chặn lễ cưới trước khi Nami đến hành tinh phù thủy. Người có thể nhờ cậy duy nhất lúc này là hoàng tử Tooya. Riuzo từng kể anh ta là gián điệp hai mang của Suria, việc phục vị cho Nami lần này, có lẽ sẽ cần Tooya giúp đỡ. Không suy nghĩ nhiều, Honso liền kéo Nami qua dãy nhà hội học sinh, thời gian không cho phép cậu chậm trễ.
Tooya vẫn không tin tưởng vào vụ ám sát Suria bằng độc anh túc đen. Suria không phải người tầm thường, nếu mụ ta có thể chết dễ dàng, vậy sao công chúa bóng tối lại không hề hấn gì? Có rất nhiều điều nghi vấn trong chuyện này.
Đang miên man suy nghĩ, bỗng cánh cửa phòng hội học sinh bật mở, Honso lao đến chỗ anh, theo sau còn có Nami đi cùng. Không dài dòng, Honso dựt sợi dây chuyền trên cổ, chỉ vào Nami gấp gáp nói.
– Mau về vương quốc pháp thuật, điện hạ và công chúa giả sẽ kết hôn.
– Chúng ta không liên quan tới việc ấy. – Điềm đạm ngồi xuống sofa, Tooya nhiểm nhiên nhún vai.
Honso nắm tay thành nắm đấm, triệu hồi linh khí của thầy phù thủy, sau đó băng lãnh thốt ra từng từ.
– Công chúa… đang ở đây.
Choang… chiếc tách trên tay Tooya vô lực đáp đất, vỡ tan tành. Anh trợn mắt nhìn Honso trân chối. Cậu ta nói… công chúa thật… đang ở đây? Vậy… mục đích Honso tìm anh… chẳng nhẽ…
Phải. Là để trở về hành tinh phù thủy, phục lại chức vị và đăng cơ… nữ hoàng.