Bạn đang đọc Trường Học Phù Thủy: Chương 64: Trận Chiến Của Những Phù Thủy (P.1)
Điều Tooya lo sợ nhất cuối cùng cũng đến. Trước kia anh chỉ nghi ngờ, thầm mong Nami không phải công chúa, không phải vị hôn thê của Riuzo. Vì sao ư?
Vì anh yêu cô. Cô là cuộc sống của anh. Chuyện khiến ăn cắn rứt suốt thời gian qua chính là không thể giải thích rõ với cô về thân phận thật của mình, để rồi cô rời xa anh, ghét bỏ anh và không bao giờ tin tưởng anh nữa. Anh đã rất cô độc khi thiếu vắng cô, một cảm giác trống trải kéo dài trong vô thức, mọi lúc mọi nơi, anh đều nhớ đến cô.
Suria chết rồi, quả thực anh không biết đó là thật hay giả, mụ ta có thể dễ dàng ra đi vậy sao? Còn cả Kiyomi, cô ta sẽ đăng cơ và đức vua bị giam cầm mãi mãi. Phải rồi, chỉ có công chúa thật mới mở được cánh cửa ở điện linh lung – nơi giam giữ nhà vua, nếu Nami là công chúa, Tooya cần phải đưa cô trở về vương quốc pháp thuật, Suria còn sống hay đã chết, anh đành liều mạng trực tiếp điều tra, để tránh xảy ra sơ xuất.
Triệu hồi pháp bảo quyền trượng chuông vàng, Tooya xoay chuyển, vẽ một hình tròn trên nền đất, đọc thần chú và mở ra cánh cửa không gian giữa hành tinh này với các hành tinh khác, nghe thì giống giống tàu vũ trụ, nhưng tốc độ thì nhanh hơn cả vạn lần và thiết bị không cồng kềnh như đi tàu. Tooya khoác áo choàng lông trắng, vốn là bộ đồ hoàng tộc của anh ở vương quốc pháp thuật. Honso mặc áo choàng đen quét đất, đội mũ chóp nhọn vành rộng, y hệt một thầy phù thủy thực thụ. Nami chùm áo choàng Witchcraft kín người, kéo mũ đội sụp chỉ để lộ hai con mắt đỏ quạch màu máu. Tooya chuẩn bị một chiếc thảm thần từ trước, cả ba nhảy qua cửa không gian, lập tức khởi hành đến vùng đất của những phù thủy như trong truyền thuyết kể lại cách đây hàng trăm năm.
***
Ba ngày lặng lẽ trôi qua, Riuzo mệt mỏi day day hai mi tâm, ngả người ra chiếc sofa quí tộc đỏ thẩm dát vàng. Cậu mặc một chiếc áo phông hình rồng, khoác ngoài là áo choàng bông hoàng gia, tay vân vê cây đũa thần ánh kim lấp lánh. Hôm nay là lễ cưới của cậu và Libra, sau lễ thành hôn này, cậu sẽ chính thức lên ngôi vua, sống một cuộc sống bên cạnh người con gái mà cậu đã yêu mến lúc nhỏ. Không bạn bè, không Nami, cũng không còn trận chiến cuối cùng. Mọi chuyện đã kết thúc, khi trăng non lên, ánh sáng Atenist sẽ trở lại, Libra thành nữ hoàng và vương quốc pháp thuật sẽ lại giống ngày xưa, như một câu chuyện cổ tích kém ly kỳ, hoàng tử không hạnh phúc bên công chúa. Cậu đã từng ước mình không phải hoàng thái điện hạ, hoặc Nami của cậu là công chúa, như vậy sẽ hoàn hảo biết bao nhiêu.
Trái ngược với tâm trạng Riuzo, Kiyomi vui mừng khôn siết, không biết vì sao Suria lại muốn giả chết, nhưng ả không quan tâm, chỉ cần cưới được Riuzo, mặc xác mụ ta thích làm gì thì làm. Ngồi trước tấm gương lớn, Kiyomi nhẹ nhàng chải từng lọn tóc vàng hoe, chỉnh chu chiếc váy trắng tinh trên người, nhờ một chút son phấn, khuôn mặt Kiyomi bỗng xinh đẹp hơn gấp bội. Nhìn vào trong gương, ả mỉm cười mị hoặc, chưa kẻ nào cưỡng lại được bùa “mê hồn tán” của ả, lần này Riuzo điện hạ, có không muốn cưới cũng phải cưới, những gì ả thích, ả không lấy, thì những kẻ khác cũng đừng hòng mà lấy.
Cốc cốc cốc…
Tiếng gõ cửa vang lên đều đều, Kiyomi chăm chú chải tóc, nhỏ nhẹ cất giọng.
– Vào đi.
Một thân ảnh đen nhanh chóng lẻn vào trong phòng. Khóa cửa lại, hắn vén chiếc mũ choàng lên, để lộ tròng mắt đỏ và dung mạo tuyệt đẹp. Nhếch môi cười, Nami mỉa mai nói.
– Happy wedding, my sister.
Vẫn thong thả vuốt từng sợi tóc, Kiyomi đứng dậy, cởi bỏ chiếc váy cưới ngụy trang, bên trong là bộ y phục đen tuyền bó sát người, tôn lên những đường cong đầy quyến rũ của ả ta. Rút ra cây đũa thần trong ống tay áo, Kiyomi ngạo nghễ búng tay cái bóc.
– Xin lỗi nhé, ta không có em gái. Nhưng kẻ thù …thì ta có đấy.
Dứt lời, Kiyomi phóng ra một tia sét cực mạnh, giống tia sét đã đánh trúng Honso ở thác nước hôm nọ. Nami nhanh nhẹn dịch chuyển, tâm lý có chút bất ngờ, chả lẽ người tấn công cô ở thác nước… là Kiyomi?
– Sao? Hối hận vì đã đến đây à? – Không thấy Nami lên tiếng, Kiyomi tiếp tục giở giọng thách thức. Suria nói công chúa thật sẽ sớm xuất hiện, mụ kêu ả cứ chờ rồi ra tay bắt giữ. Biết thế nào Libra thật cũng trúng kế nếu Kiyomi lan truyền tin ả sẽ kết hôn với Riuzo, không ngờ người đến lần này lại là con oshin Nami.
Con người Kiyomi đúng là đã thoái hóa nặng nề, tình yêu và địa vị khiến chị ta mù quáng, sẵn lòng bán linh hồn cho quỷ dữ. Mặc dù không biết bằng cách nào Kiyomu có được sức mạnh hắc ám, nhưng Nami cá chắc, vụ này có liên quan đến con rắn độc Suria. Thoát khỏi lớp áo choàng vướng víu, Nami chắp tay, kêu gọi năng lượng phù thủy, cường hóa ma thuật bóng tối. Nami và Kiyomi đánh nhau quyết liệt, không bên nào chịu thua bên nào, sức mạnh mộc và thổ của Nami đều bị tà khí khống chế, vì vương quốc pháp thuật giờ đây đã thuộc chủ quyền Suria, nên phép thuật Nami suy giảm mạnh mẽ. Kiyomi được nước, đắc thắng cười man rợ.
– Trong kết giới của ta, mày chỉ là con kiến bò quanh miệng chén. Đừng mong thoát khỏi đây, công chúa Libra à.
Việc chống trả với một lượng lớn hắc khí làm Nami kiệt sức, cả hành tinh này đang chết dần dần, chướng khí và năng lượng Suria giải phóng cho Kiyomi nhiều gấp mấy lần Nami tưởng tượng. Để rút ngắn thời gian, Honso hiện đang đi tìm Riuzo, Tooya sẽ cứu nhà vua và Nami lo phần ứng phó Kiyomi. Ban đầu cô chỉ nghĩ, Kiyomi là một quân cờ tầm thường của Suria, nhưng có vẻ như cô nên chặt bớt hai chữ “tầm thường” thì đúng hơn. Nhận thấy mình lép vế hơn địch, Nami thở dài, sử dụng sức mạnh thanh tẩy mạnh nhất Light, phá hủy kết giới, thổi tung căn phòng Kiyomi, hóa giải hai hệ tố thổ – mộc bị ức chế và đánh áp đảo ả Kiyomi. Cùng lúc ấy, mọi người trong hội hoàng gia vương quốc pháp thuật kinh hoàng chạy tới, Riuzo và Honso cũng đến theo. Hiệu trưởng Miyamoto và quốc sư Tsutoshi chống pháp bảo toan bảo vệ “công chúa” trọng thương, Honso liền nhanh chân triệu hồi quyền trượng của thầy phù thủy ngăn cản họ. Quốc sư Tsutoshi tức giận thét lớn.
– To gan. Sao ngươi dám tiếp tay cho người ngoài hãm hại công chúa? Ngươi có biết mình là ai không?
Honso im lặng, móc trong túi áo ra tấm lệnh bài tối cao của nữ hoàng Maria ban tặng cho cha, giơ lên trước mặt mọi người, băng lãnh nói lớn.
– Nhân danh kẻ dẫn đường của nữ hoàng Libra tương lai, ta ra lệnh chừng trị tội đồ Kiyomi Hagasawa. – Nói đoạn, cậu chỉ tay về phía Kiyomi.
Hiệu trưởng Miyamoto cùng các hoàng tộc chau mày, ánh mắt toát ra tia giận dữ .
– Em đang nói nhảm gì vậy Mitsuke. Mau bảo vệ công chúa.
Đám người kia chưa kịp xông lên, Nami đã vận dụng sức mạnh thủy, thanh tẩy lớp vỏ ngụy trang của Kiyomi, để ả lộ ra chân tướng thật sự. Kiyomi gào thét đau đớn, tóc và melalin trong mắt chuyển thành màu đen, ả ói ra một ngụm máu đen, dung mạo trở về là một Kiyomi bình thường, chỉ là tà khí hắc ám vẫn không biến mất. Mọi người chết điếng nhìn nhau, Riuzo cau mày tuột độ, cả người như lặng đi một nửa. Cậu không dám tin vào mắt mình, ngay từ đầu cậu đã có cảm giác xa lạ với cô gái Libra giả mạo đấy, ánh mắt và nụ cười cô ta không hề mang một chút ấm áp đến cho cậu như lúc xưa. Nhưng nếu đó là công chúa giả, vậy công chúa thật…
– Honso, chẳng nhẽ… Libra thật…
– Vâng, điện hạ. Là con gái Tô Diệp tiền bối… Hagasawa Nanami.
Tiếng xì xào ngày một lớn, hiệu trưởng Miyamoto chết sững sau lời khẳng định chắc nịch của Honso, ông chăm chăm nhìn vào Nami mặt mày lem luốc sau trận chiến với Kiyomi. Ngay cả Riuzo cũng sốc tuột độ. Phải nói sao cho hợp với tâm trạng cậu lúc này nhỉ, có vui, có mừng và cũng mang một chút hồi hộp. Nếu Nami là công chúa thật, nếu người cậu yêu là Nami, có rất nhiều chữ “nếu” chạy dài trong đầu cậu, và tất cả chữ “nếu” ấy, đều trở thành hiện thực, thì Nanami cậu yêu, chính là vị hôn thê của cậu, không phải Kiyomi. Cậu rất hạnh phúc, rất mừng, cuối cùng câu chuyện cổ tích cũng đã hoàn chỉnh, công chúa và hoàng tử mãi mãi bên nhau không chia lìa, nhưng vẫn còn thiếu một nhân tố quan trọng, đó là… phù thủy độc ác.
BÙMMM!
Mặt đất rung chấn dữ dội, từ phía Nami đứng và chỗ mọi người bị nứt làm đôi, chính giữa trồi lên một cột đá cao chót vót, đứng trên cột đá đó không ai khác chính là pháp sư bóng tối Suria Demon The Fence. Giơ cao cây quyền trượng hắc bảo ngọc, mụ cất giọng cười cay nghiệt, ăn mừng cho kế hoạch thành công thuận lợi.
Quần thần kinh hãi, Riuzo và Honso bàng hoàng, chỉ riêng Nami vẫn bình tâm nhìn mụ bằng ánh mắt căm phẫn xen lẫn oán hận. Bà ta là Suria, là người đã giết mẹ Maria, mẹ Taishima và ba vị hộ pháp cấp cao, mụ tiêu diệt vương triều ánh sáng, giam giữ đức vua Joshep, và để bóng tối làm chủ hành tinh xinh đẹp này.
Trời than dân oán thấu tận mây xanh, nếu đã bày mưu tính kế “mời” cô đến đây, vậy thì… Libra Angela The Fence cô tuyệt đối không từ chối… ở lại với bà bác “kính mến”.