Đọc truyện Trọng Sinh Chi Khả Dĩ Phi Phàm – Chương 88: Nửa Sau Sau Sau Trận Chung Kết
Đội 10/9 đang muốn phản bác thì bị Bách Dĩ Phàm cản trước: “Mặt khác, tôi xin nhắc nhở, nếu vì yêu mà trễ nải cuộc sống, đó là dùng tình yêu để trốn tránh hiện thực, là vấn đề của tính cách chứ không phải dấu hiệu nhận biết của yêu sớm.
Yêu đương lành mạnh sẽ giúp bản thân trở thành người tốt hơn, kể cả đó là yêu sớm.”
Bạn tính giờ: “Hết giờ.”
Bách Dĩ Phàm ngồi xuống.
Số 2 của đội 10/9 hầm hừ, phản bác nói Bách Dĩ Phàm nói dối, phủ định yêu sớm là yêu đương lành mạnh.
Bách Dĩ Phàm đành phải ngồi tại chỗ, phồng má tỏ vẻ vô tội, trông vừa gợi đòn lại vừa đáng yêu.
Vấn đề của số 2 đội tán thành kết thúc.
Chiêm Nguyệt lại để Trương Tinh Quyên tiếp nối phần công kích của mình,
Người vừa lên chức nam thần của mình bị người ta ngay mặt hỏi chuyện riêng tư, Trương Tinh Quyên tức giận rồi.
Cô bạn đứng phắt dậy, vừa khắc chế vừa lễ phép nhưng từ ngữ thì như vũ bão: “Tôi muốn mời số 2 đội tán thành trả lời vấn đề.
Trong Nỗi đau của chàng Werther là Goethe tự thuật về yêu sớm; Marx và Jenny 18 tuổi kết hôn; Tô Thức kết hôn năm 19 tuổi, sau đó viết ra Thập niên sinh tử lưỡng mang mang.
Trên đây đều là những người yêu sớm nhưng những thành tựu của họ, xin hỏi đối thủ muốn phủ nhận ư?”
Số 2 của đội 10/9 đứng lên, Bùi Trí Nhất nhanh chóng nhét cho cậu ta một tờ giấy.
Số 2 của đội 10/9 đứng thẳng nói: “Số 2 của đội phản đối đưa ra ví dụ đều là cổ nhân, chúng ta khác với cổ nhân.
Hiện tại, chúng ta có áp lực học tập nặng nề, không thể so sánh với cổ nhân được! Cho nên, yêu sớm đối với chúng ta càng có hại hơn!”
Nói xong liền ngồi xuống, thời gian dư ra cũng không muốn dùng.
Trương Tinh Quyên cầm lấy tờ giấy nhớ: “Đừng nghĩ cổ nhân đơn giản như vậy! Áp lực thi thời đó cũng không nhỏ! Nói về áp lực học tập, nó có thể đem so với việc đánh giặc ngoại xâm không? Liệt sĩ Lâm Giác Dân 18 tuổi kết hôn, trước khi hy sinh liền viết Thư gửi vợ! Cho nên yêu sớm cũng không phải là hồng thủy mãnh thú, nếu cư xử đúng mực, hoàn toàn có thể cùng sánh với học tập sinh hoạt.
Thậm chí có thể nâng cao EQ của chúng ta, để chúng ta có thể tạo ra một thế giới tốt hơn! Hơn nữa, một trong những hình thức của yêu sớm còn có thầm mến nhé!”
Trương Tinh Quyên nổi giận, nói một tràng 15 giây không cần lấy hơi làm bạn bấm giờ không đành lòng, châm chước cho 1 giây bị quá.
Khí thế của Trương Tinh Quyên quá mạnh, lớp 10/1 vỗ tay đầu tiên rồi những người còn lại mới vỗ theo.
Chiêm Nguyệt vừa mỉm cười vừa vỗ tay.
Âm thanh MC trên đài vỗ tay thông qua micro như đang đánh mặt lớp 10/9 vậy.
Chiêm Nguyệt: “Xin mời số 2 đội tán thành đưa ra vấn đề.
Thời gian là 15 giây.”
Cậu bạn số 2 đen mặt đứng lên: “Tôi muốn mời tuyển thủ số 3 của đội phán đối trả lời vấn đề sau: Yêu đương dù sao cũng là việc hao phí tinh thần và thời gian, trong khi ở độ tuổi hiện tại của chúng ta, khả năng tự chủ rất kém.
Yêu sớm sẽ dẫn đến thành tích học tập đi xuống.
Cho dù đó có là thầm mến cũng vậy, tuyển thủ đội đối phương thầm mến người khác, vậy có thể phủ nhận bản thân thường không nhớ đến đối phương không?”
Vấn đề này tạo ra một làn sống không nhỏ, mọi người bên dưới nhỏ giọng bàn luận.
Chiêm Nguyệt: “Xin nhắc nhở đội ủng hổ chú ý cách dùng từ, không được đề cập đến chuyện riêng của đối thủ.”
Nhâm Hiểu Tuyền lúc nãy tự giới thiệu là Đã thầm mến người khác từ lâu, cũng giống Bách Dĩ Phàm lúc nãy, cô bạn bình tĩnh đứng dậy.
Nhậm Hiểu Tuyền: “Cám ơn MC đã bảo vệ.
Về vấn đề của đội ủng hộ, tôi có thể trực tiếp trả lời.
Nếu không thể khống thế ảnh hưởng lên bản thân thì có thể khống chế bản thân không thích người khác ư? Trừ phi tôi không quen người kia mới được chứ?”
Mọi người bên dưới cười lớn.
Nhâm Hiểu Tuyền tiếp tục: “Tôi không phủ nhận chuyện yêu sớm tốn thời gian nhưng ai nói rằng chúng ta tự chủ kém, không biết phân bổ thời gian? Tôi còn có thể mượn cơ hội này để luyện tập tính tự chủ của bản thân ấy chứ.
Tuyển thủ đối phương không làm được thì không cần suy bụng ta ra bụng người, vu khống rằng mọi người không có tính tự chủ như vậy được!”
Lớp 10/1 lại rầm rầm vỗ tay.
Nhậm Hiểu Tuyền vươn tay qua lấy tờ giấy nhớ chỗ Bách Dĩ Phàm.
Bách Dĩ Phàm:…!
Nhậm Hiểu Tuyền: “Tôi xin tặng lại tuyển thủ của đối phương một câu để luyện tính tự chủ như sau: Trương Khắc Quần có nói, cuộc sống không phải là sự cẩu thả trước mắt mà còn có yêu và phương xa.”
Toàn khán trường vỗ tay rào rào.
Chiêm Nguyệt: “Mời số 2 đội tán thành phản vấn.”
Tuyển thủ số 2 của đội tán thành đứng lên nghĩ một lúc: “Đội chúng tôi phủ nhận việc thầm mới là yêu sớm! Đối phương đang mở rộng phạm vi của đề, đây là đang mê hoặc người nghe.”
Bách Dĩ Phàm: Giờ mới nhìn ra à, muộn rồi!
Huống hồ nghĩa rộng hoàn toàn có thể hiểu là như vậy.
Người nghe phía dưới hiển nhiên đã tiếp nhận định nghĩa mới của Yêu sớm rồi.
Có người nói nhỏ: “Vậy đội ông lấy ví dụ về thầm mến làm gì, rõ ràng là đã chấp nhận rồi mà.”
Là nói nhỏ nhưng đủ cho mọi người đều nghe thấy.
Người nghe bên dưới cũng bàn tán, phần lớn đứng về phía đội phản đối.
Lớp 10/1 từ lúc bắt đầu đào hố đã trải đủ nệm lên, hiện tại là lúc công dụng hiện rõ, cả đội đều vui vẻ.
Trương Tinh Quyên chiếm dụng một tờ giấy nhớ viết rồi đưa đưa cho Bách Dĩ Phàm: Tay nghề đào hố của nam thần thiện nghệ.
Bách Dĩ Phàm dương dương tự đắc, cũng lãng phí một tờ giấy nhớ viết lại: Quá khen quá khen.
Hình Mỹ Gia quản quỹ lớp véo Trương Tinh Quyên một cái, làm bộ muốn tịch thu chồng giấy nhớ của nhỏ.
Trương Tinh Quyên méo miệng, lập tức xin tha.
Bách Dĩ Phàm dịch ghế ra bên ngoài một chút, dù cho vốn dĩ Hình nữ hiệp không thể với đến cậu được.
Bốn tên bên này đùa nghịch, chỉ khổ bên Bùi Trí Nhất bị mọi người bàn tán.
Chiêm Nguyệt lúc này cứu vãn: “Phần thi công biện kết thúc.
Tiếp theo là phần tự do biện luận.
Hai bên, mỗi bên có 5 phút.
Bắt đầu.”
Phần tự do biện luận chính là phần phấn kích nhất cả cuộc thi, hoàn toàn có thể nói là phần thi cãi nhau.
Chiêm Nguyệt vừa hô bắt đầu, lập tức loạn nói.
Lớp 10/9 đầu tiên làm khó dễ rồi lại nhấn mạnh những tác hại xấu xa của yêu sớm.
Lần này không nhắc đến ảnh hưởng đến học tập mà nhấn mạnh ở chỗ không thể duy trì mãi được, bởi vì học lên sẽ chia tay.
Có cả số liệu dẫn chứng: xác xuất thành công của yêu sớm chỉ là 3%.
Hình Mỹ Gia lập tức đứng lên phản bác, để bị tách ra thì không phải là tình yêu thật lòng.
Hơn nữa, mối tình đầu vốn khó thành.
Lần đầu tiên nếm thử liền là vĩnh viễn thì sẽ tồn tại mạo hiểm càng lớn.
Dù cho có sống đến vạn tuổi thì lần đầu tiên yêu cũng chỉ là trẻ sơ sinh.
Kinh nghiệm là phải tích lũy.
Lúc còn thanh xuân tích lũy để hình thành tính cách, còn có thể nâng cao EQ, thúc đẩy mọi người trưởng thành sớm hơn, rồi đưa ra ví dụ thực tiễn.
Nhậm Hiểu Tuyền còn bổ sung: “Yêu sớm bao gồm cả thầm mến và đơn phương đó! Số liệu này của đối thủ có chính xác không vậy?”
Đến bước này, những lập luận lúc mở màn của đội Bùi Trí Nhất đã bị đội 10/1 đánh phá hết, ảnh hưởng sinh hoạt và học tập, xuất hiện hành vi cực đoan, khó có thể nói chúng được.
Lớp 10/9 bắt đầu lặp lại nhấn mạnh lúc nãy để bỏ qua vấn đề lúc ban đầu thì bị lớp 10/1 liều chết cũng không tiếp chiêu.
Bách Dĩ Phàm chỉ phụ trách nhắc nhở “Vấn đề này, lúc nãy chúng ta đã thảo luận qua rồi.”
Bách Dĩ Phàm nói đến lần thứ 3 thì Bùi Trí Nhất đứng lên.
Lúc này, Bùi Trí Nhất mới thể hiện sức mạnh não của hotboy trường: “Yêu sớm có rất nhiều trận tranh giành tình nhân.
Thậm chí có mang thai, phá thai.
Đã yêu sớm thì sẽ có tiếp xúc thân thể, dù sao thì số học sinh có khả năng tự chủ được rất ít đi?”
Bách Dĩ Phàm: “Tranh giành tình nhân là yêu đương không lành mạnh chứ không phải vấn đề của yêu sớm, đó là tính cách không hoàn chỉnh.
Nhân cách có vấn đề thì việc xảy ra vấn đề là chuyện sớm hay muộn, người không yêu đương còn có thể giết người phóng hỏa cơ mà.”
Bùi Trí Nhất: “Đối phương đem chuyện yêu đương cao thượng hóa quá mức rồi! Schopenhauer có nói Yêu đương vốn là chuyện kích tình, dù cho có bày ra vẻ tao nhã như nào thì đều có tính dục cắm rễ ở bên trong.” (tui chém)
Bùi Trí Nhất lôi Schopenhauer ra nói, lập tức trên cơ.
Vẻ mặt đầy chính nghĩ nói ra tính dục, mang theo thái độ thảo luận khoa học rõ ràng.
Chỉ là, đối với các giáo viên làm giám khảo ngồi phía dưới, hành động này có chút to gan.
Nhưng Bùi Trí Nhất dám làm chuyện người khác không dám, học sinh ngồi nghe bên dưới cũng thấy chút kích thích.
Do đối thủ đưa ra vấn đề có chút nhạy cảm.
Mà ba bạn nữ đội mình đứng lên tranh luận vấn đề tính dục với Bùi Trí Nhất thì dù cho ba bạn không xấu hổ để nói thì cũng có chỗ không thích hợp lắm.
Bách Dĩ Phàm: May mà ông đây là nam nhé.
Bách Dĩ Phàm đứng lên: “Lớp trưởng Bùi quả thật không phải người thường.
Vậy, mời ngài trả lời 3 vấn đề sau:
Thứ nhất, câu ngài nói là trích từ Bàn luận về tình yêu và tính yêu.
Trong sách này còn nói Vấn đề chúng ta đang nói xuất phát từ bản năng, là hấp dẫn trực tiếp của nhục thể mà ý nghĩa chân chính của tình yêu cũng xuất phát từ đây.
Có thể thấy, ngài đang cắt câu lấy nghĩa.
Thứ hai, quan điểm của Schopenhauer chỉ là một trong những quan điểm của triết học.
Plato còn có cảm nhận, tình yêu là bao dung, đạo đứng, là nghĩa vụ và trách nhiệm, tràn đầy ánh sáng.
Thứ ba, chúng ta hiện đang thảo luận lợi và hại của yêu sớm, không phải là yêu sớm bên trong có gì.
Lớp trưởng lại đưa hai vấn đề làm một để thảo luận.
Chậc chậc.
Lớp trưởng Bùi chạy nhanh quá, lạc đề vạn dặm rồi, mau quay lại đi!”
(Nguyên văn: Every kind of love, however ethereal it may seem to be, springs entirely from the instinct of sex.
Trích: Metaphysics of Love của tác giả Schopenhauer.
Cảm ơn Yami Ryu đã giúp)
Bách Dĩ Phàm nhẹ nhàng nói, chọc đúng lỗ hổng trong vấn đề của Bùi Trí Nhất ra rồi phóng đại lên.
Hai tiếng chậc chậc không nói gì nhưng chứa đầy ẩn ý.
Mọi người ban đầu là yên lặng rồi nghĩ luận, sau đó là tiếng cười vang.
Bách Dĩ Phàm lại chưa ngồi xuống.
Thi tranh luận đến lúc này, những quan điểm của bên tán thành đã bị bác bỏ không ít.
Bách Dĩ Phàm: Thời cơ đã đến.
Bách Dĩ Phàm dẫn đầu phản công, đưa ra những ưu thế của yêu sớm, lại dùng hình thức hỏi lại để tấn công đối phương.
Yêu – chính là một phần của nhân cách hoàn chỉnh, là phần không thể lảng tránh, yêu sớm để hoàn thiện nhân cách, bồi dưỡng ý chí, ý thức trách nhiệm.
Cũng giống với các loại tình cảm trưởng thành, mở ra một cánh cửa sổ trong nhân sinh, dẫn đường cho học sinh tiến tới tương lai rộng mở hơn.
Cho dù thất bại thì đây cũng là một hình thức để rèn luyện.
Còn về phần có hại, kể cả tình yêu bình thường cũng có thể phát sinh vấn đề, áp lực bên ngoài, không có đường dẫn tốt thì người trưởng thành cũng có thiếu sót trong nhân cách, đừng đem yêu sớm nói thành mãnh hổ.
Lần này, Bách Dĩ Phàm không keo kiệt mà sử dụng các bài luận, luận điểm xen kẽ ví dụ thực tế.
Dù sao trong trận thi này, định nghĩa yêu sớm đã được kéo ra rộng hơn, vì thế cổ tân nội ngoại, toàn dân đều yêu sớm.
Ba người còn lại trong đội cũng theo kịp cậu.
Bốn người nói ăn ý mười phần, còn thường dẫn dắt làm đối phương lãng phí chút thời gian.
Đến khi sắp kết thúc phần thi, Nhậm Hiểu Tuyền tổng kết quan điểm sai lầm của đối phương, nói như đang đọc bản tin thời tiết, tự nhiên và đơn giản.
Nhậm Hiểu Tuyền dựa theo kế hoạch trước đó, lúc đưa vấn đề liền đưa ra khái niệm – Nhân cách độc lập.
Sau đó nói: Yêu sớm có thể hoàn thiện nhân cách độc lập, có nhân cách độc lập rồi mới có yêu đương lành mạnh, đó chính là chân tình.
Xuất phát từ trốn tránh hiện thực, trốn tránh áp lực học tập và tò mò về tình yêu, đều là vô nghĩa.
Dám cả gan làm loạn, không xấu hổ mà tẩy trắng yêu sớm, nhưng đội phản đối này lại mai phục ngay từ lúc ban đầu, trong đó còn làm cho đội tán thành của đối phương cam chịu.
Tiếp thu cũng thực dễ dàng.
Bùi Trí Nhất rốt cuộc thấy không ổn, lật từ điển nói: “Định nghĩa của yêu sớm là yêu khi còn quá trẻ.”
Dù sao đã đến phần kết thúc của trận thi đấu này, định nghĩa yêu sớm mở rộng đã sớm in vào trong mọi người, có điểm khó mà bác bỏ được.
Tiếp theo sau đó, Bách Dĩ Phàm đứng lên làm kết luận cuối cùng.
Đầu tiên, nghĩa rộng của yêu sớm là gì, bao gồm thầm mến và đơn phương yêu mến.
Sau đó, yêu sớm là tự nhiên, là hiện tượng bình thường, không gặp được thì đừng sốt ruột, mà gặp được thì đừng sợ.
Dục vọng gì đó không phải là nguyên do chính đáng để gọi là tình yêu, cũng không phải là yêu sớm.
Đó là đứa ngốc chưa trưởng thành, là hành vi ngu ngốc trốn tránh hiện thực.
Hơn nữa yêu sớm là một loại tình cảm, giống như các loại tình cảm khác đều sẽ có mặt không tốt.
Nhưng chỉ cần không sợ thất bại thì cũng không có gì đáng sợ.
Trọng điểm, yêu sớm là một loại tình cảm, một loại tình cảm phát sinh trong thời kỳ trưởng thành, ưu điểm có một hai ba bốn năm sáu bảy tám chín mười chỗ.
Suy ra, làm sao để bảo vệ yêu sớm? Hãy bồi dưỡng nhân cách độc lập!
Bách Dĩ Phàm: “Trẻ em sinh non càng cần nhiều sự che chở, tình yêu đến sớm cũng vậy.
Phương phát tốt nhất để bảo vệ tình yêu chính là bồi dưỡng nhân cách độc lập! Học được yêu chính bản thân mình, tu dưỡng nôi ngoại, biến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, rồi có một ngày có thể đứng bên người kia, cùng tiến cùng lùi, đối diện với cuộc sống.
Đây mới chính là chân lý của yêu sớm, và cũng là kết quả có được cuối cùng.”
Bách Dĩ Phàm nhìn đồng hồ.
Bách Dĩ Phàm: “Mặt trời đỏ mới lên, ánh sáng rực rỡ.
Sông đổ ra biển, cuồn cuộn mạnh mẽ.
Rồng trong đầm sâu, trổ vuốt bay lên.
Hổ con trong hang nhỏ, tiếng gầm chấn động bách thú.
Ưng thử cánh, cát bụi bay.
Hoa đẹp ban đầu, lo sợ không yêu.
Dọc có thiên cổ, ngang có bát hoang.
Đường dài còn phía trước, thời gian còn dài!”
Đọc đủ một đoạn ngắn trong Thiếu niên Trung Quốc nói
Bách Dĩ Phàm: “Chúng ta là thiếu niên anh hào, nhất định có thể tạo ra nhân cách độc lập, cùng nhau đi tới tương lai huy hoàng!”
Bách Dĩ Phàm: Hoàn thành tẩy não! (má nó =)))))
Toàn khán trưởng trở nên sôi trào, đây không phải là biện luận về tốt xấu của yêu sớm, đây là bài diễn thuyết tâm huyết nha.
Bách Dĩ Phàm ngồi phịch xuống.
Bạn bấm giờ:…!
Bị lố 10 giây, không để ý đến.
Cậu bạn làm như không có việc gì: “Hết giờ.”
Lớp 10/1 dẫn đầu, toàn thể khán trường vỗ tay rào rào.
Thầy hiệu trưởng ngồi ghế giám khảo cũng đứng lên vỗ tay với học sinh.
Quả là phấn khích, lời tổng kết sau đó của Bùi Trí Nhất, mọi người không chú tâm nghe do đang thảo luận.
Bùi Trí Nhất miễn cưỡng nói xong tổng kết.
Chiêm Nguyệt tuyên bố cuộc thi kết thúc, giám khải sẽ chấm điểm.
Chiêm Nguyệt mời mọi người bên dưới phát biểu cảm nghĩ.
Đến lúc này, ai cũng tỏ vẻ kích động nói, yêu sớm không đáng sợ, gặp được đối tượng nhất định sẽ cùng nhau học tập, làm bản thân trở nên mạnh mẽ, vân vân và mây mây…!
Ngược lại, học sinh lớp 10/9 cố gắng nói quan điểm ngược lại, rất có lý tưởng, mọi người đang hiểu sai về yêu sớm, mĩ hóa yêu sớm.
Nhân cách độc lập với yêu sớm không có quan hệ gì hết, học sinh trung học tư tưởng còn chưa trưởng thành, ai mà nghĩ yêu sớm thành như vậy được chứ?
Mọi người lớp 10/1 lập tức nhảy dựng muốn phản đối.
Micro chả hiểu sao lại truyền đến tay của Tạ Tuế Thần, mọi người im lặng một giây.
Má ơi! Hotboy trường muốn nêu quan điểm về tình yêu nè!
Tạ Tuế Thần đứng lên: “Thích một người, hẳn sẽ càng thêm trân trọng người đó (hắn), học được tự chủ, cố gắng mạnh mẽ.
Tôi nghĩ là như vậy.
Cho dù trước đó tôi còn do dự, nhưng sau hôm nay, tôi sẽ càng thêm khẳng định tư tưởng này.”
Trình Dật Hạo: “Vì sao tui là nam những có ý nghĩ muốn gả cho lão đại vậy?”
Vưu Thành:…!”Tôi sẽ coi như mình chưa nghe thấy gì.”
Quần chúng 10/9 chưa từ bỏ ý định, Thanh Tiểu Liễu đột nhiên đứng lên, khiêu khích Bách Dĩ Phàm.
Thang Tiểu Liễu cầm lấy micro: “Bách Dĩ Phàm, vậy cậu nói một chút, hiện tại hai người gặp nhau nhưng phải chia li, ví dụ như bạn đó phải đi nơi khác, còn cậu vẫn ở đây.
Gặp được tình cảm thầm mến như vậy, cậu sẽ xử lý như nào!”
Bách Dĩ Phàm:…!Cô nương, rốt cuộc cậu muốn sao?
Nề hà mọi người đều đang nhìn về phía cậu.
Bách Dĩ Phàm đứng lên, nói theo bản năng: “Nếu chia li là chuyện không tránh được thì dĩ nhiên chọn buông tay, theo đuổi độc lập của bản thân.
Cho đến một ngày, tôi đủ mạnh mẽ, có thể chống đỡ được chỉ trích, khảo nghiệm cùng những khó khăn, sẽ không để yếu tố bên ngoài mang đi ai hết.
Như vậy, tôi có thể dùng trạng thái tốt nhất để yêu người này lần nữa.”
Bách Dĩ Phàm nói xong, tự ngơ.
Mọi người:…!
Trương Tinh Quyên ôm mặt: “Má ơi, nam thầm.”
Bách Dĩ Phàm mặt không biểu cảm nói: “Xin sửa lại câu cuối cùng là, tôi có thể dùng trạng thái tốt nhất đi đánh người này một lần, không, là mười lần, một trăm lần, một vạn lần!!!”
Người nghe:…!
Bao nhiêu hận a?
Nhậm Hiểu Tuyền hỏi Trương Tinh Quyên: “Nam thần của bà sao vậy?”
Trương Tinh Quyên: “Xấu hổ ấy mà.”
^*^*^*^
Nỗi đau của chàng Werther (tiếng Đức: Die Leiden des jungen Werther) là tiểu thuyết thể thư tín của văn hào Johann Wolfgang von Goethe (28 tháng 8 năm 1749 – 22 tháng 3 năm 1832), nảy sinh trong phong trào “Bão táp và xung kích” (Sturm und Drang) ở Thời kỳ Khai sáng trong lịch sử Đức nửa cuối thế kỷ thứ 18.
Ra đời trong năm 1774 và được tái bản lần 2 vào năm 1787, Nỗi đau của chàng Werther miêu tả câu chuyện tình của chàng thanh niên Werther có tình cảm sâu sắc, thuần hậu và nhạy cảm với nàng Lohtéa.
Chìm đắm trong những đam mê tình ái của bản thân, chàng đã sớm tự kết thúc đời mình bằng cái chết bi thảm và tuyệt vọng.
Không chỉ được đánh giá là một trong hai tác phẩm mang ý nghĩa lớn nhất của nhà văn hào giai đoạn này, cùng với vở kịch Götz von Berlichingen ra đời năm 1771, cuốn tiểu thuyết này còn làm nên một kỳ tích văn học khi tuổi đời cũng như tuổi nghề của Goethe còn rất trẻ.
Trong Lược sử văn học Đức xuất bản năm 1986 ở Đông Đức đã viết rằng, tiểu thuyết Nỗi đau của chàng Werther là tác phẩm đầu tiên của thế kỷ 18 tạo được một tiếng vang mạnh mẽ dội đến các nước xung quanh, nhất là trong phong trào lãng mạn tại Pháp, Ý và Anh Quốc.
Sách 100 cuốn sách ảnh hưởng khắp thế giới thừa nhận rằng tác phẩm tiêu biểu của Goethe là vở kịch thơ Faust nhưng cái đem lại danh tiếng trên văn đàn thế giới cho Goethe lại là tiểu thuyết Nỗi đau của chàng Werther.
(Nguồn: Wiki)
Thập niên sinh tử lưỡng mang mang: Tô Thức năm 19 tuổi lấy người vợ đầu là bà Vương Phất 王弗 16 tuổi.
Bà mất năm 27 tuổi ở Tứ Xuyên.
Mười năm sau, lúc đang làm quan ở Sơn Đông, Tô Thức nằm mơ thấy người vợ xưa.
Ông tỉnh dậy làm bài từ này để tế vợ.
Đây là lần đầu tiên một bài văn tế được làm theo thể từ.
Ông dùng chữ chân phác minh bạch, được người đời truyền tụng..