Tổng Tài Câm Em Là Định Mệnh Của Anh!

Chương 126


Bạn đang đọc Tổng Tài Câm Em Là Định Mệnh Của Anh! – Chương 126


Mặc Đình Phong đến đây không hẳn là để kiếm tìm Anna, anh cũng có một vài đối tác cần phải gặp mặt thương lượng công việc, qua hôm sau liền thu dọn rời khỏi nhà Anna.

Cô thấy anh đã bình phục mới yên tâm để anh đi, trong lòng hụt hẫng một chút.
Lại qua ngày hôm sau Anna bắt đầu làm việc lại công ty thiết kế WP.

Hơn mấy tháng trời trở lại công ty, số đông đều nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ hơn bởi trang phục cô thiết kế kỷ niệm cho vợ cũ Mặc Đình Phong được chia sẻ rầm rộ, mặt báo nào cũng có thông tin này, công ty WP cũng được nở mày nở mặt hơn, chỉ một một số người là ganh tị chán ghét.

Anna cũng chẳng quan tâm bao nhiêu, cô nghĩ tự sống cuộc sống của mình cho tốt là được rồi.
Vì Anna hiện tại đem lại cho công ty một danh dự không nhỏ, cô chính thức xếp vào hàng những nhà thiết kế tốt nhất.

Trước nay nhà thiết kế được bầu chọn tốt nhất chỉ có hai người, họ được hưởng đặc quyền rất tốt về lương, về phòng làm việc và có cả ưu tiên những bản thiết kế của công ty trình diễn tại nhiều đại hội thời trang thời thượng.

Đối với Anna đây là một đặc quyền không hề nhỏ.
Nữ giám đốc đưa Anna lên phòng làm việc riêng mà công ty chuẩn bị cho cô, vừa mở cửa Anna đã cảm thán nơi này rất tốt, trong căn phòng bày biện vô số đồ dùng vẽ tranh, cô đi đến chạm vào từng thứ một, giá đựng rất vững chắc, chất liệu giấy cũng rất tốt, rất sáng màu, nhiều loại bút vẽ cọ vẽ đủ kích thước, còn có màu tô đa dạng.

Giám đốc mỉm cười với cô, hỏi:

“Anna, em có ưng ý với những dụng cụ này không?”
Cô gật đầu mấy cái, rất vừa ý, mắt sáng như sao.
“Rất tốt ạ! Trước giờ em chưa nghĩ đến mình sẽ có một phòng thiết kế riêng, hiện tại em rất phấn khích!”
Nếu là một nhà thiết kế bình thường của công ty thì sẽ phân theo nhóm, một khu là một nhóm ngồi cách nhau một khoảng để thiết kế.

Lúc trước Anna vẫn luôn là một người thích yên tĩnh và thoải mái, một mình một cảnh sẽ tốt hơn nên cũng có suy nghĩ đến chuyện mình sẽ có một phòng thiết kế riêng thì thế nào? Và hôm nay cô đã có được, quả nhiên rất tốt!
Nữ giám đốc này rất thân thiện đặt tay lên bả vai cô vỗ vỗ vài cái.
“Em là người có thực lực, những thứ này rất đáng với tài năng của em! Chị đi đây, nếu em không vừa ý hoặc cần thứ gì cứ gọi điện thoại cho chị.”
“Được ạ!”
Anna mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt cô ấy, cô bắt đầu tò mò thử nghiệm.

Khi cánh cửa phòng đóng hoàn toàn lại, cô lấy một chiếc bút Lyra Art Design ra thử vẽ vài đường, nét bút vẽ ra màu và nét rất tuyệt.

Cô tiếp tục nghịch thêm vài loại bút chuyên dùng nữa.
Công ty có chủ trương muốn Anna thiết kế một bộ váy chủ đề về mùa đông, cô ngẫm nghĩ một lúc nên thiết kế bộ váy thế nào.

Cái đầu tiên mà biểu tượng cho mùa đông ở Paris cô nghĩ đến là tuyết trắng.

Mắt cô sáng ngời bắt đầu chuyên chú vẽ.
Chiều bốn giờ Anna tan ca.

Lâu rồi không làm việc cả ngày thế này, một tư thế vẽ giữ mấy tiếng đồng hồ, khá là mỏi cổ mỏi lưng.

Vừa ra ngoài công ty không ngờ lại gặp Hứa Tần Lâm.

Trên cơ thể Hứa Tần Lâm khoác lên bộ vest xanh đậm tinh xảo, tay đang cầm một bó hoa hồng đỏ cỡ lớn xếp hình trái tim bắt mắt.

Cậu ấy dần tiến về phía cô, trên môi là một nụ cười dịu dàng.


Có ánh sáng buổi chiều chiếu vào bóng lưng cậu ấy khiến dáng vẻ cao lớn kia càng trở nên nhã nhặn và ấm áp.

Khi tiến đến đứng trước mặt cô, Hứa Tần Lâm mới dừng chân.
“Anna!”
Cô bối rối khi nhìn thấy mọi người ở công ty bu xung quanh, vẻ mặt vô cùng phấn khích xì xào bàn tán hóng chuyện, cô gượng cười hỏi cậu:
“Sao… sao anh lại ở đây?”
“Anh đến đón em về, nhưng trước khi về anh sẽ làm điều này!”
Bỗng chợt Hứa Tần Lâm quỳ một gối xuống, mọi người xung quanh hô hào một tiếng.

Anna cũng chợt sững sờ.
“Anna, đồng ý lấy anh được không?”
Cô ngừng hô hấp, như có sét đánh ngang tai, đầu óc bắt đầu ong ong lên.

Ánh mắt người đàn ông vẫn chân thành nhìn cô đợi chờ câu trả lời rất lâu, Anna hơi ái ngại, cất lời:
“Tần Lâm, chúng ta… vẫn chưa phải quan hệ người yêu mà, sao em có thể lấy anh được?”
“Anna, trước đây chúng ta chính là quan hệ đó, chúng ta có bao giờ nói chia tay lúc nào? Em đến hiện tại vẫn là bạn gái của anh! Có vẻ là hơi gấp nhưng Anna à, anh yêu em! Gia đình anh cũng đang hối thúc anh lấy vợ.

Cho nên… lấy anh nha!”
Xung quanh đều hò hét ầm lên, có người nói cô tốt số, vừa được công ty thăng chức vừa được một người đàn ông giàu có đẹp trai cầu hôn, còn gì bằng?

Trái với những gì họ nghĩ, trong lòng Anna rối bời.

Cô còn chưa có tình cảm trai gái với Hứa Tần Lâm, làm sao kết hôn? Lúc này trong đầu hiện lên hình ảnh của Mặc Đình Phong, từng tiếng nói điệu cười của anh, Anna càng cảm thấy mình bị điên rồi.

Cô vậy mà trước lời cầu hôn của Hứa Tần Lâm nghĩ đến người đàn ông khác.
Suy đi tính lại Anna thấy nếu từ chối Hứa Tần Lâm cậu sẽ bị mất mặt giữa mọi người.

Cậu ấy đối xử tốt với cô như thế, cô không nở.

Thôi thì đồng ý trước rồi sau đó nói từ chối sau, cô thật sự chưa sẵn sàng.
“Em… em đồng ý!”
Hứa Tần Lâm tưởng mình nghe nhầm, hỏi cô lại một lần nữa cũng là câu đồng ý, cậu ấy phấn khích tháo chiếc nhẫn trong hộp nhung màu đỏ ra, là một chiếc nhẫn kim cương tinh xảo lấp lánh cho thấy giá trị của nó không hề nhỏ, vương tay ý bảo cô đưa tay cho anh.

Anna bất đắc dĩ chìa tay ra, Hứa Tần Lâm điền đeo vào ngón áp út của cô, cúi đầu hôn ngón tay đeo nhẫn một cái, hứa hẹn:
“Anh sẽ trân trọng em đến suốt cuộc đời!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.