Tôi Là Ô Sin

Chương 30


Đọc truyện Tôi Là Ô Sin – Chương 30


“Về nhà anh ta cũng tốt! Rộng rãi, thoải mái lại tiện nghi. Hàng ngày cũng đỡ mắc công đi lại, tiết kiệm được tiền lại tiết kiệm thời gian………… Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu tới đó, 24/24 nhìn mặt hắn… Ặc! Chắc chết quá! Hơn nữa Cô nam quả nữ ở chung một nhà…. lúc anh ta bình thường thì chắc không có gì, còn lỡ mà…. lên cơn điên, hay say xỉn cái gì… grừ… hậu quả khó mà lường trước được! Vả lại, giả xử có người biết được mình với anh ta ở chung thì không phải thanh danh của bổn cô nương coi như mất hết sao? Ashh… Tóm lại là không được!”
“Nhưng mà… cứ ở mãi cái khu ổ chuột kia cũng không phải là cách! Vừa cực vừa khổ, chỗ sinh hoạt cũng bất tiện, ngay cả… kiếm chỗ đi WC cũng khó đi! Chẳng lẽ mỗi lần như thế lại phải xếp hàng? Còn nữa, nếu có ăn cái gì… không lẽ cũng phải chia ấy đứa kia hả? Không được! Thế thì quá cực đi! Chi bằng, ở nhà cao cửa rộng…”
– Này, này! Nghĩ gì đấy? Mày bị ma ám hả?- Lê vỗ vỗ vai nó.
Mải suy nghĩ như vậy, không biết ba chị em tốt của nó đã ngồi đối diện lúc nào. Thái độ như vậy, khiến các sư tỉ muội rất chi là tò mò a…
– Hả? À, ờm…. À! Tham khảo tụi bay một chuyện. Vấn đề này, của bà chị tao ở Lâm Đồng. Nhớ là của bạn tao thôi nhé! Chị ấy, đang học ở Hà Nội á, năm nay tốt nghiệp òi….
(t/g: Con này ló bịa ấy! Bà con chớ có tin.)

– Thôi thôi thôi… Có hỏi gì thì vào vấn đề chính luôn đi. Mày đang tự sự đấy hả. Bỏ qua giới thiệu đi!- Lê gắt.
– Ờ… E hèm…. Bà chị đó là có hận thù sâu sắc với một anh gì gì đó cùng trường á. Bị anh ta chơi nên bị đuổi ra khỏi phòng trọ, không có chỗ để đi luôn. Rồi hình như anh này hối hận, ngỏ ý muốn chịu trách nhiệm kêu chị ấy tới nhà anh ta ở tạm. Chỉ là tạm thôi…
Còn chưa nói hết, mấy đứa ngồi phía bên này đã đồng tâm mà “Ú” lên, vấn đề này, thật làm cho chúng nó sảng khoái.
– Tụi bay rú cái gì? Đây là vấn đề nghiêm túc. Chúng mày nói xem phải làm thế nào?- nó nheo mày, rất không hài lòng với thái độ không nghiêm túc của bọn này.
– Ơ….. Thế anh này có đẹp trai không?- Lê.
– Tao đã gặp đâu mà biết! Nhưng, nghe kể thì hình như là cũng đẹp.
– Có giàu không?- Quỳnh.

(t/g: lần đầu tiên thấy bạn này chủ động a)
– Không thể nói là giàu nhưng mà anh ta ở nhà riêng, mô tô riêng, căn nhà của anh này cũng không tồi.
– Vậy chắc tên này là cá biệt hả? Hay là xã hội đen?- Lê.
– Không phải, nghe chị kia nói hắn là sinh viên ưu tú.
– Mày có số của ảnh không?- Lê.
– Có! Ơ….. Có có có cái gì mà có!- nó đập bàn. Thật may quá, suýt chút nữa rơi vào bẫy của con quỷ này. – Rốt cục chúng mày tư vấn giúp tao hay là liên hệ tìm hoàng tử trong mộng đây?
– Ê ê ê… Tao không có nha.- Vy ngồi cạnh bất bình lên tiếng.
– Tao nói hai đứa này! Tụi bay nói xem, phải làm sao giúp chị ấy?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.