Đọc truyện Tôi Đã Từng Là Thằng Khốn – Chương 21
CHAP 20:
Nghĩ vu vơ rồi tự thấy mắc cười, nhưng tui không thèm đuổi theo mà cứ để cho con khờ này chạy khóc đi, năn nỉ nãy giờ mệt rồi.
Không biết tui nhiễm thói “trai hư” này từ ai mà với trí nhớ kém cỏi của mình thì tui được nghe người nào đó nói là càng đối xử không ra gì với con gái thì nó càng khoái. Mà thật tình bữa này tui mới có cơ hội thí nghiệm cái đó. Và như thế tui để mặc con khờ muốn làm gì làm.
Về tới nhà thì thật sự lòng tui cũng có chút gì không vui, không được thanh thản, nhưng nghĩ lại con Thắm bị tui lừa gạt hết lần này tới lần khác mà lòng sướng rơn. Mấy lần sau có gạt nữa thì cũng không đánh tui được haha.
Tự ngồi cười như thằng điên thì tui chìm vô giấc ngủ hồi nào không hay. Trong giấc mơ tui thấy mình có rất nhiều cô gái theo đuổi vì tui là thằng đểu cán.
Giật mình dậy mà tâm trạng khá rối bời không biết đó là giấc mơ đẹp hay ác mộng nữa.
Xuống dưới nhà uống miếng nước thì đã thấy cô Út ngồi đó với Thắm. Gương mặt hai cô hoa khôi xóm “…” không được vui cho lắm thì phải.
-“Thái giỏi quá ha.”-cô Út đanh đá của tui lúc nào cũng vậy, chặn đầu trước sau không.
-“Đâu giỏi gì cô Út.”
-“Sida chữa sao Thái?”-cái mỏ chu chu ra với cặp mắt nhướng nhướng làm cô Út nhìn “chanh” không chịu được. Tên Chanh là phải đạo.
-“Ừ thì sida bị thì chắc chỉ có chết thôi.”
Nói tới đoạn này thì tui lại mắc cười mà tui không thể cười được sợ cô Út nhà tui chơi khăm vài quả nữa thì rõ khổ
-“Thôi cứ đấu đá nhau vậy hoài, con Thắm nó muốn làm quề với Thái đó. Hai đứa bắt tay làm quề đi.”-cô Út vừa nói vừa cầu tài tui.
Ngoài mặt tui đang cười mìm nhưng trong lòng thì như mở cờ. Không ngờ chiêu thức làm trai đểu lại lợi hại đến vậy. Người lẽ ra phải làm quề trước là tui chứ không phải là Tư Thắm. Đằng này ẻm cũng ngại không dám mở lời nhưng nhờ cô Út nói giùm thì cũng đã quá lắm rồi.
Mặt tui vẫn lạnh nhạt cười mỉm nói:
-“Thôi giận dỗi gì đâu cô Út ơi. Thái thì sao cũng được, ai giận cứ giận ai thương thì thương à.”
-“Đồ làm giá!”-Thắm nãy giờ mới lên tiếng.
-“Đâu giá hành gì, thôi mà giận tiếp đi cô gái gì đó ơi.”
-“Người ta có lòng rồi mà vậy, Thái quá đáng lắm!”-nói rồi Thắm đập bàn cái rầm rồi lại khóc lóc lung tung lên như ban nãy. Người gì mà dễ khóc dữ vậy trời?
-“Dễ khóc dữ bây?”-tui vừa mở nắp chai nước vừa nói tỉnh queo.
-“Ừ tui dễ khóc lắm, lúc mấy người quýnh thằng Cọp, tui khóc. Lúc mấy người phải đánh với thằng Cọp lần nữa, tui cũng khóc. Lúc nghe anh Vinh nói mấy người ra chỗ cánh đồng cô Gạo, tui cũng khóc. Tui ngu lắm đúng không? Bị dụ lần này tới lần khác mà cứ đeo đeo theo Thái để bị dụ quài mà vẫn cứ đi theo đúng không?”-trời đất, Thắm làm như tâm sự lâu ngày không được xả nên hôm nay xả ra cho đã hay sao vậy cà? Nghe thì cũng sướt mướt đới, cơ mà bố không quan tâm nhé
Thật sự thì tui cũng thấy hơi tội lỗi, mà khi không con bé này mắc mớ gì khóc lóc dữ vậy không biết? Tui suy nghĩ đôi chút rồi nói:
-“Ờ cho Thái xin, Thái hơi sai.”
-“Chỉ hơi sai thôi?”-cô Út chĩa mỏ vô sai thời điểm v~
-“Ủa chứ muốn sao?”
Lúc này cô Út định nói gì thêm nhưng đã bị Tư Thắm ngắt lời:
-“Tui không bao giờ gặp Thái nữa, đồ vô tâm!”-ủa gì đây trời? Khi không nói vô tâm, à mà vô tâm là gì?
Nói xong Tư Thắm đứng dậy vùng vằng bỏ đi một nước luôn. Xui cho em nó là tui không phải ộp pa gì gì đó mà chạy theo rồi níu kéo này nọ. Đi thì bố cho đi, vậy thôi.
Mới ngủ dậy đã bị làm phiền, thôi hóng miếng gió vậy. Nói là làm, tui leo lên sân thương mà cứ ngồi đó nhìn trời nhìn mây. Ngồi xíu cũng nhàm nhàm, móc điện thoại ra gọi cho mẹ Vân vậy. Người mẹ tâm lí của mình bao lâu nay.
-“A lô?”
-“Con nè mẹ.”
-“Ừ thằng chó đẻ nay gọi mẹ hen.”
-“Dạ, mẹ có nhớ con hôn?”
-“Mày thử mày là tao coi tao có nhớ mày hôn thằng chó.”
-“Con biết mà, hè hè.”
-“Nay gọi có gì hôn thằng con trai bé bỏng bọt bèo của mẹ?”-mẹ Vân lúc nào cũng vậy, giờ lớn rồi mà cứ “bé bỏng bọt bèo” nghe thương ghê luôn. Cơ mà không biết lúc mình lấy vợ mẹ Vân có lên phát biểu: “cám ơn quan viên hai họ đã đến dự lễ cưới của thằng con trai bé bỏng bọt bèo của tui” không nhỉ?
-“Dạ cũng không có gì, à mà có phải con gái mình càng kì cục thì nó càng khoái không mẹ?”
-“Haha nay đòi tư vấn tình yêu nữa ta, con lên f145 mà lập thớt xin tư vấn.”- đùa thôi chứ bà nói vầy:
-“Haha sao, con làm gì cho Thắm giận hả?”
Tuy tui biết mẹ Vân là người cực kì tâm lí, nhưng đôi khi bà nói chuyện cứ như nhìn xuyên thấu não tui luôn không bằng.
-“Có đâu mẹ Vân, con nghe ai nói nên hỏi lại thôi.”-sao tui dám nhận chứ, không khéo lúc về lại SG bị chọc chết mất.
-“Thiệt ra thì đúng là vậy.”-giọng bà bắt đầu nghiêm túc rồi đây.
-“Dạ.”
-“Con trai tối nay khoan ngủ sớm mà suy nghĩ câu nói này của mẹ nha.”
-“Dạ con nghe.”
-“Trai càng đểu thì gái càng thích, nhưng lắm mối tối nằm không con à.”
-“Dạ con chưa hiểu lắm?”
-“Dễ thì tao kêu thằng chó con tối nay suy nghĩ làm gì hả?”-bà cười ha hả.
-“Dạ để tối con suy nghĩ. Ơ ơ đau bụng quá, con đi cầu cái mẹ ơi.”
-“Mẹ mày sợ gọi tao mà hỏi không thì tao buồn nên hỏi đã đời thì giả bộ đau bụng chứ gì. Con với cái vậy đó.”-tui lại một lần nữa không nể phục mà bắt đầu sợ mẹ Vân luôn rồi. Nói không sai một chỗ
-“Con trai bé bỏng bọt bèo bị đau mà mẹ không lo vậy đó, giận luôn.”
-“Thôi mệt quá ông con, đi kiếm Thắm mà năn nỉ đi.”- tới giờ tui vẫn luôn thắc mắc là tại sao mẹ Vân vừa là một người mẹ, vừa là một người bạn tâm lí đến vậy. Tui cũng chẳng hiểu sao tui làm gì bà cũng ủng hộ. Ngoài Mẹ ruột ra thì trong số các bà mẹ thì vị trí mẹ Vân là cao nhất.
Tui cúp máy rồi suy nghĩ hồi lâu. Quyết định là nghe lời mẹ mình đi kiếm Thắm khờ. Nói là làm, tui lấy chiếc… xe đạp ra, chạy qua nhà Thắm.
Tới nơi thì không thấy Thắm đâu mà thấy ông già ẻm đang ngồi nói chuyện với ông già mình mới ghê. Thấy mình thì 2 ông ngoắc vô. Chú Cút nói trước:
-“Thái qua đây kiếm ai con?”
-“Dạ con qua thăm chú.”
-“Chu choa ngon lành dữ bây, biết điều biết chuyện với ông già vợ gớm.”-tại sao mình lại được thích thế vậy cà?
-“Mà tui thấy con bé nhà anh cũng hiền lành dễ thương đó chứ anh Cút.”-ông già tui lên tiếng.
-“Dm nó hoa khôi đây đó tay K.”-quảng cáo con gái gớm, thua cô Út nhà tui mà bày đặt. Cơ mà cô Út tui nhất thì ẻm nhì cũng đúng.
-“Mừng cho anh rồi.”-ông già tui mời ổng li rượu.
-“Mày mà thích thì dm anh em mình làm xui coi được không?”-chú Cút đề nghị.
-“Vinh hạnh cho thằng con tui quá. Giờ tụi nó còn nhỏ khoan đã anh, tới lúc tụi nó khoảng 25 rồi mà anh vẫn không thay đổi ý kiến thì em xin hầu.”-vẫn là ông già sáng suốt.
-“Thắm đâu rồi con, ra đi, anh kiếm kìa.”
Trong nhà Thắm bước ra với vẻ mặt nai tơ không chịu đươc. Gớm, mới đây còn khóc lóc giận dữ, giờ trước mặt người lớn thì nai tơ. Anh cho phát.
-“Thái mày cầm 200 rồi anh em ra chỗ hội chợ hè mới mở mà chơi kia kìa.”-chú Cút đưa 4 tờ 50 màu xanh lá ra. Thời đó mà cầm 4 tờ này đi chơi thì xác định là ông tướng con nhé
Tui liếc qua ông già coi ổng quyết định ra sao, như biết ý tui, ổng gật gù nói:
-“Chú cho thì cầm rồi cám ơn đi mạy!”
-“Dạ con cám ơn chú.”
Chú Cút cười hà hà với tui rồi quay qua nói với Thắm:
-“Còn con Thắm sao không vô trong thay đồ rồi ra đi kìa mày.”
Thắm như bị ép đi, ẻm dạ cái rõ khó chịu rồi quay vô trong thay đồ. Tui ngồi đợi ở ngoài chém gió với hai tiền bối về Thắm. Chú Cút hỏi tui mấy câu đại loại như thấy Thắm sao, có thích Thắm không? Làm tui ngại trả lời luôn. Thắm như nghe được nên từ bên trong bước ra mà tằng hắng một cái.
Trời đất quỉ thần ơi, đứng trước mặt tui đúng là hoa khôi xóm “…” rồi. Hình ảnh cô Út đã bị lu mờ trong tui rồi. Thái xin lỗi cô Út. Trước mặt tui là một cô gái với áo hai dây hở cổ lộ vòng 1 đầy đặn. Tóc màu xanh lá với hình xăm hình vị thần tình yêu trên vai trắng nõn. Em mặc quần ngắn lên tận h*ng với đôi guốc cao nhìn như cave Sài Thành. Tui đã yêu rồi…
Đoạn trên chém đấy nhá, Thắm bận đồ như sau: quần ống bát, áo thun kín cổ bó sát cùng với đôi guốc cao tí xíu. Mặt thì vẫn để mặt mộc nhưng nhìn được lắm. Kiểu này thời đó thì ngon con bà nó nhất vùng rồi chứ còn gì nữa.
Em leo lên xe đạp tui mà lòng tui thấy sung sướng. Không biết vì cái gì nhỉ? Vì những cặp mắt ghen tị kia chăng? Hay vì tui đang chở người trong mộng.
Đang ngon trớn đạp thì tui bị đập vai cái rõ đau làm hết hồn.
-“Ê đạp xe không lo đạp mà cười gì đó?”
-“À ờ không có gì.”
-“Biết đâu không mà cứ đi thẳng hoài vậy?”
-“À quên hỏi, chạy hướng nào Thắm?”
-“$#$456$#%%46$%^&%^^&9(*$”
-“Thắm nói gì đó?”
-“Không nghe thì thôi ráng chịu.”-nói rồi nàng thơ của tui bĩu môi cái nhìn ghét cực,
-“Ừ chạy lạc tới chỗ cô Gạo luôn!”
-“Đúng là đồ vô duyên, chạy thẳng hoài rồi thấy cái bảng hội chợ rẽ phải rồi quẹo vô.”
-“Haha ô cơ con gà đen.”
Sau câu nói đó của tui thì mãi trê đoạn đường đi tui không nghe Thắm nói gì hết, tui cũng muốn làm giá nên im lặng không nói gì luôn coi ai lạnh lùng hơn cho biết.
Đạp xe hồi cũng tới nơi, mệt không thấy đường luôn! Tui loay hoay kiếm chỗ gởi xe nên kêu Thắm đứng y nguyên chỗ cũ chờ tui tới.
Đi vòng vòng 1 hồi cũng kiếm được chỗ gởi xe mừng bỏ bố. Quay ra chỗ Thắm thì hình như có người quen thì phải. Xung quanh Thắm có 2 3 thanh niên gì đó. Tự nhiên tui thấy bực bực, vì cái gì nhỉ?
Đi gần hơn thì thấy Thắm có vẻ khó chịu nên tui đi như chạy thật nhanh đến chỗ nàng đang đứng. 3 thanh niên đó hình như không có vẻ gì thân thiện cho lắm. Phong cách đầu đỏ xơ cứng, bấm lỗ tai vài lỗ và đen hôi. Hình như phong cách đó là thằng Cọp đem về khu này thì phải, má nhìn thằng cu nào cũng có đúng một kiểu trẻ trâu đó.
Thấy vậy nên tui chạy lại giật mạnh tay Thắm mà nắm thật chặt mặc cho em phản ứng thế nào. Lúc này thì 3 anh chàng HKT cũng phun điếu thuốc trên miệng đang phì phèo ra, rồi nói như muốn văng hết mẹ nước miếng vô người đối diện:
-“Mẹ kép của Tư Thắm đây à?”- Titi nói.
-“Thắm mê giàu dữ, nhìn thằng này chắc cũng công tử trên Xì Gòn xuống rồi.”-thằng thứ 2 nói với cái mỏ hô như cái đồ nạo dừa
Thằng thứ 3 không nói gì mà lấy tay nựng mặt Thắm ngay trước mặt tui luôn. Không biết tại sao máu điên trong người tui lại phừng phừng nổi lên y như cái buổi cô Út bị tát đít vậy. Mặt thằng HKT vẫn điệu bộ nghênh láo đó thì hỏi sao tui ngăn được gót chân của tui vào răng nó đây? Hai tay nắm chặt lại mà không biết rằng tui đang làm đau Thắm…