Đọc truyện Tôi Đã Từng Là Thằng Khốn – Chương 22
CHAP 21:
-“Mẹ làm cc gì nắm tay con người ta chặt vậy?”-trẻ trâu mỏ hô lên tiếng, mặc dù nói đi nói lại nhàm chứ tui thề là hàm răng thằng này mà nạo dừa thì đờ cờ mờ hết ý luôn.
-“Bạn gái tao thì tao nắm đéo được hay sao?”-nói ra câu đó vì nóng thôi chứ lúc đó không dám quay ra nhìn nàng thơ luôn
-“À dm thằng này ngon ta, mày ở đâu tên gì.”
-“Đéo sợ tụi bây tới trả thù. Tao tên Thái cháu nội đích tôn ông Đ ở xóm …”
Tự nhiên tui cũng khờ, khi không nói hết bà nó thông tin cho tụi trẻ trâu này nghe làm gì trời? Chắc tại lúc đó quá nóng nên có sao nói vậy chứ không còn suy nghĩ được gì hơn nữa.
Sau khi HKT nghe vậy thì hình như mặt tụi nó có vẻ biến sắc đi đôi chút. Thằng trẻ trâu nhất đám mới rít 1 ngao thuốc rồi phì phèo nói:
-“Dm tụi tao dễ gạt lắm sao? Thằng đéo nào trắng trẻo thì cũng đều là Thái Cọp từ Xì Gòn xuống à?”
-“Cái gì? Thái Cọp là thằng nào?”
-“Thì thằng Thái đập đại ca Cọp te tua nên có biệt danh đó, mà mày hỏi làm cái cc gì?”-Về quê được mấy bữa thì ngoài tên bình thường ra còn có” Hai Thái” cả “Thái Cọp” nữa mới chịu.
-“Cọp chó là đại ca mày hả?”
-“Chó má mày chứ chó thằng mất dạy!”-đúng là đàn anh tụi này rồi.
-“Tao không muốn nói nhiều, mày chắc cũng nghe kể sơ qua vụ đó đúng không? Coi thử cái này nha.”
Nói xong rồi tui bỏ tay Thắm ra đặng lùi ra sau mấy bước xong chạy tới trước mặt đám đó mà bay đá trên không 1 phát (học lỏm ông già bữa trước). Dĩ nhiên là không đẹp bằng, đáp xuống đất cũng không giữ nổi thăng bằng, nhưng tiếng vù thì có thật và điếu thuốc thằng mỏ hô đang ngậm bị đá rớt xuống đất cũng là thật.
Tui không muốn bữa đi chơi hôm nay bị phá hoại chứ nếu không tui tăng độ dài cú đá thêm 5cm nữa thì điểm dừng của gót chân phải chắc sẽ ở thái dương thằng đó.
Lúc đó mặt thằng con đã xấu trai rồi mà còn đơ nhìn tội không chịu được. Mọi việc xảy ra quá nhanh làm thằng nhỏ chậm 1 nhịp luôn. Lúc tui đáp xuống đất rồi nó mới giật mình lắc lắc cái đầu nhìn không nhịn cười được, tui mà không nổi nóng thì chắc cũng phải bò lê lăn lộn mấy phút vì cái mặt thằng con quá.
-“Trời dm!”-1 thằng hình như có vẻ khá bất ngờ thì phải.
-“Đéo có nhiều thì giờ, lên một lượt đi, mấy ngày nay chưa mài gót.” -tui bắt chước trong phim kiếm hiệp, mẹ 3 đánh 1 không chột cũng què kia mà. Tụi nó xông lên một lượt thì xác định phải đưa Thắm ra đỡ đạn mà bỏ chạy mất. Nhưng có gì đó mách bảo cho tui biết là tụi này sẽ bị sự tự tin của tui lấn át.
Mà tự tin cái chó gì, có cái miệng nổ thì đúng hơn quả đúng như tui dụ đoán, tụi này xuống nước:
-“Bạn là Thái Cọp thiệt đó hả?”-cười nữa mới ghê.
-“Tao tên Thái, gắn thêm tên thằng chó đẻ kia vô chi vậy?”
-“Bạn khỏe không?”-mới quen hỏi khỏe không
-“Dm tao biết rành tụi bây quá, muốn bỏ chạy thì nói thì nói mẹ nó đi dài dòng cc.”
-“Tụi mình trễ hẹn rồi, thôi đi trước nha bữa nào uống café. Nãy giờ ae giỡn xíu.”-giơ tay bái bai nữa mời chịu.
-“Ừ thì bữa nào tao kêu mấy người trong dòng họ tao qua đốt nhà mày giỡn xíu ha, như vụ nhà thằng Cọp đó?”
-“Giỡn quài, thôi đi ngen.”
Nói xong thì ba cha cũng lủi lủi vô bãi giữ xe rồi dong mất. Thiệt tình muốn trị trẻ trâu thì chỉ có phương pháp đó là hiệu quả nhất. Đúng là thằng tui cũng dại gái bỏ mẹ đi được, hù dọa chọc ghẹo người khác thì hay nhưng mà nãy giờ không dám nhìn qua Thắm miếng nào luôn
-“Xong chưa? Đi về!”-giọng ai thì không nói chắc cũng biết.
Tui không dám nhìn qua Thắm mà chỉ giả bộ cúi xuống phủi phủi cái quần mà nói:
-“Ờm… vô đây chơi xíu.”
-“Về mà rủ bạn gái mấy người đi, tui không đi.”-Thắm nói giọng sao nghe mỉa mai thế, bố yêu phát tới chết luôn cho giờ.
-“Ờ thì nãy lỡ buộc miệng nói đại, bồ bịch gì. Thôi đi vô trong đi Thái năn nỉ.”-Giờ mới dám nhìn mặt Thắm, vẫn gương mặt dễ thương đó nhưng mà sao khó coi thế nhỉ?
Cô nàng đang đứng chống nạnh mà chỉ chỉ trỏ trỏ tui. Thắm hiền dịu khờ khạo đâu rồi nhỉ? Hay là lúc trước còn ngại nên chưa lòi đuôi cáo?
-“Bực rồi nha, có đi hay không?”-tui lại nóng tính nữa rồi
-“Ờ đi, làm gì dữ dạ.”-Thắm thấy tui giận lên thì em lại hạ xuống. Cho tới giờ tui vẫn không biết được là nóng tính có phải là 1 điểm hút gái không, hay nó là nhược điểm?
Nói rồi 2 đứa cũng đi vô hội chợ chơi các thứ, Thắm hình như lâu lắm mới được thả đi chơi một lần hay sao ấy, nàng cứ đi hết chỗ này tới chỗ kia, ăn hết cái này đến cái nọ. Hội chợ dưới quê chán chết đi được. Không có nhiều trò như hội chợ ở Sài Gòn. Đèn không có nhiêu, tiếng la hét reo hò rồi nào là móc túi du côn du đãng hay những trò mánh khóe lừa người cũng không có. Những thứ đó tuy xấu nhưng tất cả gộp lại thì tạo nên một cái gì đó khá riêng cho hội chợ Sài Gòn.
Không biết vì người không biết chơi nên được trời đãi hay sao mà Thắm tới sòng bầu cua chơi lần 5 ngàn mà cứ 10 ván thì thua 3 ván. Có ai đi chơi vừa vui mà còn được lời tiền như tui không? Mốt lớn dẫn e nó qua Macau thì làm con chị nó giàu luôn quá.
Mà con khờ đúng là con khờ, chơi toàn ăn mà không dám đặt nhiều, cứ lần 5 ngàn 5 ngàn mà chơi chừng nào chán thì thôi. Một trong những điều ngu nhất tối đó tui làm là:
-“Thắm đi đâu vậy khoan đã.”
-“Gì thôi chán rồi, đi qua chỗ khác.”
-“Trời chơi đang ăn mà Thắm bỏ đi vậy tiếc quá.”
-“Muốn chơi thì chơi đi, 1 ván thôi nha rồi qua hàng cá kìa.”
Máu cờ bạc tui lại nổi lên. Đặt hết số tiền tổng cộng khi nãy vô hết con cua. Xong rồi thì tiếng người cái cũng la lên: “rồi chưa rồi chưa,lấy tay ra nha lấy tay ra!”
Tui cũng hồi hộp theo từng tiếng của ông cái luôn, lắc xong ổng mở hộp ra, những gì tui thấy làm tui mém la toáng lên vì sung sướng luôn:
-“3 con cua! Thắm thấy chưa, là ăn 3 đó!”-tui quay ra nói với Thắm trong vẻ mặt mừng rỡ.
-“Ừ hay, giờ đi được chưa?”
-“Khoan đã chờ chung tiền.”
Tui lúc đó dụ Thắm thôi chứ sau khi tui được chung gấp 3 thì cầm đống tiền trong tay, máu tham lại nổi lên 1 lần nữa nên canh lúc Thắm qua hàng cá vàng đối diện mà tui đặt dồn hết tất cả vô con nai.
Lúc em quay ra thì nhà cái đã không cho rút tiền ra nữa rồi. Khi ông cái từ từ mở cái chén ụp lên cái dĩa kia mà tui như muốn giựt tay ổng cho lẹ. Và kết quả là:
-“3 con cua!”-trời dm cái gì đây? 3 con cua 2 lần?
Tui dụi mắt như không tin, nhìn đống tiền mà tui vừa ăn được bị nhà cái lùa vô hang mà lòng tui đau xót. Gì thì gì chứ tui cũng thương tiền lắm. Tuy có buồn thiệt nhưng nỗi sợ lớn nhất là làm sao nói Thắm nghe tui thua hết đây?
Vừa bước từng bước nặng nề qua hàng cá vàng đối diện mà miệng tui phải cố cười cho thật tươi để khỏi phải bị xé xác. Khi tui tới sau lưng Thắm thì cũng đúng lúc quay ra kiếm tui, nàng nói:
-“Thái, Thắm nãy giờ chơi thua hết 30 ngàn rồi. Thái chung cho ông chủ nha.”-miệng nàng cùng ông chủ hàng cá cười tươi hết sức trước nụ cười méo lệch mỏ của tui.
PS: Khi bài bạc thì có 2 vấn đề chính mà một người chơi giỏi phải có. Thứ nhất là vận may. Thứ 2 là sự kiềm chế lòng tham. Thật ra thì không ai mà đánh giỏi hay dở cả, có chăng là người chơi không thể kiềm chế lòng tham của mình nên trở thành người chơi dở mà thôi. Nói thì nói thế thôi chứ khi em đánh bài một là ăn hết tiền thằng cái hoặc song giải tán chứ nếu không thì sạch túi mới về, mà khổ nỗi dkm nó chứ toàn gặp trường hợp 2