Tôi Đã Từng Là Thằng Khốn

Chương 15


Đọc truyện Tôi Đã Từng Là Thằng Khốn – Chương 15

CHAP 14:
Lúc đó tui mới nhìn cô Út rồi nói:

-“Giờ sao đây cô Út?”

-“Thằng đó nó chơi dơ lắm, phải suy nghĩ kĩ cách đối phó với nó.”

-“Trời tưởng gì chứ chơi dơ thì ai chơi lại Thái hả cô Út?”

-“Thái chơi ra sao mà nói dơ?”

-“Ừ thì…” – tui chọn mẫu chuyện thước với nước đái hồi nhỏ kể, cô Út nghe cười nắc nẻ.

-“Ý Chanh không phải là vậy, ý Chanh có nghĩa là thằng đó không được đàn ông đó mà.” – cô Út vừa cười vừa nói xém xíu sặc nước miếng.

-“Còn chuyện nào nữa không kể nghe nữa coi?” – hình như tui thấy chuyện hồi nhỏ ở dơ của tui làm người ta cười nhiều thế nhỉ, có gì đáng cười đâu?

-“Quên hết rồi cô Út, mà hình như cái đó là cái dơ nhất của Thái đó.”

-“Ừa, haha thôi quay về chuyện hồi nãy đang nói.” – đang căng thẳng mà cô Út cứ cười cười làm tui bực bực.

-“Giờ Thái hẹn nó ra cho nó đánh một trận đã tay rồi thôi nha?” – tui hỏi cô Út thử coi cách đó được không.

-“Thái điên hả, Thái đánh nó sứt đầu mẻ trán vậy mà giờ Thái đứng yên cho nó đánh chắc nó chọc mù cặp mắt Thái luôn quá.”

-“Trời ơi, trời thế này không được thế kia không xong vậy chứ giờ cô Út muốn sao?!”-tui tự nhiên lớn tiếng với Út Chanh.

-“Thì…Chanh chỉ lo cho Thái thôi mà…” – nãy giờ bao nhiêu chuyện không khóc tự nhiên bị quát cái đứng khóc tỉnh bơ

-“Thôi Thái xin lỗi cô Út, thôi kệ nó đi. Thôi vô trong kiếm đồ ăn dư ăn cái. Đói bụng quá chuyện đó từ từ tính sau.”

-“Thái muốn ăn thì ăn đi, Chanh ăn không vô.”
Tui trừng mắt hỏi gặng thêm cái nữa:

-“Hả? Cô Út nói gì Thái không nghe rõ?”
Đôi môi đỏ trên gương mặt trắng xinh kia tự nhiên nhoẻn cười một cái gượng gạo:

-“Đi Thái, trời ơi đói bụng nãy giờ.”
Tui xém xíu nữa phì cười với trò khỉ của cô Út. Tụi tui vừa đi vừa cười gượng với tâm trạng khác nhau, tui chợt nhớ ra điều gì đó nên hỏi:

-“À mà Tư Thắm đâu cô Út?”

-“À nó về nhà cất xe rồi, tối nay qua ngủ chung với Thái ý lộn với Chanh.”

cô Út cái tội làm tui ăn dưa bở.

Nói rồi hai cô cháu cũng vô trong nhà kiếm gì đó bỏ vô bụng ăn tạm. À kia rồi nguyên con vịt luộc cả chén mắm gừng ai để còn y nguyên. Chà hấp dẫn quá!

Tui với cô Út xơi con vit với chén mắm gừng phê lòi mắt. Cô Út ăn 1 đùi 1 cánh. Phần còn lại của tui. No nê rồi thì kêu thằng em hái cho mấy trái dừa xuống giải khát. Thằng nhỏ hình như mới 8 tuổi thì phải, nhưng tài leo dừa của nó thì

Đang uống trái dừa no nê thì hình như tui nghe giọng ông nào đó hơi xỉn xỉn là làng lên:

-“Dm thằng nào con nào cả gan ăn hết nguyên con vịt với chén nước mắm của tao. Dm chán sống rồi hay sao? Dm ăn đã còn để xương y nguyên vô chén nước mắm nữa chứ quân mất dạy dm!”

Tui với cô Út quay qua nhìn nhau vừa cố nhịn cười vừa sợ sợ. Ông đó quay qua nhìn tụi tui hỏi:

-“Chanh, con có thấy ai ăn vịt của chú hôn con?”

_”Dạ…”

-“Con nè chú, xin lỗi con không biết tưởng ai ăn dư nên con mới lỡ.”

-“Dm mày là thằng nào từ đâu tới. Xì Gòn hay sao mà trắng bóc bây?”

-“Dạ đây là Hai Thái con anh K cháu nội đích tôn bác D. Thái đây là chú Cút ba Tư Thắm.” – cô Út nhảy vô nói đỡ.

-“Dạ con chào chú Cút.”

-“Ủa vậy hả, thôi con cháu trong nhà không biết không có tội. Mày đi bắt mấy con cá lên đây cho tao bù lại là được rồi. Biết lội không đó bây?”

-“Dạ con…” – trời ơi làm sao đây, tui đâu có biết bơi?

-“Thôi khỏi nói khà khà dm đ’ biết lội đúng hôn? Haha bữa nào kêu con Thắm nó dợt cho mấy bữa là lội như ếch chứ gì.”

-“Dạ con cám ơn.” – tui vừa nói vừa gãi đầu, cô Út thêm cái nữa tội đứng kế bên cười quá trời cười.

-“Bây coi đẹp trai lễ phép à, nhiêu tuổi rồi?”

_”Dạ con 13 gần 14.”

-“Vậy là hơn bằng tuổi con Thắm nhà tao, thằng K đâu rồi tao với mày làm xui đi haha.”-lão Cút vừa cười khoái chí vừa kêu tên ông già tui. Không biết giỡn hay thiệt nữa.

-“Chanh mai con coi dẫn thằng này cho con Thắm dạy lội nghen.”

-“Dạ chú Cút hí hí.”-cô Út cười trên nỗi đau của tui. Tui không biết bơi cũng không biết chạy xe. Cảm thấy mình bất tài vô dụng quá.

Mà khi không chú Cút nhắc tới làm xui với ông già tui tự nhiên tui cảm giác hình như mặt mình có cảm giác hơi nóng. Suy đi ngẫm lại thì cô Út là quán quân vùng quê này thì Tư Thắm cũng phải cỡ á quân. Mà hình như có điều 3 vòng của Thắm hơi “tấm ván” so với cô Út “dưa hấu” à nhầm Út Chanh nhà tui.


Hừ nghĩ bậy gì vậy trời, cô Út là cô tui. Còn chú Cút ổng chỉ nói cho vui thôi mà tui lại nghiêm túc với lời nói đó quá cà. Thôi uống tiếp nước dừa hạ nhiệt vậy. Tui vừa uống vừa quay ra hỏi cô Út:

-“À mà Thái quên hỏi là nhà mình với nhà thằng kia có thù hằn gì vậy?”

-“Chuyện dài lê thê.Hồi xưa khi còn trẻ thì chú Tám(ông Tám của tui) ổng đi uống café của quán ông nội thằng Coojh (thằng đen hôi HKT). Không biết uống sinh sự làm sao mà bị người ta đập thảm thương bên đó. Khi về thì mấy chú trong nhà mới nổi điên lên chạy qua quán café bên kia đốt quán đốt luôn cả mấy công ruộng của nhà bên kia cháy sạch. Thái biết mà một khi người ta không còn gì để mất nữa thì người ta liều lắm. Trai làng bên kia mới bức xúc lũ lượt kéo mấy chục người qua đây đánh lại. Thái thấy ba Chanh đi chầm chậm không? Tại vì ổng bị đập vô xương sống sao không biết nữa mà kể từ lúc đó thì đi chầm chậm luôn.”

Tui say sưa nghe chuyện thì cô Út búng chóc vô trán tui nói:

-“Hóng chuyện dữ ha?”

-“Hì hì, thôi tiếp cô Út.”

-“Trận đó thì người sứt đầu mẻ trán, người đứt tay đứt chân. Cả cái LA này thì ai mà không biết vụ đó.”

Tui cũng không ngờ mấy ông tui hồi xưa trẻ trâu gớm, duy chỉ ông nội tui là hiền với giỏi nhất thôi

Cô Út tiếp:

-“Rồi từ đời này sang đời khác, cứ lâu lâu là 1 2 thanh niên của khu mình bị chém bởi đám bên kia. Bên mình thì lâu lâu trả thù rồi đam mấy người bên kia lại vài nhát. Rồi mãi cho tới cách đây vài năm thì ông Ba mới đứng ra kêu làm huề. Nước sông không phạm nước giếng nhưng nếu ai lỡ vi phạm thì giao ước coi như bị bỏ.”

Cô Út thở 1 hơi rõ dài rồi nói:

-“Thằng Cọp nó biết Chanh sợ có đánh lộn nên nó cứ chọc Chanh hoài tại Chanh không dám nói ba.”

Tui lúc này tuy sợ vì đã dấy lên mối thù hằn lâu năm nhưng tay vẫn nắm chặt lại vì tức rồi tui đấm mạnh xuống đát một cái đau bỏ mẹ:

-“Từ xưa giờ thằng chó đó nó làm gì cô?”

-“Thôi nói Thái nghe…”

-“Nói!” – tui trợn mắt quát lên ngắt lời cô Út

-“Nó hay chặn xe giữa đường nựng mặt, nắm tay nắm chân. Rồi hôm bữa tát đít cũng là lần thứ 2 thứ 3 gì rồi.” – kể cũng tội cô Út bị liệu hay sao ấy, mội lần tui quát hay gì là cô răm rắp làm theo.

-“Dm thằng chó chết hèn, tao giết mày!”

-“Thôi mà Thái cho Chanh xin mà…”

-“Dm mày im!”


-“Thái nói gì?” – cô Út vừa rưng rưng nước mắt vừa nói.
Tui chợt nhận ra mình hơi quá lời nên mới chợt hết hồn. Vỗ vai cô Út nhè nhẹ tui nói:

-“Cho Thái xin lỗi Thái lỡ lời.”

-“Chanh không giận đâu, mà sao lúc Thái giận nhìn ghê quá dạ. Thái coi kiếng lúc Thái giận chưa? Mấy cái gân máu đỏ lè trong mắt ghê quá.”

-“Hì hì thôi về nhà, tắm táp đi ngủ cái mai tính tiếp. Tạm thời quên chuyện này đi. Ai nhắc tới nữa là chó đẻ.”

-“Gì?”

-“Ai nhắc tới chuyện đó nữa là chó con mới đẻ.”

Hai đứa tản bộ về nhà, tui kể thêm truyện nắm đầu con bạn năm lớp 3 cho cô Út nghe nhằm cố gắng pha trò cho cô quên đi nhiều chuyện xảy ra ngày hôm nay. Cô Út van xin tui kể thêm 1 2 chuyện nữa nhưng mà tui nói hết rồi, có nhiêu đó thôi. Phải để dành chứ lị. Chuyện hồi nhỏ của tui hình như cô Út thích lắm thì phải.

Về tới nhà, tui tắm thêm cái nữa. Mà lúc tắm tui kiểm tra kĩ lưỡng lắm luôn. Tại nghe nói là buổi tối có Thắm qua. Cơ mà có cho vàng Thắm cũng không dám vô ý như hồi sáng đâu khà khà.
Tắm mát xong một cái là tui đặt lưng xuống liền luôn. Trong đầu có muôn vàn suy nghĩ bay lượn. Nhưng ba điều làm tui suy nghĩ nhiều nhất là…
_Ấn tượng đầu có tốt chưa nhỉ?

_Kế hoạch bàn bạc với chú Vinh về vụ thằng chó Cọp sàm sỡ cô Út.

_Thắm…

Từ từ tui chìm vào giấc ngủ sau một ngày cực kì mệt nhọc.

“Ò ó o” – tiếng gà gáy vào buổi sáng sớm của làng quê nghe sao…bực vãi đái! Bố đang ngủ ngon. Nếu như là đồng hồ báo thức thì bố đã phang nó vào tường rồi. Còn đằng này con gà thì làm thế nào, không lẽ vặn cổ nó?

Mở cửa sổ ra hít một vài hơi đồng quê vào phổi cái đã rồi sau đó mới đánh răng rửa mặt. Làm vệ sinh sạch sẽ hết mọi thứ thì tui bước xuống nhà dưới kiếm cái gì đó lót dạ trước.

Hình như có gì đó thơm thơm xộc vào mũi tui. Mùi thịt nướng ở đâu vậy cà? Đang loay hoay kiếm thì thì có người vỗ vai tui từ đằng sau. Quay ra thì đó là Thắm với tô bún thịt nướng đầy ắp thịt.

-“Này Thắm làm đó.”

-“Nhiêu Thái trả?”

-“Ủa bộ tui làm bán hay sao mà mấy người nói vậy.”-Thắm chu chu cái mỏ nhỏ xíu ra nói.

-“Không, ý Thái là Thắm mua cái này ngoài tiệm bao nhiêu cho Thái gửi tiền lại.”

-“Ý ông là tui đi mua ngoài chợ rồi nói là tui nấu đó hả?”
Tui không nói gì hết mà chỉ cười cười. Thắm hình như quê, nàng bực dọc nói:

-“Không ăn tui đem đi đổ.”

-“Thôi Thái nói giỡn mà, đưa đây.”

Tui giật tô bún thịt nướng trên tay Thắm mặc sức cho nó nói tui mất nết. Ăn được ba bốn đũa thì cô Chanh từ trên phòng chạy xuống với vẻ mặt hốt hoảng nói như muốn khóc:


-“Thái, gia đình thằng Cọp đang đứng trước cửa nhà chú Bảy đông lắm có đem theo gậy gộc gì nữa. Anh Vinh mới gọi Chanh.”

Tui ăn hết vô, lỡ lần này tui ăn chém không nói. Người nhà tui bị vạ lây thì cả đời mang tội quá. Vội buông đũa xuống, tui chạy thật nhanh qua nhà ông Bảy.
Đứng trước cửa nhà ông Bảy hình như có 3 đến 40 thanh niên trong đó có thằng Cọp trên đầu 1 cục chả giò (bông băng).

-“Thái hôm qua con làm gì vậy?” – ông Bảy hỏi.

-“Con xin lỗi ông Bảy, đợi gia đình mình có đông người con kể luôn.”

Vừa nói dứt câu thì tui quay ra đằng sau đã thấy nguyên đại gia đình ùn ùn kéo tới đếm sơ sơ cũng 60 mạng với mã tấu ống tiếp.

Thấy bên tui có vẻ thắng thế với lại bên nhà thằng kia vẻ mặt biến sắc thì tui mới lên tiếng:

-“Chào mọi người. Tui là thằng đánh thành kia bể đầu đây.”

Tụi bên kia nhìn tui như chó đói thèm cức, nước miếng ròng ròng.

Tui vẫn cứ ôn tồn kể hết mọi chuyện mà thằng chó đó làm cho mọi người nghe với sự xác minh của Út Chanh và Tư Thắm.

Tội nghiệp 2 cô gái, khi không dính vô tui chi giờ xảy ra biết bao nhiêu là chuyện.

Ba tui thì chỉ đứng đó hút thuốc thôi. Ổng kéo được vài ngao thì mới lên tiếng:

-“Xin lỗi anh con tui nó chơi dại.”

-“Giờ mày tính sao dm.” ông già tui ăn nói đàng hoàng còn ồng nó sao vô học thế không biết?

-“Thì giờ không nói nhiều, chuyện con nít cho nó tự xử. Hai thằng ra đánh tay đôi, xong thì ai về nhà nấy nước sông không phạm nước giếng. Mà thằng con anh cũng đừng bao giờ phá bé Chanh nhà tui nữa đó.”

-“Dm mày khôn quá vậy? Con tao nó ôm đầu máu mà giờ mày kêu nó quýnh tay đôi với con mày.”

-“Anh nhìn kĩ tướng nó đi. Hơn con tui mọi thứ. Chưa kể con tui công tử bột nữa. Bây giờ con anh bị vậy thì coi như 2 thằng đá đồng rồi.”- ông già vừa nói vừa chỉ vô tui với thằng kia.

-“Có ngon tao với mày chơi.”

-“Ông anh chắc chưa?”- Ông già tui cười mỉm rồi gằn giọng.Ông già vui vẻ của hôm qua đâu rồi? Phong thái của 1 tôn sư thật đáng nể. Luôn bình tĩnh trong mọi tình huống, rất đáng để học hỏi. Về phân ông già thằng kia nói ra câu đó thì đó là cái sai lầm lớn nhất cuộc đời ổng.

-“Ba con đánh được mà. Nó hôm qua chơi lén thôi. Hôm nay thì con đá chết mẹ nó.” – thằng Cọp chó lên tiếng. Chà mày giỏi đó, vừa cứu mạng ông già mày từ tay “quỉ một giò”
-“Rồi quyết định vậy nha ông bạn. Giờ thì tránh ra cho tụi nhỏ nó mần.”- ông già tui vỗ tay lốp bốp.

-“Dm thằng nào nhảy vô can tao chém lìa giò.” – ông Ba với hình xăm chi chit đang bắc ghế bố ngồi ngả lưng vừa nhâm nhi chai bia vừa nói nhìn như bố già Mafia

-“Mày dám chơi buộc tay 2 thằng vô cọng dây rồi tay còn lại cầm dao thái lan đâm nhau không?” – tui bị nhiễm cái đó trong clip nhạc của Michael Jackson. Thực sự thì tui biết nó không dám nên tui mới nói lớn cốt để cho mọi người thấy tui gan lì ra sao với làm quê nó luôn. Chứ nó mà gan dạ thì cho tiền tui cũng éo dám

-“Dm khỏi cần, quýnh tay không tao cũng đủ vặn cổ mày.” – nó nói với bản mặt quê.

-“Vậy thì tao chấp mày tao chỉ quýnh bằng 2 cù chỏ thôi.”
Vừa nói xong thì thằng chó Cọp nhảy lao vô người tui…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.