Đọc truyện Tôi Đã Từng Là Thằng Khốn – Chương 13
CHAP 12:
Tui cũng hoảng quá không biết làm gì nhưng không có la làng như trong ba cái phim hàn xẻng, tui ôm cái ba lô chạy một mạch vô phòng tắm mà đóng cừa lại. Hình như con nhỏ đang quay mặt vô trong nên tui thay đồ nhanh nhất có thể. Mà sao con này đần thế nhỉ? Trong thời gian này thì bận đồ vô không bận mà cứ đứng đó la làm như đang thi luyện thanh với Siu Black không bằng.
-“Im im im!”- tui cố la lên lấn tiếng con bé.
Con bé cứ la lớn lên làm như ai cắt cổ nó không bằng làm tui phải vừa lăn lộn gào thét vừa làm đủ trò như thằng điên để chi phối con bé thì nó mới chịu vừa quay đầu ra nhìn tui tí hí vừa khóc thút thít.
-“Bây giờ em nhắm mắt lại chị mặc đồ vô đi nhanh lên.”-nói rồi tui lấy 2 tay che mắt lại.
-“Mà mà…”
-“Trời ơi nhanh lên đứng đó làm gì vậy?”
-“Anh đừng có hí mắt nhìn tui đó nha tui sợ.”
-“Rồi được rồi, im rồi bận đồ vô đi.”
Kể con bé cũng khờ, nếu vậy thì phải quay mặt về hướng tui kiểm tra xem tui có hí không chứ đằng này vẫn đứng quay mặt vô tường mà thay. Tui mà có hí thì cũng thấy được khá nhiều đấy, nhưng mà tui lại hoàn toàn nhắm mắt thật sự. Không biết đó là lựa chọn đúng hay sai đây.
-“Chị là ai? Sao vô được phòng này?”- tui đợi con bé thay đồ vô xong thì mới mở mắt ra rồi hỏi.
Con bé vừa chùi mắt vừa “híc híc” vừa nói kiều như nghẹn ngào lắm.
-“Tui là bạn thân con Chanh(con gái út của ông út tui. Tui kêu là cô đúng không nhỉ?), ba tui cũng là bạn thân ba nó nên tui như người nhà, tui có chìa khóa phòng vô phòng nó. Nãy mới đi mua đồ ngoài chợ về nhưng tui làm biếng về nhà thay quá nên vô phòng con Út Chanh thay luôn. Nhưng mà tự nhiên…” – nói đến đây con bé lại khóc.
-“Chị làm gì khóc hoài dạ? Có ai cướp giết gì đâu? Nín đi!”
-“Nhưng mà nhưng mà tui tui sắp chết rồi.” – nói rồi con bé khóc rống lên.
-“Ủa cái gì, mà tự nhiên chết chóc gì ở đây là sao?”- mà cũng thiệt tình, tui mới về quê ngày đầu tự nhiên có người khóc lóc chết chóc gì tùm lum vậy nè.
-“Thì tía tui nói nếu như đứa con gái nào mà để thằng con trai nhìn mình vậy là bị sida đó.”
-“Hả cái gì? Sida gì? Há há!”- nói rồi tui cười như điên, như là bị ai điểm huyệt cười vậy.
-“Sao anh vô duyên quá dạ, người ta bị vậy mà cười.”
-“Mà con trai nhìn vậy là nhìn sao?”
-“Thì là… đồ mất nết!”- 2 má con bé đỏ ửng vì mắc cỡ, kể nó cũng ngộ thật, sắp chết tới nơi mà sao nó ngây thơ vật.
-“Thái làm gì đó con, xuống đi thắp nhang cho ông cố nè con.”- tiếng ông Út nói vọng lên từ dưới.
-“Dạ con xuống liền.” – rồi tui quay qua nhìn con bé rồi giả bộ nghiêm mặt nói:
-“Sida thì chắc tuần sau chết, thôi giờ em dong trước. Chị coi coi thèm ăn gì ăn đi nha chứ đừng để chết mà làm con ma chết thèm.”
Nói xong tui chạy xuống nhà đi với ông Út ra mã ông cố để cho con bé khóc sao khóc.
Đi bộ khoảng 5 phút cách xa đường phố đô thị kia thì cảnh tượng đập vào mắt tui làm tui cực kì thích thú. Điều tui mong mỏi nhất chuyến đi này. Ôi! sông nước quê hương đẹp làm sao. Lần đầu tiên tui được nhìn cây cổ thụ già nơi có mấy thằng con nít đang chơi đùa , tiếng bà con gặt lúa hỏi thăm nhau về vụ mùa giữa nơi yên tĩnh ở đồng quê. Xe bò máy cày kia rồi. Nhìn mấy thằng nhỏ đi bắt cá mà ham..
Và ô kìa, xa xa đằng kia đang có một toán thanh niên lực lưỡng đang giết người đốt xe của 2 anh chàng trộm chó nhìn thật vui mắt làm sao. Người dân thọc tiết anh ăn trộm như thọc tiết heo. Còn con chó xấu số không qua khỏi thì người dân cho nó vào nồi coi như bồi bổ cho đám trai làng.
Đoạn trên chém cho vui chứ cảnh đồng quê đẹp lắm các bạn ạ, vì vốn từ mình ít quá nên không thể nào tả hết cảm giác khi nhìn được hình ảnh đồng quê lần đầu tiên. Cũng giống như các em gái không thể nào quên được thằng mà đã bóc tem mình rồi ý.
Không mấy chốc mà tui với ông Út cùng cả đại gia đình đã đứng trước mã ông cố mà thắp nhang. Ông Ba, Tư, cho đến ông Tám rồi tới ông Út cùng với gia đình họ đều ở đây, Lần đầu tiên tui thấy đại gia đình của tui, không ngờ đông đến như vậy. Ông già, dì, với mấy đứa em đi lòng vòng chào hỏi hết tất cả mọi người làm mệt lừ luôn. Xong thì tất cả kéo nhau qua nhà ông Ba tổ chức ăn uống.
Mọi người nhậu nhẹt thật vui vẻ, đám em tui thì chạy đi chơi với mấy đứa con nít bà con. Hừ, con nít dễ chơi với nhau thật, dì thì xuống bếp phụ mấy người nấu đồ ăn, có mỗi tui cửa giữa là chán nhất, không biết nói chuyện làm bạn với ai. Thôi thì ra ao cá khám phá vậy.
Thấy cái bảng để chữ “cá cha” mà làm tui lầm bàm: “cá tra mới đúng.” Thôi kệ sao cũng được. Nghe nói cá tra khoái ăn c*c nên thiệt tình tui cũng muốn thử cho nó nến c*c của tui lắm mà trời đang sáng nên không được. Mà sao cá tra nó ngu vậy ta, quăng cát xuống nó cũng giành ăn. Giữa cái ao ai lại lấy 4 tấm ván như cái cầu tiêu ấy nhỉ? Đang hứng thú thì có người vỗ vai tui bộp cái:
-“Thái.”- trước mặt tui là một đứa con gái trạc tuổi tui, da trắng môi đỏ, tóc đen, mắt to, bận đồ bà ba kiểu mới hay sao ý mà vải sao lại mỏnggggg thế kia. Tiên nữ nào đây, chuyến này về quê thu hoạch bội rồi.
Tui làm mặt ra vẻ khó hiểu (nhưng lạnh tanh nhá) rồi hỏi:
-“Bạn là…?”
-“Út Chanh nè.”
-“Cô Út Chanh con gái ông Út đó hả?”
-“Ừ”
-“Ừm chào cô.”
Cô là cô tui sao? Sao ông trời bất công quá vậy? Người đẹp vậy mà là bà con tui sao? Thôi mặc kệ, yêu thì cứ yêu. Và rồi tui quyết định cho ra review: “Yêu thầm cô Út.”
Đùa thôi chứ thật sự tui có hơi tiếc nhưng rồi sau đó vẫn bình thường.
-“Kiu cô già quá à, Thái nay nhiêu tuổi rồi?”
-“Sang năm lên lớp 10.”
-“Ủa dậy tụi mình bằng tuổi gồi, hoi xưng tên nha, Thái gọi Chanh bằng tên là được gồi.”
-“Ừ.”
-“Sao đứng đây có mình dậy?”
-“Trỏng không có ai quen nên Thái ra đây đứng chơi. Còn cô?”
-“Ừ thì ba Chanh thấy Thái đứng có mình ên nên kiu Chanh ra đây dẩn Thái đi lòng vòng nè. Không nhậu hả?”
-“Thái không biết uống.”
-“Trai Xì Gòn ngoan hiền dễ thương quá ngen. Dưới đây 16 tuổi nó đã có dợ.”
-“Vây hả? Ủa mà dưới quê mình có gì hay không cô Út dẫn Thái đi tham quan với.”
-“Quê mình chán lắm có gì đâu. Xì Gòn mới sướng. Thái kể cho Chanh nghe chiện Xì Gòn đi.”
-“Ừ thì Sài Gòn cũng hay hay, mọi người trên khắp nơi trên đất nước đều sinh sống ở đó và coi đó như là nhà..”
Đang luyên thuyên thì hình như có người gọi dt cho cô Út nên cô xin lỗi rồi đi ra xa bắt máy hồi sau quay lại nói:
-“Có người bạn gọi nói lát tới kiếm Chanh rủ đi ăn chè. Lát Thái đi cho vui.”
-“Có quen đâu cô Út.”
-“Trước lạ sau quen mờ, nó cũng thích nghe chiện dìa Xì Gòn lắm.”
-“Ừ cũng được.”- làm trai Sài Gòn về quê là sướng vậy sao ta?
-“Mới nhắc có mặt liền, đây nè Tư Thắm ơi.”- Út Chanh vẫy vẫy cái tay trắng nõn nà.
Từ xa là một cô gái trẻ ăn mặc cũng gọi là tàm tạm so với tui thì chắc ở quê không nhất cũng nhì. Đang chạy chiếc xe đạp nọ là con nhỏ khờ hồi nãy mà. Chết cha!
Tui đứng quay mặt chỗ khác cho nó khỏi biết tui là ai.
-“Làm gì tới nhanh vậy quỉ sứ?”- Chanh đánh yêu Thắm.
-“Thì có chuyện gấp lắm Út Chanh ơi.”-vẻ mặt con khờ nghiêm trọng thật
-“Gấp dữ hôn? À mà giới thiệu với mày đây là Hai Thái cháu tao trên Xì Gòn xuống chơi mấy tháng hè. Mốt đừng vô phòng tao tự tiện nha mạy, cháu tao ở trỏng đó.”
-“Trời đất…!”- giọng Thắm la lên.
Tui quay ra nhìn Thắm rồi nhìn qua Út Chanh…
Bonus: Lúc đó thật sự không tia kĩ cơ thể con bé đó, nhưng tả sơ cho bạn đọc bằng 4 chữ thôi nhá: “gạo trắng nước trong”
PS: Nếu bạn đọc là tui trong chap này thì bạn sẽ làm gì khi thấy Tư Thắm nude?