Bạn đang đọc Toàn Trí Độc Giả – Chương 177
Câu chuyện của Cheok Jungyeong truyền đi khắp cơ thể tôi, trong khi những câu chuyện về Cheok Jungyeong rải rác được Star Stream bắt đầu tập hợp lại.
Đó là một câu chuyện hay đã cải thiện tình trạng tồn tại chỉ bằng cách đọc.
[Câu chuyện Máu của Rồng đã được biết đến.]
[Câu chuyện Xóa sổ quân đội bằng một thanh kiếm đã được biết đến.]
[Câu chuyện Kẻ giết người trên chiến trường đã được biết đến.]
…
[Anh là một người đàn ông mạnh mẽ từ khi sinh ra.
Anh được sinh ra với dòng máu của rồng.]
[“Cheok Jungyeong! Cheok Jungyeong đã xuất hiện!”]
[“Anh ấy đã một mình chiến đấu với 36 kẻ thù.”]
Từ khi Cheok Jungyeong sinh ra cho đến nay.
Anh ta không biết về kịch bản nhưng anh ta đã nghe những câu chuyện – một phần của kịch bản.
[Câu chuyện Bị đày khỏi kịch bản đã được biết đến.]
[“Hắn ta quá mạnh.
Hãy trục xuất hắn khỏi viễn cảnh này.
Dùng mọi cách có thể để đưa hắn đến một thế giới khác.”]
Tôi như trải qua khoảng thời gian đã qua đó rồi cảm thấy tức giận, buồn bã, vui vẻ và thất vọng, giống như Cheok Jungyeong.
Sau cơn xúc động, khuôn mặt và thân hình rắn chắc của Cheok Jungyeong hiện lên.
Tôi chưa từng gặp Cheok Jungyeong trước đây nhưng dường như tôi lại biết rõ anh ta hơn bất cứ ai khác.
Câu chuyện này là Cheok Jungyeong.
“Tại sao anh lại đi xa như vậy để giúp tôi?”
[Ai biết? Tại sao chứ?]
Năm chòm sao trên Ganpyeongui đã được tiêu thụ để đổi lấy việc triệu hồi Cheok Jungyeong.
Tuy nhiên, điều anh ta đang làm cho tôi bây giờ đã vượt xa giá của năm chòm sao.
Không có chòm sao nào lại tiết lộ cơ sở câu chuyện của mình cho một hóa thân.
Hơn nữa, Cheok Jungyeong cũng không phải nhà tài trợ của tôi.
[Ta giống ngươi.]
Một trong những câu chuyện của Cheok Jungyeong hiện lên trong đầu tôi.
[Câu chuyện Người chống lại số phận đã được biết đến.]
[“Đặt số phận lên anh ta.
Người này phải chết.”]
Lời nói của những chòm sao đã đánh động tôi.
Những gì tôi biết về Cheok Jungyeong là sai.
Tôi đã không biết rằng anh ta cũng bị ảnh hưởng bởi số phận, giống như tôi.
Cách đây rất lâu, Cheok Jungyeong đã trải qua điều tương tự do các chòm sao.
Tôi thấy các cửa sổ thông báo đang hiện lên.
[Câu chuyện Người chống lại số phận đã bắt đầu!]
Câu chuyện của Cheok Jungyeong là câu chuyện của tôi.
Cheok Jungyeong bật cười.
[Nó không cùng đẳng cấp với số phận của ngươi đâu.
Chỉ có một tinh vân duy nhất đã làm điều chết tiệt này với ta.]
Cheok Jungyeong nói khi anh ta nhìn thế giới qua đôi mắt của tôi.
[Vào thời điểm đó, ta đã sống sót với sự giúp đỡ của Hongik.
Tuy nhiên, ta vẫn thường nghĩ về nó.
Ta không nên nhận sự trợ giúp của bất kỳ tinh vân nào.]
Tinh thần của Cheok Jungyeong trồi lên khỏi lồng ngực tôi.
[Đó là lý do tại sao ta muốn giúp ngươi.]
Anh nâng thanh kiếm trong tay tôi và làm một tư thế.
Vị thần bên ngoài, kẻ đã gần như nuốt chửng Mẹ của Người sáng lập gầm lên.
Cheok Jungyeong cũng rút hết linh khí ra.
Vẹn tín trong tay tôi đang kêu khóc dữ dội.
[Một thanh kiếm tốt.]
Thanh kiếm rung lên như thể đáp lại lời nhận xét.
Sức mạnh ma thuật của tôi giảm xuống, giống như có một cái hố không đáy, trong khi các hạt ether nguyên chất tụ lại trong thanh kiếm của tôi.
Một lưỡi năng lượng dài hơn 10 mét đã được hình thành.
Tôi run rẩy trước sức mạnh ghê gớm của nó và cố gắng không để mất tập trung.
[Ta sẽ mượn nó một lúc.]
Cơ thể của tôi hoàn toàn bị Cheok Jungyeong chiếm hữu và tôi bắt đầu chạy với Vẹn tín trên tay.
Điều này là quá sức đối với tôi, mặc dù chỉ số tổng thể của tôi đã hơn lv.
100.
Xương trong cơ thể tôi kêu cót két và gần như phát nổ, tạo thành một miệng núi lửa khổng lồ.
Tôi tự tin rằng tôi có thể chém đứt bất cứ thứ gì với sức mạnh này.
Tuy nhiên, tôi như bị tuyệt vọng nhấn chìm khi lao vào khoảng không và xác nhận kẻ thù.
Đây là một cảm xúc mà tôi cảm thấy khi sống trong thế giới con người.
Tôi có thể giết một thứ to lớn như vậy không?
Vị thần bên ngoài Đại sảnh đường vượt quá sức tưởng tượng chỉ từ kích thước.
Chỉ riêng đường kính của cơ thể đã ít nhất một km.
Mỗi chiếc trong số 12 chiếc chân gắn vào cơ thể có đường kính lên tới vài chục mét.
Vậy mà đấy mới chỉ chưa đến một phần năm của cơ thể nó.
Nếu tên này hoàn toàn hiện thân, thì rốt cuộc cái quái gì có thể giết nó?
Cheok Jungyeong cảm nhận được sự tuyệt vọng của tôi và bật cười.
[Ta là Cheok Jungyeong.]
Cảm giác như cả thế giới đang lắng nghe.
Hoặc nó là một tuyên bố cho toàn bộ Star Stream.
[Nhà lãnh đạo quân sự mạnh nhất Hàn quốc.]
Sau đó thanh kiếm di chuyển.
Đã có lúc tôi không biết mình đang làm gì, mặc dù tôi là người thực hiện hành động.
Đó là kiếm thuật của Cheok Jungyeong.
Hai thanh kiếm, xẻ đôi ngọn núi
Thanh kiếm của Cheok Jungyeong di chuyển.
Nó không phải là một thanh kiếm dùng để chém con người.
Cũng chả phải một thanh kiếm để chém quái vật.
Đó là một thanh kiếm để cắt thiên nhiên.
Lưỡi kiếm dài hơn 10 mét di chuyển hai lần liên tiếp rồi âm thanh nứt toác vang lên.
Máu chảy ra trông giống như bóng tối, nhìn kỹ lại, nó dường như là mực in trên các trang giấy.
Tôi nhận ra nó là câu chuyện của vị thần bên ngoài.
Theo một cách nào đó, vị thần bên ngoài là một dạng tồn tại giống như các chòm sao.
Cùng với một tiếng hét, các xúc tu của vị thần bị tách khỏi thân thể và rơi xuống đất.
Nó giống như một tòa nhà khổng lồ đang sụp đổ.
Các hóa thân kinh ngạc di tản theo mọi hướng trong khi tôi ngạc nhiên theo một nghĩa khác.
Một con người có thể cắt một cái gì đó như thế này.
Tôi cảm thấy kính sợ một sinh vật được sinh ra là một con người nhưng đã vượt xa con người.
Tuy nhiên, một nỗi đau kinh hoàng ập đến sau sự ngỡ ngàng.
“H-Hự…!khụ.”
Tôi bắt đầu rên rỉ vì cơn đau khủng khiếp.
Một cơn bão dữ dội đang vùi dập cơ thể tôi.
Tôi rùng mình như bị giật bởi điện áp hàng trăm nghìn vôn.
Xương của bàn tay vung kiếm đã bị phá hủy và tâm trí tôi teo tóp như một con bọ bị nghiền nát.
Quyền lực mạnh mẽ đi kèm với trách nhiệm lớn lao và trong thế giới này, tên của trách nhiệm đó là xác suất.
Tuy nhiên, tôi vẫn chưa sẵn sàng chịu trách nhiệm.
[Chòm sao Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo đang nhìn bạn.]
Cheok Jungyeong đang chia sẻ xác suất nhưng tôi vẫn còn quá yếu để xử lý sức mạnh của anh ta.
Cheok Jungyeong thở dài.
[Yếu hơn ta nghĩ! Ta đã nghĩ ngươi sẽ chịu được nhiều đến mức này bởi vì ngươi là một chòm sao…]
Tôi muốn nói rằng anh ta quá bạo lực nhưng còn không thể phát ra tiếng nào.
“Khụ! Hahaha!”
Thay vì ném thức ăn, tôi ném điện lên.
Tôi ngồi trên mặt đất và thở ra trong vài phút trước khi thoát khỏi cơn bão xác suất.
Tôi nhìn lên và thấy cảnh do Cheok Jungyeong thực hiện.
Thanh gươm dùng để cắt núi.
Cheok Jungyeong đã biến hai trong số mười hai xúc tu thành giẻ rách từ một đòn tấn công.
Nói cách khác, anh ta đã cắt hai ngọn núi.
Tuy nhiên, còn 10 ngọn núi và phần thân còn lại.
Giọng Cheok Jungyeong trầm xuống
[…Không có khả năng.
Có thể sẽ khả thi nếu ta có thể sử dụng thêm ba thanh kiếm.]
“Có hơn ba thanh kiếm?”
[Ta vẫn chưa sử dụng nó nhưng theo tình trạng của ngươi, ta đoán rằng ta thậm chí có thể sử dụng ba thanh kiếm.]
Tôi nghiến răng.
Tốc độ triệu hồi của vị thần bên ngoài đang tăng nhanh.
Ngay cả khi quy mô xác suất gần như đã được điều chỉnh, việc triệu hồi vẫn tiếp tục và nó có vẻ rất tức giận vì cú đánh.
“Có cách nào để thương lượng với gã đó không?”
[Thương lượng? Ngươi làm thế nào để thương lượng với nó?]
“Nó cũng là một vị thần…”
Cheok Jungyeong nhận ra ý định của tôi và ngắt lời tôi.
[Nếu ngươi đang cố gắng cứu mẹ mình, từ bỏ đi.
Đó là tình huống mà bóng của Mẹ của người sáng lập bị hấp thụ.
Linh hồn của mẹ ngươi đã bị phân tán.]
“Nó vẫn chưa xảy ra.
Vị thần bên ngoài không ăn con mồi theo cách đó.”
[Nghe có vẻ như ngươi biết về các vị thần bên ngoài.]
Cheok Jungyeong không biết rằng tôi thực sự biết về các vị thần bên ngoài.
Tôi một lần nữa nhìn vào diện mạo của nó.
Hai xúc tu và cơ thể khổng lồ bị bao phủ trong một lớp sương mù dày đặc, khiến nó không thể nhìn thấy được.
Cơ thể, gợi nhớ đến một con kênh khổng lồ, gây ra sự kinh ngạc của vũ trụ khi vừa nhìn thấy nó.
Không có gì phải nghi ngờ.
Yoo Jonghyuk của lần hồi quy thứ 136 đã chiến đấu chống lại chính vị thần này.
Trên thực tế, trong khi tôi ngồi xuống và cố gắng thở, Yoo Jonghyuk đang chống lại một xúc tu khác.
Bằng cách sử dụng sức mạnh siêu việt cùng với Biến lớn, Yoo Jonghyuk trông giống như một bán thần giáng thế.
Sức mạnh của Phá thiên kiếm di chuyển trên một xúc tu và nó rung lên một cách đau đớn.
Sử dụng sức mạnh của chính mình, Yoo Jonghyuk đã làm tổn hại được vị thần bên ngoài.
Trình độ vẫn không là gì so với Cheok Jungyeong nhưng Cheok Jungyeong đã nói với một giọng ngưỡng mộ.
[Điều này làm ta nhớ đến ta trong thời kỳ đỉnh cao.
Với loại tài năng này, hắn có thể bắt kịp ta sau một thời gian nữa…]
Yoo Jonghyuk tránh những xúc tu đang di chuyển và cắt đứt một phần ba xúc tu.
Tuy nhiên, có một giới hạn cho cú đánh mà anh có thể đối phó.
Yoo Jonghyuk lùi lại và thở hổn hển.
“Kim Dokja, tên này là Kẻ ăn giấc mơ.
Tôi gặp hắn trong lần hồi quy thứ hai.
Một khi bị hắn ăn thịt, cậu sẽ sống trong không gian của hắn suốt phần đời còn lại và những câu chuyện của cậu sẽ bị trích xuất.
Tránh xa miệng của nó ra.”
Đó là thông tin tôi đã biết nhưng dù sao tôi cũng gật đầu.
Khi tôi và Yoo Jonghyuk đang hồi phục sức lực, việc triệu hồi vị thần tiếp tục được tăng tốc.
Bây giờ gần một phần ba cơ thể đã được triệu hồi.
Các xúc tu được triệu hồi bắt đầu náo loạn và cảnh quan hàng trăm mét xung quanh bị tàn phá hoàn toàn.
Một số hóa thân la hét khi bị xúc tu đâm vào.
Kẻ ăn giấc mơ không phải là một lão đại nhưng nó vẫn là một vị thần vũ trụ.
Những câu chuyện từ Trái đất không thể giải quyết nó trừ khi hợp lực lại.
Cheok Jungyeong nói bằng một giọng u ám.
[…!Nếu nó được triệu hồi hoàn toàn, thì ngay cả với sức của ta cũng không thể.
Chúng ta phải tấn công ngay bây giờ.]
Tuy nhiên, tình hình không có lợi cho chúng tôi chút nào.
Tia lửa vụt bay ngay khi Cheok Jungyeong kể lại câu chuyện của anh ta, khiến trái tim tôi vỡ nát.
[Xác suất chết tiệt này không giúp được gì cả.]
Đây là tất cả xác suất tôi có thể sử dụng, mặc dù vị thần bên ngoài đã được triệu hồi.
Ý nghĩa của điều này rất đơn giản.
Ai đó đã ấn định số lượng xác suất có thể được sử dụng cho chúng tôi.
Thật là ngu ngốc khi hỏi ai đứng sau việc này.
Tôi cắn môi và máu chảy ròng ròng.
“Chúng ta vẫn phải làm điều đó.
Sử dụng Tam kiếm!”
[Sự hiện diện của ngươi có thể biến mất nếu ta sử dụng nó.]
“Đây là cơ hội duy nhất.
Yoo Jonghyuk, kết hợp với tôi.”
Yoo Jonghyuk gật đầu.
Tôi một lần nữa bắt đầu chạy với Vẹn tín trong tay.
Những tia lửa xác suất bay theo mỗi bước tôi thực hiện.
Nó có khả năng không? Tôi không biết.
Lần này tôi thực sự có thể bị cơn bão xác suất đè bẹp.
Tuy nhiên, tôi phải làm điều đó.
Tôi đã luôn làm điều đó và nó sẽ lại như cũ.
“Khụ…”
Trước khi tôi có thể chạy được 10 bước, xác suất lại bám vào mắt cá chân của tôi.
Lần này, độ giật lớn hơn.
Quả nhiên không thể làm nó một mình.
Tôi cần ai đó giúp đỡ nhưng ai có thể giúp tôi bây giờ?
Nó khác với kịch bản của Ngai vàng tuyệt đối.
Những chòm sao cố gắng giúp đỡ tôi bây giờ sẽ trở thành kẻ thù với các tinh vân khổng lồ.
[Chòm sao Hải chiến Thần đang nhìn bạn.]
Số lượng tia lửa xung quanh tôi đang giảm dần.
Công tước của lòng trung thành và chiến tranh, Yi Sunsin.
Ông ấy đã dẫn đầu các chòm sao cấp trên của Hàn quốc góp phần vào xác suất của tôi.
Cheok Jungyeong hơi xúc động.
[Công tước của lòng trung thành và chiến tranh.
Có một câu chuyện mà ông ấy có khả năng trở thành một người có trình độ tường thuật hơn ta.]
[Chòm sao Hải chiến Thần đang nhẹ nhàng gật đầu.]
[Chà, được rồi.
Những câu chuyện được thêm vào…!còn câu chuyện nào nữa không? Không còn chòm sao nào đủ can đảm để đối đầu với vị thần này?]
Bầu trời im lặng.
Ngoài Công tước của lòng Trung thành và Chiến tranh, không ai khác dám đảm nhận xác suất của tôi.
Rồi tiếng gầm giận dữ của Cheok Jungyeong nổi lên.
[Đồ hói! Đến đây nhanh và giúp đỡ! Ông không phải là người chiến đấu cho công lý sao?]
[Chòm sao Công lý Hói cúi đầu.]
[Tên khốn một mắt, ông đang làm cái quái gì vậy?]
[Chòm sao Di Lặc một mắt đang giữ chặt băng bịt mắt của mình.]
Cheok Jungyeong hét lên về phía thế giới, không lo lắng về khả năng bị lãng phí và trạng thái của mình sẽ bị tổn hại.
[Tất cả các người đang trốn trong tình huống này? Các người không phải là chòm sao sao? Công lý? Di Lặc? Vua? Các người không xứng đáng được gọi như vậy!]
[Các chòm sao trên Hàn quốc im lặng trước những lời nói của Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo.]
Vậy mà vẫn không có bất kỳ chòm sao nào di chuyển.
Đúng lúc này, một bóng người lảo đảo ở đằng xa.
Người phụ nữ thở gấp khi đưa tay về phía này.
Đó là Min Jiwon.
May mắn thay, cô ấy còn sống.
[Chòm sao Quý bà say giấc của Thổ cẩm đang nhìn bạn.]
Sau đó, một tin nhắn đã được nghe thấy.
[Các chòm sao của Silla đang hợp sức cùng bạn mang xác suất.]
Các chòm sao của Silla đã giúp tôi.
Đó là một mức độ giúp đỡ nhỏ nhưng họ vẫn là những chòm sao.
[Tinh vân Vedas cảm thấy phẫn nộ với Quý bà say giấc của Thổ cẩm.]