Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công

Chương 173: Ba Vương Tọa


Đọc truyện Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công – Chương 173: Ba Vương Tọa

Editor: Aminta.

Chương 173: Ba Vương Tọa.

***

Sigourney nói ra bí mật lớn nhất của mình thì nhẹ nhõm cả người, sau khi xuống đỉnh tháp, anh ngủ một giấc ngon lành.

Ash nghe một bí mật to lớn cũng không chấn động, cậu bình tĩnh chấp nhận sự thật Sigourney đến từ thế giới khác, nhưng cậu lại bị những lời cuối cùng của Sigourney khiến tim đập thình thịch, hơn nửa đêm mà cậu vẫn còn ôm lấy tim mình, tinh thần phấn chấn, hoàn toàn không ngủ được.

Rạng sáng ngày hôm sau, Mon phát hiện Ash có quầng thâm rất to, nhưng cậu vui vẻ đến mức không khí xung quanh cậu như có thể mọc ra hoa.

Ánh mắt nghi ngờ của anh ta dừng trên người Sigourney. Ồ! Tên này lại làm gì Ash đây?

Sigourney: “…” Đôi khi phù thủy lớn tuổi độc thân thật sự vô cùng đáng ghét.

“Ngài Mercator đã đến sảnh hội nghị rồi sao?” Ash ngồi xuống ăn sáng, cậu nhìn xung quanh: “Lan cũng không ở đây… Cô ấy đi cùng ngài ấy hả?”

“Người ta là tình nhân lâu lắm rồi mới gặp lại, không nỡ chia cách là chuyện quá bình thường đúng không?” Mon gật gù, sau đó lại trêu ghẹo, “Phải nhanh chóng xử lý xong chuyện ở đây, chúng ta còn phải cứu vớt thế giới nữa, gấp lắm đấy.”

Khả năng chấp nhận sự thật của anh ta cũng rất mạnh mẽ, chỉ trong một đêm Mon đã tiêu hóa hết lời Mercator nói, bây giờ anh ta còn có tâm trạng pha trò nữa.

Ash rất có lòng tin với phù thủy thây ma Mercator: “Có ngài Mercator đích thân ra mặt, chắc chắn có thể giải quyết êm xuôi.”

Mon giơ ngón tay cái với Ash, đúng vậy, vào lúc này nên để Ash nói một câu bách phát bách trúng.

Quả nhiên, còn chưa tới giữa trưa, Mercator đã mang theo Lan trở về rồi.

Nance cũng đi theo sau ông.

“Làm tốt lắm.” Sau khi Nance đi vào, ánh mắt ông lướt qua Mercator ở trước mặt, sau đó ông cảm thán với ba người Ash: “Ba người đã cho ta một niềm vui bất ngờ lớn đấy.” Ông nói là niềm vui bất ngờ, nhưng vẻ mặt ông lại kinh hoàng.

Ash mờ mịt nhìn ông, thầy biết tỏng kế hoạch của bọn họ là đánh thức ngài Mercator mà, sao thầy lại hoảng sợ như thế?

Bọn họ đi đến phòng khách, lúc này Nance mới kể chuyện “kinh hoàng” xảy ra trong đại sảnh hội nghị.

Nance uống một ngụm trà ấm, ông tao nhã đưa tay sang hướng Mercator như là giới thiệu: “Vị này chính là Vương Tọa Dylan Đệ Nhất…”

Ash gật đầu, chuyện này cậu biết.

Không, các người không biết đâu. Nance cười một tiếng quái lạ, ông tiếp tục nói: “Kiêm Vương Tọa Ánh Sáng Đệ Nhất và Vương Tọa Đỏ Hồng Đệ Nhất.”

Ash, Sigourney, Mon: “…??!!”

Hả?

Nghĩa là sao?

Kiêm ba chức vị ư?


Nance gật đầu, là ông ta, là ông ta, cũng là ông ta.

Vương Tọa Đệ Nhất chuyên về thuốc phép, hoa văn pháp thuật, luyện kim đều là Mercator.

Đúng là phù thủy thây ma tri thức uyên bác, thật là đa năng!

Nance nhớ lại khung cảnh sáng nay với tâm trạng phức tạp…

Ông biết Mercator sẽ đến, cũng đoán Mercator là phù thủy thây ma thời cổ đại, chắc chắn sức mạnh sẽ không thua Vương Tọa. Thế là ông ung dung nghĩ sẵn trong đầu một hồi ông nên mượn oai thế của Mercator như thế nào để ngăn cản hiệp hội đồng ý tiến hành áp bức người trên bình nguyên Đoạn Hà.

Trong đầu ông tràn ngập những suy nghĩ xấu xa đen thui, như một thợ săn gian xảo suy nghĩ kỹ xảo gài bẫy con mồi.

Sau khi tính toán kỹ càng, ông bình tĩnh chờ Mercator đến.

Sau đó Mercator đã đến.

Một người đàn ông khoác áo đen ôm một con búp bê xinh đẹp đi vào từ cửa, ông che giấu kỹ khí thế phù thủy thây ma của mình, trừ Nance ra, không ai biết được ông là phù thủy thây ma.

Trong chớp mắt, ông đã đứng ở trung tâm bậc đài ở giữa.

Ông trực tiếp ngồi xuống, trong nháy mắt phía dưới xuất hiện một cái ghế làm từ xương cốt, vững vàng tiếp được ông.

Trước khi Nance bắt đầu phần diễn của mình theo kế hoạch, đã có ba vị Vương Tọa trong sảnh hội nghị đã cướp phần diễn của ông.

Vương Tọa Dylan, Vương Tọa Ánh Sáng, Vương Tọa Đỏ Hồng.

Nance đang chuẩn bị giơ tay phát biểu thấy thế thì yên lặng ngậm miệng lại.

Người cướp cảnh là Vương Tọa, ông không giành lại nổi.

Trong nháy mắt Mercator xuất hiện, ba vị Vương Tọa này đã sợ hãi ngồi bật dậy từ trên ghế của mình.

Họ đồng loạt đứng dậy, vô cùng ăn khớp.

Sau đó họ nhìn Mercator trong khiếp sợ, như là nhìn thấy một chuyện khó tin.

Đối với Vương Tọa, rất khó có thứ gì khiến họ khó tin nổi.

Cũng rất khó có người nào hoặc chuyện gì có thể khiến cảm xúc của họ dao động, chứ đừng nói đến cực kỳ hoảng sợ.

Bởi vậy sự khác thường đến quái lạ của họ khiến mọi người chú ý, bao gồm cả chín Vương Tọa khác.

Nhưng ba vị Vương Tọa cũng không để ý đến những tầm mắt dò xét đến từ xung quanh, họ vẫn nhìn đăm đăm Mercator.

Cho đến khi Mercator ngồi xuống, lúc này dường như họ mới bị động tác của ông đánh thức.

Họ chần chờ hỏi: “…Đệ Nhất?”

Mercator khẽ gật đầu.


Sau một khoảnh khắc mất hết cảm xúc, ba vị Vương Tọa phản ứng rất nhanh, tôn kính hành lễ: “Đệ Nhất!”

Họ lại nói cùng lúc.

Khi cuối cùng họ cũng phát hiện còn hai người khác cũng hô Đệ Nhất với mình, lúc này họ hoang mang nhìn nhau. Thế này là sao? Rốt cuộc là Đệ Nhất của ai? Chẳng lẽ ba người họ có cùng Đệ Nhất à?

Thế là mọi chuyện lại rối tung.

Sau đó mọi người mới biết, trong mười ba Vương Tọa hiện tại, trừ bỏ Vương Tọa Đinh Hương ra, mười hai Vương Tọa khác đều được truyền ngôi từ thời cổ đại. Trong các tháp phù thủy sừng sững trên Ilov hiện giờ, đặc biệt là mười hai tháp phù thủy Vương Tọa đều là do mười hai Vương Tọa Đệ Nhất tự tay chế tạo.

Đối với tháp phù thủy Vương Tọa của Vương Tọa Dylan, Ánh Sáng, Đỏ Hồng, Mercator là người xây dựng chúng, địa vị của ông cao hơn bất cứ người kế nhiệm nào.

Ba vị Vương Tọa có liên kết với ba tháp phù thủy đó lúc này dùng hình chiếu tinh thần thông qua phù thủy tháp để tham gia hội nghị.

Khi Mercator đi vào đại sảnh hội nghị, ba tháp phù thủy lập tức “nhận ra” ông, chúng rục rịch, muốn quay về vòng tay chủ nhân ban đầu của mình.

Mà chủ nhân hiện tại của chúng – ba vị Vương Tọa cũng biết được thân phận của Mercator qua phản ứng của tháp phù thủy.

Lúc nãy sở dĩ họ chần chờ không phải là bởi vì không dám chắc chắn, mà là không thể tin được.

Vương Tọa Đệ Nhất?

Đáng lẽ xương cốt đã hóa thành tro bụi rồi, sao bây giờ lại xuất hiện trước mặt họ?

Nhưng có khó tin cỡ nào đi chăng nữa, sau khi kiểm tra cẩn thận xong, họ không thể không thừa nhận đây chính là Đệ Nhất quay về từ cõi chết.

Thậm chí tháp phù thủy Vương Tọa liên kết với họ cũng đang vui mừng khôn xiết tỏ vẻ gần gũi với đối phương, chỉ thiếu điều làm phản chạy vào trong tay đối phương nữa thôi, còn gì để nghi ngờ về thân phận của đối phương nữa?

Sau khi xác định, mọi người dưới đài im lặng một chốc rồi bắt đầu xôn xao.

Không ngờ khi còn sống họ vẫn có thể nhìn thấy Đệ Nhất còn sống.

Còn là Đệ Nhất của ba vương tọa?

Phù thủy cổ đại mạnh mẽ đến thế ư? Thế mà đạt đến sức mạnh Vương Tọa của ba lĩnh vực khác nhau.

Cứ như vậy, Mercator dễ dàng nhận được sự ủng hộ của ba Vương Tọa trung lập.

Cục diện sáu chọi bốn bất lợi lúc trước nhanh chóng biến thành sáu chọi bảy.

Đến tận đây tất cả mọi chuyện kết thúc, hiệp hội phù thủy vẫn đối xử bình thường với bình nguyên Đoạn Hà.

Những mưu đồ Nance ấp ủ rất lâu còn chưa được thực hiện đã chẳng còn chỗ phát huy.

Có biết tâm trạng lúc ấy của ông ra sao không?

Vừa thoải mái vừa phiền muộn.


Bây giờ ông vứt sự hoảng sợ này cho mấy người Ash, trông thấy người bình tĩnh như Ash, lạnh nhạt như Sigourney cũng không khỏi kinh ngạc, tâm trạng của Nance cuối cùng cũng dễ chịu một chút.

Mon trợn mắt hốc mồm, nhìn qua Mercator và hỏi: “Vương Tọa Ánh Sáng?”

Mercator bình tĩnh gật đầu.

“Vậy trận pháp ánh sáng…?”

“Là ta tạo ra.” Phù thủy thây ma bình tĩnh nói: “Nếu muốn tìm một nơi thích hợp để ngủ say, chờ đợi ngày gặp lại Dylan, không có nơi nào hợp hơn trận pháp ánh sáng.”

Dù sao cũng đâu có ai ngờ rằng bên dưới trận pháp ánh sáng lại có một phù thủy thây ma đúng không?

Ông không muốn bị người không liên quan đánh thức, chỉ hy vọng sau khi mở mắt là có thể trông thấy người vợ ông nhớ nhung ngày đêm.

Mon cười gượng hai tiếng, đúng vậy, anh ta cũng không nghĩ ra tại sao một phù thủy thây ma lại tạo ra một trận pháp ánh sáng.

Thảo nào trận pháp ánh sáng kia là duy nhất trên thế giới, bản đồ cấu tạo của nó hoàn toàn không được lưu truyền tới nay.

Bởi vì phù thủy thây ma vốn cũng không muốn nó lưu truyền tới nay, tránh cho bị phù thủy khác quấy rầy.

“Vậy còn vương tọa Đỏ Hồng?” Mon hỏi ra một thắc mắc tồn tại đã lâu trong lòng: “Tại sao vương tọa chuyên về luyện kim lại tên là Đỏ Hồng?”

Mercator cúi đầu nhìn Lan một cách dịu dàng: “Bời vì Dylan thích nhất là những son phấn ta chế tạo cho nàng.”

Mon: “…”

Anh ta hoàn toàn tin tưởng ba Vương Tọa Đệ Nhất đều là Mercator rồi.

Dylan – bởi vì tên người yêu là Dylan.

Ánh Sáng – bởi vì nơi gặp lại người yêu trong tương lai là trận pháp ánh sáng.

Đỏ Hồng – bởi vì người yêu thích son phấn do ông tạo ra nhất.

Nhìn cái quy luật đặt tên này xem, đúng là thồn cẩu lương, chắc chắn là do cùng một người đặt.

Anh ta hỏi một vấn đề cuối cùng: “Bây giờ sức mạnh của ngài ở ngưỡng nào?”

Mercator lắc đầu, tiếc nuối nói: “Ngủ quá lâu, đã rớt xuống Huyền Thoại rồi.”

Đúng y chang suy đoán tối qua của Sigourney.

Nhưng xin chú ý, người ta là rớt xuống Huyền Thoại.

Trước khi không rớt xuống thì là gì?

Mon không còn gì thắc mắc về việc Mercator có thể giải quyết mười ba Vương Tọa và trở về tháp phù thủy tháp khi còn chưa đến trưa nữa.

Người ta là cao thủ hàng thật giá thật đấy.

À, đúng rồi, có phải tối hôm qua Mercator còn nói ông từng tiến vào chiều không gian, chạm đến vách tường của thế giới khác đúng không?

Lúc đó anh ta đang chấn động vì thế giới chia thành hai nên không chú ý đến điều này.

Đi và đến một cách tự nhiên trong chiều không gian như thế, thật khó tưởng tượng ông mạnh cỡ nào.

“Ừm, tóm lại, vấn đề bình nguyên Đoạn Hà đã tạm thời được giải quyết.” Nance ho nhẹ một tiếng, kéo lại tinh thần đang chấn động đến hoảng hốt của mọi người. Trước đó ông đã bị chấn động quá nhiều lần, nên bây giờ đã ổn, “Ngài Mercator cũng thông báo lời tiên đoán Ilov sẽ diệt vong với hiệp hội, về sau có lẽ các phù thủy sẽ bận bịu về chuyện này.”


“Họ tin ư?” Mon kinh ngạc, chỉ chốc lát mà đã thuyết phục được phù thủy hiệp hồi rồi sao?

Sau đó anh ta nhìn thoáng qua Mercator và không kinh ngạc nữa.

“Chắc người bên trong hiệp hội cũng đã phát hiện hoặc nhiều hoặc ít.” Tuy Nance có mặt ở sảnh hội nghị nhưng ông vẫn còn nhiều điều không hiểu, ông nhìn sang Mercator, Nance cảm thấy mười ba Vương Tọa tin lời của Mercator quá nhanh, cũng như tin lời tiên đoán thế giới diệt vong của Dylan không hề nghi ngờ.

Mercator khẽ gật đầu: “Mười hai… Không, bây giờ là mười ba Vương Tọa, họ là những người hiểu rõ nguy hiểm của thế giới này nhất.”

“Nơi chúng ta ở là một thế giới khiếm khuyết. Người càng hiểu rõ quy tắc của thế giới càng hiểu điều này.”

Mà các Vương Tọa chính là người hiểu rõ quy tắc nhất, chắc chắn họ đã phát hiện ra từ lâu.

“Thế giới khiếm khuyết không ổn định, nó có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Một nửa nguyên nhân hiệp hội phù thủy được thành lập vào năm đó cũng là vì ổn định thế giới này.” Mercator tiết lộ chân tướng năm đó: “Mỗi thành phố sẽ có một tháp phù thủy, có lẽ quy tắc này vẫn còn tiếp tục đến giờ đúng không?”

Mọi người gật đầu.

“Một tháp phù thủy có thể mở ra kết giới bảo vệ thành phố của nó. Mà trên lục địa này, có vô số tháp phù thủy tháp liên kết với nhau, thứ nó bảo vệ và giữ ổn định chính là thế giới này.” Mercator nói: “Có các tháp phù thủy kết nối với nhau tạo thành mạng lưới pháp thuật, nên thế giới này mới may mắn tồn tại tới bây giờ.”

Ash quay đầu nhìn Sigourney, bên Ilov Đỏ cũng có mạng lưới pháp thuật như vậy sao?

Sigourney khẽ gật đầu với cậu.

Có.

Xem ra trong mỗi thế giới, những người mạnh mẽ nhất đều đã phát hiện thế giới không ổn định từ lâu.

Cho nên hôm nay mười ba Vương Tọa mới có thể tin tưởng lời tiên đoán của Dylan dễ dàng như vậy.

“Bọn họ muốn làm gì?” Mon xoa cằm, nếu đã biết thế giới sắp diệt vong, chắc họ sẽ không trơ mắt đứng nhìn nhỉ?

Nance bày vẻ mặt đau răng: “Đầu tiên là bảo tập thể vương tọa Rực Rỡ chúng ta chiêm tinh, hi vọng có được gợi ý.”

Mon vui vẻ: “Ngài chưa nói lời tiên đoán thứ hai của Dylan sao?” Chính là lời tiên đoán chỉ cần Sigourney và Ash yêu đương nhau là có thể cứu thế giới đó.

Nance nhún vai: “Lời tiên đoán này có nói ra chắc cũng không ai tin.”

Đương nhiên, dù cho có người tin, ông cũng sẽ không nói.

Tự dưng gây phiền phức cho đám trẻ nhà mình làm gì? Đúng không?

Ông nở nụ cười với hàm ý “Nhìn xem, ta tốt với cậu cỡ nào” với Sigourney, Sigourney lạnh nhạt nhìn ông: “Ông nói xong chưa?”

Nance nhún vai: “Rồi.”

Sigourney bình tĩnh nói: “Vậy thì tới lượt tôi nói.”

Ash nhìn sang Sigourney, tối hôm qua họ đã quyết định thẳng thắn thân phận của Sigourney với mọi người.

Mercator không rõ ràng tình hình của một thế giới khác, vừa khéo kinh nghiệm của Sigourney có thể bổ sung cho ông.

Hi vọng mọi người chung sức có thể tìm ra niềm hy vọng cho thế giới.

Bên kia, mọi người nghe thấy lời mở đầu không hề uyển chuyển của Sigourney: “Thế giới chia thành hai, tôi đến từ một thế giới khác.”

“Phụt.”

Nance phun ra nước trà trong miệng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.