Tiểu Cữu Vĩ Hồ

~Trả "nợ"~


Bạn đang đọc Tiểu Cữu Vĩ Hồ: ~Trả “nợ”~

Về đến nhà, bây giờ mới 19h hơn, cô nằm dài trên giường, suy nghĩ vẩn vơ xem có công việc nào nữa kô thì nghe tiếng gọi của bố cô dưới nhà
– Nhi Nhi, con về chưa?
– Dạ, con xuống liền đây – Cô phi nhanh cào nhà tắm thay ra một bộ đồ khác, cột tóc gọn gàng
– Ăn cơm đi con, Minh, ngồi xuống luôn đi cháu, đừng làm nữa
Cô và chị Minh cùng ngồi xuống dùng cơm tối
Minh: Nhi, em ko khoẻ à? Sao sắc mặt khó coi thế? Đồ ăn kô ngon sao?
Bố cô đùa – Đừng bảo với ba là con ăn kiêng nhá?
– Xùy, người toàn xương thế này a, chẳng qua sắp đến kì thi a, đang suy nghĩ còn xếp lịch học ạ, hì hì
Cô cười giả lả, trong khi cứ nghĩ đến bộ dáng anh lúc chiều như kiểu bị bắt quả tang ngoại tình vậy, cô lại nhíu mày
– Ăn cái này đi con
– Vâng!
Ăn xong, dọn dẹp hết mọi thứ, cô kéo chị Minh lên phòng, dựa đầu vào vai chị thủ thỉ
– Chị Minh, mai chị đi khám bệnh với em đi a
– Hả? Sao cơ, em bị bệnh hử? – Chị Minh hoảng hốt
– Em nghĩ thế, mà Hồ yêu có bị bệnh tim kô hử chị?
– Chị kô biết a, mà em bị bệnh tim? Sao kô nói với bác Kim, bác là bác sĩ giỏi chắc sẽ biết a
– Nhưng mà, ổn kô đây?
– Được mà, đi đi
Cô nghe theo ” lời xúi dục” của chị Minh, đi xuống phòng PaPa
-Cốc Cốc-
– Vào đi
Cô thò đầu qua khe cửa cười
– Ba là đang bận sao?
– Kô, Ba chỉ xem TV thôi, sao thế con gái?

Nghê thế, cô làm nũng sà vào lòng ông Kim Ngạn mếu máo
– Híc, con nghi ngờ con bị bệnh tim như con người á Ba ơi
– Sao? bệnh tim? Tiểu Hồ Ly à, con vì sao lại nói thế – ông xoa đầu con gái nhẹ giọng hỏi, cô rất giống mẹ cô, từ mùi hương, khuôn mặt cho đến cái tính nhõng nhẽo, có thể nói là như một bản sao vậy
– Dạo gần đây con rất hay bị đỏ mặt, tim đập nhanh, có khi nó nhói lên nữa, là vì sao?
– Lúc nào a? Con vì sao lại bị như vậy? – ông cười cười
– khi thấy chồng á, ô ô – Cô hoảng hốt – ko lẽ con thích hắn
– ha ha, ba chịu nha, tự con biết thôi á
– Vầng, con ra vườn đây – Cô hôn bố rồi ra vườn
Đứng một hồi, cô nghĩ đến lũ Điệp Điệp mà cô nuôi ( bướm đêm), đuôi mọc ra, lấp lánh dưới ánh trăng, cô vẫy nhẹ cho hương thơm của cô bay xa, kêu gọi lũ điệp điệp.
Từ xa, lũ bướm đàn đàn lũ lũ bay đến, vây quanh cô.
– Điệp Điệp, em nói xem, chị bị thích đàn ông rồi, làm sao a?
-“ritr ritr” (*tiếng kêu của bướm đêm, nói gì chả hiểu)
– Câu dẫn bằng cách nào a, hắn kô thích chị mà
-“ritr ritr”
– Okay, chị đi trả thù đây!
Sau đó, cô chạy lên phòng, mở tủ ra, lấy bộ đồ da màu đen mà cô thường mặc khi vào rừng.
Miêu tả nó một tý, chiếc quần dài, bó gọn đôi chân trắng của cô, cái áo dài tay, ôm sát ngực làm bộ ngực “khổng lồ” của cô được tôn lên một cách quyến rũ khác với bộ đồ áo full, váy dài đến chân và hoa văn dễ thương thường ngày. Chiếc áo của cô chỉ dài đến eo, để lộ vùng bụng trắng, phẳng xinh đẹp.
Tóc cô bối cao, rồi dùng ruy băng làm bằng da cố định, lấy trên kệ chiếc mắt kính hàng hiệu cô ít khi dùng đến, trong tủ lôi ra một đôi bốt đen cao đến đầu gối, gót cao chỉ 2 phân, làm cho khuôn hình 1m72 của cô kô quá cao lắm.
Ngồi vào bàn trang điểm, cô lấy thỏi son đỏ bóng bôi nhẹ vào môi, má hồng nhẹ, mắt kẻ màu đen.
Hài lòng với kết quả của mình, cô đi xuống nhà.
*Cộp Cộp*
Tiếng bước chân của cô vang trên cầu thang làm chị Minh chú ý, chị đang nhào bột thì đi ra xem
– Đi đâu thế Nhi?

– Em đi ra ngoài, chị đi cùng kô?
– Thôi, em đi đi, chìa khóa ở bàn.
– Hì, vâng, lát đừng khóa cổng nhé
– Ừ
Rồi cô lấy chìa khóa trên bàn, mở gara ra, lấy chiếc điều khiển tqf xa nhỏ bấm một cái, từ trong góc của gara, chiếc mô tô đen tuyền của cô sáng lên, nó là quà của bố tặng cô khi cô đậu Đại Học.
Mở cốp xe ra, cô bỏ chiếc túi xách da và chìa khóa nhà vào trong, đưa chiếc chân thong dài qua và ngồi lên ngay ngắn, đội chiếc mũ bảo hiểm to sụ vào, nhấn ga và phóng đi.
Cô đã nhờ Điệp Điệp dò xem cái cô phụ bếp đang ở đâu, và điệp điệp trả lời trong một quán bar, thật ngạc nhiên, nhìn khuôn mặt của cô ta rất ngây, vậy mà lại vào quán bar, còn lúc sáng, vì cô kô xem tim cô ta nên kô biết cô ta dở quỷ kế ” Đúng là nhìn người kô nên nhìn bề ngoài”
Lao nhanh trong gió, thấy quán bar đó ngay trước mặt, cô dừng xe trước con mắt tò mò của bảo vệ và những người đến đây, thả chân chống xuống, cô mở bảo hiểm ra, cô mỉm cười như thường lệ làm rớt hết bao nhiên ánh mắt của các chàng trai, s-line của cô cũng thật quá khủng đi, thêm khuôn mặt thiên sứ và nụ cười sát giới, cô quá quyến rũ, kô ai khác -FIRE FOX- (* cáo lửa)Một người con gái bí ẩn một thời nổi tiếng trong dân chơi, vua tốc độ, nữ hoàng quyến rũ.
Cô lấy ttong cốp chìa khóa và túi xách, nhờ bảo vệ đưa xe cô vào nhà xe
– Khu V.I.P nha anh zai – Cô lại cười còn nhíu mắt với anh ta
– Tất nhiên nha – Anh ta ngoan ngoãn đưa xe cô vào.
Cô bước từng bước chậm rãi đi vào cổng lớn của bar trước những ánh mắt tràn đầy dục vọng của cánh đàn ông, điều đó khiến cô kinh tởm.
Người ta đồn rằng, mỗi lần cô xuất hiện là để trả thù một cô gái hoặc một chàng trai nào đó, cô sẽ câu dẫn họ, cướp đàn ông hoặc người phụ nữ của họ, khiến họ khổ sở nhưng kô bao giờ đánh họ, điều đó có vẻ kô sao nhưng thực rất đáng sợ.
Dù cô đáng sợ nhưng vẫn nhiều người nguyện nhảy vào dù biết kết quả kô mấy tốt đẹp
Lại nghe đồn, cô rất giảo họat, chỉ yêu thích con gái đặc biệt gái đẹp
Lại nghe đồn, đàn ông bị cô câu dẫn rất nhiều, kô câu dẫn cũng sà vào rất nhiều nhưng tuyệt kô yêu một ai
Lại nghe đồn, cô chưa bao giờ cần tiền của kẻ khác
Lời đồn về cô còn rất nhiều
Cô bước vào với nhưng ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, tiếng huýt sáo câu dẫn.
Cô cười, lại bước đi vào quầy pha chế.
– Một ly Chivas qua pha chế nhé – Nháy mắt nai với người pha chế rượu, cô nói
– Okay người đẹp

Cũng tại bar đó, trong một góc khuất, đôi mắt bạc lạnh lùng kia như sáng lên
– Vợ đi thả rông – Anh buông câu lạnh lùng như có như kô
Vũ, một người bạn rất thân của anh từ bé, thấy anh lại buông mắt lạnh như muốn hóa sói thì nhếch mép
– Chị Hai đến đây sao? Tao cũng muốn thấy cô ấy
– Fire Fox, là cô ta
– Haha, fire fox…- như hiểu ra điều gì – Cái gì, Fire Fox, ý mày là nữ hoàng quyến rũ a? há há, thích thế còn gì
– Shit! Im đi – Anh đưa ly rượu cay xè lên uống cạn rồi tiếp tục theo dõi xem con người đó muốn làm gì.
Cô cầm ly rượu đã qua pha chế lên, uống một ngụm hết sạch, nó làm cô đủ điên cuồng, người cô lâng lâng, đứng dậy khỏi quầy pha chế, cô quay mặt về phía anh, mỉm cười
– Chồng – Cô nói một câu rất nhỏ như có như kô, nhưng với Vũ và Huy, tiếng Chồng kia rất rõ ( hai người đều là thợ săn)
Cô vui mừng đi lại chỗ Huy thì nhe vấp phải một tường thịt
– Fire Fox, ra nhảy với tôi một bài kô?
Cô ngước mặt lên nhìn chàng trai trước mặt
– Đẹp trai đây – Cô cầm cằm anh ta đưa qua đưa lại như soi một món đồ, nhưng rồi – nhưng làm sao đây, anh còn kô bằng cái mông của chồng tôi – Cô thì thầm vào tai tên kia nhưng mắt thì vẫn nhìn Huy.
Vũ ở đằng xa mặt méo mó – Mày …. Vợ mày thấy mông mày rồi sao?
– Im đi – Mặt anh đen hết cỡ trước tràng cười của Vũ.
Cô buông tên con trai kia ra, đi đến chỗ Huy, cười, rồi ngồi xuống ôm chặt anh, miệng chu chu ra
– Chồng, hì hì
Hành động của cô khiến ọi người nội trong bán kính quanh đó và một số người vẫn dõi theo dáng người nóng bỏng của cô phải ngạc nhiên, cô câu dẫn ai nhưng lại chưa bao giờ chưng ra bộ mặt ngây ngô như thế, đã thế còn có tiếng…nếu nghe kô nhầm thì là chồng. Thực quá ghen tỵ đi, ai nấy quay lại bàn mình, kô đành lòng nhìn cô nữa.
Huy nhăn mày
– Lại đến đây? Trả thù?
– Ô, anh có vẻ hiểu em nha – dựa vào ngực anh, cô lại cười giả lả – Còn chàng sói này, anh giới thiệu đi chứ?
Vũ như hoàn hồn, nhẹ đằng hắng, gì chứ, cô là hồ ly, kô những thế trong tim của cô còn chứa tim của anh, điều này thật….đáng sợ
– Tôi là Vũ, Trần Đình Vũ bạn thân của hắn á.
– Ồ, Vũ, tôi là Nhi, Hoàng Ngọc Thùy Nhi, cứ gọi là Nhi Nhi hoặc Ly Ly, nếu thích thì Thùy Nhi cũng được.
– Ồ! – Vũ quay mặt đi, hớp một ngụm rượu chưa ngượng, ai bảo cô có thân hình câu nhân thế kô biết, hồ ly anh gặp qua rất nhiều, nhưng vẫn hiếm người xinh đẹp như cô, ai bảo cứ hồ ly thì tất cả đều đẹp, có người anh gặp mà muốn…ói.
Cô quay sang Huy, chu chu miệng
– Chồng, em nhớ anh nga!!!!

– Gì mà nhớ?
Cô bĩu môi, khuôn mặt ủy khuất.
– Lúc nãy, món ăn …. trả thù rất tốt a – Anh nhếch môi cười, một tay ông ngang cô ăn đậu hủ, một tay cầm ly rượu lên uống.
Vũ thì đứng dậy, chào về vì bảo vợ kêu.
Cô lại xị mặt : Cái đó thật tình kô phải em làm a! À chồng nè, hình như em thích anh rồi á, làm sao đây?
Cô dương đôi mắt long lanh lên nhìn anh khiến anh bối rối
– Thích thì thích chứ làm sao?
– Ừa ha, thích thì thích nhỉ, hì hì – Cô lại dụi đầu vào ngực anh mà nựng – Ách, để em lại đây chút. – Thay bằng khuôn mặt cún con lúc nãy, giờ là khuôn mặt của một con hồ ly thật sự, nụ cười trên môi, cô đứng dậy, mọi người lại tiếp tục dõi theo cô cho đến khi cô ngồi vào một cái bàn khác.
Anh lại nhìn theo nhất cử nhất động của cô mà nhíu mày.
Cô lại chiếc bàn kia, nơi có một cặp nam nữ ôm nhau thắm thiết.
– Yo, Tiểu Thúy (*tên của cô phụ bếp a) Chị làm em tìm mãi – Cô làm vẻ vui sướng nhưng đến khi thấy người đàn ông kế bên, mặt cô giận dữ : Tiểu Thúy, chuyện này là sao? Kô phải em đã hứa với chị sẽ kô câu dẫn người nào khác rồi sao? Sao chị còn làm thế, sao chị lại theo anh ta đây, Tiểu Thúy, em thật hận chị nha – Cô ủy khuất nước mắt như mưa càng làm cho cô thêm quyến rũ
Lúc đó, tiếng bàn tán nổi lên
People 1 : Hóa ra lời đồn cô ấy thích con gái là thật
P.2 : Cô nàng Tiểu Thúy thật là, cô ấy đã hứa kô yêu ai rồi, vậy mà lại theo đàn ông bên ngoài
P.3 : Thật tình…
bla bla bla
– Cô…Cô là …đang nói gì, tôi… kô hiểu a
– Tiểu Thúy, Chị thật nhẫn tâm a, hức, chị đã hứa sẽ bên em mà, đã thế, em sẽ cho chị biết!
Vừa nói xong, cô cười, nụ cười của ác quỷ. Cúi xuống, kéo người đàn ông bên cạnh của cô nàng Thúy Thúy đứng lên, dựa vào ngực anh ta
– Anh à, em sẽ câu dẫn anh đêm nay, anh phải yêu em! – Nói rồi cô kéo hắn ra giữa sàn nhảy. Hắn dường như kô phản ứng, như mê như say bởi sắc đẹp của cô khiến Tiểu Thúy Thúy kô biết làm gì, ngay sau đó, chị Lan với bộ đồ thiếu vải đi lại, đỡ cô ta đứng dậy, như thương tình an ủi và rồi….hotel thẳng tiến.
Cô uốn éo với nhưng đường nhảy gợi cảm trước mặt anh ta, tay kia cầm điện thoại gọi một anh chàng đam mỹ ( gay) tới cho anh ấy đi theo chị ấy mà anh ấy kô hay.
Cô cười nhếch mép, phủi phủi chiếc áo và tay như có cái gì đó bẩn lắm vậy. Rồi lại đi về bàn anh lúc nãy.
Anh nhíu mày: buồn nôn!
Cô nghe xong câu đó thì khuôn mặt xị xuống rõ rệt, kô nói kô rằng, đứng dậy trả tiền rồi đi về.
Anh thấy cô về rồi cũng trả tiền và về luôn.
Một đêm dài
~~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.