Bạn đang đọc Tiểu Cữu Vĩ Hồ: Anh nói với em chưa? Rằng anh yêu em…!
Na Na kì thực rất bất ngờ với quyết định của hai đứa trẻ nhà mình, Bà cũng không dài dòng mà chuẩn bị thật tốt một lễ đường ở cạnh bờ biển theo ý của Jenny.
Cô đang ở phòng trang điểm cô dâu, hôm nay thời tiết rất tốt, mặc dù là trong trời đông nhưng không quá lạnh, lại có cả ánh nắng của mặt trời nên cũng rất ấm áp. Ngắm mình trong bộ váy cưới màu trắng xinh đẹp, cô ước được mặc nó nhiều đến mức nào chắc mọi người cũng không thể nào biết được đâu. Ngồi yên cho chuyên gia trang điểm và nghe những câu xuýt xoa khen ngợi và ghen tỵ với nhan sắc trời phú của cô, Tiểu Thùy của chúng ta lại chẳng ngượng ngùng gì mà khoe khoang ” Mẹ tôi còn xinh hơn nữa kìa” khiến cho bao nhiêu người nghe được phải ghen tỵ muốn chết.
– Cô đúng là một cô dâu xinh đẹp nhất đấy, Thùy Nhi – Cô nàng trang điểm ngỡ ngàng khi nhìn thấy thành quả của mình
– Hì hì, cảm ơn chị.
– Nào nào, đến giờ lành rồi, nhanh nhanh kẻo chú rể đang chờ – Chị Lan thút thít, che vội nước mắt rồi giục cô.
Hôm nay Minh, Lan, Melry, Linh ( Lớp trưởng của cô hồi học đại học ) và Ngọc ( một cô bạn lớp dưới khá dễ thương) sau sự xúi dục đột ngột của cô mà đến làm phù dâu. Bên cạnh đó cũng với sự năn nỉ của cô Minh Long, Đình Linh, Ron, Hoàng, Hiệp làm Phù rể, đội quân khá là…rực rỡ đi.
Cánh cửa phòng riêng của cô dâu vừa mở ra, trước mặt chính là những chàng trai và có cả Na Na, Hoàng Minh và Han nữa.
Na Na khóc nức nở – Con gái, con thật đẹp.
– Tất nhiên rồi ạ
– Nhanh lên, chú rể chờ quá lâu rồi đấy chị Thùy Nhi – Đình Linh mỉm cười với cô, một nụ cười mang vẻ chúc phúc.
Bước ra khỏi khách sạn với bao ánh mắt của mọi người, lễ cưới được tổ chức khá đột ngột nên người đến không mấy đông, nhưng hai hàng ghế dài được xếp hai bên đều là những nhân vật có tiếng ở trong và ngoài nước, đều là những đối tác lâu năm của tộc Hoàng S thị.
Cô rất được mọi người chú ý, đúng là một cô dâu xinh xắn. bước trên thảm hoa được rải sẵn, cô cảm nhận hương gió, còn có cả mùi Chelry thật thơm, bước chân thật nhẹ trên đôi dày cao gót màu trắng, chiếc áo cưới dài thêm nổi bật trong nền nhạc tinh tinh tang tang của chiếc piano trên đài. Hôm nay cô sẽ là người xinh đẹp nhất, là người hạnh phúc nhất thế gian này. Nở một nụ cười tươi hơn bao giờ hết, cánh nhà báo liên tục chụp lại những bức ảnh đẹp với tựa đề ” Cô dâu của giám đốc Hoàng Gia Huy” Hoặc đại loại là ” Đám cưới của đại gia….” bla bla. Nhưng cô không quan tâm đến điều đấy. Cô bây giờ chỉ chuyên nhìn về phía anh, phía cái người đang nhìn cô say đắm, trái tim đập những nhịp đập vội vã, cô hồi hộp, cô ngượng ngùng, má cô hơi đỏ ửng, môi cô chúm chím hơi hơi cười. Mái tóc được những chuyên gia kẹp cột đủ loại trông càng sinh động bắt mắt, nổi bật trên chiếc áo trắng là mái tóc đỏ rực trong ánh nắng yếu ớt giữa mùa đông. Cùng ông Han bước về phía anh. Ông Han trao nhẹ tay cô cho anh và mỉm cười đầy vẻ hài lòng.
Cô cười với anh, một nụ cười mãn nguyện mang theo sự dịu dàng của một cô gái sắp sửa về nhà chồng, cô cùng anh quay lưng lại với mọi người, đối mặt với đức cha nghe lời tuyên thệ.
“Hỡi anh chị em yêu dấu: chúng ta họp nhau trước mặt Thiên Chúa để chứng kiến và chúc phước cho sự kết hợp đôi bạn nầy trong Hôn Nhân Thánh. Thiên Chúa đã thiết lập giao ước hôn nhân tự buổi sáng thế, và Chúa Cứu Thế Giê-su đã từng hiện diện và làm phép lạ tại tiệc cưới thành Ca-na, xứ Ga-li-lê, khiến hôn nhân thêm phần phước hạnh. Hôn nhân biểu hiện mối tương thông mầu nhiệm giữa Chúa Cứu Thế và Hội Thánh. Kinh Thánh dạy rằng mọi người phải kính trọng nghĩa vợ chồng.
Chúa khiến vợ chồng được kết hiệp trong tâm hồn, thân thể và trí tuệ để họ vui hưởng lẫn nhau, để họ giúp đỡ an ủi nhau khi giàu có cũng như lúc túng thiếu; và để theo ý Chúa họ sanh sản con cái và nuôi dưỡng chúng trong sự thông biết và yêu mến Ngài. Vì vậy chúng ta không nên tiến đến hôn nhân một cách khinh thị hoặc thiếu hướng dẫn, nhưng kính cẩn noi theo mục đích Chúa đã định.
Hôm nay, ngài Hoàng Gia Huy và quý cô Hoàng Ngọc Thùy Nhi đã đến đây để được kết hôn. Nếu trong vòng quý vị có ai nêu ra được lý do nào khiến đôi bạn nầy không thể kết hôn hợp pháp, thì xin hãy nói lên. Bằng không, từ rày về sau xin yên lặng.
Trước mặt Chúa, tôi đòi hỏi và khuyến cáo hai bạn: nếu một trong hai người biết tại đây có lý do nào khiến mình không thể thành hôn hợp pháp và hợp với Lời Chúa, thì hãy xưng ra.”
Lời nói của ông ta cứ dõng dạc, vang lên một mạch rồi lại nhìn về phía mọi người, không khí càng thêm linh đình lại có chút trang nghiêm theo phong cách cổ điển
” Hoàng Ngọc Thùy Nhi, con có nhận người nam nầy làm chồng, để sống với nhau trong giao ước hôn nhân? Con sẽ yêu mến, an ủi, kính trọng và gìn giữ chàng; khi đau yếu cũng như lúc mạnh khỏe; từ bỏ mọi người khác để trung trinh với chàng đang khi hai người còn sống chăng?” – Ông ta nhìn cô vẻ chờ đợi, ánh mắt hiền lành.
Cô cười nhẹ
– Cái đó còn phải hỏi? Tất nhiên con đồng ý rồi ! – Câu trả lời của cô đầy dõng dạc, lại có chút tự tin khiến mọi người ở bên dưới cũng phải khúc khích cười, không còn vẻ trang nghiêm gượng ép ở đây nữa, không khí như thả lỏng hơn lúc trước rất nhiều
Ông ta mỉm cười, lại nói tiếp với anh
“Hoàng Gia Huy, con có nhận người nữ nầy làm vợ, để sống với nhau trong giao ước hôn nhân? Con sẽ yêu mến, an ủi, kính trọng và gìn giữ nàng; khi đau yếu cũng như lúc mạnh khỏe; từ bỏ mọi người khác để chung thủy với nàng đang khi hai người còn sống chăng?”
– Thưa, con đồng ý!
” Và bây giờ, trước sự chứng kiến của những người ở đây và đức chúa ở trên trời cao, ta xin công bố hai con chính thức là vợ chồng”
Tiếng đàn lại lần nữa vang lên.
” Hoàng Gia Huy, con có thể trao nhẫn cho cô dâu”
Vừa nghe lời nói của đức cha, Jenny tay cầm hộp nhẫn cưới đi đến nơi hai người đứng, còn không quên thì thầm vào tai cô ” Nếu nó bắt nạt con thì con cứ việc mách dì, dì sẽ không ngại mà nhờ ông Han xử nó đâu” khiến cô cười khanh khách.
Luồn nhẫn vào ngón áp út của nhau, chỉ chờ câu ” Hai con có thể hôn nhau” liền không nể nang gì mà hôn say đắm.
Có thể nói đây là một lễ cưới rất đơn giản nhưng sẽ có mặt trong tất cả các bài báo về một đại gia đã bỏ chế độ độc thân để lấy một cô vợ xinh đẹp như thiên tiên…
– Ném cho tôi, ném cho tôi…
Đó là những tiếng kêu tiếng cười của những cô gái ở bên dưới yêu cầu ném hoa hôn ( hoa cưới) cho đến khi bó hoa được ném lên và….rơi trúng tay Melry.
Ron khoác tay Melry nhìn cô và cười, một nụ cười giữa những người bạn.
Ngày hôm đó là một ngày đầy hạnh phúc với cô, với những người bạn của cô, và với anh. Tiếc rằng bố mẹ không thể tận mắt chứng kiến điều ấy, nhưng cô biết bằng một cách nào đó hay bằng một nơi nào đó, họ sẽ vẫn nhìn thấy cô, vẫn cảm nhận thấy cô rằng cô đang rất vui, rất hạnh phúc.
****
Bế cô chạy trên rừng hoa cúc dại, anh cười rất tươi rồi mới dừng lại tại dưới gốc cây lớn, ở giữa rừng hoa ấy.
Trong bộ cô dâu và chú rể, hai người ôm nhau rất hạnh phúc. Cô đưa tay lên ngắm chiếc nhẫn được đeo ở ngón áp út một cách vui vẻ. Anh nhìn cô, một nụ cười tươi, ghé môi vào tai mà thủ thỉ.
– Anh đã nói với em chưa? Rằng anh yêu em…!
Cô quay lại nhìn anh, một ánh nhìn hơi nghiêng lại pha chút tinh nghịch
– Bởi vì chưa nên em muốn nghe lại
– Nghe lại cái gì nhỉ? – Anh giả vờ ngu ngơ
– Cái câu anh vừa nói ý – Cô chu chu môi nũng nịu
– Câu nào cơ?
– Câu ” Anh yêu em ” ý, em muốn anh nói lớn hơn để cả thế giới này có thể nghe được! – Cô bá đạo và đầy vui vẻ
Nhưng anh lại ghé vào tai cô, tiếp tục thủ thỉ
– ANH YÊU EM
– Em bảo nói lớn hơn kia mà? – Cô làm mặt mèo, buồn buồn nhìn cực kì yêu luôn
– Anh vừa nói cho cả thế giới biết rồi đấy thôi?
Tròn mắt, còn điều gì hạnh phúc hơn khi nghe chính người mình yêu thổ lộ với mình những điều tuyệt vời như thế, mặc dù rất vụng về nhưng cô lại rất yêu anh, yêu anh bởi tính thật thà có chút thô lỗ, lại có chút lạnh nhạt nhưng cũng rất dịu dàng này.
Yêu anh bởi đôi mắt, bởi ánh nhìn, bởi tính cách, cả vóc dáng lẫn ngoại hình, Yêu anh bởi tính thô lỗ, cộc cằn, lại đơn giản, yêu bởi cử chỉ, bởi nụ cười, yêu cả con người của anh.
– Em Cũng Yêu Anh! Chồng…,