Tiểu Cữu Vĩ Hồ

Ngày mai chúng ta cưới nhau đi...!


Bạn đang đọc Tiểu Cữu Vĩ Hồ: Ngày mai chúng ta cưới nhau đi…!

Tiếng nước tý tách chậm rãi vang lên một cách không có quy tắc, rất dễ khiến người ta có cảm giác sợ hãi lại có chụt ngượng ngùng. Cảnh vật được bày trí theo phong cách cổ điển, những chiếc đèn bé tý màu vàng nhạt được thắp sáng cả tường trần bên trên nhà tắm. Soi sáng được cả những hành động muốn ngược chín mặt của hai cái người một nam một nữ bên trong.
[18+]
Cả anh và cô bên trong làn nước không mảnh vải, không dừng ở đấy. Cô cũng chẳng ngại ngùng mà ngồi trên chân anh, tay ôm chặt cổ anh kéo lại mà hôn mạnh mẽ. Anh cũng rất thuận theo một cách tự nhiên, tay còn hư hỏng giữ lấy eo cô, còn xoa xoa nắn nắn cặp mông tròn lớn.
Mơn trớn và qua lại một lúc lâu thực lâu, như không còn kiềm chế được cơn dục vọng trong người. Cô chủ động dời môi anh, hơi thở cô nhẹ nhè phả vào cổ anh, rồi lại cắn mút bên dưới xương quai xanh, tay mân mê vùng ngực. Hôn xuống ngực, còn cắn nhẹ ở nhũ hoa nhỏ trên kia, khiến anh không nào kiềm chế mà hơi hơi gầm lên một tiếng.
Không dừng lại ở đấy, cô chìm xuống hẳn dưới hồ nước, hôn lên bụng rồi cả eo anh, cắn cắn, tay xoa xoa nắn nắn cái thứ ở giữa hai chân mà nãy giờ đã trở nên cương cứng, to lớn hết cỡ. Há đôi môi đỏ mọng của mình ra và ngậm lấy cái vật lớn ấy, cô chẳng thấy ngại tẹo teo nào, thoả mãn vật lộn và lộng hành, mặc anh vặn vẹo thân mình cố gắng mở mắt nhìn cô đang làm…ở trong hồ nước, đôi khi chịu không nổi những kích thích của cô, anh còn gầm nhẹ mà rên rỉ, càng khiến cô ở bên dưới mạnh mẽ giành thượng phong, mạnh mẽ xâm chiếm, mạnh mẽ chiến đấu.
Đến một lúc như không thể thở được nữa, cô mới ngoi lên khỏi mặt nước. Nhìn thẳng vào đôi mắt màu xám tro của anh, đôi mắt đỏ của cô hơi nheo lại quyến rũ, hương thơm chelry, cái nhìn đầy vẻ lả lơi của một con hồ ly thực thụ.
Tay anh luồn qua tóc cô, kéo đầu cô hôn vào môi lần nữa, tay kia nhấc bổng cô lên vừa rời khỏi nhà tắm. Có ai nói với anh rằng vì sao chỉ với mấy tháng không gặp, mà cô hôn giỏi hơn chưa? Anh như mê như say trong nụ hôn bỏng rát của cô, không thể nào dứt được đến nỗi như muốn cô cùng anh hòa vào một thể thống nhất ngay bây giờ.

Đặt cô nằm lên giường, nhìn ngắm thân hình cô cho thỏa thích. Thùy Nhi lại cười với anh, nụ cười thật tươi lại có chút gì đó ngại ngùng của một cô gái.
Đêm đã dần buông, không khí bên ngoài dường như đã thực sự rất lạnh, nhưng ngược lại với sự lạnh lẽo bên ngoài, trong căn phòng là một không gian ấm áp, ấm áp bởi tình yêu của hai trái tim trao nhiệt cho nhau và còn ấm áp về mặt thể xác lẫn tâm hồn…
~Đã bao lâu rồi Gia Huy chưa cùng Tiểu Thùy xem phim hoạt hình và ăn bánh ngọt do chính tay cô làm nhỉ?
Với suy nghĩ đó, cô liền nhanh chóng chạy xuống bếp và đeo tạp giề vào, dùng những nguyên liệu luôn có sẵn trong tủ, cô muốn làm cho anh một chiếc bánh ngọt thật ngon. Cô nhớ anh không thích ăn đồ ngọt mấy, vậy nên cô sẽ làm một chiếc bánh không quá ngọt với vị thanh chua của dâu tây, thêm chút đắng của socolate.
Mải nướng chiếc bánh mà không biết từ lúc nào anh đã tỉnh giấc, vòng tay ôm lấy cô thật chặt từ phía sau khiến cô hơi giật mình mà dừng mọi động tác lại, mất đến vài giây sau thì mọi động tác mới được quay lại bình thường.
– Sao anh không ngủ thêm? Còn sớm mà – Với chất giọng nhè nhẹ, cô tựa mình ra sau ngực anh, đầu tựa vào cổ anh thơm một cái vào má.
Anh mới cười, khẽ ngáp một cái thật dài, mắt him híp vì chưa thực sự tỉnh giấc.
– Không có vợ kế bên, không thích
– Thật không? – Cô quay đầu nhìn sâu vào mắt anh, vẫn ánh mắt đỏ đấy như ngày đầu anh gặp, vẫn nụ cười nhẹ nhàng như mỗi lần vui vẻ ở bên anh, cử chỉ vẫn dịu dàng có chút đáng yêu của một hồ ly trưởng thành. Dường như anh cảm thấy được, cô đã lớn rồi, không còn là một cô bé ngây ngây ngô ngô như hồi anh mới biết, nhưng sự khôn lớn trưởng thành ấy lại càng khiến cô thêm sức hút một cách kì lạ, không hề khiến anh chán ghét mà lại càng khiến anh muốn nâng niu.
– Thật mà ! – Anh hôn chụt vào môi cô, như một lời chào cho buổi sáng….một buổi sáng bình thường mà…những cặp vợ chồng bình thường có được.
Những thói quen vẫn cứ thế không hề bị tẩy rửa, vẫn là cô trong bếp nấu nấu nướng nướng, anh đứng sau lưng theo sát cô từng bước, đôi khi chịu không được mà ôm mà hôn vài cái cho thỏa thích rồi lại ngồi yên trên bàn ăn mà ngắm nhìn cô.

Những người hầu trong nhà như biết điều, những nơi có hai người thì sẽ ít đến hơn để dành thời gian cho hai người riêng từ, không gian thoải mái và theo sự sắp xếp của Na Na. Không nên làm phiền hai người lúc họ bên nhau.
– Anh Hoàng? Vâng, không có gì…Vâng, em biết…Vâng, tất nhiên…Vâng, nhớ chăm sóc tốt cho anh ấy ạ. Vâng, bye anh – Đấy là đoạn hội thoại cụt lủn của cô và Hoàng, chả là chuyện mà hôm trước cô hứa giúp Hoàng cùng Rin thuyết phục phía phụ huynh đã rất thành công nên mới cảm ơn đấy mà.
Kế bên anh vẫn ngoan ngoãn vòng tay qua vai cô, nhìn cô ăn bánh và chăm chú coi hoạt hình.
– Chúng ta làm lễ cưới đi, anh mua áo cưới cho em rồi
– Hả? – Cô giật mình
– Ngày mai nhé!
– Nhưng…

– Em không muốn sao?
– Không không….
– Hay là em sợ em xấu?
– Này, ai xấu chứ hả? Cưới thì cưới, dù sao em cũng có thai rồi nhé, lo không ăn vạ được sao
– Sợ thật đấy..
Đấy là đoạn hội thoại của cả hai…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.