Bạn đang đọc Tiểu Cữu Vĩ Hồ: Chương ó một sự Ghen nhẹ! : )
Sau khi xơi hết nồi chào bà Na Na, cô cười thỏa mãn.
– Thật tuyệt, cảm ơn bác
Bà Na Na kô tin vào mắt mình, gật gật đầu theo quán tính
– Ừ, cháu nghỉ ngơi đi.
Cô cười rồi được anh ôm lên phòng.
Ngồi trên giường, cô nhàm chán cầm điều khiển TV bấm bấm.
– Đọc cái này đi – Anh chìa ra cho cô một cuốn tiểu thuyết có tựa đề “Cữu Vĩ Hồ”
Cô cười tươi, tắt TV cầm cuốn sách dày cộm anh đưa ra đọc
– Tập 2 và 3 ở bên giá sách, muốn đọc nữa thì bảo anh lấy cho.
Cô cười gật đầu một cách ngốc nghếch.
Anh mệt mỏi, trèo lên giường, ôm ngang bụng cô, tựa đầu vào vai cô, ngủ thiếp đi, đã nửa tháng nay anh kô hề ngủ.
Cô nằm kế bên anh đọc sách, cảm nhận được hơi thở của anh phả vào cổ mình, cô ôm gọn anh lại, vừa đọc lâu lâu lại nhìn xem anh có bị đánh thức kô, đôi lúc cô thấy anh nhăn mặt lại, cô liền đưa bàn tay mát lạnh của mình lên, vuốt nhẹ má và trán anh, anh liền cười nhếch môi, rúc sâu vào người cô.
Cô cảm thấy Hạnh Phúc.
Bố cô ngồi dưới nhà uống trà với Hoàng Minh, thong dong như kô việc gì.
– Sắp có cháu bế rồi
– Sắp thành thông gia rồi
– Cho chúng ở chung thôi
– Tùy cậu đấy
~~Tung tăng trên đường, đeo chiếc cặp nhỏ trên vai, vẫn áo phông nhưng thay vì váy dài đến gót thì hôm nay cô lại mang quần jean màu xanh bó sát, trẻ trung là năng động.
Mái tóc đỏ được cô tết chéo kéo dài bỏ ra phía trước.
Sau những ngày được anh chăm sóc chu đáo, cô đã hoàn toàn khỏe mạnh và có thể đi học lại bình thường.
Bố cô đã đồng ý cho cô được ở với Huy, anh đã xin phép Kim Ngạn.
Nắng dịu dàng trải rộng trên đường, màu đặc trưng của cuối xuân, xe cộ ồn ào tấp nập.
Cô dừng lại điểm xe bus số 22, dẫn đến công ty anh, cô ko thích đi taxi hay đi xe máy, cô muốn cảm nhận ko khí ồn ào của xe bus, nhìn ngắm cảnh vật thành phố, vậy cũng tuyệt lắm chứ.
Cô ngồi xuống ở một chiếc ghế trống hàng thứ hai gần cuối sau khi đưa vé cho bác tài xế.
Vừa ngồi xuống thì cô lại thấy cửa xe bus mở ra, bước vào là hai bé gái song sinh, hình như là người nước ngoài.
Cô bé nói tiếng nước ngoài với tài xế nhưng có vẻ bác ấy ko hiểu gì, chỉ cười trừ.
Cô cười nhẹ rồi đi lên, nói khẽ
– ” Hai em muốn đi đâu ” (* tiếng nước ngoài )
Cô nhìn hai cô bé nhỏ tóc vàng, hai bé giống nhau như hai giọt nước, nhưng cô vẫn có thể thấy, hai bé hai tính cách khác nhau, một cô bé thì có vẻ kiệm lời, lạnh lùng và ko thích giao tiếp, lúc nào cũng nhăn nhó, một bé thì cười tươi, rất dễ chiều.
-” Tôi muốn đến công ty chính của S “
Cô ngạc nhiên
-” oh, chị cũng đến đó ” – Rồi cô quay sang bác tài – đến công ty S ạ, cùng tuyến
Bác tài gãi đầu cười rồi ừ một tiếng.
Cô dẫn hai bé đó lại chỗ mình ngồi xuống, còn cô thì vịn vào tay cầm mà đứng, xung quanh đã hết chỗ rồi.
Đến cổng công ty anh, cô quay lại hỏi hai bé kia
-” Em tìm ai?”
-” Hoàng Gia Huy.”
-” Đi theo chị”
Cô đi vào cửa, bảo vệ thấy cô và hai đứa bé thì chặn lại, nhưng có vẻ lại thấy cô dễ thương nên giọng điệu của hắn rất nhẹ nhàng
– Em tìm ai?
– Tổng Giám đốc Hoàng Gia Huy ạ, đây là thẻ ra vào. – Cô lục từ trong túi ra chiếc thẻ màu xanh dày cộm được in chữ vàng sang trọng “S”
Anh ta thấy thế liền luống cuống cúi chào
– Thưa ngài, thứ lỗi cho tôi, tôi liền đưa ngài lên
– Ko cần như thế – Cô xua tay gãi đầu – Hai em đi theo chị – Cô cúi xuống dắt tay hai bé đi theo anh bảo vệ vào công ty.
Đứng trước cô nhân viên phòng lễ tân, anh bảo vệ nhỏ giọng thì thầm gì đó mà cô nghe không rõ mà cũng lười nghe.
Cô chăm chú nhìn hai cô bé này, ăn mặc rất giống con nhà giàu. Cô thắc mắc không biết liệu hai nhóc này tới tìm anh để làm gì.
Cô nhân viên xinh đẹp đi lại phía cô, mỉm cười.
– Em đi theo chị nhé.
– Vâng ạ – Cô cười hiền lành ngoan ngoãn đi theo chị ta.
Đây là lần đầu cô đến công ty anh, hôm nay anh bận họp nên chắc chắn sẽ lỡ cơm trưa, anh còn bảo là không sao, cô nói sẽ đưa cơm đến công ty cho anh, anh liền đồng ý.
Cô phải công nhận là công ty của anh rất lớn và trang trí rất sang trọng bà đẹp, cô mải ngắm nghía xung quanh mà không biết rằng mình đã đến phòng tổng giám đốc lúc nào.
Gật đầu cảm ơn cô nhân viên, cô đẩy cửa bước vào, căn phòng của anh rất gọn gàng và sạch sẽ, có 2 màu chính là bạc và trắng.
Cô định dẫn hai bé nhỏ lại ngồi ở sofa thì liền thấy hai bé rất tự nhiên đi lại phía chiếc tủ gần đấy, lấy ra hai chiếc máy game rồi quay lại ghế sofa ngồi xuống chơi trước sự ngạc nhiên của cô. Thật kì nha!
Nhưng rồi cô cũng kệ chúng, bây giờ cũng đã trưa muộn, có lẽ anh sắp họp xong rồi. Cô quay qua nhìn hai nhóc tóc vàng kế bên
– Hai em là gì của Hoàng Gia Huy?
– Chủ Nợ – Cô bé lạnh lùng đáp
Cô ngao ngán, cái tính này sao mà giống anh thế không biết .
Không có gì làm, cô liền lấy quốn sách “Cữu Vĩ Hồ” ra đọc.
Không biết qua bao lâu, cô nghe thấy tiếng nói chuyện ở ngoài cửa, tiếng bước chân vội vã, rồi “Tạch”
Cô cùng hai nhóc kia cùng ngước mặt lên nhìn người tạo ra tiếng động.
Huy xuất hiện sau cánh cửa, trên tay là một tập hồ sơ, anh nhìn cô rồi cười nhưng sau đó thì cực chấn động khi nhìn thấy hai nhóc kế bên cô
– Mike? Nike? Hai đứa làm gì ở đây?- Anh nói bằng tiếng Việt, cô tròn mắt, thế là anh quen hai nhỏ này thực.
Cô Nike vui vẻ cất giọng nói hơi lái lên
– Chị Mike bảo muốn đánh anh nên tới đấy.
– Nike, im đi, không nói cũng chả ai bảo em câm- Cô bé lạnh lùng bảo.
Huy tái mặt
– Cô chú đâu? Anh không còn mà đưa cho hai đứa nữa đâu đấy.
– Không là không thế nào? không đưa không về! – Mike gắt lên.
Cùng lúc đó, tiếng cốc cửa cất lên
Huy quay qua nói mời vào.
Vũ đi vào, cầm theo một đống hồ sơ và giấy tờ đặt lên bàn rồi vuốt mồ hôi.
– Của mày đấy – Cậu quay qua thấy cô đang nhìn mình – Ô Nhi Nhi, em tới… chơi hửh – Lại quay qua thấy hai nhóc đó thì chảy mồ hôi muốn thoát thân – Tôi đi đây
– Đứng lại – Mike gắt rồi nhìn qua Huy – Thế này mà bảo không có? – Sau đó hai nhóc liền chạy lại, bám lấy Vũ và lôi đi
Huy ôm trán, thầm than cho số phận của Vũ, anh đã muốn bảo vệ cậu mà cậu ta lại tự vác xác đến, ngu ngốc.
Rồi anh cười đểu, đi lại đóng cửa rồi nhấn mã, chốt cửa lại sau đó thì đi về phía cô đang ngồi.
Anh ngồi xuống sát cô, đầu tựa vào vai cô.
– Anh mệt – Anh nói với giọng mệt mõi, ngái ngủ.
– Ngoan, ăn cơm đi đã, em chi vào hộp giữ nhiệt nên chúng sẽ không bị lạnh đâu.
Cô lấy từ trong túi xách ra hai hộp cơm, dọn ra trên bàn hộ anh. Anh nhìn chúng, tuy người ngoài nhìn vào luôn thấy anh thờ ơ với mọi việc, kể cả lúc anh nói với cô rằng mình mệt nhưng khuôn mặt anh vẫn lạnh lùng, không cảm xúc, thế nhưng cô biết anh mệt và đói như thế nào.
Lấy ra hai đôi đũa và hai chiếc thìa, cùng hai chiếc bát nhỏ, cô bới cơm hộ anh.
Anh chỉ nhìn cô mà không hề động đũa, cô ngao ngán, lấy đũa của mình đang ăn đưa cho anh, anh liền vui vẻ cầm lên và ăn ngon lành. Cô không biết nói gì, bó tay với anh.
Xử lý xong đống đồ ăn, cô ngoan ngoãn lặng lẽ thu dọn lại rồi cất vào túi, định đi về để anh có không gian riêng làm việc thì anh lại nhìn cô, vẫn không cảm xúc nhưng đôi mắt bạc của anh rung lên nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ của cô, cô vô tội không biết nói gì khi đọc được suy nghĩ của anh.
– Nhưng anh cần tập trung làm việc!
– Ở lại đi mà – Anh ngồi trên bàn giám đốc, vẫn nhìn cô, làm cô có cảm giác như anh sắp khóc vậy.
Cô đành bất lực thả chiếc túi xuống bàn kính của sofa, ngồi xuống.
– được rồi, anh làm việc đi
– Lại đây – Anh vẫy tay, vẻ mặt không hài lòng.
Cô ngoan ngoãn đi lại phía anh, đột nhiên anh kéo cô xuống đột ngột, làm người cô ngã ngồi lên chân anh, cô hoảng hốt ôm lấy cổ anh, anh hài lòng nhìn cô ngồi trong lòng mình. Khẽ hôn vào tóc cô, mái tóc đỏ như lửa. Cô khẽ đỏ mặt, mở mắt ra.
– Hôm nay em không mặc váy?
– Hì, xinh không?
– Hừ! – Anh ngước mặt lên, tay bắt đầu vận động, mở máy tính và làm văn án, rồi kí giấy tờ bà xem xét giấy tờ, mặc cô ngồi trong lòng mình nghịch nút áo.
Bỗng nhiên, không khí đang ám muội, chỉ nghe tiếng sột soạt của giấy tờ thì điện thoại của cô lên tiếng
– Hoàng Babe? Sao thế ạ?
Tiếng anh ta qua điện thoại có vẻ gấp gáp vui mừng
– Này, em nghỉ phép cả tháng rồi đấy, có chuyện này vui lắm, vào mạng liền đi!
– Hoàng Babe, chuyện gì cơ chứ?
– Diễn đàn game, vào đi rồi vào game, Rin sẽ nói rõ em nghe, nhớ đấy, hờ hờ.
Sau đó anh ta tắt máy, cô khó hiểu nhăn mặt, nhìn qua anh định bảo buông cô ra để cô… thì thấy anh bỏ đống giấy tờ qua một bên, tay ôm lấy eo cô thay vì cho cô ngồi ngang như nãy thì cô cô ngồi dậy, song song với anh, đầu anh khẽ đặt qua cổ cô, cô nhìn thấy máy tính đã bật sẵn trò chơi trên bàn
– Em vào một chút đi
– Sẽ… không phiền chứ?
– KHÔNG sao! – Anh nhẹ hôn vào cổ cô, 1 tay ôm ngang chiếc eo nhỏ, một tay ôm chéo lên ngực giữ cô chắc chắn trong lòng để không bị ngã.
Cô liền thoải mái, đăng nhập vào accoin Fire Fox rồi nhanh chóng lướt diễn đàn. Liền thấy một chủ đề đang hot ở đầu bảng với tên “Nghi vấn” được đăng cách đây 2 ngày trước
Đập vào mắt cô là hình của cô nhưng được chụp từ sau lưng, đang ngồi ở quán café cùng với mấy anh làm ở CosPlay chơi game, thực ra hôm đó ở Cos mạng có vấn đề và điều hòa bị hỏng nên cả đám mới ra quán cafe.
Có cả hình chụp của 4 anh kia nữa, phía dưới còn ghi cả tên nhân vật, riêng cô thì được chụp nhiều nhất, ảnh cô đang dạo phố, ảnh cô đang tự kỉ, còn có ảnh cô ngồi chơi game. Cô xem xong đen mặt mà choáng
Phía dưới có ghi hàng chữ
“Nữ game thủ bình thường được coi là gay vậy mà hóa ra là một mỹ nhân của đại học A, là cô gái Fire Fox mắt đỏ bí ẩn ( có ảnh minh họa, khi cô mặc bộ đồ da vào bar), là một cô gái ở trường nổi tiếng là tài nữ, xinh đẹp, học giỏi, dễ thương. Là vua tốc độ về đêm, nữ hoàng quyến rũ trong mắt cánh ăn chơi,….. bla bla bla
Ai mới là con người thật
Fire Fox, cô ta thật đẹp!”
Phía dưới là hàng đống cmt thể hiện sự choáng ngợp, kẻ thù có, bạn bè có.
Tay cô run run, liền cầm điện thoại gọi cho tổng công ty nhờ gỡ bài viết kia xuống, rồi nhanh chóng vào trò chơi.
Anh thấy cô có vẻ gấp gáp, liền nhẹ cắn vào tai cô một cái
– Em lại ngu ngốc!
– Em Vốn Ngu Ngốc – Cô bực bội nạt lại
– Bingo!
Cô vừa xuất hiện trên bản đồ trò chơi, liền có người phát hiện và thông báo trên toàn thế giới khiến cô choáng ngợp, người quanh cô rất đông, ngay cả nhúc nhích di chuyển nhân vật cô cũng làm không được.
Thông báo tin nhắn cứ sáng suốt, may mà cô tắt chế độ kết bạn không thì còn khổ nữa. Ở trang tin nhắn công cộng hiện lên rất nhiều cung chat
– Fire Fox, em cho anh làm quen nhé
– Nhi Nhi, mình học khoa kinh tế nè
Bla bla bla
Anh thôi không ôm cô nữa, đưa tay lên bàn phím nhấn vài cái, hàng loạt chiêu thức phóng ra khiến mọi người xung quanh đều ngã xuống chết, sau đó liền cưỡi con hồ ly đỏ bay lên trời.
Anh viết một câu lên Thế Giới
– Thấy một giết một, thấy hai giết hai!
Sau đó anh quay qua cô thấy cô nuốt nước bọt
– Em nghĩ sao nếu hủy acc chơi lại acc khác?
– Tuyệt! – Cô liền không suy nghĩ đáp ứng ngay.
Anh liền để acc cô trên đỉnh ma giới, bản đồ nguy hiểm nhất và ít người vào nhất. Cho cô ngồi yên đấy, sau đó anh mở ngăn kéo ra lấy 2 chiếc lap khác.
– Lại kia ngồi đi – Anh đá mắt về phía sofa
Cô đứng dậy, cầm lap đi lại sofa, anh cũng đi theo.
Chạy xong hai máy kia, anh dowload trò chơi xong thì mở máy.
Anh cũng lập một acc chơi cùng cô.
Tên nhân vật của cô là ” Yêu Nữ”, anh liền nhập ” Lucifer “
Hai người liền xuất hiện ở tân thủ thôn.
Anh cầm lấy acc Fire Fox của cô hủy đồ, vứt tiền sau đó xóa nhân vật, bỏ máy kia qua một bên.
Anh quay lại với nhân vật của mình, nhẹ nói với cô.
– Theo anh!
Cô ngoan ngoãn đi theo anh làm nhiệm vụ nhưng toàn nhiệm vụ ẩn mà cô chưa từng biết tới, điểm kinh nghiệm và phần thưởng rất lớn, hai người lên lever 45 rất nhanh mà trong khi người khác phải mất cả tuần mới lên được chừng đó.
Anh liền mở một cô cửa sổ khác, vào một trang web nào đó mà cô không biết rõ, rồi đăng nhập và nhập một mã kí tự cực dài mà không hề có một trật tự nào.
Cô nhếch môi, đây chính là mã của G( hệ thống trò chơi)
Sau đó anh nhập một dãy kí tự, cô liền thấy ttong tài khoản của mình và anh xuất hiện một đống tiền.
– Cái này có được cho là gian lận không?
– Anh thề đây chỉ là tiền thôi mà, ành không hề làm ra áo quần – Anh nháy mắt với cô
Cô cười lớn rồi ôm lấy cổ anh và hôn. Đang giữa chừng thì điện thoại anh reo lên, anh lầm bầm chửi rủa rồi cầm máy lên
– Gì thế?
– Thế cái mế, cậu có thể bảo hai con quỷ nhà cậu về đi được không? Tôi sắp chết rồi
– Cậu ngu mà, tôi đâu bảo cậu vác xác vào giờ đó! – Anh vô trách nhiệm nói
– Cậu…. – Vũ rú lên tức giận rồi tắt máy.
Cô kế bên cười khúc khích.
Vào shop người chơi mua ình một bộ đồ Thích Khách vừa ý có khảm đá và cường hóa cao, cùng với vũ khí, vật nuôi và thú cưỡi, cô hài lòng nhìn nhân vật của mình, thú cưỡi là một con hồ ly 9 đuôi thay vì màu đỏ như trước thì là màu đen, được biến dị từ hồ ly đỏ 9 đuôi với hồ ly đỏ 1 đuôi sau nhiều lần thất bại, mình mặc bộ áo bó màu đen xinh đẹp, thú nuôi là một ngọn lửa đen, trên lưng là một cây đao bản lớn lấp lánh đá kim.
Anh nhếch môi, lấy đồ mà cô gửi cho anh ra mặc, một bộ đồ Tiêu Dao màu bạc trắng phiêu phiêu tự tại, con ngựa biến dạng từ xích thố và sói thành một chú ngựa một sừng lấp lánh như kim cương, vật nuôi là một ngọn lửa màu trắng nhỏ trên đỉnh đầu.
Hai người cùng săn boss đánh quái hoặc vào những chỗ bản đồ bug chơi đùa.
Lát sau anh nhìn đồng hồ, quay lại nói nhẹ với cô
– Anh nghĩ mình nên tiếp tục làm việc
– Vâng, anh làm việc đi, em tự lo được.
Anh liền treo máy ở khu địa ngục 50 rồi mở chiếc máy tính còn lại lên, lấy tập hồ sơ nữa, ngồi kế cô mặc cô chơi game, còn anh sắp xếp và làm việc của mình.
Nhân vật game của cô đứng kế bên nhân vật trò chơi của anh, anh treo máy đánh quái, cô rảnh rỗi nhảy xuống dung nham hái thảo dược để tăng điểm kĩ năng sống và làm ra một số dược liệu, bày bán kiếm tiền.
Thời gian cứ thế mà trôi, mới đấy đã 5 giờ chiều, anh thu dọn tài liệu đưa cho phòng kế toán, quay lại thì thấy cô nằm ngủ ngon lành trên sofa, anh cười nhẹ nhìn máy tính, thấy nhân vật game hai người đang song tu với nhau ( ngồi thiền )
Khẽ lay cô dậy, anh nói
– Muộn rồi, về thôi!!
Cô khẽ cựa quậy, ngồi dậy dụi dụi mắt rồi nhìn anh khẽ gật đầu.
Vi vu trên đường, cô nhẹ ngáp.
– Muốn đi ăn gì không?
– Gà rán! – Mắt cô sáng lên, vui vẻ
– Okay! – Rồi anh vòng tay lái, chạy theo một hướng khác.
Điểm đến là một quán KFC nhỏ ở trung tâm thành phố được trang trí rất dễ thương, người đến ăn chủ yếu là học sinh cấp 3 và cấp 2.
Khi cô và anh bước vào, mọi người đều nhìn chằm chằm, mắt trái tim, môi nhỏ dãi, cô rùng mình kéo anh tới ngồi ở một bàn rất khuất chờ phục vụ ra gọi 2 dĩa đùi, cánh và chân gà.
Khi đồ ăn và thức uống được đưa ra, cô vui vẻ cầm chân gà lên chén ngon lành, còn anh chỉ ngồi kế bên, im lặng, nhâm nhi ly coca và nhìn cô ăn.
– Sao anh không ăn? Không ngon à?
Anh chỉ cười rồi lắc đầu, không nói.
– Không biết ăn! – Cô cười nhạo
– Em ăn đi, nói nhiều thế – Anh đỏ mặt quay đi, đưa cốc nước coca lên uống một ngụm lớn.
– Nè, há miệng ra – Cô đưa cao chiếc chân gà lên miệng anh – Ăn đi!
Anh lắc đầu, nhìn nó như quái thai
– Vậy cái này – Cô nhé vào miệng anh một chiếc đùi gà cô cho là ngon nhất.
Anh khổ sở lấy nó ra khỏi miệng, nhìn cô trân trối. Cô trừng mắt, cảnh cáo
– Nhai đi.
Điện thoại cô lại reo, cô lấy khăn giấy lau nhẹ tay còn nhìn anh cảnh cáo.
– Alo
– Chúng tôi là G của trò chơi Thiện Nữ U Hồn
– Vâng, sao thế ạ?
– Chúng tôi muốn hỏi cô, accion fire fox có thể đến buổi offline vào ngày chủ nhật tuần sau lúc 19h ở bar Line tp Hồ Chí Minh không ?
– Xin lỗi, tôi xoá acc kia rồi
– Thế…nếu cô rảnh, hãy tới đó, sẽ có xe V.I.P đến đón, chương trình muốn mời cô làm người mẫu, phí hoa hồng sẽ rất cao
Cô nhếch môi
– Tôi sẽ suy nghĩ !
Rồi cô cup máy, quay qua nhìn anh đang soi soi chiếc đùi gà. Cô liền với tay, giật chiếc đùi gà từ tay anh, lấy tay xé một miếng, chấm nước tương rồi đưa trước miệng anh.
– Ăn được chứ ? – Anh không tin vào mắt mình, nhìn cô
– Há miệng!
Anh đành cắn răng, há miệng rồi ngậm miếng thịt gà vào và nhai một cách khó khăn và nuốt xuống
– Không ngon!
– Thôi, tính tiền, hôm nay ở Hà Nội 2 có hội đấy, tới chơi đi.
– Ừ, phục vụ….
Sau khi về nhà tắm rửa sạch, anh chở cô về nhà cô như yêu cầu của cô. Cô nhanh chóng chạy vào nhà và gọi lớn
– Chị Minh!!
– Chị đây – Chị Minh từ trong bếp đi ra
– Lên phòng thay đồ đi, đi chơi với em
Chị Minh trước sự xô đẩy của Nhi, chị thay ình một bộ đồ rất dễ thương, môi hồng nhẹ. Cô hài lòng nhìn chị rồi kéo chị xuống nhà. Đẩy chị ngồi vào ghế sau rồi cô cũng ngồi vào chiếc ghế kế bên chị, làm anh nhăn nhó mãi.
Điểm đến tiếp theo là nhà chị Lan.
Cô nhấn chuông, chị Lan đi ra với bộ đồ lụa mỏng và ngắn, tóc rối bù đưa tay ngáp ngắn ngáp dài
– Èo, Kinh quá, nhanh nhanh
Cô lại kéo chị ấy chạy lên phòng.
Ở trong xe, chị Minh khép nép không nói gì nhìn ra cửa sổ. Huy nhìn chị qua kính chiếu hậu thầm đánh giá, đây là người lần trước anh thấy cô 35.
– Cô… thích Nhi đấy à?
– Ơ… – Chị nghe bị bắt thóp
– Điều đó rất rõ qua đôi mắt của cô
Chị khẽ gật nhẹ đầu
– Đừng thích Nhi nữa, cô ấy là của tôi
– Ai của anh cơ – Nhi mở cửa sau đẩy Lan ngồi sát vào Minh, nháy mắt với Huy
– Lên xe thôi!
Cô cười lên ngồi ghế trước cùng anh, bật chế độ ngăn cách hàng ghế sau và trước, còn nháy mắt với Lan
– Cấm động tay, chỉ được nói chuyện
Chị Lan đỏ mặt, quay qua nhìn Minh làm chị Minh hơi rụt rè ngại ngùng.
– Em lại bày trò! – Huy ngán ngẩm
– Đi thôi!
Sau đó, chiếc xe phóng nhanh lên đường cao tốc.
Đứng trước cổng khu văn hoá lớn, cô reo lên
– Đẹp thật – Rồi kéo anh chạy như bay, không quên quay lại nói với Minh và Lan, lát 10 giờ thì gặp nhau ở xe, đây là chìa khoá
Cô kéo anh tới…hàng đồ ăn, tự mua ình 2 xiên thịt nướng cỡ lớn, đưa anh một cây và nhai ngon lành, cô dạo xung quanh, đôi mắt đỏ không ngừng nhìn ngắm sự náo nhiệt ở nơi đây.
Anh đi sau cô, liền để ý đến một hàng trò chơi kế bên.
– Qua kia đi – Anh đưa tay chỉ qua
– Hay đấy – Cô lại đưa que xiên lên miệng cắn một miếng.
Hai người đứng trước cửa hàng game bắn súng.
– Chồng, em muốn nó – Cô chỉ vào một chiếc lồng nhỏ có con chuột bạch bị nhốt ở trong.
– Được – Anh ra chủ hàng đổi xu.
Anh đưa súng lên, và 5/5, ông chủ đưa cho cô con chuột nhỏ.
Cô liền nhanh chóng mở lồng ra và cầm con chuột nhỏ trên tay cưng nựng.
– Anh chờ em tý
– Nhanh lên đấy
Thế là cô chạy mất.
Anh ngán ngẩm lắc đầu, ngồi vào một quán nước gần đó chờ cô.
Đảo mắt xung quanh một cách lười biếng, các đôi mắt của các cô gái đều đổ dồn về phía anh một cách em thẹn, anh nhếch môi rồi cầm cốc nước cam lên uống cạn.
– Anh dì ơi…
Anh ngước mặt lên nhìn cô gái trước mặt, cô ta có khuôn mặt khá dễ nhìn nếu không được nói là đẹp. Chiếc váy đang mặc là mốt của hiện nay, toàn hàng hiệu. Cô ta cầm điện thoại rụt rè đưa về phía anh
– Cho em xin số điện thoại được chứ? – Cô ta em thẹn
– 016zzz75xx9 – Giọng nói quen thuộc ấy lại cất lên, anh nhếch môi
Cô từ sau lưng cô gái đó bước ra, một tay cầm một quả táo, một tay giữ con chuột trên vai.
Cô ta có vẻ hoảng, ấp a ấp úng
– Cô gái này là…
– Vợ của “anh dì” này – Cô cười thân thiện, nhưng đôi mắt đỏ của cô sáng hơn bao giờ hết, nụ cười đó khiến cô gái lạ lạnh sống lưng.
Anh nhởn nhơ như không phải việc của mình, tiếp tục nhâm nhi ly nước cam vắt.
Cô gái đó sau khi bấm xong số thì chạy biến đi mất.
Cô nhẹ ngồi xuống ghế cạnh anh. Cho con chuột ăn táo.
– Chồng, em được mời đi làm người mẫu cho phái thích khách game thiện nữ u hồn
– Em muốn đi?
– Dự án của công ty anh mà, anh sẽ đi giám sát chứ – Cô ngước mặt lên nhìn anh mong đợi
– Tất nhiên, anh đang định bảo em đồng ý yêu cầu đó, thực ra Vũ mới là tổng giám đốc, anh chỉ hợp tác với cậu ta
– Ôh!
Cô gật đầu như đã hiểu, rồi lại cúi xuống tiếp tục cho con chuột nhỏ ăn.
Chơi một hồi, cô cùng anh ra xe thì vẫn chưa thấy Minh và Lan ra, liền cầm chìa khóa dự phòng mở xe, vào trong ngồi chờ.
Suốt buổi, cô chỉ ôm lấy con chuột mà lơ anh khiến anh bực mà không giám nói.
Sau khi chở Lan và Minh về, anh quay xe về nhà, cứ nhìn cô chăm con chuột mà anh lại bực bội trong lòng
– Tắm đi rồi đi ngủ
– Anh tắm trước đi – Cô đặt con chuột trên một chiếc khăn được cô trải trên bàn.
Mắt cô sáng lên cười thích thú nhìn anh đi vào nhà tắm.
– ” Cho anh biết thế nào là ghen ” Cô nghĩ thầm và cười khúc khích.
Rồi lại cầm điện thoại lên gọi cho Kim Ngạn
– Kim Kim
– Sao đấy con gái – Kim Ngạn cười
– Con nhớ Kim mà, Kim ngủ chưa?
– Chuẩn bị đây, sao con chưa ngủ? Học bài gì chưa đấy?
– Hì hì, con lười, nhưng Kim Kim không phải lo đâu ạ, ổn mà
– Ừ, tốt, Pa Pa ngủ đây, con gái ngủ đi
– Vâng, Kim Kim ngủ ngon
Sau đó thì tắt máy, vừa lúc anh đi ra, với chiếc quần lửng lụa màu đen, ở trần, tóc còn ướt nước được anh dùng khăn để lau khô.
Cô bĩu môi, đi vào nhà tắm, nhưng phải công nhận, anh rất quyến rũ, bụng sáu múi, cơ bắp tay và ngực có đủ, không cuồn cuộn như mấy vận động viên tập tạ nhưng rất cân đối và đẹp, với làn da trắng làm anh đẹp hơn.
Cô cởi bỏ đồ và bật nước lên dội vào người để rửa trôi hết bụi bẩn.
Sau đó cô thay một chiếc váy rộng màu xanh tràm có hoa văn hình những chú heo nhỏ rất dễ thương.
Cô nhớ, có lần cô hỏi anh rằng ” Vì sao lại lưu số em là heo con” anh liền điềm nhiên chỉ vào đống áo quần kia, áo quần của cô cái nào cũng có họa tiết hình heo cả, anh còn nói thêm một câu ” Dễ thương mà ” khi đó cô đã cười nhưng ” Em còn ăn như heo nữa, không gọi em là heo thì gọi là gì?” Cô khóc không ra nước mắt.
Ra khỏi nhà tắm thì đã thấy anh ngồi trên bàn làm việc. Cô tặc lưỡi, hôm nay đã lấy mất cả ngày của anh khiến anh không làm được gì rồi.
Khẽ quàng vai anh thơm nhẹ một cái, rồi cô đi lại giường, cầm máy tính bỏ lên đùi và mở máy.
Cô mở phần mềm lập trình rồi viết một chương trình dùng để vào được hai acc game một máy mà không lag ( Muốn viết một chương trình không dễ đâu )
Sau khi viết xong, cô liền vào thử và đã thành công thật.
Thế là cô vào hai acc anh và cô rồi treo máy. Làm thảo dược bán hoặc chế tạo trang bị kiếm tiền.
Đã quá nửa đêm, mai có tiết của chủ nhiệm nên cô bỏ máy qua một bên, nhìn đồng hồ đã 2h sáng. Cô đưa tầm nhìn lên bàn đã thấy anh gục trên bàn ngủ mất từ lúc nào. Cô nhăn mặt, gấp máy rồi đi lại chỗ anh, bế bổng anh lên rồi đặt lên giường, quay lại bàn làm việc thì giọng nói lạnh lạnh của anh cất lên một cách uể oải
– Đi đâu
– Anh ngủ tiếp đi – Cô nhẹ giọng nói
Anh cũng chịu, cơn mệt mỏi khiến anh như mở mắt không nổi, ngủ thiếp đi.
Cô đi lại ngồi trước máy tính, đọc qua dự án rồi đánh máy, chỉnh sửa rồi lại lập trình.
………………………………………..
Mặt trời đã nhô lên đỉnh đầu, ánh sáng rọi thẳng vào chiếc giường trắng, nơi mà có một người con trai đang ngủ say.
Cô vươn tay lấy ty café uống một ngụm, mỉm cười hài lòng, lưu vào rồi tắt máy, quay qua nhìn anh đang cuộn tròn trong chăn.
Cả đêm qua cô đã không ngủ, có lẽ sẽ hơi mệt một chút nhưng lên lớp ngủ cũng không sao.
Vuốt lại mái tóc đi lại bàn trang điểm. Cô nhìn mình trong gương, phải thầm rủa. Da cô vẫn hồng hào, mắt không hề có cuồng thâm, khuôn mặt vẫn cuốn hút như mọi ngày.
Cô sắp sách vở, thay quần áo rồi đi lại giường gọi anh dậy.
Ngày mới lại bắt đầu