Đọc truyện Thư Tình – Chương 46: Thư tình
Học kỳ hai của năm hai đại học chính thức khai giảng.
Tư Ninh rút khỏi hội sinh viên và câu lạc bộ, hết lòng tập trung vào bài vở chuyên ngành.
Lúc trước vì Lương Văn Tự nên giữa Tư Ninh và Trương Lâm xảy ra xích mích.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dù không đến nỗi cả đời không qua lại với nhau nhưng khi so sánh với trước đây, vẫn có phần xa cách.
Chưa nói tới chuyện Tư Ninh khó xử, nhưng cô không muốn vì mình mà Lương Văn Văn và Đoạn Hiểu Nam lúng túng rồi không xa không gần với Trương Lâm.
Không ngờ là khai giảng chưa được hai ngày, Trương Lâm đã chuyển ra ngoài ở.
Trong kỳ nghỉ đông Trương Lâm có quen một người bạn trai học Hoa đại, hai người định đi thuê nhà, không chen chúc ở ký túc xá nữa.
Đoạn Hiểu Nam nghe xong thì khuyên Trương Lâm suy nghĩ một chút.
Tư Ninh cũng sợ Trương Lâm chịu thiệt, bình tĩnh hòa nhã tỏ vẻ nếu như vì cô thì cô có thể xin đổi ký túc xá.
Trương Lâm nói các cô nghĩ nhiều rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tình cảm của cô ta và bạn trai tốt, vậy không phải rất bình thường sao.
Nếu chính chủ đã nói thế thì các cô ấy cũng không tiếp tục nhiều chuyện.
*
Giữa trưa thứ tư.
Sau khi Tư Ninh qua cơn ngủ gật thì thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến thư viện
Đúng lúc này Trình Hàng gọi điện thoại tới.
“Alo.”
Nói xong Tư Ninh ngáp một cái thật dài.
Trình Hàng bảo cô lây bệnh, cũng ngáp một cái, giọng nói mang theo âm mũi: “Gần đây sương mù bên Hoa Thành rất dày, mua cho cháu một cái máy lọc không khí đấy. Nhớ nhận.”
Tư Ninh không biết nói gì.
Trong ký túc xá hoàn toàn không dùng được đồ điện có công suất lớn.
Tốt nghiệp lâu rồi, đúng là Trình Hàng đã quên chuyện này.
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Anh ấy hỏi, “Cậu hủy đơn, trả lại hàng?”
“Nếu không thì cậu gửi qua cho Quý Minh Thần đi.”
“Minh Thần? Mà sao cậu…” Trình Hàng khựng lại, “Nói bao nhiêu lần rồi? Đừng có không biết lớn nhỏ, phải gọi là thầy Qúy.”
“…”
Anh cũng không bảo cô gọi như vậy mà.
Tư Ninh nói chuyện Quý Minh Thần chuyển nhà.
Trình Hàng vừa nghe đã thấy mua cái máy lọc không khí này xem như chó ngáp phải ruồi, thay đổi đường đi gửi cho Quý Minh Thần. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co – Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc Tư Ninh đeo balo xuống tầng thì nhận được Wechat của Quý Minh Thần.
Quý Minh Thần: [ Hưởng hào quang của bạn gái. ]
Quý Minh Thần: [ Để ngỏ lời cảm ơn chúng ta sẽ xuất phát vào cuối tuần, cuộc hẹn sẽ lâu hơn một chút, có được không? ]
Tư Ninh mỉm cười, đáp lại bằng một icon rồi tiếp tục đi về phía thư viện.
Lúc sắp đến quảng trường Ngưng Tâm thì Tư Ninh nghe thấy có người gọi cô.
Cô nhìn cả buổi, không gặp người nào mình quen, mãi đến khi ánh mắt rơi vào một cô gái đứng cạnh gốc cây.
Cô gái để kiểu tóc ngắn già dặn, dáng người cao gầy, cả người toát ra vẻ mạnh mẽ hào hùng.
Chỉ là bên trái mi tâm có một nốt ruồi nhỏ, vừa phóng túng vừa lẳng lơ, quyến rũ khó nói thành lời.
“Đàn chị!”
Tư Ninh chạy tới, lại nhìn kĩ thêm một lần nữa, xác định là Mạnh Kính.
“Chị trở về từ Anh à?” Tư Ninh cười nói, “Không phải chị nói giao lưu hai năm sao?”
Năm đó chính Mạnh Kính là đàn chị đã ủng hộ Tư Ninh học ngành y, gửi cho cô rất nhiều sách tham khảo về phương diện y học.
Mạnh Kính mỉm cười, nói là có chuyện nên về trước thời hạn.
Liếc mắt nhìn đống sách trong tay Tư Ninh, nói: “Đến thư viện à?”
Tư Ninh gật đầu: “Cùng đi không?”
“Hôm khác đi.” Mạnh Kính xem giờ, “Vừa trở về nên có rất nhiều chuyện phải xử lý, hôm nào cùng đi ăn cơm nhé. Chị mời khách.”
Đã vậy thì Tư Ninh cũng không nói thêm gì nữa, nhìn theo bóng người rời đi rồi đến thư viện.
*
Tuần khai giảng đầu tiên trôi qua, chào đón cuối tuần.
Từ sáng Tư Ninh đã làm hết những chuyện nên làm, chỉ chờ tới buổi chiều.
Quý Minh Thần đón cô ở chỗ cũ.
Lên xe, Tư Ninh tùy ý nhìn thoáng qua, phát hiện hôm nay Quý Minh Thần ăn mặc có mấy phần tương tự mình.
Quần jean, giày thể thao, áo sweater dệt kim màu xám nhạt rộng rãi.
Áo khoác màu ô liu đặt ở ghế sau, giống y như màu áo khoác của cô.
“Vừa lên đã nhìn anh rồi.” Quý Minh Thần cười, “Có chuyện gì vậy?”
Tư Ninh mím môi, lắc đầu.
Cô mới không thèm nói: Anh ăn mặc như thế, trông trẻ tuổi đấy.
Đối với một người đàn ông sắp ba mươi mà nói, câu này chẳng khác nào đang khuyến khích anh được nước kiêu căng.
Sau 40 phút, hai người tới trung tâm thương mại.
Trung tâm thương mại mà Tư Ninh chọn không nằm ở trung tâm thành phố, xung quanh không tính là rất náo nhiệt.
Ngay từ đầu Quý Minh Thần đã muốn hỏi cô vì sao lại chọn nơi này?
Sau đó lại cảm thấy chỉ cần cô vui vẻ thì đi đâu cũng được, đến lúc đi vào một cửa hàng, anh mới hiểu được nguyên nhân cô tới đây.
“Chi nhánh này có ít người xếp hàng.”
Tư Ninh click mở phần mềm, đưa cho anh: “Anh xem anh muốn uống vị trà sữa nào?”
Cô muốn mời anh uống hãng trà sữa mình thích nhất.
Quý Minh Thần không ngờ cô gái nhỏ vẫn còn nhớ chuyện này.
Nhận lấy điện thoại, anh tìm được loại cô uống, nhấn thêm 1 ở cạnh. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co – Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Giống em đi.” Anh nói.
Đợi một lúc thì Tư Ninh cầm hai ly trà sữa đi ra từ trong đám người.
“Mau nếm thử đi.” Cô nói, “Uống rất ngon.”
Quý Minh Thần nhìn chằm chằm cô gái.
Cô cắn ống hút, hai má phồng lên như chú hamster tham ăn, trên chóp mũi còn đọng vài giọt mồ hôi hột.
Quý Minh Thần lau giúp cô, nếm thử một ngụm trà sữa.
Đối với anh mà nói thì có hơi ngọt, nhưng uống ngon thật.
Quý Minh Thần dắt Tư Ninh vào rạp chiếu phim.
Bộ phim điện ảnh họ muốn xem là bộ phim tình báo thời dân quốc đang hot nhất gần đây, số người xem không ít, cũng may là mua vé VIP nên không cần chen chúc với mọi người.
Quý Minh Thần mua bắp rang và đồ ăn vặt, cùng Tư Ninh vào rạp chiếu phim.
Trước khi đi vào, Tư Ninh lặng lẽ quan sát, cơ bản người xem toàn là cặp đôi.
Các cặp đôi đi xem phim không phải để xem phim, đây là thường thức.
Nghĩ đến đây, tim Tư Ninh đập nhanh hơn.
Cơ hội tốt như thế đến, nếu như Quý Minh Thần… ừm, có ý gì đó, sẽ không hành động chứ?
Mãi đến khi ngồi xuống, Tư Ninh vẫn đang cân nhắc.
Quý Minh Thần gọi cô vài tiếng cô mới nghe thấy, cô bối rối nhìn anh: “Sao ạ?”
Quý Minh Thần cười: “Anh nói hệ thống lò sưởi ở chỗ này ấm, em có muốn cởi áo khoác ra hay không?”
“À.”
Đúng là cô rất nóng.
Lúc họ vào đã tới giờ chiếu, Tư Ninh mới cởi được nửa cái áo khoác thì đèn chiếu trong phòng đã tắt.
Trước mắt là một mảnh tối đen.
Tư Ninh sốt ruột nên không cẩn thận làm rơi túi kẹo bạc hà trong túi ra ngoài.
Cô để áo sang một bên, xoay người lại nhặt kẹo, đầu đụng trúng Quý Minh Thần.
“Đụng vào đầu có đau không?”
Giọng nói vốn trầm không cố ý hạ thấp, giống như rượu trộn lẫn với cồn, trong đó mang theo sự quyến rũ mê hoặc.
Tư Ninh lại cảm thấy miệng đắng lưỡi khô: “Không ạ.”
Cô hơi ngẩng đầu, không biết cái trán cọ vào chỗ nào của Quý Minh Thần.
Trong bóng tối, dường như cô nghe được tiếng hít vào của người đàn ông.
“Sao vậy?” Cô nhỏ giọng hỏi.
Quý Minh Thần im lặng mấy giây: “Không có gì.”
Sau đó, Quý Minh Thần nhặt kẹo bạc hà trả lại cho Tư Ninh.
Tư Ninh cất kẹo xong, tiếp đó gấp áo khoác, không để ý tới ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào cô của Quý Minh Thần, ngấm ngầm chịu đựng mang theo thứ gì đó mà cô chưa từng thấy.
Quý Minh Thần ngồi xuống, điều chỉnh hơi thở.
Chỗ quả táo adam vẫn còn mơ hồ nóng và ngứa, anh dùng ngón tay vuốt ve, trong đầu không thể không tưởng tượng nếu như vừa rồi Tư Ninh không chạm vào trán anh, mà là…
Yết hầu đang chuyển động.
Quý Minh Thần nhắc nhở mình phải kiềm chế.
Vừa mới xác định quan hệ, chớ hù dọa cô gái nhỏ.
Tư Ninh vẫn chờ đợi.
Diễn biến trong phim liến thoắng, cô yên lặng xem nhưng tâm tư lại đặt ở người bên cạnh.
Nhưng mà qua rất lâu, ngoài chăm chú xem phim ra, Quý Minh Thần cũng không hành động gì nữa.
Đến cả nắm tay cô cũng không.
“…”
Cô thật sự không có sức hấp dẫn sao.
Nhất là khi nhìn thấy cặp đôi ngồi đối diện với bọn họ, bạn nam ôm bạn nữ, thỉnh thoảng đầu của hai người va vào nhau, đến ma cũng biết họ đang làm gì.
Mà cái người bên cạnh cô chỉ biết xem phim.
Bộ phim này xinh đẹp hơn cả cô sao!
Khi bộ phim kết thúc, đèn trong phòng sáng lên.
Quý Minh Thần dọn dẹp đống đồ ăn vặt Tư Ninh ăn còn thừa, nói: “Bộ phim khá hay.”
Ha ha.
Vậy anh hẹn hò với bộ phim đi.
Tư Ninh ấm ức, cố ý nói: “Nhưng em cảm thấy đến cuối cùng nữ chính rất ngốc, nếu như giao nộp tình báo ngay từ đầu, cũng đâu chết thảm như thế. Bộ phim này hoàn toàn không có năng lượng tích cực!”
Quý Minh Thần nhíu mày: “Không phải là nữ chính đã nói từ lâu rồi à?”
“Sao hả.” Tư Ninh cũng nhíu mày, “Vì nam chính nên cô ấy mới cắn răng không chịu nói.”
“…”
“…”
Hai người đối mặt năm giây, ăn ý mà không tranh cãi nữa.
Chỉ sợ bản thân ngu ngốc, không hiểu bộ phim.
Sau khi ra khỏi rạp chiếu phim, Tư Ninh vẫn tìm kiếm bài phân tích tình tiết bộ phim trên mạng
Bên trong có cảm nhận về nữ chính, tiếc là nữ chính đã tin sai người rồi, lúc đầu không nói ra tin tức, cuối cùng chết thảm.
Tư Ninh thấy không sai.
Vậy thứ Quý Minh Thần xem là gì?
Mệt anh mải mê xem như thế, không biết còn tưởng học sinh ngoan đang chăm chú học bài, trên thực tế thì không tập trung.
Hai người tuỳ ý đi dạo trong trung tâm thương mại, vào lúc gần đến giờ ăn tối.
Tư Ninh không muốn xếp hàng nên chọn một tiệm cơm Tây trông thanh lịch tao nhã, xem đánh giá thấy danh tiếng cũng khá tốt.
Món ngon ở trước mắt, Tư Ninh không có sức hút cũng được an ủi phần nào.
Cô ăn tôm Quý Minh Thần bóc vỏ rồi hỏi anh có thể làm những món này hay không.
“Có thể.” Quý Minh Thần nói, “Nếu em thích thì lần sau ở nhà làm cho em ăn.”
Cơm nước xong, thời gian vẫn còn sớm.
Quý Minh Thần hỏi Tư Ninh còn muốn đi chơi nữa không?
Tư Ninh suy nghĩ, nhắm trúng một khu vui chơi.
Không phải cô chưa từng đi hay còn trẻ con.
Hồi đi học, Trình Mạn tuyệt đối không cho phép cô chạm vào mấy thứ này, có một lần Trần Ấu Thanh và Hạ Lâm lén dắt cô đi, sau đó bị Trình Mạn phát hiện, bà ấy đã nổi giận. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co – Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vậy đến chỗ này.” Quý Minh Thần đi mua xu.
Tư Ninh cũng muốn thử mỗi trò một lần.
Quý Minh Thần đi cạnh cô, nếu có thể chơi hai người thì cùng nhau chơi.
Dần dần, Tư Ninh phát hiện đến cả chơi game Quý Minh Thần cũng rất giỏi.
“Chúng ta chơi trò có độ khó cao hơn đi.” Tư Ninh không phục, muốn thấy anh thua, “Trò kia thế nào?”
Quý Minh Thần nhìn sang, là mô phỏng trò bắn súng cho hai người.
Anh cúi đầu cười, nhắc nhở: “Hồi trước anh trong câu lạc bộ bắn súng.”
“…”
“Vậy thì sao? Lỡ như lần này anh không chơi được thì sao?”
“Được, chơi trò này.”
Để tạo bầu không khí, xung quanh trò chơi được bao quanh bởi một tấm vải đen.
Tư Ninh quyết đoán ném xu vào, đầy tham vọng muốn đè bẹp Quý Minh Thần ở chỗ này.
Quý Minh Thần cũng đã nhìn ra.
Sau khi bắt đầu, anh cố tình nhường, nhường rất có trình độ.
Lần nào cũng bắn trúng quái vật, nhưng không bắn trúng vị trí quan trọng, sau một vài vòng, Tư Ninh tưởng rằng anh thật sự không chơi được.
“Ái chà, câu lạc bộ bắn súng đó.” Cô đắc ý nói, “Mặt mũi của câu lạc bộ bị anh ném sạch rồi.”
Quý Minh Thần cười: “Trách anh.”
Không bao lâu sau, Quý Minh Thần offline, Tư Ninh còn đang bắn bừa.
Lúc này ham muốn chiến thắng đã được kéo lên giá trị cao nhất.
Nhưng thẳng thắn mà nói, trình độ của Tư Ninh…..rất cùi bắp.
Rất nhanh cô chỉ còn lại ba vạch máu, vội vàng kêu lên: “Ai bảo anh thua nhanh vậy chứ? Em cũng sắp chết rồi!”
“….”
Quý Minh Thần muốn nói lát nữa bỏ xu vào chơi lại cũng được, không sao đâu.
Nhưng thấy cô gái đang suốt ruột, anh lại không muốn cô nôn nóng nên đi đến sau lưng cô, giúp đỡ cô.
“Thả lỏng tay, bả vai cũng vậy.”
Một tay Quý Minh Thần bọc lấy bàn tay đang cầm súng của Tư Ninh, một tay khác khoác lên vai cô, sau ba phát đã tiêu diệt một con quái vật giúp cô.
Tư Ninh chưa kịp vui mừng thì một đám quái vật lại tới.
“Nhiều quá, làm sao bây giờ?”
“Không sao, có anh ở đây.”
Quý Minh Thần tiếp tục nắm tay Tư Ninh, dễ như trở bàn tay giúp cô tiếu diệt hết một đám quái vật.
Ba vạch máu không mất vạch nào.
Cuối cùng, bọn họ gặp boss.
Muốn đánh boss thì cần độ chính xác, mỗi một phát đạn phải bắn vào vị trí đã định, nếu không sẽ không có hiệu quả.
Mà những vị trí này lại di chuyển rất nhanh.
Vừa lên Tư Ninh đã bị mất một vạch máu.
Quý Minh Thần thấy thế, bàn tay đang khoác trên bả vai vòng sang bên kia, hai tay nắm lấy tay Tư Ninh, hoàn toàn ôm Tư Ninh vào trong lồng ngực của mình, trở nên nghiêm túc hơn.
Lúc đầu Tư Ninh còn nói mấy câu bên này bên kia.
Sau đó nín thở, tùy ý để Quý Minh Thần dẫn dắt mình, nhìn boss yếu dần, cuối cùng bị đánh bại.
“You win!”
Màn hình xuất hiện chữ winner, một đống phiếu thưởng ào ào chui ra từ máy chơi game.
Tư Ninh vui chết đi được.
Buông súng ra, cô xoay người ôm cổ Quý Minh Thần, nói chúc mừng: “Chúng ta thắng rồi! Quá tuyệt vời!”
Nóc máy chơi game không quá cao, cô gái nhỏ còn vui vẻ nhảy hai cái. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co – Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Minh Thần vừa khom lưng để tiện ôm cô, vừa đặt tay lên đỉnh đầu cô, tránh cho cô bị đụng đầu.
Cười nói: “Đúng vậy, chúng ta thắng rồi, em giỏi nhất.”
Tư Ninh đụng phải bàn tay đang che chở cho cô.
Ngẩng đầu lên thì thấy, trong lòng ấm áp.
Thu hồi ánh mắt, lại nhìn về phía người đàn ông cao lớn, cô nói: “Là anh giỏi nhất.”
Nói xong, cô kiễng chân hôn khẽ lên sườn mặt của người đàn ông.
“Bạn trai của em giỏi nhất.”
Lời này khiến trái tim của Tư Ninh như muốn nhảy ra ngoài.
Cô an ủi bản thân, mặc dù cô không có sức hấp dẫn của phái nữ, nhưng sức hút của bạn trai quá lớn, chủ động một lần cũng không sao.
Ừ không sao, không cần thẹn.
Tư Ninh hắng giọng, ra vẻ hào phóng tự nhiên buông tay, định nói họ đi chơi trò khác thôi.
Kết quả là phát hiện bản thân không di chuyển được.
Quý Minh Thần ghì chặt eo cô, sức lực đáng kinh ngạc.
“Anh…”
Quý Minh Thần rũ mắt nhìn Tư Ninh, trong mắt ẩn chứa điều gì đó mà Tư Ninh không hiểu.
Quý Minh Thần nói: “Nếu bạn trai giỏi như thế, không phải nên khen thưởng nhiều hơn chút sao?”
“…”
Không phải anh không có ham muốn thế tục sao.
Tư Ninh có phần lơ mơ.
Mà hình như Quý Minh Thần cũng không muốn cô chủ động thật, anh tự cúi người nhích lại gần.
Một ngày như vậy sẽ đến sao?
Bất ngờ không kịp đề phòng, Tư Ninh đã quên nhắm mắt, trơ mắt nhìn Quý Minh Thần đến gần từng chút rồi từng chút, lập tức sẽ….
“Chơi trò này!”
Bỗng nhiên tấm mành bị người ta kéo ra.
Là ba cậu nhóc choai choai đang đứng ở bên ngoài.
Một đứa còn hào hứng chỉ vào “bên trong” nói: “Trò này là trò hay nhất ở đây đó.”
Hai đứa còn lại: “…”
Giây phút ấy, Tư Ninh không biết phải hình dung như thế nào.
Có lẽ là nếu như có thể, hoặc là rời khỏi chỗ này, hoặc là đánh ngất ba đứa trẻ để bọn chúng quên chuyện đã thấy.
Rất mất mặt!!!
Quý Minh Thần cũng không ngờ bỗng dưng lại biến thành thế này.
Anh vội vàng ôm Tư Ninh, che đi khuôn mặt của cô rồi nhỏ giọng nói xin lỗi với bọn nhỏ, rời khỏi khu trò chơi.
Dọc đường Tư Ninh khóc không ra nước mắt.
Yêu đương khó thật.
Mất mặt thì mất mặt, cô vẫn không có sức hấp dẫn.
Vất vả lắm mới đánh bậy đánh bạ được một nụ hôn, lại hỏng bét rồi.
“Lần sau,” Tư Ninh lẩm bẩm, “Lần sau phải tìm chỗ không có ai.”
Lời vừa dứt, người đàn ông dắt cô đi dừng bước.
Không chờ Tư Ninh hỏi thì Quý Minh Thần đã kéo cô vào lối thoát hiểm bên cạnh.
Cửa lớn nặng nề đóng rầm một tiếng, trong nháy mắt đã ngăn cách với thế giới náo nhiệt bên ngoài.
Lúc Tư Ninh phản ứng lại thì người đã dán vào mặt tường, trước mặt là Quý Minh Thần đang nhìn chằm chằm cô. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co – Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô có chậm chạp cũng biết phản ứng lúc này của Quý Minh Thần.
“Ninh Ninh, không được rồi.”
“…”
Sao tự dưng lại không được rồi.
Quý Minh Thần liếm môi, ánh sáng trên đỉnh đầu chiếu xuống khiến đôi môi ướt át.
“Anh vốn định tạo một khung cảnh lãng mạn, để em cảm thấy đây chẳng phải qua loa, nhưng mà…”
Hơi thở của người đàn ông nặng thêm, giọng nói trở nên khàn khàn: “Anh không nhịn được.”
Nói rồi, anh khẽ nâng cằm của Tư Ninh lên, cúi đầu hôn xuống.