Thỏ hoa đào

Chương 16


Bạn đang đọc Thỏ hoa đào – Chương 16:

Chương 15: Vlog công viên trò chơi
Bộ váy hôm nay Nhạc Quỳnh Quỳnh mặc không tiện lái xe, cô ngồi ở ghế sau, chỉ huy Ninh Tây Cố làm tài xế cho cô.
Từ phía sau nhìn bóng lưng Ninh Tây Cố giày da áo tây ngồi lái xe, cô cảm thấy mình như một đại tiểu thư vậy.
Sau hơn 40 phút, bọn họ đã đến bãi đậu xe công viên trò chơi.
Sau đó xuống xe, đi thẳng đến lối VIP.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhạc Quỳnh Quỳnh đã mua thẻ ưu tiên* và vé VIP, chính vì xếp hàng ít, không muốn lấn tới lấn lui với người khác.
(*Thẻ ưu tiên: Ở một số công viên Disney bên Trung có thẻ ưu tiên, loại thẻ này cho phép vào công viên trước 1 tiếng khi công viên mở cửa.)
Cô không vội đi chơi, bởi vì cũng không phải là lần đầu tiên tới, đã sớm tới chơi mấy lần rồi, hôm nay đến chính là muốn tìm một phong cảnh phù hợp để chụp ảnh cho chiếc váy cô mới mua mà thôi.
Vừa vào trong cô đã lấy máy ảnh ra, các tham số đều đã chỉnh xong rồi.
Nhạc Quỳnh Quỳnh rất biết chụp ảnh, khi mới bắt đầu làm hotgirl mạng cô nào có tiền mời thợ chụp ảnh chuyên nghiệp chứ? Đều tự mình chụp linh tinh. Chụp nhiều rồi, tự nhiên dần dần tìm tòi ra chút cách thức, có thể chụp ảnh trong sáng xinh đẹp mang theo chút văn nghệ và đáng yêu.
Không so với nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, là bức ảnh của hotgirl mạng hoàn toàn hợp cách.
Bình thường đám chị em cùng nhau ra ngoài chơi đều để cô chụp, bởi vì cô chụp là đẹp nhất.
Nhạc Quỳnh Quỳnh nói qua cho Ninh Tây Cố về mấy chỗ quan trọng của chụp ảnh: “Đừng có cảm thấy tôi đẹp thì cậu có thể tùy tiện chụp nha. Tôi có đẹp đi nữa cũng gánh không nổi kiểu chụp của trực nam, những thứ cậu chụp đến lúc đó tôi sẽ chỉnh sửa đăng lên mạng đấy.”
Nói đến đây, Ninh Tây Cố mới nhớ ra một chuyện.
Nhạc Quỳnh Quỳnh tìm cậu cùng đi công viên giải trí, còn quay vlog góc độ bạn trai, hình như có chỗ nào không đúng…. Chẳng lẽ là muốn kéo cậu cùng xuất hiện ở ống kính? Để fans mạng của cô ấy biết cô ấy có bạn trai mới?

Ninh Tây Cố chần chừ, cậu không khỏi sầu lo.
Việc này…. Làm bạn trai giả của Nhạc Quỳnh Quỳnh, được cô dẫn đến party giới thiệu cho người khác là một chuyện, ở trên mạng được người chứng thực là bạn trai của Nhạc Quỳnh Quỳnh lại là một chuyện khác.
Cũng không phải sợ bị người trong nhà phát hiện, mà là cảm thấy vứt không nổi người này, được công khai cho rằng là bạn trai của Nhạc Quỳnh Quỳnh, có vẻ đẳng cấp của cậu cũng bị hạ thấp.
Vì thế, cậu không muốn bị biết.
Nhưng nhỡ đâu Nhạc Quỳnh Quỳnh bắt cậu phải cùng quay video tình nhân ân ái thì sao?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vậy cậu quay hay là không quay?
Đang nghĩ, Nhạc Quỳnh Quỳnh kéo cậu một cái, nhấc váy chạy bước nhỏ: “Nhanh, nhanh, chúng ta chiếm một chỗ tốt để chụp ảnh.”
Suy nghĩ của Ninh Tây Cố bị gián đoạn, cậu mở chế độ chụp ảnh, tay phải cầm máy ảnh, chụp được bóng lưng Nhạc Quỳnh Quỳnh kéo tay trái cậu chạy bước nhỏ, bước chân cô hơi nhanh, quay đầu lại nhìn cậu cười, đẹp đến rực rỡ, sinh động vô cùng thúc giục cậu: “Cậu nhanh chút đi.”
Ninh Tây Cố chỉ đành tăng nhanh bước chân đi theo, còn phải nắm chặt máy ảnh, ngàn vạn lần không thể rơi.

Mặc dù Ninh Tây Cố không học chụp ảnh chuyên nghiệp nhưng cũng hơi có hiểu biết về mỹ thuật, cũng có tham quan một số triển lãm nhiếp ảnh, lại thêm sự chỉ bảo của Nhạc Quỳnh Quỳnh, mặc dù là lần đầu tiên chụp ảnh cho con gái nhưng hiệu quả chụp ra lại không tồi.
Nhận được lời khen thưởng của bà chủ Nhạc: “Không tồi nha, cứ như vậy mà chụp đi.”
Nhạc Quỳnh Quỳnh cầm máy ảnh kiểm tra, Ninh Tây Cố thật sự chụp không tồi, đặc biệt là bắt được nụ cười của cô.
Về kỹ thuật không bằng nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, nhưng đúng là thị giác bạn trai, nhìn qua không có gì, nhưng lại mang theo cảm giác ám muội như có như không.
Nhạc Quỳnh Quỳnh không khỏi nghĩ đến một số chuyện liên quan đến quay chụp, rất nhiều nhiếp ảnh gia khi chụp ảnh bạn gái đều có thể chụp vô cùng đẹp, bởi vì như có yêu thương được lồng ghép trong đó.
Nghĩ đến đây, cô tự mình ngẩn ra trước.
— Ninh Tây Cố chụp cô xinh đẹp như này, rốt cuộc là thiên phú dị bẩm, hay là nhất kiến chung tình?
Nhạc Quỳnh Quỳnh cầm máy ảnh, cũng nhắm chuẩn Ninh Tây Cố.
Bắt lấy khuôn mặt hơi ngạc nhiên của Ninh Tây Cố.
Nhan sắc của Ninh Tây Cố xem như rất đặc biệt, lông mày sống mũi có chút giống như con lai, viền mắt hơi lõm, làm cho đôi mắt nhìn qua rất thâm thúy, giống như khi nhìn cái gì đều mang theo ánh liếc mắt đưa tình, nhưng khí chất trên người cậu lại lạnh lùng như kết sương, mâu thuẫn hòa quyện với nhau, hình thành một loại khí chất lấy bản thân làm trung tâm trong đường kính năm mươi mét là chân không vậy.
Thân hình cậu đã hoàn toàn là đàn ông trưởng thành, khí chất xung quanh lại không nhiễm thế tục, còn đang ở giao điểm giữa thiếu niên và đàn ông, đang chậm rãi bình ổn rèn đúc linh hồn thành người trưởng thành, không hề có tính trẻ con, trong từ điển tính cách của cậu dường như không có từ “tùy hứng”.
Cho nên Nhạc Quỳnh Quỳnh hoàn toàn không cảm thấy cậu ấu trĩ, có lúc còn cảm giác cậu rất đáng tin, còn đáng tin hơn rất nhiều đàn ông lớn tuổi hơn cậu, cho dù chuyện gì, chỉ cần giao cho cậu đều có thể làm ổn thỏa.
Đàn ông như này, sau này đoán chừng sẽ làm nên một phen sự nghiệp đi. Nhạc Quỳnh Quỳnh nghĩ, cô xem như là nhặt được hời rồi.
Nhạc Quỳnh Quỳnh chụp mấy bức Ninh Tây Cố, kinh ngạc mà nhìn chằm chằm, đã bắt đầu ảo tưởng Ninh Tây Cố từ trên người tiểu phú bà là cô đây kiếm được khoản tiền đầu tiên, sau đó dựa vào số tiền này mà làm giàu, hu hu hu.
Ninh Tây Cố đột nhiên bị cô chụp ảnh, cậu còn chưa kịp từ chối đã thấy Nhạc Quỳnh Quỳnh nhìn máy ảnh thất thần.
Ninh Tây Cố đi đến bên cạnh cô, nhìn bức ảnh cô chụp một cái, cảm giác không có gì đặc biệt, buồn bực hỏi: “Sao vậy?”
Nhạc Quỳnh Quỳnh không đầu không cuối nói một câu: “Tôi là đang nghĩ đến, sau này cậu đến đây chơi cùng người con gái khác, thì cảm giác khá là đau lòng.”
Bạn nói xem cái đầu nhỏ của con gái cả ngày đều đang nghĩ gì vậy? Ninh Tây Cố cảm thấy buồn cười, đồng thời lại như chặt đinh chém sắt bảo đảm: “Sẽ không, sau này tôi sẽ không đến nơi này với cô gái khác.”
Cậu nghĩ rằng bạn đời tương lai của mình chắc là một người con gái ưu nhã cao thượng, phẩm vị cực cao, tuyệt đối sẽ không tìm người con gái vừa ấu trĩ vừa tùy hứng như Nhạc Quỳnh Quỳnh này, đi cùng một lần là được rồi, cậu sẽ không tự mình tìm tội lần thứ hai.
Ninh Tây Cố nghiêm túc chắc chắn nói như thế.
Nhạc Quỳnh Quỳnh bị ánh mắt của cậu nhìn đến, giống như bị đụng vào đầu trái tim trong ngực, nhanh chóng đập thình thịch hai cái.
Tiểu thanh cao hình như ngày càng thích mình rồi nhỉ? Nhạc Quỳnh Quỳnh đỏ mặt mà đoán, không có cách nào, chị gái mỹ nữ hoạt bát xinh đẹp như cô đây chính là được người yêu thích.
Ông trời tạo ra cô đáng yêu như thế thật là một loại tội lỗi.
Nhạc Quỳnh Quỳnh không tốt tính nói với Ninh Tây Cố: “Quỷ mới tin lời cậu nói.”
Ninh Tây Cố cũng bị ánh mắt của cô nhìn đến gò má nóng bừng, nghĩ thầm, lại đang mê hoặc mình rồi, không hổ là cao thủ tình trường, cô ấy là muốn mê hoặc mình đến với cô ấy tình căn thâm chủng, mới nguyện ý tiến thêm một bước với mình sao?
…. Không đúng, then chốt bây giờ không phải là cái này, mà là Nhạc Quỳnh Quỳnh chụp cậu làm gì? Là muốn cùng quay vào trong vlog, khoe khoang bạn trai mới là cậu đây với fans sao?
Ninh Tây Cố đang muốn hỏi, Nhạc Quỳnh Quỳnh đã hứng thú bừng bừng đến điểm chơi tiếp theo. Ninh Tây Cố đi theo phía sau, hỏi: “Chị chụp tôi là muốn làm gì sao?”

Nhạc Quỳnh Quỳnh cũng không quay đầu lại, hờ hững trả lời: “Bởi vì cậu đẹp trai.”
Đáp án này giống như không đáp.
Ninh Tây Cố nghĩ nghĩ, thật sự không thể nói thẳng xin chị đừng để ảnh tôi vào trong vlog, tôi không muốn bị thông báo rộng rãi là bạn trai của chị.
Nếu nói ra, sẽ trực tiếp bị Nhạc Quỳnh Quỳnh đá ngay tại chỗ nhỉ?
Lần phát sầu này là sầu nguyên cả ngày.
Sau đó Nhạc Quỳnh Quỳnh còn chụp cậu mấy lần, Ninh Tây Cố trốn lại không dám trốn, toàn thân cứng ngắc, Nhạc Quỳnh Quỳnh còn cười cậu: “Cậu sợ ống kính như vậy làm gì? Rõ ràng đẹp trai như thế, đừng ngại ngùng.”
Cậu đâu có ngại ngùng, cậu là không muốn bị chụp có được không?
Chạng vạng, sau khi ở nhà hàng chính trong khu vui chơi ăn một bữa tối đắt tiền mà khó ăn, bọn họ bắt đầu xuất phát đi chiếm chỗ xem biểu diễn pháo hoa.
Hai tay Ninh Tây Cố treo đầy túi mua sắm, bước chân nặng nề theo sát phía sau Nhạc Quỳnh Quỳnh đang nhẹ nhàng vui vẻ.
Nhạc Quỳnh Quỳnh tự mình cầm máy ảnh nhỏ đang quay, đi ngược, quay đầu lại quay vẻ khốn quẫn của Ninh Tây Cố, cười nhạo cậu.
Dù là bạn học Ninh lạnh nhạt bị cô dằn vặt cả một ngày cũng có chút ý chí sụp đổ, cậu cảm thấy đi học cả ngày, thậm chí ngày đó làm việc cho Nhạc Quỳnh Quỳnh cũng không mệt bằng cả ngày ở công viên trò chơi hôm nay.
Sao Nhạc Quỳnh Quỳnh vẫn còn tinh thần sáng láng? Cô không biết mệt sao? Giống như một đứa bé vậy, chơi cả ngày rồi vẫn muốn chơi nữa.
Cậu thật sự cảm thấy mình như mang theo một đứa bé, còn phải bận tâm nói với cô: “Cẩn thận một chút, đừng để ngã.”
Bọn họ đi rất muộn.
Vị trí tốt nhất gần nhất dọc theo bờ hồ đã bị người chiếm hết rồi.
Ninh Tây Cố còn đỡ, cậu cao 1m88, lại thêm giày đế cao, cao tầm hơn 1m9, căn bản không ai có thể cản tầm mắt của cậu.
Nhạc Quỳnh Quỳnh thì không được rồi, hoàn toàn bị nhấn chìm trong đám người.
Nhưng cô không sốt ruột, cô có một ý hay.
Sẽ ở đó nhàn rỗi nói chuyện phiếm với Ninh Tây Cố, hôm nay đi bộ cả ngày, xếp rất nhiều hàng, cô quá nhàm chán, hai người nói chuyện với nhau rất nhiều.
Nhạc Quỳnh Quỳnh là cô gái đại ngốc, cô nói hết nhà mình có bao nhiêu người, ba mẹ làm công việc gì, toàn bộ nói hết cho Ninh Tây Cố nghe.
Ninh Tây Cố nghe xong, luôn có một loại ảo giác cô rất thuần phác thiện lương, trong lòng nhắc nhở chính mình tất cả đều là thủ đoạn lừa dối của Nhạc Quỳnh Quỳnh.
Nhưng có qua có lại, Ninh Tây Cố cũng có chọn lựa kể cho cô nghe một chút chuyện trong nhà mình, từ ngữ hàm hồ, chỉ nói mẹ đã mất, quan hệ với ba không tốt, cho nên không quá muốn về nhà, trong nhà đối với cậu thật ra khá tốt, tiền sinh hoạt phí đều cho đầy đủ.
Nhạc Quỳnh Quỳnh hỏi: “Vậy cậu vẫn còn chủ động làm chó săn nhỏ cho tôi?”
Ninh Tây Cố nửa thật nửa giả: “Xem như là tâm huyết dâng trào đi.”
Nhạc Quỳnh Quỳnh không nhịn được đỏ mặt.

Nghe Ninh Tây Cố nói chuyện, cứ giống như là đối với cô nhất kiến chung tình vậy.
Lời vừa dứt.
Ánh đèn lóe lên.
Nhạc Quỳnh Quỳnh ngẩng đầu phóng mắt nhìn, nhảy giống như bé gái mười mấy tuổi vậy: “Bắt đầu rồi! Bắt đầu rồi!”
So với ánh đèn và pháo hoa, Ninh Tây Cố càng có hứng thú với Nhạc Quỳnh Quỳnh hơn, cậu nghiêng đầu nhìn Nhạc Quỳnh Quỳnh, nhìn bộ dạng vui vẻ ngốc nghếch của cô, trong đôi mắt giống như có một ngôi sao nhỏ, lay động một hồi, bay tới bay lui, sáng lấp lánh.
Ninh Tây Cố cũng không phát hiện mình nhìn đến xuất thần, thậm chí mềm lòng rất nhiều, đầu óc mông lung nghĩ, Nhạc Quỳnh Quỳnh muốn quay cậu vào trong vlog thì quay đi, cô vui là được rồi.
Đều đã như vậy, cậu không chấp nhận cũng phải nhận rồi.
Lúc này, Nhạc Quỳnh Quỳnh bỗng nhiên quay đầu sang, cũng nhìn về phía cậu.
Tầm mắt giao nhau, không khí hơi nóng lên.
Ninh Tây Cố cảm thấy mình như đột nhiên bị bắt gặp ánh mắt si mê, rất ngại ngùng muốn nghiêng đầu đi, Nhạc Quỳnh Quỳnh kéo tay cậu rất tùy hứng nói: “Cậu hãy bỏ mấy túi mua sắm xuống trước đi, tôi muốn lên cao thêm chút nhìn…”
“Được.” Ninh Tây Cố ngoan ngoãn nghe lời, rõ ràng đã bị sai khiến cả ngày mà cậu vẫn còn sức lực, thả túi mua sắm xuống, không nói hai lời, hai tay ôm lấy eo Nhạc Quỳnh Quỳnh, trực tiếp nhấc cao người lên.
Nhạc Quỳnh Quỳnh đột nhiên không kịp chuẩn bị, oành một cái mặt đỏ bừng, hai tay Ninh Tây Cố nắm chặt bên eo cô, hơn nữa thậm chí cậu còn có sức lực thật sự nhấc cô cao lên như này? Nhìn thì văn văn nhã nhã, kỳ thật rất cường tráng nha.
Làm cho cô cảm giác mình thật sự giống như nữ chính trong truyện tranh thiếu nữ vậy.
Nhạc Quỳnh Quỳnh cúi đầu nhìn Ninh Tây Cố: “Cậu cho rằng đang trượt băng đôi sao? Có phải là muốn tung tôi lên không hả? Tôi là muốn để cậu cõng tôi, sao cậu lại trực tiếp nhấc tôi lên hả?”
Ninh Tây Cố lúc này mới phát hiện mình hiểu sai rồi, cậu cũng có chút đỏ mặt, vội vàng thả Nhạc Quỳnh Quỳnh xuống.
Lòng bàn tay vẫn có ảo giác bị thiêu đốt vậy, âm thầm giữ lại xúc cảm khi nắm chặt eo của cô.
Nhạc Quỳnh Quỳnh không có thời gian nhăn nhó với cậu, nói: “Nhanh chút, nhanh chút, nhanh cõng tôi.”
Ninh Tây Cố lại thành thành thật thật cống hiến lưng của mình ra, Nhạc Quỳnh Quỳnh trèo lên, cố gắng trèo cao, Ninh Tây Cố hơi khom lưng, tay vững vàng mà đỡ cô, không để nỗi làm cho cô rơi xuống.
Nhạc Quỳnh Quỳnh cũng ôm chặt bả vai và cánh tay của cậu, dựa trên lưng cậu.
Ninh Tây Cố cảm nhận được có thứ mềm mại gì đó đang dán vào sau lưng mình, căng thẳng đến mặt đỏ bừng, cậu nghĩ, cũng may bây giờ đã là ban đêm, người khác không nhìn thấy cậu đỏ mặt.
Cả một buổi bắn pháo hoa cậu không có tâm trạng quan tâm, trong đầu chỉ là một vài suy nghĩ kiều diễm, tim đập loạn, chốc lại nghĩ đây có phải là Nhạc Quỳnh Quỳnh đang ám chỉ mình không, chốc lát lại nghĩ cậu như này rất không thân sĩ, có phải là nên nhắc nhở Nhạc Quỳnh Quỳnh một chút không.
Giãy giụa một lát, Ninh Tây Cố nghĩ nghĩ, uyển chuyển nói: “Tôi cõng không nổi nữa.”
Nhạc Quỳnh Quỳnh còn ghét bỏ cậu: “Sao mới thế này đã cõng không được rồi hả?”

Cậu cẩn thận thả “Công chúa” trên lưng xuống.
Nhạc Quỳnh Quỳnh ngẩng đầu nhìn cậu, luôn cảm thấy Ninh Tây Cố một mặt muốn nói lại thôi, ngốc nghếch không ít.
Ninh Tây Cố cũng không biết mình là bị làm sao, giống như đột nhiên đầu óc trống rỗng, ảo não bật thốt lên: “Bởi vì tôi là xử nam.”
“Bùm.”
Pháo hoa bắn lên màn đêm nở rộ.
Nhìn thấy ánh mắt xấu hổ của Ninh Tây Cố, trong chớp mắt Nhạc Quỳnh Quỳnh thật sự tin chuyện Ninh Tây Cố tự xưng là xử nam.
Nhạc Quỳnh Quỳnh đại khái biết tại sao rồi. Thật ra là cậu ta và con gái tiếp xúc thân mật một chút đều sẽ ngại ngùng sao?

Sao bây giờ lại biến thành ngây ngô rồi!?
Rõ ràng trong lần phỏng vấn đó, còn dám ở trong xe nói lời gì mà “chị, mời sử dụng tôi”… Nam sinh đại học này kỳ quái quá.
Làm cái gì chứ? Làm cô cũng muốn đỏ mặt rồi….
Không khí trở nên vi diệu.
Mãi cho đến khi bọn họ trở về cũng chưa trở lại bình thường.
Lên xe.
Nhạc Quỳnh Quỳnh nhét ba bốn túi mua sắm cho Ninh Tây Cố: “Này, những cái này đều tặng cậu, xem như thù lao cậu đi chơi với tôi cả ngày.”
Đồ ấu trĩ như này ai mà muốn chứ? Khi cậu còn là một thằng nhóc đã không có hứng thú với đồ chơi lông nhung rồi. Ninh Tây Cố vừa âm thầm phỉ nhổ trong lòng, vừa đặt túi sang bên cạnh.
Khi xuống xe cậu còn kiểm tra lại mấy lần, chú ý mình không quên lễ vật.
Hôm nay cậu không đem lễ vật về ký túc mà đợi Nhạc Quỳnh Quỳnh lái xe xa rồi, mới xách túi lớn túi nhỏ, đi đến căn phòng cậu mua ở tiểu khu gần đó.
Cậu để lễ vật của Nhạc Quỳnh Quỳnh ở đây.
Thời gian không sớm, Ninh Tây Cố gửi tin nhắn cho bạn cùng phòng, báo cho cậu ta biết tối nay mình ngủ ở bên ngoài.
Ninh Tây Cố xả một bồn nước nóng tắm.
Vừa tắm, vừa lướt điện thoại.
Ninh Tây Cố lướt trang web video của Nhạc Quỳnh Quỳnh, cô quay rất nhiều vlog, đại khái một tuần sẽ đăng một hai video mới.
Ninh Tây Cố thấp thỏm bất an nghĩ, lại qua mấy ngày cậu sẽ xuất hiện trong vlog của Nhạc Quỳnh Quỳnh sao? Sẽ là thế nào? Video ngược cẩu à? Hotgirl mạng đều thích xây dựng loại tình yêu làm người khác ngưỡng mộ như này sao?
Bạn học của cậu sẽ nhìn thấy sao? Ba nữa? Còn có fans của Nhạc Quỳnh Quỳnh sẽ nói gì?
Nhất định sẽ nói bọn họ rất xứng đôi nhỉ? Dù sao, cậu cảm thấy cậu phối với Nhạc Quỳnh Quỳnh là thừa sức.
Ninh Tây Cố đợi một tuần.
Còn quan tâm đặc biệt Nhạc Quỳnh Quỳnh, chỉ cần tài khoản xã hội của cô có động thái gì mới sẽ ngay lập tức nhắc nhở cậu.
Có vang lên mấy lần, đều không phải là video ở công viên giải trí Nhạc Quỳnh Quỳnh đăng.
Cuối cùng, sau một tuần, cậu lướt đến một đề cử mới:
Tài khoản [Nhạc Thỏ Con] mà bạn theo dõi đăng động thái mới, video [Váy mới mua, mặc đi Disney khoe khoang một chút].
Ninh Tây Cố vội vàng ấn vào xem.
Vừa mới bắt đầu cậu còn miệng mang theo nụ cười, bởi vì mỗi một ống kính khiến người ta tim đập thình thích đều là cậu quay, cậu không thể quen thuộc hơn nữa.
Nhưng xem xem, cậu dần dần mất đi nụ cười —
Cậu xem xong rồi.
Vlog của Nhạc Quỳnh Quỳnh căn bản không có cậu xuất hiện, một chút bóng dáng cũng không có.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.