Bạn đang đọc Thiếu Gia….anh Thật Bá Đạo! – Chương 12
Lúc này hắn không còn giữ nguyên nụ cười trên môi nữa, khuôn mặt anh tuấn dần trở nên nghiêm túc, 1 lần nữa hắn nhẹ cầm lấy bả vai cô đẩy ra, hắn nhìn cô có nét áy náy.Nếu bây giờ đứng trước hắn là một người con gái khác, hắn sẽ không cần đếm xỉa mà lạnh lùng quay lưng bỏ đi rồi, nhưng với cô thì khác, từ trước đến nay , cô ở trong lòng hắn luôn là người con gái hắn rất yêu thương, nhưng….hắn biết rõ, đây không phải là tình yêu nam nữ, mà chỉ là tình cảm đơn thuần của một người anh trai đối với cô em gái mà thôi!Hắn nhìn cô một lúc ,sau đó trầm thấp mở miệng
_Xin lỗi!
Ân Ân dường như nghe xong câu nói đó thì toàn thân vô lực, ngồi quỵ xuống đất.Hắn thấy vậy vội vàng đưa tay đỡ cô.Ân Ân đưa tay nhẹ lau vệt nước mắt mới rớt xuống trên má cô, nhẹ nhàng thở ra:
_Ừm…..T…tớ hiểu rồi!
Hắn lại nhìn cô với gương mặt hơi gượng
_Chúng ta vẫn làm bạn chứ!
Cô cố nặn ra một nụ cười vui vẻ nhìn hắn_Tất nhiên!
Nói xong cô nhờ hắn đỡ mình ngồi lên giường sau đó kêu hắn không cần lo , mau về lớp đi.Cánh cửa phòng y tế vừa đóng lại, đôi mắt khép hờ của cô lại mở ra, cô đưa mắt nhìn lên trần nhà trắng
_Tớ không muốn mất cậu!
Bỗng đằng sau tấm rèm cửa là một cô gái xinh đẹp mặc áo blue trắng bước ra.Cô bất ngờ theo phản xạ ngồi bật dậy
_Cô….
_Không cần lo , cô muốn có được anh ấy, tôi giúp cô!-Cô gái nở ra nụ cười quyến rũ nhìn cô đầy kì lạ
_Nhưng…cô là ai, sao lại biết….lại muốn giúp tôi?
Cô gái đi đến bên cạnh cô, vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi
_Cô không cần biết, không phải cô rất không cam tâm thua con nhỏ hầu gái đó sao!
Mặc dù cũng là con gái nhưng người phụ nữ ấy đẹp đến nỗi ngay cả cô cũng mê mẫn nhìn cô gái gật đầu_Đúng vậy!
_Vậy hãy nghe lời tôi, tôi sẽ giúp cô có được thứ mình muốn-Cô gái nhìn Ân Ân cười đầy nham hiểm, không ai có thể biết đằng sau gương mặt xinh đẹp dộng lòng người kia là 1 tâm địa còn hơn cả rắn độc”Tất cả mấy người đều chỉ là con cờ của tôi, anh ấy cuối cùng chỉ có thể là của tôi mà thôi!”Nghĩ đến đây cô gái nhếch lên một nụ cười nửa miệng đầy ghê rợn
Nó đang rất là ngỡ ngàng trước những lời nói khó hiểu của chàng trai này.Anh ta nói anh ta tên Vương Thịnh, rồi cái gì vị hôn phu, cái gì phu nhân?…..Á, á sao khó hiểu dữ vậy nè
Nó mở to đôi mắt đầy nghi hoặc nhìn anh
_Ý…Ý Anh là….Tôi thật sự không hiểu anh đang nói gì!
Vương Thịnh đứng dậy, nhìn cô bằng đôi mắt dịu dàng , nhẹ cuồi đầu xuống hôn lên môi nó làm nó không kịp phản ứng, rồi anh nhẹ nhàng ghé sát vào tai nó thì thầm
_Rồi em sẽ biết, công chúa của tôi à!
Nó vẫn còn ngơ ngác mở to đôi mắt nhìn hắn, hai má ửng hồng vì bị hắn hôn bất ngờ, chưa kịp để nó hồi phục lại trạng thái ban đầu, anh đã ôn nhu ôm chầm nó vào lòng như một bảo bối anh muốn nâng niu
_Aiiiiiizzz….Em thật là đáng yêu, ngoài sức tưởng tượng của anh-Anh thân mật ôm nó như đã quen biết lâu lắm vậy.Nó đang định dùng tay đẩy anh ra thì
_Buông cô ấy ra!!-một giọng nói lạnh lùng , quen thuộc vang lên đằng sau lưng nó …kèm theo đó là hành động thô bạo đưa tay kéo mạnh tay về phía sau làm người nó thuận thế ngả vào lồng ngực của hắn..
Nó giật mình ngẩng đầu lên nhìn người con trai tuấn mĩ đang ôm chầm lấy mình, đôi mắt sâu không thấy đáy giờ đây đang hiện hữu một trận lửa giận chờ dịp bùng phát.Hắn thật không ngờ, mới lơi lỏng có chút xíu mà nó đã như vậy rồi, đang lúc muốn đi tìm nó thì lại bắt gặp ngay cái cảnh chướng mắt kia.Chết tiệt, tên khốn kia là ai mà dám ôm hôn người con gái của hắn chứ!Hắn tức giận ôm chặt nó vào lồng ngực làm nó muốn nghẹt thở.Ánh mắt hắn hướng về tên không biết trời cao kia.Nếu luật phát cho phép, hắn thề hắn không giết tên kia hắn không gọi Đường Thế Phong.Mặc dù dưới ánh mắt đầy vẻ đe dọa của hắn đang nhìn mình, Vương Thịnh vẫn giữ ngay dáng vẻ thong dong, thậm chí còn dùng ánh mắt nhìn hắn khiêu khích.Thật là muốn tức chết hắn mà.Nó đang định mở miệng nói câu gì thì càng bị hắn ôm ghì chặt vào làm nó thở còn khó chứ đừng nói chi là nói.Hắn nhìn Vương Thịnh cười khẩy
_Tên khốn kia, gan cũng lớn nhỉ?
Vương Thịnh vẫn giữ nguyên trên môi nụ cười anh tuấn, nhìn hắn trầm thấp nói. Không có một tia khiếp sợ
_Ồ, Tôi không nghĩ ôm vị hôn thê của mình mà cũng cần gan lớn nữa đấy!