Thiếu Gia....anh Thật Bá Đạo!

Chương 13


Bạn đang đọc Thiếu Gia….anh Thật Bá Đạo! – Chương 13

Cái gì!!, VỊ HÔN THÊ, Hắn trong lòng choáng váng, hắn mới xa nó chưa được một tiếng đồng hồ, từ lúc nào nó lại trở thành vị hôn thê của tên từ dưới đất chui lên kia, tức giận, hắn cầm vai nó đẩy ra để nó đối diện hắn, hắn nhìn nó , hỏi bằng giọng vô cùng bất mãn
_Em ngoại tình!
Hả, lần này lại đến lượt nó há hốc mồm, nó đã nói là bạn gái hắn đâu mà cho nó cái danh ngoại tình, rồi còn từ đâu xuất hiện ra cái tên gán nó cái chức vị hôn phu nữa chứ.A…A…Thật là bực mình quá đi, loạn, loạn hết rồi!
Trong lòng đang gào thét nhưng nó vẫn cố giữ trạng thái bình tĩnh nhất giải thích đễ làm dịu lòng cậu thiếu gia kiêu ngạo không biết phải trái này
_Em không biết anh ta, mới gặp lần đầu!
Mới nghe nó nói xong câu đó , hắn lập tức đắc ý lại đưa tay kéo nó trở về trong lòng mình, cao ngạo nhìn người con trai anh tuấn trước mắt
_Ha ha, nghe thấy chưa, “người con gái của tôi” nói không biết cậu!-Hắn cố tình nhấn mạnh năm chữ kia để cảnh báo
Chàng trai không ngờ lại phản ứng ngoài dự kiến , anh chỉ cười nhẹ và bình thản nói

_Bây giờ không biết chưa chắc sau này không biết, bây giờ không phải chưa chắc sau này không phải-Nói xong Vương Thịnh không đợi hắn phản ứng mà đi qua bọn họ, trước khi đi chàng trai còn cuối đầu hôn nhẹ lên má nó, giọng nói dịu dàng làm mặt nó đỏ ửng
_Công chúa đáng yêu, hẹn gặp lại!
Chất tiệt, gặp cái đầu hắn, tốt nhất là đi luôn đi đừng bao giờ xuất hiện nữa.Hắn trong lòng thầm rủa, cuối đầu xuống nhìn nó thì thấy gương mặt nhỏ nhắn của nó đang đỏ lên, lại thêm cái nụ hôn ban nãy, à không phải nói mấy cái chứ, lửa giận của hắn như hoàn toàn bùng phát.Hắn nhấc bổng nó lên, ôm nó đi về phía cổng trường.Khi đi hắn còn chú ý bào nhiêu ánh mắt nam sinh đang nhìn nó say sưa.Hắn dừng bước giọng nói lạnh tanh
_Từ nay, ai không cánh cô ấy 10m thì tự động xin nghĩ học cho tôi, ai mà nhìn cô ấy quá 10 giây thì đừng mong nhìn thấy mặt trời ngày mai!-Câu nói của hắn vừa dứt, làm biết bao nam sinh chạy tán loạn về lớp không ai dám ngoáy đầu lại nhìn.Nói xong hắn cũng bế nó ra một chiếc xe BMW màu đen đang đậu trước cổng trường.Nó biết hắn bây giờ đang rất tức giận, không dám mảy may nói một câu, chỉ để mặc hắn muốn làm gì thì làm.Hắn vừa đi vừa nói với nó._Mai anh chuyển em qua lớp anh học!
Vừa nghe hắn nói xong thì nó bất ngờ ngẩng đầu lên nhìn gương mặt tuấn mĩ đằm đằm sát khí của hắn,
_Tại sao, em không thể, anh hơn em 1 lớp….
Chưa để nó nói hết câu hắn dùng sức ghì chặt nó vào lòng làm nó hơi đau rên lên.Hắn vẫn không nhìn nó , lạnh lùng nói
_Không cho phép không đồng ý!
Sau đó hắn bế nó lên xe, bảo tài xế tự tìm cách về sau đó lái xe đi với tốc độ cực nhanh, trong lúc lái xe hắn nói 1 câu làm nó phải rung mình
_Hình em vẫn chưa chính thức biết được mùi vị của sự trừng phạt nhỉ!
1 Lúc sau:
Trước mắt nó bây giờ là một khu trung cư cao tầng nhìn rất sang trọng, người đi đi vào vào nhìn khí thế cũng đủ biết là nhà quyền thế, nhưng…..điều nó quan tâm là hắn dẫn nó tới đây làm gì chứ!!Chưa kịp mở miệng lên hỏi , hắn đã cầm tay nó đi vào trong, vưa thấy hắn, tiếp tân kính cẩn không cần hắn mở miệng mà dẫn bọn nó lên một căn phòng rất sang trọng.Khi tiếp tân giao lại chìa khóa cho hắn, nó bắt đầu có linh cảm không tốt.Hắn đang định lôi nó bước vào nó lại kéo hắn trở lại , một mực không chịu vào
_S…sao…lại vào đây?

Hắn nhìn nó ánh ,mắt cười mà như không cười, lạnh nhạt buông hai chữ
_Chuộc lỗi!
Chưa kịp cho nó nói gì thêm hắn kéo nó vào rồi khóa cửa phòng lại.Rồi lại tiếp tục kéo nó đi sâu vào căn phòng hơn .Không khí quỷ dị làm nó thấy phải đề phòng.Hắn dẫn nó vào phòng bếp của căn phòng, đứng trước căn phòng bếp này nó vẫn chưa hiểu lắm , ngước mắt lên hỏi hắn
_Anh dẫn em vào đây làm gì?!
Hắn nhìn gương mặt ngây thơ của nó mà vẫn đáp lại hờ hững, đủ hiểu cơn giận lần này không nhỏ đâu nha!
_Làm đi!
_Làm gì?-Nó không hiểu
_Chứ em nghĩ anh dẫn em vào phòng bếp để hôn nhau à, tất nhiên là nâu ăn rồi!
Nghe câu trả lời rất chi là có duyên của hắn nó muốn sôi máu

_Anh muốn vào bệnh viện à!-Cả đời nó chưa bao giờ đụng đến, à không phải nói là không dám đụng đến hai từ này.Nấu ăn đối với nó còn hơn là khổ sai, có một lần nó nấu ăn, không phải đồ ăn bị cháy thì cũng “đổ máu” lung tung, nên trong nhà nó chỉ có thể phụ trách dọn dẹp hay hầu hạ cho tốt hai cậu ấm này , chứ để nó nấu ăn thà mọi người đi ăn cơm tiệm còn hơn!
Hắn không phản bác gì trước câu nói của nó, chỉ quay lưng đi ra phía phòng khách, quăng lại cho nó một câu
_TRong vòng hai tiếng đồng hồ, em không làm đủ cho anh năm món một canh, thiếu một món là…..-Hắn dừng lại một chút tiếp tục nói_…….Kiss 10s!
Hả?Tên này, nghĩ ra trò biến thái gì vậy.Hết trò chơi rồi à, mà thôi kệ hắn đâu nói là phải ngon, đồ ăn có gì bỏ vào đảo qua đảo lại là xong, canh thì bỏ miếng nước bỏ mấy miếng gia vị rồi vài cộng rau là ok rồi.Nghĩ vậy nó cũng không sợ sệt trước lời nói của hắn.Đang định bắt tay vào làm, không cần 2 tiếng, 2 phút thôi đủ rồi
Ai ngờ hắn từ phòng khách nói vọng vào
_Anh cảo cáo trước phải ăn được mà phải có đủ màu khác nhau chứ không phải như lần trước chỉ màu đen với nâu thôi nha!
A!Tên chết tiệt này, bà nấu cho ăn đã tốt lắm rồi, đen với nâu thì sao chứ cũng là màu giới trẻ đang ưa chuộng nha .Nó hậm hực đeo tạp dề vào,trời sao nhìn thấy cái nhà bếp mà nó cứ như nhìn thấy nơi đày ải thế này!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.