Thiếu Gia....anh Thật Bá Đạo!

Chương 11


Bạn đang đọc Thiếu Gia….anh Thật Bá Đạo! – Chương 11

Hắn hốt hoảng liền bế cô lên
_Bệnh cũ lại tái phát sao?, tớ sẽ đưa cậu đến phòng y tế!
Hắn quay qua nhìn nó đang ngạc nhiên, bất đắc dĩ nói
_Em về lớp trước đi, ra chơi gặp!
Chỉ bỏ lại một câu hắn lập tức quay người chạy nhanh về hướng phòng y tế để lại nó trơ chọi đứng một mình trên sân trường, mặc dù nó biết hắn đang trong tình trạng bắt buộc phải làm như vậy nhưng sao….nhưng sao….nó vẫn thấy rất buồn , thấy rất khó chịu trước cử chỉ ân cần ấy!
Buồn bả đi về lớp một mình.Bây giờ nó thật sự không còn tâm trí để học chút nào, nếu được nó muốn đi về nhà cho rồi, nhưng…..chắc chắn là không được.
Bộp….

Hậu quả của việc đã đang đi mà “không chịu khoe nhan sắc” cứ cúi đầu mà đi như nó chính là…..
_Ui da…..!!-Nó suýt xoa cái mông bị “hun” đất vì hình như nó đã đụng trúng ai thì phải.Nó ngẩng đầu lên nhìn xem hung thủ đúng hơn là người “gián tiếp hại” cái mông yêu quý của nó là ai.
_W…oa….-Nó suýt bật lên thành tiếng.Trước mặt nó bây giờ là một chàng trai tuấn mĩ đến bất ngờ, không phải là nó chưa nhìn qua ai đẹp hết.Không phải nó khoác ,Xung quanh nó con trai đẹp kiểu gì cũng có, dịu dàng , ân cần ấm áp kiểu hoàng tử thì có Mạnh Du, nét phóng khoáng , yêu mị , đẹp kiểu con gái cũng phải ganh thì có Ngạo Vũ”háo sắc” , còn đẹp kiểu vương tử vừa quyến rũ, mị hoặc lại mang theo nét lạnh lùng , thu hút thì tất nhiên là hắn rồi!Nhưng người con trai đang đứng trước mặt nó thì lại là một người lại mang 1 vẻ đẹp thật khác, làn da trắng , dáng cao nhìn qua rất giống người phương Tây, đôi môi mỏng đỏ nhẹ nhếch lên 1 đường cong hoàn mĩ, nụ cười cười mà như không cười luôn thường trực trên môi , gương mặt baby làm cho vừa có nét tinh nghịch lại mang theo 1 tia khó đoán, mái tóc màu nâu sậm làm nổi bật con ngươi đen sâu thẳm.Nếu ở hắn đôi mắt làm cho người ta bị cuốn hút, chìm đắm thì ở anh lại làm cho người ta có cảm giác như nhìn thấu được tâm can người khác.Một vẻ đẹp không khác gì thiên thần khiến người ta tưởng muốn đến gần nhưng lại như khó với được.
Trên người anh cũng là bộ đồ học sinh thân quen mà nó thấy đến phát ngấy, nhưng hôm nay sao nhìn nó lại lạ lại đẹp đến vậy.Nó cứ ngơ ngác ngắm nhìn chàng trai trước mặt mình mà không hề biết rằng thái độ của nó đã bị người kia thu hết vào trong mắt.Anh phì cười trước gương mặt ngu ngơ của nó.
Anh đưa tay kéo nó đứng dậy trước khi nó kịp phản ứng gì
_Cô bé à, em ngồi vậy định lau sàn luôn à?!
A!!Nó lại có thêm một phát hiện mới, giọng nói của chàng trai này hay thiệt vừa ấm lại thanh , dễ thương quá.Nó và anh không hề để ý nữ sinh trong trường cũng đã vây quanh chỗ họ đứng
_A, anh ơi, giọng anh dễ thương quá!-một nữ sinh kêu lên
_Anh đẹp trai ghê-một nữ sinh khác mắt hình trái tim nhìn anh ta không chớp
_Anh là du học sinh à?!
_Anh học lớp nào!!?em chuyển qua học với, anh ơi!!
Dần dần càng lúc càng trở nên ồn ào hơn, và nó cũng được kéo trở về thực tại bởi sự phấn khích của các bạn nữ kia
_X…Xin lỗi đã đụng…trúng a…nh-Không hiểu sao đứng trước người này nó lại có cảm giác lung túng làm sao đó , nó cúi đầu xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng lên

Chàng trai nhìn nó nở nụ cười, làm bao nhiêu xe cứu thương đậu nghịt ở trước cổng trường nó …
_Không có gì, em không sao là may mắn rồi!
_V…Vậy…em đi trước-Nó đang muốn thoát khỏi tình thế mà nó cho là không thoải mái này cùng với ánh nhìn”pằng pằng, chéo chéo “ mà các bạn nữ thân mến đang dành cho nó.Vừa định quay lưng bỏ đi thì…..Chàng trai bỗng kéo tay nó lại:_Khoan đã!-rồi quỳ một chân xuống trước mặt nó, đựa tay nó lên môi nhẹ hôn
_Công chúa, lần đầu gặp mặt.Nhận sự ủy thác của phu nhân.Anh là Hoàng Khang Vương Thịnh cũng là vị thôn phu được chọn của em!
Hắn bế Ân Ân đến phòng y tế thì không thấy cô y tế đâu, đang định đặt cô xuống để đi tìm thì bỗng 1 đôi tay thon thả từ đằng sau ôm chặt lấy hắn
_C…ậu….-Hắn bất ngờ trước hành động đột ngột của Ân Ân , đang muôn gỡ tay cô ra thì..
_Đừng!!Cậu chỉ cần đứng im 1 chút thôi!Xin cậu!
Hắn không hiểu tại sao cô lại hành động như vậy nhưng vẫn đứng im không nói gì(Anh nì nghe lời phết nhỉ!!)

1 lúc sau Ân Ân đột nhiên ngượng ngùng mở lời, giọng nói trong trẻo có 1 chút ngượng ngùng
_T…Tớ…yêu…cậu!!
Hả? Là….là hắn nghe nhầm sao?
Hắn hơi ngỡ ngàng trước lời nói của Ân Ân, nhưng chỉ vài giây sau hắn đã gỡ nhẹ tay cô ra, quay lại nhìn cô.Lúc này cô để cho hắn gỡ tay mình ra chỉ e thẹn cuồi đầu xuống không dám nhìn hắn, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng.Lúc này cô đẹp đến kiều diễm , nhìn bộ dáng cô điềm đạm , đáng yêu, có lẽ không bất cứ người con trai nào có thể cự tuyệt mĩ nhân ở trước mắt này, nhưng hắn thì chắc là ngoại lệ rồi.Hắn nhẹ đưa tay xoa đầu cô
_Công chúa à, cậu đừng nói giỡn vậy chứ!
Cô ngượng ngùng ngẩng mặt lên nhìn hắn, đôi mà càng đỏ lên khi đứng trước nụ cười tuấn mĩ kia.Cô lại 1 lần nữa xà vào lòng hắn, ôm hắn thật chặt.
_Không giỡn, mình là thích cậu, thích rất nhiều-Cô mềm mại lên tiếng , giọng nói ngọt ngào 1 lần nữa vang lên


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.