Bạn đang đọc Thiên Địa Quyết – Chương 37
Chương 37
Cấp Bậc Tâm Hỏa.
Dịch: holakame (A Lạ)
Biên: Túy Thư Cư Sỹ (A Túy)
Nguồn: Banlonghoi
Thiên Vũ nhìn hòn đá màu đỏ nhạt hỏi: Truyện “Thiên Địa Quyết ” được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
– Dùng vật này thế nào mới kiểm tra được cấp bậc Tâm Hỏa?
Húc Dương cười nói:
– Sau khi Tâm Hỏa của ngươi thức tỉnh sẽ biến thành một ngọn lửa, tản ra nhiệt khí. Muốn kiểm nghiệm cấp bậc Tâm Hỏa, có hai loại phương pháp. Thứ nhất là để Tâm Hỏa Thạch sát trái tim của ngươi, sau một thời gian ngắn thì lấy ra, trên Tâm Hỏa Thạch sẽ hiện lên những chữ số, đó chính là cấp bậc Tâm Hỏa của ngươi. Đây chính là phương pháp chuẩn xác nhất, nhưng đối với phái nữ thì lại hết sức bất nhã, bất tiện vô cùng. Bởi vậy, trong tình huống bình thường, người ta dùng phương pháp thứ hai, trực tiếp nắm chặt viên đá này, sau đó đưa nhiệt khí trong cơ thể vào Tâm Hỏa Thạch, làm như vậy cũng có thể đo được chính xác đến tám chín phần. Truyện “Thiên Địa Quyết ” được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Thiên Vũ chợt nói:
– Nghĩ không ra, chỉ là việc xác định cấp bậc Tâm Hỏa cũng đòi hỏi nhiều kiến thức như vậy! Húc Dương, cấp bậc Tâm Hỏa của ngươi hiện tại là gì?
Húc Dương vò đầu, ngượng ngùng:
– Nói thật ngươi đừng cười, Tâm Hỏa của ta giờ chỉ tiếp cận cấp một, chỉ được tính là mới thức tỉnh mà thôi!
Trong mắt Thiên Vũ tràn ngập vẻ mong chờ, ngần ngừ nói:
– Có thể cho ta thử một chút được không?
Húc Dương cười trả lời:
– Không kiểm nghiệm cho ngươi thì ta cầm Tâm Hỏa Thạch đến làm quái gì? Nào, thử xem ngươi đang ở cấp mấy đây! Đến đây đi, nắm chặt nó rồi vận chuyển nhiệt khí trong cơ thể vào!
Thiên Vũ hưng phấn gật đầu, hai tay tiếp lấy Tâm Hỏa Thạch dùng sức nắm chặt. Khi gã đang nghĩ làm cách nào để vận chuyển nhiệt khí vào bên trong, thì Tâm Hỏa Thạch lại đột nhiên sáng lên.
Lúc đó, Thiên Vũ chợt cảm nhận nhiệt khí trong cơ thể gã đang tự động ùn ùn tràn vào Tâm Hỏa Thạch. Điều này làm tâm thần gã chấn động kịch liệt, hoảng sợ định vứt bỏ Tâm Hỏa Thạch đi thì luồng nhiệt khí đang cuồn cuộn trào ra trong cơ thể cũng đột ngột dừng lại chợt ngưng lại.
Lúc này, Tâm Hỏa Thạch đã phát sáng đến một mức độ nhất định, hiện ra một vài chữ số bên trên.
Húc Dương hiện đã đến gần nhìn vào, bật thốt lên:
– Không thể nào a! Cấp bậc Tâm Hỏa của ngươi sao lại đạt đến cấp bảy thế. Điều này làm sao có thể? Ngươi chỉ đến đây có hai mươi ngày thôi mà!
Húc Dương lắc đầu khó tin:
– Tâm Hỏa cấp bảy cũng không tính là cao, nhưng ngươi chỉ trong hai mươi ngày đã đạt được trình độ như vậy. Chuyện này thật sự làm cho người ta kinh hãi!
Thiên Vũ tần ngần nói:
– Kỳ thật, trước khi đến đây, Tâm Hỏa của ta đã xuất hiện rồi. Nhưng mà khổ luyện trong hai mươi ngày, mới làm cho ta cảm giác được sự biến hóa của cơ thể, có thể cấp bậc Tâm Hỏa trong người lúc đó mới mạnh mẽ gia tăng.
Húc Dương kinh ngạc nói:
– Đã xuất hiện từ trước rồi à? Không phải ngươi đã luyện võ từ nhỏ đấy chứ?
Thiên Vũ chần chờ đáp:
– Ta đã luyện sơ qua được hai năm!
Húc Dương nghe vậy thở phào nhẹ nhõm rồi nói:
– May mắn là ngươi đã luyện võ hai năm a! Nếu không chắc ta đã bị dọa cho ngã ngửa ra rồi!
Thiên Vũ nói:
– Trước kia, ta hoàn toàn không biết gì về Tâm Hỏa. Ngươi có thể giải thích cho ta hiểu thêm một số điều về nó được không?
Húc Dương trầm tư, đáp:
– Về cấp bậc Tâm Hỏa, ta cũng không biết nhiều, đều chỉ nghe được từ sư tỷ. Theo tỷ ấy nói, Tâm Hỏa chính là tiêu chuẩn để đánh giá thực lực của một người, chia làm chín cấp, mỗi một cấp lại chia thành mười phẩm, căn cứ vào chỉ số kiểm nghiệm ra mà phân chia cụ thể. Truyện “Thiên Địa Quyết ” được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Thiên Vũ kinh ngạc nói:
– Chín cấp? Mỗi một cấp lại chia thành mười phẩm? Đây không phải là chín mươi bậc hay sao?
Thiên Vũ ngượng ngùng đáp:
– Dù sao ta cũng nghe sư tỷ nói vậy thôi, chứ không hiểu rõ cho lắm! Lúc trước sư tỷ từng nói, trước khi Tâm Hỏa thức tỉnh, thì không có giá trị. Sau khi xuất hiện mầm mống, rồi nảy sinh thành ngọn lửa, sẽ tự có cấp bậc. Căn cứ vào cấp bậc lớn nhỏ sẽ phân chia thực lực thành nhiều tầng. Đây cũng chính là tiêu chuẩn được thống nhất trên toàn đại lục Huyền Thiên. Cấp bậc Tâm Hỏa từ một đến mười thuộc về nhất phẩm, nằm trong giai tầng thấp nhất, gọi là Nhất phẩm Nhất giai. Còn từ mười đến hai mươi thuộc về cấp bậc thứ hai, thì gọi là Nhị phẩm Nhất giai. Nếu cứ tính như thế cho đến Cửu phẩm, sẽ là từ chín mươi đến một trăm.
Thiên Vũ sờ sờ cằm nói:
– Thì ra là phân cấp như vậy!
Húc Dương nói tiếp:
– Đây chỉ là phân cấp của giai tầng thứ nhất. Ở nhị giai, mỗi phẩm sẽ cách nhau hai mươi cấp Tâm Hỏa. Tỷ như nhất phẩm Nhị giai có chỉ số từ một trăm đến một trăm hai mươi, nhị phẩm Nhị giai từ một trăm hai mươi đến một trăm bốn mươi. Lên đến giai tầng thứ ba, Tam giai, khoảng cách giữa một phẩm sẽ là bốn mươi cấp Tâm Hỏa.
-Tứ giai là bảy mươi cấp, Ngũ giai là một trăm cấp, Lục giai là một trăm ba mươi cấp.
-Thất giai là một trăm bảy mươi, Bát giai là hai trăm mười. Cuối cùng mỗi phẩm trong Cửu giai chính là hai trăm năm mươi cấp Tâm Hỏa.
Thiên Vũ hỏi:
– Trước mắt, cấp Tâm Hỏa của ta là bảy, còn của ngươi đã gần đến mười, vậy là chúng ta giống như nhau, đều nằm trong Nhất phẩm Nhất giai. Nhưng cấp bậc lại không giống nhau. Thế thì thực lực có khác nhau hay không?
Húc Dương trả lời:
– Chuyện đó là đương nhiên! Cấp bậc càng cao thì thực lực càng mạnh! Tuy nhiên, cũng có ngoại lệ, nhưng đại khái vẫn nằm trong tiêu chuẩn này!
Thiên Vũ lại trầm ngâm một lát rồi hỏi tiếp:
– Húc Dương, ngươi có biết một người chính thức được coi là một Võ Giả, thì tiêu chuẩn Tâm Hỏa thấp nhất là bao nhiêu không?
Húc Dương cũng tần ngần rồi đáp:
– Để ta nghĩ lại một chút! Chuyện này ta cũng mới nghe sư tỷ đề cập đến một lần. Hình như một người phải đạt đến Lục phẩm Nhị giai, có chỉ số Tâm Hỏa ngoài hai trăm mới có thể coi là một võ giả chính thức!
Thiên Vũ kinh hãi, than nhẹ:
– Chỉ số phải trên hai trăm cơ à!? Như vậy phải tu luyện bao lâu mới được đây?
Hắc Dương tiếp:
– Cứ từ những đệ tử bình thường nhất của Thiên Vũ Minh mà nói, từ lúc bắt đầu ngưng tụ ra Tâm Hỏa cho đến khi trở thành Võ giả, thì thường thường phải mất khoảng từ năm đến mười năm. Nếu được phụ trợ bởi lượng lớn đan dược, mới có thể nhanh chóng rút ngắn thời gian. Hiện tại, số Tâm Hỏa của ngươi là bảy, đã xem như là rất khá rồi! Ít nhất trong đám đệ tử mới nhập môn, ngươi đã có thể tiến vào trong nhóm những người mạnh nhất rồi.
Thiên Vũ nghe vậy, phấn chấn:
– Như vậy, việc ta cần làm tiếp theo chính là kiếm tiền để mua đan dược, nhanh chóng nâng cao thực lực của mình. Được rồi, ngươi có biết nơi nào bán tâm pháp nội công trong trấn Thiết Thạch không?
Húc Dương cười cười đáp:
– Dĩ nhiên là có rồi! Bất quá ta nghĩ ngươi không mua nổi đâu. Tại Thất Bảo Các và Thông Thiên Lâu đều có hội đấu giá, nhưng giá cả ở đó cũng cao ngất ngưởng đấy!
Thiên Vũ thở dài:
– Xem ra nghèo khó thì làm chuyện gì cũng không thuận lợi a! Húc Dương, cảm ơn ngươi đêm nay đã chỉ giáo cho ta những vấn đề này! Bây giờ cũng không còn sớm, ta phải trở về thôi, tránh cho người khác thấy được, đến lúc đó sẽ gây thêm chuyện không hay!
Húc Dương nghe vậy cũng không lưu gã lại nữa, đứng dậy nói:
– Ta tiễn ngươi xuống lầu. Sau này, ngươi có ra ngoài vào buổi tối cứ đến đây tìm ta! Ta trước giờ vẫn ở đây!
Thiên Vũ cảm tạ trong lòng rồi nói:
– Cảm ơn ngươi! Ở nơi này, ta cũng không có bằng hữu. Hy vọng mối giao tình của chúng ta có thể kéo dài mãi về sau!
Húc Dương cười đáp:
– Từ lần đầu tiên gặp nhau, ta đã xem ngươi như bạn bè. Nếu không, ta cũng không dẫn ngươi về nơi này! Đi đi, trên đường phải cẩn thận! Không có việc gì thì đừng nên ra ngoài. Tiêu Nguyên Quân kia cũng không dễ dàng bỏ qua cho ngươi đâu!
Thiên Vũ nghe được những lời này liền cảm thấy ấm áp trong lòng, trên mặt lộ ra nét cười đã lâu không thấy, vỗ vỗ vai Húc Dương, lập tức xoay người rời khỏi.
Húc Dương dõi mắt theo Thiên Vũ đã dần khuất xa, cười mắng:
– Tiểu tử này thật quá chất phác mà! May là gặp được người tốt như ta, nếu không bị kẻ khác bán đi mất, cũng còn không biết chuyện gì đang xảy ra!
Thừa dịp trời tối, Thiên Vũ lặng lẽ trở về Phân đường Thiết Thạch, nhanh chóng chui tọt vào phòng.
Đóng cửa phòng lại, Thiên Vũ bắt đầu ngẫm nghĩ về những gì gã đã thu hoạch được trong ngày hôm nay, tâm tình nhất thời trở nên phấn chấn vô cùng