Thiên Địa Quyết

Chương 36


Bạn đang đọc Thiên Địa Quyết – Chương 36


Chương 36
Tránh Tiễn Đồ Kính
holakame (A Lạ)
Nguồn: Banlonghoi

Thì ra, trêu Thiên Vũ chính là người đầu tiên gã gặp được khi đến trấn Thiết Thạch, thiếu niên Húc Dương.
Đi tới bên cạnh Thiên Vũ, Húc Dương cười nói:
– Ta vốn ở trên đoạn đường này, lang thang quanh quẩn đây đó, có gì kỳ quái đâu! Đi thôi, đến chỗ ta chơi nào!
Thiên Vũ trầm mặc một chút, hỏi:
– Không sợ sư tỷ của ngươi phát hiện à?
Húc Dương cười nói:
– Sư tỷ của ta buổi tối sẽ trở về nhà mình, không có ở Nhã Tâm Các đâu!
Thiên Vũ nghe xong cũng không trì hoãn nữa, lúc này liền theo Húc Dương rời đi.
Trong lòng Thiên Vũ kỳ thật vẫn tồn tại rất nhiều nghi vấn, còn chưa rõ ràng. Hôm nay, gặp được Húc Dương, liền có ý định từ trên người hắn hỏi ra một số sự tình mình còn không biết.
Đến Nhã Tâm Các, Húc Dương lấy ra một viên dạ minh châu, quang mang phóng ra thoáng cái đã làm cho trong phòng trở nên sáng ngời rực rỡ.
Thiên Vũ nhìn dạ minh châu hỏi:
– Vật này chắc là đắt lắm nhỉ?
Húc Dương cười nói:

– Ngươi mới thật là gà mờ! Đây là Dạ Quang Châu do Thần Cơ Môn chế tạo, giá cả cũng rất tiện nghi, không cao lắm, chỉ có mười ngân tệ mà thôi! Hầu như nhà nào trong trấn cũng có, cũng vì đệ tử của Phân đường Thiết Thạch các ngươi quá nhiều nên mới không được trang bị thứ đồ chơi này thôi.
Thiên Vũ có chút xấu hổ, ngượng ngùng nói:
– Ta đến đây đã lâu như vậy rồi, nhưng vẫn không có cơ hội đi chơi xung quanh, cho nên đối với những chuyện này cũng không quá quan tâm tìm hiểu.
Húc Dương nghiêng đầu nhìn Thiên Vũ, hỏi:
– Nghe nói ngươi đã đắc tội với Tiêu Nguyên Quân của Tiêu gia, nếm đau khổ không ít rồi phải không?
Truyện “Thiên Địa Quyết ” được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Thiên Vũ khẽ biết sắc mặt, nghi hoặc hỏi:
– Làm sao ngươi biết?
Húc Dương cười hề hề:
– Đây cũng không phải là bí mật gì, hầu như người trong trấn Thiết Thạch đều biết cả. Ai nấy khi bàn tán đều nói ngươi tuyệt đối không có cách nào tồn tại ở trấn Thiết Thạch này được rồi.
Sắc mặt Thiên Vũ âm trầm, hừ một tiếng rồi nói:
– Lúc này, ta và hắn đã ở vào thế bất lưỡng lập, nhưng ta tuyệt không dễ dàng đầu hàng như vậy!
Húc Dương vỗ vai Thiên Vũ an ủi, nói:
– Chuyện của ngươi ta cũng đã nghe nói, nhưng Tiêu Nguyên Quân kia lại không dễ đối phó. Chẳng qua tình cảnh trước mắt của ngươi rất bất lợi, muốn trụ vững ở Phân đường Thiết Thạch, thì phải tìm chỗ dựa. Nếu không, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ chết trong tay Tiêu Nguyên Quân!
Thiên Vũ lạnh lùng nói:
– Chuyện này ta tự nhiên biết rõ, đối với người không có bối cảnh, không quyền không thế, muốn tìm chỗ dựa căn bản là không dễ dàng. Lúc này, biện pháp duy nhất chính là làm cho thực lực nhanh chóng tăng lên. Đêm nay, ta đến đây, kỳ thực là có nhiều chuyện muốn hỏi ngươi.
Húc Dương kinh dị hỏi:
– Chuyện gì?

Thiên Vũ nói:
– Ta đến đây đã hai mươi ngày. Đối với tình hình của Phân đường Thiết Thạch cũng đã hiểu vài phần, biết được muốn tăng thực lực có vài phương thức. Trong đó, cách nhanh nhất chính là sử dụng đan dược. Đáng tiếc, giá cả của đan dược quá mức đắt đỏ, ta chỉ còn cách kiếm ra thật nhiều tiền mới có thể mua được.
Tròng mắt Húc Dương chợt đảo nhanh, hỏi:
– Ngươi đến đây là muốn hỏi ta phương pháp kiếm tiền à?
Thiên Vũ gật đầu nói:
– Đúng vậy! Đây chính là sự tình ta cần biết trong tình huống cấp bách trước mắt này!
Húc Dương trầm ngâm nói:
– Cách kiếm tiền dĩ nhiên là có! Nhưng đối với ngươi mà nói, cũng chỉ có hai loại!
Thiên Vũ truy vấn:
– Là hai loại gì?
Húc Dương trả lời:
– Cách thứ nhất, đến Ác Lang Cốc giết Thanh Lang, một đầu trị giá mười ngân tệ, bán cho Thần Cơ Môn. Thứ hai, đi Loạn Thạch Cốc tìm kiếm Hắc Thiết Thạch, kích thước so với Dạ Quang Châu lớn hoặc nhỏ hơn một chút, nhưng lại đổi được một trăm ngân tệ!
Thiên Vũ kinh nghi hỏi:
– Loạn Thạch Cốc ở đâu? Hắc Thiết Thạch là vật gì? Bán cho ai mà cao giá vậy?
Húc Dương nói:
– Loạn Thạch Cốc ở bên ngoài trấn Thiết Thạch, cách mười dặm về phía Nam. Đó là một địa phương tương đối quỷ dị, ẩn chứa hung hiểm rất lớn! Hắc Thiết Thạch chính là một loại tài liệu luyện khí thượng phẩm, thuộc loại quặng sắt hiếm thấy trong mỏ sắt đen, có giá trị đặc biệt. Trong trấn Thiết Thạch, rất nhiều nơi thu mua với giá cao. Đồ vật như vậy, căn bản không cần lo lắng về nguồn tiêu thụ.
Thiên Vũ hỏi tiếp:

– Loạn Thạch Cốc quỷ dị, hung hiểm thế nào?
Húc Dương chần chừ, đoạn nói:
– Theo ta được biết, sinh vật trong Loạn Thạch Cốc rất đông đúc. Có một loại nhất giai yêu thú sinh sống, tên gọi là Thạch Bích Long, công kích rất mạnh mẽ. Loại yêu thú này ban ngày thì không hoạt động, nhưng ban đêm nhìn chỗ nào cũng thấy được, số lượng rất nhiều.
Thiên Vũ nói:
– Vậy ban ngày ta có thể đi tìm Hắc Thiết Thạch a!
Húc Dương đáp:
– Đừng nóng vội, ngươi trước tiên hãy nghe ta nói xong đã! Mặc dù Thạch Bích Long không hoạt động vào ban ngày, nhưng lúc đó Loạn Thạch Cốc sẽ có gió lốc rất mạnh, mà dân bản xứ gọi là gió ma, có thể xé tan người ta thành từng mảnh. Loại gió ma này rất quỷ dị, khi không có ai đến gần, Loạn Thạch Cốc rất yên tĩnh, nhưng một khi có người tiếp cận, gió ma sẽ tự động xuất hiện, rồi truy theo tung tích của người đó cho đến khi xé nát hắn mới thôi.
Thiên Vũ ngạc nhiên hỏi:
– Còn có chuyện như thế ư? Đúng là quá quỷ dị rồi, giống như có linh hồn yêu quái thủ hộ, không cho người ta đến gần vậy!
Húc Dương hừ một tiếng rồi tiếp:
– Nếu không như vậy thì Hắc Thiết Thạch làm sao có giá trị kinh người như thế?!
Thiên Vũ cười khổ nói:
– Xem ra, ta thật sự muốn đi Ác Lang Cốc hơn! Chẳng biết nơi đó có nhiều Thanh Lang hay không, rủi ro có lớn hơn nhiều không?
Húc Dương trầm ngâm nói:
– Theo ta nghe nói, trong Ác Lang Cốc có khoảng trên một vạn Thanh Lang. Chúng cũng tựa như loài người, có thể thông qua tu luyện để đề cao thực lực. Chúng ta gọi phương thức này là tiến hóa. Thanh lang bình thường muốn hóa thành Yêu lang nhất giai phải mất khoảng vài chục năm, ngoài ra còn gặp được nhiều kỳ ngộ mới thành công.
Thiên Vũ nói:
– Nghe nói một con Yêu lang nhất giai có thể đổi lấy một ngàn ngân tệ, chuyện này do nguyên nhân gì?
Húc Dương cười nói:
– Yêu lang nhất giai sở dĩ đáng giá không phải vì thực lực kinh người, mà do trong cơ thể của nó có một loại Vân Tinh Thạch chứa đựng năng lượng, cũng chính là tài liệu luyện khí thượng phẩm. Nếu ngươi có thể kiếm được Vân Tinh Thạch, cộng thêm thi thể Yêu lang, khi đem bán có thể thu được một ngàn lẻ mười ngân tệ, so sánh với bán một con yêu lang nhất giai còn cao hơn mười ngân tệ. Truyện “Thiên Địa Quyết ” được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Thiên Vũ ngạc nhiên nói:
– Có chuyện như vậy sao?

Húc Dương cười hắc hắc đáp:
– Đương nhiên có thể bán như vậy! Chỉ bất quá người có thể giết chết yêu lang cũng không để ý đến mười ngân tệ kia!
Thiên Vũ vuốt cằm nói:
– Những người này nhất định có thực lực kinh người, hẳn sẽ xem thường món lợi nhỏ bé ấy!
Húc Dương hỏi:
– Ngươi định lúc nào sẽ đi Ác Lang Cốc?
Thiên Vũ chần chừ trả lời:
– Mấy ngày nữa! Đợi ta học xong Thiên Lang Trảm Pháp, rèn luyện thành thạo mới có thể đi thử thời vận!
Húc Dương cười cười, thay đổi đề tài:
– Ngươi đã đến đây hai mươi ngày, thực lực đã đến đâu rồi? Có cảm giác được chút gì dấu hiệu Tâm Hỏa thức tỉnh chưa?
Thiên Vũ tâm tư vừa chuyển, trầm ngâm đáp:
– Ta tựa hồ cảm giác được mầm móng Tâm Hỏa đã xuất hiện rồi nhưng không có cách nào xác định được! Truyện “Thiên Địa Quyết ” được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Húc Dương nghe vậy chợt chấn động, hỏi dồn:
– Thật sao? Ngươi ở đây chờ ta một chút, ta sẽ lẻn vào phòng sư tỷ lấy Tâm Hỏa Thạch của nàng mang về thử xem!
Thiên Vũ chỉ gật đầu không đáp. Sở dĩ, hắn nói cho Húc Dương biết bởi vì cảm giác được Húc Dương không phải là người xấu, hẳn là đối với mình không có ác ý gì.
Thứ hai là muốn thông qua Húc Dương xem hắn có thể đo dùm Tâm Hỏa của mình đã đạt đến mức nào.
Ước chừng chỉ trong chốc lát, Húc Dương đã trở về phòng, cầm trên tay một hòn đá đỏ nhạt hình chữ nhật, đó chính là Tâm Hỏa Thạch!
Ngồi bên cạnh Thiên Vũ, vẻ mặt Húc Dương tràn đầy hưng phấn nói:
– Đây là Tâm Hỏa Thạch! Mặc dù không phải thứ quý hiếm gì nhưng cũng có giá đến năm trăm ngân tệ đấy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.