Thế thân của bạch nguyệt quang càng ngày càng đẹp

Chương 88


Bạn đang đọc Thế thân của bạch nguyệt quang càng ngày càng đẹp – Chương 88:

Khung cảnh chuyển đổi, Khanh Hoan đi vào khu rừng rậm trong tông môn, con hổ ba đầu có răng khủng cố gắng bắt chước tiếng chim kêu để báo cho Khanh Hoan rằng nó đang nằm đợi cô, thấy cô đến, nó tủi thân gầm gừ.
 
Khanh Hoan tiện tay ném cho nó miếng thịt chứa đầy linh lực, con hổ ba đầu tung ta tung tăng ngậm thịt chạy đi, một lát sau nó lại quay về, ngậm một lá cờ mà thầy bói hay dùng, nhưng chữ bên trên không phải là bói toán, mà là người độ kiếp chuyên nghiệp.
 
Khanh Hoan cầm lá cờ, vung cao lên, lá cờ bao bọc lấy thân thể cô, lúc nó buông cô ra thì dáng vẻ của cô đã hoàn toàn khác ban sáng.
 
Đôi mắt như có hàng ngàn đóa anh đào nở rộ, mũi cao môi đỏ, khóe mắt còn có nốt ruồi lệ quyến rũ.
 
Cô cầm cờ, ngồi lên lưng hổ, ung dung sải bước vào sâu trong rừng.
 
Khi đến gần tiếng nước, cô nhìn thấy một người, người đó ngồi trong đám mây mù, lộ ra bóng dáng mờ ảo, trước giờ Khanh Hoan chỉ để ý thù lao, chứ không hỏi thân phận của khách, càng không quan tâm khách là nam hay nữ, già hay trẻ, đẹp hay xấu, nên cũng không tò mò gì mấy.
 
Cô phất lá cờ, cắt một đường trên không trung, bụi vàng bay tán loạn, viết nên quy tắc và lệ phí độ kiếp tiêu chuẩn của cô trong rừng rậm tăm tối. 
 
Người nọ không thèm nhìn giá cả trên trời mà Khanh Hoan tham tiền liệt ra trong điều khoản, ném thẳng cho cô một cái túi, Khanh Hoan mở túi ra, lập tức ngồi thẳng lưng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
“Tiền đặt cọc.” Ngời nọ lại bổ sung: “Sau khi thành công, tôi sẽ trả gấp đôi.”
 
Mắt Khanh Hoan lóe sáng, cô không thèm nghe người này muốn cô độ kiếp gì, trực tiếp đồng ý luôn: “Chốt đơn!”
 
Người nọ lại ném ra một túi gấm, mây mù tan dần, khu rừng vắng lặng như chưa từng có ai ghé đến. 
 
Khanh Hoan mở túi gấm, một bức họa rớt từ trong đó ra, Khanh Hoan liếc mắt nhìn, là một cô gái, trông cũng khá giống cô, nhưng mà khóe mắt không có nốt ruồi lệ, khí chất cũng không khoa trường, bừa bãi như cô, mà rất trầm tĩnh, dịu dàng. 
 
Đây là người mà cô phải thay kiếp hả? Khanh Hoan nhướng mày, tiện tay ném bức họa vào cái miệng rộng của con bồ nông đang chảy nước mắt, lại tiếp tục dốc ngược túi gấm, bên trong lại có cuộn tranh truyền tin rơi ra, khi mở ra sẽ có người và cảnh vật di chuyển bên trong để thể hiện tin tức một cách trực quan hơn. 
 

Khanh Hoan càng xem càng nhíu mày. 
 
Hóa ra, nhiệm vụ lần này cô nhận không phải là lôi kiếp này nọ mà Thiên Đạo thử nghiệm người tu tiên. 
 
Mà là một lĩnh vực cô chưa từng tiếp xúc – tình kiếp. 
 
Người trên bức chân dung vừa rơi ra đúng là người cô phải độ kiếp thay, nhưng chỉ có một nửa là tình kiếp, cô phải làm thế thân của người này, đi quyến rũ một nửa kia của tình kiếp, và cùng viết nên một câu chuyện tình yêu nóng bỏng, chân thành và oanh liệt với y, sau đó bạc tình vứt bỏ y, để cho đạo hạnh tuyệt tình được vẹn toàn, tu vi đạt đến đỉnh cao mới. 
 
Phần này vẫn khá ổn áp, song mấu chốt là, người còn lại trong tình kiếp này lại là đại ma vương mà các trưởng lão tông môn còn không dám nói bậy nói bừa. 
 
Người này tu ma đạo, không liên quan gì đến chính đạo, song chính đạo cũng không làm gì được hắn, chỉ có thể chia địa bàn có sản vật dồi dào, linh khí tràn trề cho hắn, mỗi năm đều phải cung phụng đủ đường, yêu cầu nào cũng đồng ý, chỉ xin hắn đừng làm gì cả.
 
Yêu đương với một ma đầu như vậy, Khanh Hoan cảm thấy hơi thiếu tự tin, nhưng mà xoay xoay cái túi mà kim chủ đưa cho cô, rồi lại nghĩ đến thù lao gấp đôi tiền đặt cọc. 
 
“Liều ăn nhiều!” Khanh Hoan để lại lời này rồi xoa mông con hổ ba đầu, nó lập tức tung tăng phi về phía cửa rừng. 
 
Cảnh đầu tiên kết thúc, phần này cần rất nhiều hiệu ứng đặc biệt, hầu như đều được quay trên phông nền xanh. Lúc đầu đạo diễn Lê còn lo người mới như Khanh Hoan không thể biểu diễn tốt những cảnh không có vật thể thật, không ngờ rằng, Khanh Hoan còn hiểu những thứ yêu quái, ma vật đó hơn cả ông, còn đề xuất rất nhiều ý kiến cho người làm hiệu ứng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
“Em cảm thấy có thể cho thêm một con đại bàng nữa.” Khanh Hoan vuốt cằm, nghiêm túc nhìn hình vẽ hiệu ứng, khua tay múa chân với người làm thêm hiệu ứng: “Để làm vật cưỡi cho nữ chính, thế thì sau này, khi đại ma vương đuổi bắt, tìm cô ấy tính sổ thì có thể cưỡi đại bàng bay đi, vậy thì cũng khá nhanh.”
 
Khanh Hoan nói xong, các nhân viên công tác xung quanh cũng bật cười, họ đều biết Khanh Hoan được fan và những netizen hề hước thân thiết gọi là Đại Bàng Nhỏ Khanh. 
 
Bản thân cô cũng rất thích đại bàng, cho dù là quay phim truyền hình cô cũng muốn thêm cảnh cho Điêu Điêu yêu quý của mình. 
 
“Hoan Hoan, trông cháu nói có vẻ như rất có kinh nghiệm nhỉ?” Đạo diễn Lê tủm tỉm cười thổi vào bình giữ nhiệt, đùa giỡn hỏi Khanh Hoan: “Chẳng lẽ trước kia Hoan Hoan từng trốn bạn trai bị cháu chọc tức như vậy à?”

 
“Đương nhiên là…” Khanh Hoan lập tức phủ nhận, cô từng cưỡi đại bàng để trốn tránh đại ma vương từng bị cô khiêu khích đến nổi giận, nhưng đại ma vương không phải là bạn trai của cô.
 
Mới nói được một nửa, Khanh Hoan đột nhiên nhìn thấy Nghiêm Quyết tựa vào cạnh cửa, tư thế lười biếng mà ánh mắt lại sâu xa, nghiêm túc nhìn cô. 
 
Suýt nữa là Khanh Hoan cắn phải đầu lưỡi, vành tai lại đỏ lên một cách khó hiểu, giọng nói trở nên yếu hẳn, nhỏ giọng nói xong câu: “…không có ạ.”
 
Cô đưa tay che lỗ tai đỏ ửng, trốn đằng sau các chị nhân viên, ngăn cản ánh mắt của Nghiêm Quyết. 
 
Cảnh thứ hai bắt đầu. 
 
Quy tắc trong tông môn rất nghiêm ngặt, mỗi ngày phải báo danh đúng giờ, mấy chuyện như độ tình kiếp lại cần rất nhiều thời gian và tinh lực, Khanh Hoan dứt khoát dựa vào lời đồn “tiểu sư muội phế vật là cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga, mơ ước đại sư huynh cao ngạo khó với tới” được lưu truyền khắp tông môn, giả vờ rơi xuống vách núi vì hái linh dược cho đại sư huynh Thải Hi, tạm thời giả chết, đợi khi nào nàng vứt bỏ đại ma vương rồi sẽ trở về.
 
Nếu muốn giấu Thiên Đạo, độ kiếp thay người khác thì cần có đan dược thế thân độc nhất vô nhị của Khanh Hoan, khi dùng loại đan dược này, không chỉ có vẻ ngoài trở nên giống người được thay thế, mà tu vi và khí chất cũng giống y đúc.
 
Nhưng mà vẫn có chút hạn chế, đó là giả dạng người có tu vi càng cao, phản phệ sẽ càng mạnh, song phản phệ không gây ra hậu quả gì nghiêm trọng, thỉnh thoảng chỉ làm một số hành động và nói những lời mà người được thay thế hay nói. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Khanh Hoan có niềm tin với sự không hoàn hảo của đan dược, từ từ tiến vào Ma Vực. Bởi vì cô dùng đan dược thế thân nên cơ duyên của người kia cũng truyền vào người cô, thế nên nàng cũng không cần cất công tiếp cận đại ma vương, chỉ cần đi vòng vòng xung quanh, khi thời đến thì sẽ gặp được đại ma vương ngay thôi. 
 
Quả nhiên, nàng vừa đến Ma Vực chơi không đến một ngày đã gặp được đại ma vương. 
 
Cảnh thứ hai đóng lại, cũng là cái kết của tập đầu tiên, để lại sự tò mò cho khán giả về cuộc gặp gỡ giữa nam nữ chính trong tập hai. Từ nay về sau, Khanh Hoan và Nghiêm Quyết có khá nhiều cảnh diễn chung, thậm chí còn có…
 
Khanh Hoan nhìn vào cảnh hôn và cảnh giường chiếu được khoanh đỏ trong kịch bản, cô che mặt, không còn lưu luyến gì với nhân gian: “Đạo diễn, chú quay như vậy, không sợ bị kiểm tra sao?”

 
Đạo diễn Lê cười tủm tỉm, vỗ vai an ủi Khanh Hoan: “Không sao, bên trên chú còn có người nâng đỡ.”
 
Khanh Hoan không còn cách nào khác, đành tiếp tục che mặt lầm bầm. 
 
Nghiêm Quyết thấy Khanh Hoan sụt sùi khóc, anh bèn ngồi bên cô, Khanh Hoan liếc nhìn anh qua kẽ hở ngón tay: “Có phải anh đang vui vẻ lắm không?”
 
Thậm chí cô còn hơi nghi ngờ, cảnh thân mật nhiều như vậy là do anh ta thông đồng với đạo diễn. 
 
Nghiêm Quyết nghĩ ngợi, rồi quay đầu nhìn thẳng về trước: “Nếu em thật sự không thích thì anh sẽ bảo đạo diễn xóa vài cảnh đó đi.”
 
Khanh Hoan bỏ tay xuống, không ngờ rằng, đại ma vương thật sự không ép cô làm cảnh yêu đương, vậy mà còn chủ động bảo có thể xóa một số cảnh thân mật. 
 
Nghiêm Quyết đứng dậy, định sải bước về phía đạo diễn. 
 
Khanh Hoan cũng không biết bản thân mình nghĩ gì, vừa nhìn thấy anh định đi thì lập tức nắm góc áo của anh. 
 
Nghiêm Quyết cúi đầu nhìn Khanh Hoan, Khanh Hoan hơi xấu hổ, cũng cúi đầu, nhỏ giọng hỏi: “Vậy là… mấy cảnh đó không phải do anh sắp xếp à?”
 
“Không phải.” Nghiêm Quyết cười khe khẽ: “Em không biết gì sao?”
 
“Biết gì cơ?” Khanh Hoan ngẩng đầu, tò mò chớp mắt. 
 
Đáy mắt Nghiêm Quyết lộ ra ý cười, ngoắc ngoắc ngón tay với cô: “Em lại gần đây, anh nói cho em nghe.”
 
Khanh Hoan không bị mắc lừa, trừng mắt bảo: “Tại sao tôi phải lại gần?”
 
Ý cười trong mắt Nghiêm Quyết càng đậm hơn, anh bất đắc dĩ, lại cưng chiều cúi thấp người: “Được thôi, vậy để anh làm.”
 

“Không phải, tôi…” Khanh Hoan bị anh làm cho hoảng hốt, cô dựa hết người vào ghế, hơi quay mặt đi, vẫn giả vờ bình tĩnh, giọng nói thì dần dần yếu ớt: “… không có ý bảo anh lại gần đây đâu.” Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
“Vậy em có muốn biết không?” Nghiêm Quyết nhướng mày. 
 
Lòng hiếu kỳ của Khanh Hoan đã bị khơi lên rồi, sao có thể không muốn nghe được? Vậy nên cô khẽ khàng nhích lại gần Nghiêm Quyết một chút, cất giọng điệu kiêu ngạo: “Nếu anh cứ nhất định muốn nói, thì tôi sẽ nghe thử một chút.”
 
Khóe môi Nghiêm Quyết cong lên, nhẹ giọng cất lời bên tai cô: “Đạo diễn Lê là fan CP cuồng nhiệt của anh và em, kịch bản này được sửa đổi dựa theo chúng ta, anh đã nhắc nhở đạo diễn Lê làm chừng mực thôi, các cảnh diễn hiện tại tương đối dễ thở. Có rất nhiều…” Giọng nói của anh pha chút ý cười xấu xa: “… cảnh 18+ rất dữ dội, đều đã bị anh lược bỏ đi rồi.”
 
Đạo diễn Lý là fan CP của cô và Nghiêm Quyết? Khanh Hoan nhìn đạo diễn Lê đang cười tủm tỉm, ấn tượng của cô về ông ấy là nho nhã, ôn hòa, thật sự không ngờ rằng, một người như vậy lại thêm nhiều cảnh 18+ nóng bỏng. 
 
Khanh Hoan nghĩ ngợi một lúc, không biết nghĩ đến chuyện gì mà lỗ tai lại đỏ ửng lên. 
 
“Khanh Hoan.” Nghiêm Quyết lại gọi tên cô ngay lúc này, Khanh Hoan khiếp đảm, hơi ngại ngùng, thẹn quá hóa giận mà trừng mắt nhìn anh: “Không được gọi họ tên tôi!”
 
Nghiêm Quyết cũng rất nghe lời: “Tiểu Khanh Hoan.”
 
Cái này cũng không ổn, Khanh Hoan còn chưa kịp phản đối đã nghe Nghiêm Quyết nói tiếp, giọng điệu rất nghiêm túc, nhưng nghe kiểu gì cũng thấy có dự cảm không lành: “Nếu Tiểu Khanh Hoan vẫn tò mò cảnh 18+ nóng bỏng kia là gì, anh có thể miêu tả lại cho em nghe, cũng có thể cho em tự trải nghiệm…”
 
Anh không nói tiếp, mà chỉ cong môi cười xấu xa. 
 
Khoảng chừng ba giây sau Khanh Hoan mới nhận ra đại ma vương đang giở trò lưu manh với mình, cô tức giận muộn màng: “Anh đứng đắn tý đi!”
 
Nghiêm Quyết thấy mặt Khanh Hoan đỏ bừng vì tức giận, càng nhìn càng thích, nhưng mà anh sợ nếu mình tiếp tục trêu ghẹo thì cô sẽ sợ hãi, sau đó lại trốn tránh anh, vậy nên anh cố cưỡng lại ý định muốn hôn lên vành tai cô, chủ động lùi bước. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Đại ma vương thật sự rất khác trước kia. Khanh Hoan nhìn anh ngồi bên cạnh, khẽ chớp mắt nhìn anh lặng lẽ tự kéo dài khoảng cách với cô.
 
Dường như, đại ma vương như thế này cũng khá tốt. 

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.