Bạn đang đọc Thật Tệ Tình Yêu Của Mafia [boylove] – Chương 35: Kombai Chương 7
(Bạn của Baiboon á, lúc thì tụi ghi là Pai, lúc ghi Phai thì cứ kệ đi nha)
“Pai này, thực ra, mình có thể tự xách túi”, Baiboon nói với người bạn của em, người đã lấy túi và xách nó đi.
“Được rồi, đừng sợ. Mà này, PKom đến đón bạn lúc nào vậy? Baiboon đợi anh ấy lâu không?” Phai hỏi.
“Không lâu sau Phai đi, PKhom đến đón mình”, Baiboon cười đáp “Ồ, mà này, mình đã có số điện thoại rồi. Hôm qua PKom mua cho mình, ghi số đi”. Baiboon khi em ấy nhớ ra.
“Baiboon gọi vào điện thoại của mình, không cần phải ghi lại” Phai nói, vì vậy Baiboon nhấc điện thoại và gọi cho Phai. Sau đó, Phai nhấc máy, ngắt cuộc gọi, lưu lại số của Baiboon.
“Baiboon có sử dụng Line và Facebook không?” Phai hỏi lại. Baiboon làm vẻ mặt bối rối.
“Line là gì, Facebook là gì? Mình chưa bao giờ sử dụng nó”, Baiboon nói thẳng. Vì Baiboon không có điện thoại và cũng không có máy tính nên không để ý lắm. Phai nhìn Baiboon với vẻ mặt khó hiểu.
“Với Line, chúng ta có thể gửi tin nhắn để trò chuyện. Bạn sử dụng Internet trên điện thoại di động. Đó là một ứng dụng mở rộng điện thoại. Baiboon phải có một ứng dụng trên điện thoại của bạn. Hãy bỏ nó vào túi và tôi sẽ cho bạn xem”, Phai nói. Baiboon gật đầu mặc dù em nghĩ rằng đêm qua, Kom đã không cho em thấy điều đó. Nhưng anh ấy đã đưa nó cho Baiboon, nhưng Baiboon đã ngủ quên. Cả hai cùng nhau bước vào phòng.
“Này, hai người xách cặp cho nhau hả Phai?”, Một người bạn trong khóa đùa khi thấy Phai và Baiboon bước vào cùng nhau. Vì vậy, Phai đã không đưa cho Baiboon túi của em ấy.
“Ừ” Phai trả lời ngắn gọn và thành thật, bạn bè cậu cười. Nhưng Baiboon cảm thấy khó chịu một cách kỳ lạ.
“Phai, để đó cho mình,” Baiboon nói. Phai hơi cau mày trước khi quay lại nhìn người bạn đang trêu đùa với ánh mắt dữ tợn. Phai bước đi, đặt túi Baiboon lên bàn.
“Baiboon, mang điện thoại đi, mình cho bạn xem” Phai nói, vì vậy Baiboon đưa điện thoại cho cậu ấy, và họ ngồi xuống chiếc ghế cạnh nhau. Baiboon nghiêng người nhìn vào màn hình. Phai kiểm tra điện thoại trước và xem có ứng dụng nào không.
“SIM điện thoại Baiboon cũng theo hệ thống hàng tháng. Chúng ta có thể yêu cầu một chương trình khuyến mãi để chơi. Đây là cách nó sẽ hoạt động. Phai sẽ nhận điện thoại của bạn. Hãy ra ngoài và nhấn vào ứng dụng LINE và mở nó để xem tin nhắn của bạn bè. Ngoài ra mình sẽ giải thích những gì bạn có thể làm, mỗi bạn cùng lớp có một nhóm trong phòng để nói về bài tập và công việc”
“Sao không gọi và nói chuyện? Tại sao phải gửi tin nhắn?” Baiboon tò mò hỏi.
“Bằng cách đó, bạn có thể nói chuyện với cả lớp. Bạn cũng có thể quay lại và đọc những tin nhắn cũ” Phai nói lại. Baiboon hơi cau mày.
“Đăng ký truy cập Internet có tốn tiền không?” Baiboon hỏi lại, Phai gật đầu.
“Vậy thì đừng nhận. Phai nói rằng nó được trả hàng tháng. Điều này có nghĩa là PKom chắc chắn là người đã trả tiền cho mình. Mình không muốn làm phiền PKom” Baiboon nói nhỏ.
“Trước tiên Baiboon có thể gọi điện cho anh của Baiboon và hỏi. Mình nghĩ anh ấy sẽ đồng ý. Vì nó cũng quan trọng. Bảo nó dùng để nói về bài tập với các bạn trong lớp” Phai trả lời. Baboon ngập ngừng trước khi lấy điện thoại từ tay Phai và nhiệt tình bấm gọi với Kom, vì em chưa bao giờ dùng điện thoại di động.
“Này Baiboon, nhóc quên gì đó à?” Nghe giọng Kom qua điện thoại, Baiboon ngay lập tức mỉm cười. Baiboon cảm thấy rằng chiếc điện thoại bây giờ rất hữu ích vì dù không ở cùng nhau nhưng họ vẫn có thể nói chuyện và lắng nghe nhau.
“Baiboon không quên bất cứ điều gì, ý Baiboon là em gọi điện để hỏi PKom điều gì đó.”
“Hỏi cái gì?” Kom hỏi.
“SIM điện thoại của Baiboon có trả tiền hàng tháng không?” Trước tiên Baiboon hỏi về điều này.
“Ừm, tôi sẽ tự trả tiền. Nhóc không cần phải lo lắng về điều đó,” Kom trả lời.
“Oh PKom, một người bạn của Baiboon đề nghị Baiboon sử dụng Line để họ có thể gửi tin nhắn cho nhau,” Baiboon nói với giọng nhẹ nhàng.
“Ừm, rồi sao nữa nào?” Kom hỏi
“Em cần phải sử dụng internet để sử dụng nó. Và anh cũng phải xin tiền. Vì vậy, đầu tiên đã gọi điện và xin phép Phom. Bởi vì PKom là người trả tiền cho Baiboon” người thanh niên nói với giọng điệu ân cần.
“Vậy thì tại sao nhóc lại muốn sử dụng nó?” Kom hỏi thẳng thừng.
“Chà… bạn em nói đó là để nói về bài tập về nhà với tất cả các bạn cùng lớp. Bạn ấy nói có một nhóm Line để nói chuyện công việc với bạn bè” Baiboon đáp. Kom im lặng một lúc trước khi Baiboon nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm.
“Nhưng nếu PKom không muốn …” Baiboon vội vàng nói.
“Tôi vẫn chưa nói gì. Tại sao em luôn nghĩ trước?” Giọng của Kom chen vào, Baiboon im lặng.
“Cứ sử dụng. Tôi sẽ trả nó. Nhưng nếu nhóc sử dụng nó, nhóc phải dùng nó cho học tập, hiểu không?” Kom nói. Baiboon cười rất tươi khi nghe điều này.
“Cảm ơn, PKom,” người đàn ông trẻ tuổi mỉm cười đáp lại.
“Vì vậy, hãy nhờ bạn của nhóc giúp đăng ký. Ồ, tôi sẽ đón nhóc vào chiều nay. Hãy mang theo một số bạn bè để tôi có thể gặp”, Kom nói khi nhớ lại.
“Ha ha, cảm ơn, PKom,” người thanh niên đáp khi Kom nhận lời và cúp máy. Baiboon sau đó quay sang Phái.
“PKom đã cho phép nó. Phai đăng ký nó giúp mình và dạy mình cách sử dụng nó nhé”, Baiboon nói với bạn của mình. Phai mỉm cười, ngồi xuống yêu cầu Internet và dạy Baiboon cách sử dụng Line.
“Hai người đó, bọn họ chơi cùng nhau sao?” Một giọng nói chế giễu vang lên từ ngoài cửa hội trường, Baiboon và Phái quay lại nhìn thì thấy San.
“Em đang dạy Baiboon cách sử dụng Line, PSan,” Phai trả lời.
“Đúng không Baiboon? Cho mình xin LINE của Baiboon được không? Cho mình xin số của bạn nhé, Phai, ghi lại cho tao nhé”, San cười nói.
“Em nghĩ anh nên hỏi P của Baiboon trước,” Phai nói với một nụ cười.
“Tại sao?” San cau mày.
“Có vẻ như P của Baiboon rất trân trọng Nong của mình”, Phai nói. Thậm chí cậu chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt của PKom. Nhưng cậu cảm thấy rằng Kom phải có một lượng ảnh hưởng đáng kể đến Baiboon.
“Đúng không Baiboon? P của bạn rất dữ dằn đúng không?” San tò mò hỏi.
“Uh … không dữ dội. Nếu PSan muốn gặp anh ấy chiều nay, Baiboon có thể giới thiệu”, người thanh niên nói với giọng nhẹ nhàng vì em nghĩ rằng Kom muốn gặp một số người bạn của mình.
“À, có muốn giới thiệu anh ấy với chúng tôi không? À, để đề phòng, cũng giới thiệu anh ấy với anh rể,” San cười nói.
“Mày không cần phải nhìn thẳng vào mặt tao như vậy, Phai. Tao đùa thôi” San nói khi thấy Phái đang bồn chồn.
“Em vẫn chưa nhìn anh” Phai trả lời, trước khi tiếp tục dạy Baiboon cách sử dụng Line.
Về phần San, anh tin tưởng vào sự nhiệt tình của Phai. Nó sẽ lấy mã Baiboon ID khi có thể.
+++++++++++++++++++++++
“Có chuyện gì vậy Khom, cauy có vẻ căng thẳng?” Kamol hỏi khi bước xuống xe cùng Khom và nhận thấy cấp dưới có vẻ mặt trầm ngâm.
“Ồ, không nhiều đâu, thưa sếp. Tôi đang nghĩ về Baiboon một chút” Kom trả lời.
“Tại sao?” Kamol hỏi, Kom nói với hắn rằng anh đã mua một chiếc điện thoại để Baiboon sử dụng. Baiboon sau đó gọi cho anh ta và yêu cầu Line thảo luận về bài tập về nhà với bạn bè.
“Thật là bình thường. Trẻ em ngày nay phải chơi cùng nhau. Ngay cả các công chức đôi khi cũng nộp công việc của họ trên Line,” Kamol nói sau khi nghe Kom nói.
“Tôi biết, thưa sếp. Tôi lo lắng. Tôi sợ rằng Baiboon sẽ nghiện những công nghệ này và quên mất nhiệm vụ của mình”, Kom nói.
“Eh, cậu đã suy nghĩ quá nhiều từ những gì tôi có thể thấy. Tôi nghĩ Baiboon là một cậu bé biết rõ nhiệm vụ của mình và không bị lạc trong thế giới mới. Cậu không cần phải lo lắng,” Kamol nói với giọng bình thường.
“Tôi cảm thấy như PKom lo lắng cho Baiboon hơn là dì Nee, dì ấy mới là bà ngoại của Baiboon mà”, Kit, người đang ngồi ở ghế lái nói đùa. Vì vậy, Kom đưa tay ra và vỗ nhẹ vào đầu anh ta, không quá mạnh.
“Cậu nói nhiều quá đấy, Baiboon là Nong. Chúng ta phải chăm sóc em ấy vì người đó giống như gia đình của chúng ta. Chúng ta phải chăm sóc lẫn nhau, phải không?” Kom nói.
“Đúng vậy, đúng vậy” Kit cười đáp. Kamol chỉ ngồi đó mỉm cười.
++++++++++++++++++++
Lúc tan học.
“Baiboon có đi đến tiệm kem cạnh trường với chúng tôi không?” giọng của một người bạn cùng lớp hỏi. Bây giờ Baiboon đã liên hệ với một số người bạn của mình trong lớp. Một người bạn của em ấy, cô ấy đã cho Baiboon làm bạn thân của mình vì cô ấy thấy Baiboon rất dễ thương và hiền lành. Không giống như một số bạn nam trong phòng luôn kiêu căng và luôn trêu đùa bạn bè của họ.
“Không, PKom sắp tới, anh ấy đến đón mình” Baiboon trả lời.
“A, thật đáng tiếc,” người bạn rên rỉ nhẹ nhàng.
“Baiboon, làm ơn gọi cho P của bạn để được phép đi ăn kem với tụi mình, tụi mình có thể đưa bạn về nhà” Phai nói.
“Được rồi, chúng ta hãy xin phép P của Baiboon, được không? Hãy tin tưởng rằng tụi mình thực sự sẽ mời bạn đi ăn kem bên cạnh trường. Hay rủ P của Baiboon ngồi ăn chung đi”, một bạn nữ vẻ gợi ý. Baiboon tưởng tượng rằng Kom đang ngồi giữa một nhóm đông học sinh. Em gật đầu trước khi mỉm cười.
“Mình sẽ bảo P đi với chúng ta, mặc dù mọi người sẽ căng thẳng” Baiboon nói nhỏ.
(Nó nhất quyết không đi riêng luôn)
___________________________
Kom lái xe đến đậu ở cùng một gốc cây Malabar, nơi anh luôn nhìn thấy Baiboon. Bóng dáng cao lớn khẽ cau mày khi nhìn thấy một số học sinh đang ngồi trong một nhóm nam và nữ, nhưng anh vẫn chưa bước ra khỏi xe tìm Baiboon.
“Baiboon, đây có phải là xe P của Baiboon không?” Một người bạn nói khi nhìn thấy chiếc xe đậu trong khi Baiboon đang đọc sách trên chiếc ghế bên trong cùng những người bạn ngồi dưới bóng cây vì cậu thanh niên còn khá nhỏ. Baiboon đứng dậy và nhìn xung quanh trước khi cười toe toét.
“Ừ, chúng ta đi đến đó thôi” Baiboon nói trước khi vội vàng lấy túi và bước ra xe. Những người bạn của Baiboon nhìn nhau liên tiếp. Nhưng họ không thể nhìn rõ mặt Kom vì kính xe hơi mờ. BaiBoon gõ cửa kính xe bên tài xế. Kom, hạ kính xuống.
“Có chuyện gì vậy?” Kom hỏi.
“À, bạn bè của Baiboon đã mời em đi ăn kem ở cửa hàng cạnh trường. Vì vậy Baiboon cũng muốn giới thiệu PKom với bạn bè của Baiboon” người thanh niên khàn giọng nói, Kom gật đầu xác nhận.
“Nhóc cũng định để tôi ngồi ăn cùng à?” Kom hỏi. Baiboon gật đầu, bối rối.
“Chà, tốt thôi, nếu bạn bè của nhóc không sợ tôi,” Kom nói. Baiboon mỉm cười hạnh phúc, di chuyển mạnh để mở cửa xe ra ngoài. Bạn bè của Baiboon đã theo dõi, bao gồm cả Phai. Ngay khi Kom bước ra khỏi xe, những người bạn của Baiboon đã im lặng, ngay lập tức choáng váng.
Một số cô gái cũng thầm đỏ mặt. Do chiếc áo sơ mi trắng gần như không cài cúc đến giữa ngực, bên ngoài khoác một chiếc áo vest đen. Baiboon đi cùng Kom về phía nhóm bạn. Kom nhìn mọi người một cách quen thuộc. Đôi mắt sắc lẹm của Kom khiến một số bạn nam nổi da gà khi Phái trở nên nghi ngờ.
Mặc quần áo đẹp để đón Baiboon?
“Uh, đây là PKom. PKom, đây là bạn của Baiboon, đây là Waew, Salli Kaew.” Baiboon giới thiệu bạn bè là nữ của em ấy trước.
“Và đây là Moss, Tharn và Phai.” Baiboon tiếp tục giới thiệu những người bạn nam của mình. Kom đứng nhìn Phai với đôi mắt bất động.
Rằng nếu suy đoán của Kom không sai, thì Phai có lẽ là người đã giúp Baiboon xách chiếc túi sáng nay. Bởi vì anh ấy làm việc trên nó. Ghi nhớ chính xác thông tin chi tiết của mọi người.
“Sawatee Kab.” Bạn của Baiboon ngay lập tức giơ tay chào. Kom giơ tay về cách cư xử.
“PKom không phải là anh trai ruột của Baiboon, phải không? Tại sao khuôn mặt của họ không giống nhau?” Sally cười khan hỏi.
“Sally, sao mày có thể hỏi anh ấy như vậy?” Một người bạn khác nói.
“Không sao,” Kom trả lời bằng một giọng bình thường.
“Chúng ta sẽ đi ăn kem, phải không?” Baiboon khẽ hỏi. Em nhất thời không nghĩ trả lời câu hỏi, nhưng anh ấy sẽ giải thích thế nào?
“Vâng, vâng,” những người bạn trả lời. Sau đó, Kom quay lại nhìn Baiboon, người đang ở bên cạnh anh.
“Chúng ta làm như thế nào? Tôi cũng lái xe cho nhóc, hay là trước để cho tôi ngồi xe chờ?” Kom hỏi Baiboon. Dù Kom đã biết rõ câu trả lời nhưng Baiboon sẽ trả lời như thế nào?
Anh ta có cảm giác muốn chỉ huy Baiboon và yêu cầu Baiboon cho phép Baiboon đáp ứng nhu cầu của riêng anh ta.
“Baiboon muốn PKom đi cùng. Nếu PKom không đi, Baiboon cũng không muốn đi,” Baiboon đáp ngay lập tức, khóe miệng Kom nhếch lên thành một nụ cười.
“Phai, anh trai của Baiboon đã đến. Chạy vì cuộc sống của mày.” Giọng một người đàn ông trẻ tuổi vang lên trước khi giả vờ chạy với Phai, Kom ngay lập tức nhìn vào người mới.
“PSan, bình tĩnh đi, anh ấy là anh trai của Baiboon” Moss thì thầm với San, người quay lại nhìn anh trước khi dừng lại.
“Oh … Uh … Sawatee Kab” San ngay lập tức vẫy tay chào. Kom gật đầu chắc chắn.
“Ồ PKom, đây là PSan, anh ấy là tiền bối của chúng em” Baiboon đáp lại câu hỏi không thành lời của Kom. Kom chậm rãi gật đầu, nhận ra điều đó.
“Nếu nhóc muốn ăn kem, nhóc cũng có thể đi nếu không cảm thấy khó chịu”, Kom nói, khiến các cô gái mỉm cười rộng rãi.
“Baiboon lấy túi xách của nhóc và để nó lên xe. Cùng nhau đi. Có phải cửa hàng bên cạnh trường học không?” Kom hỏi Baiboon và em ấy gật đầu, đặt túi lên xe. Kom cũng đi khóa xe.
“AiPhai, sao mặt P của Baiboon lại độc ác như vậy? Nhưng anh ấy trông ổn, đẹp trai quá.” San nói nhỏ với Phai.
“Đúng. Nhưng em nghi ngờ nó. Em nghĩ PKom và Baiboon không hẳn là anh em. PKom có lẽ hơn chúng ta nhiều tuổi. Ngoài ra, khuôn mặt của anh ấy không giống Baiboon chút nào” Phai nói những gì cô ấy nghi ngờ.
(Đúng rồi, đâu phải anh em. Khun por, Sugar Daddy đó)
“Hay đó là vệ sĩ của Baiboon, hãy nhìn Baiboon, cậu ấy trông giống như con trai của một người có quyền lực” San nói lại.
“Em không chắc lắm, nhưng có vẻ như anh ấy cũng rất thân với Baiboon” Phai trả lời.
“Vậy là mày đang gặp khó khăn?” San giả vờ hỏi. Phai im lặng một lúc và không nói gì khi Kom và Baiboon vào nhóm với bạn của họ một lần nữa. Sau đó, họ đi bộ đến một tiệm kem.
Trên đường đi, một số học sinh và phụ huynh thận trọng đưa mắt nhìn. Kom bảo Baiboon đi dạo với bạn bè của mình, Kom theo sau em ấy. Tại sao Kom lại chọn đi phía sau? Vì muốn quan sát hành vi của những người bạn của Baiboon. Giống như một người đã từng làm việc trong lĩnh vực này, anh ấy quan sát mọi người và dò xét họ, nhưng người mà anh ấy đặc biệt quan tâm để mắt là Phai và San. San thường nói chuyện và trêu chọc Baiboon một chút. Nhưng anh ta dường như vẫn không dám đùa giỡn với Baiboon.
Do quá miễn cưỡng đi theo sau Phai, nên có vẻ như cauy ta giữ im lặng rất tốt. Nhưng Kom không thích nó lắm. Có nghĩa là, Phai có xu hướng thường xuyên chạm vào lưng và thắt lưng của Baiboon. Ngay cả khi nó để Baiboon đi bộ hoặc rẽ theo bất kỳ hướng nào.
Nhưng không đủ để nhóm bạn chú ý. Làm thế nào họ có thể không nhận thấy điều đó? Người thanh niên thỉnh thoảng quay lại nhìn anh, nở một nụ cười. Và lần nào Baiboon quay lại nhìn anh, Phai cũng quay lại.
Đến cửa hàng kem, chủ cửa hàng ra đón. Ngoài việc choáng váng khi thấy cái dáng cao to không vừa vặn của Kom trong cửa hàng của mình, anh cũng bước vào. Vì chỉ có sinh viên trong quán nên khách hàng của quán cũng có vẻ ngạc nhiên.
“Chờ một chút, ngồi vào một bàn riêng. Nhóc có thể nói chuyện với bạn bè của mình một cách dễ dàng” Kom nói. Baiboon định nói gì đó nhưng bị Phai đẩy ra ngồi bàn trước vì San chọn chỗ ngồi cho mình, Kom vào ngồi bàn hai người.
Trung tâm quán chỉ có một chiếc bàn duy nhất là nơi anh đang ngồi, trong khi nhóm của Baiboon lại ngồi chung một bàn với rất nhiều người. Thật tuyệt khi cửa hàng này có cà phê mới pha mà bạn có thể gọi. Kom gọi một ly cà phê đá để ngồi uống.
“Baiboon muốn ăn gì?” Phai đang ngồi cạnh Baiboon hỏi. Baiboon đã để Kom ngồi một mình. Em quay lại nhìn Phai. Trước khi chọn phải xem menu, nhưng vì menu rất đa dạng và Baiboon nghĩ rằng mình sẽ chọn nhầm thứ.
“Mình không muốn đưa ra quyết định sai lầm” Baiboon lẩm bẩm và mỉm cười.
“Vậy bạn định chọn à?” Phai hỏi và Baiboon khẽ mím môi. Trước khi lắc đầu và đứng dậy với thực đơn.
“Mình sẽ đến đây một chút” Baiboon nói, cầm menu lên để đi đến Kom.
“PKom” nhẹ nhàng gọi Baiboon. Phai cũng quay lại nhìn Baiboon.
“Sao vậy?” Kom hỏi.
“PKom chọn thứ gì đó cho Baiboon đi” người đàn ông trẻ nói. Kom hơi nhướng mày.
“Tại sao nhóc không chọn cho mình? Ăn những gì nhóc muốn. Tôi cũng sẽ trả tiền cho bạn của nhóc” Kom nói.
“Cảm ơn cậu, nhưng Baiboon muốn PKom chọn giúp em” người thanh niên nói với giọng lãnh đạm. Kom cười nhẹ trước khi lấy thực đơn từ tay Baiboon ra xem. Kom ngồi xem một lúc rồi chỉ vào thực đơn có dâu tây làm phần trên, Baiboon liền nở nụ cười tươi rói.
“Ok, cái này là của Baiboon” Baiboon trả lời và quay trở lại bàn của bạn mình, nói cho Phai biết thực đơn mình sẽ ăn. Trong khi họ đợi kem, bạn bè của em ấy đã tắm cho Baiboon với những câu hỏi nặng nề.
“Baiboon, PKom bao nhiêu tuổi?” Salli tò mò hỏi.
“30” Baiboon trả lời, mọi người đều tròn mắt.
“Tại sao nó lớn hơn Baiboon? Nếu bạn nói anh ấy là cha của Baiboon, chúng tôi sẽ tin điều đó, Salli nói. Baiboon cau mày.
(Má con này nó có duyên ghê)
“Trông PKom có giống bố nhiều như vậy không?” Baiboon hỏi, giọng em có vẻ hơi bối rối khiến Salli vội vã vẫy tay từ bên này sang bên kia.
“Không, nói thế nào đây?” Sally đang tìm kiếm một từ hay.
“Đây, PKom, anh ấy có phải là anh trai ruột của Baiboon không?” San hỏi nhưng không hỏi quá lớn, Baiboon lắc đầu, khiến mọi người ồ lên trong cổ họng.
“Hai người là anh em họ?” Moss hỏi, Baiboon có chút bất động.
“Làm sao mình biết được? PKom không hẳn là người thân của mình. Nhưng PKom là người chăm sóc mình. Baiboon về ở với bà ngoại trong ngôi nhà của ông chủ. Sau đó, ông chủ của bà nói với PKom để chăm sóc mình trong mọi vấn đề” Baiboon nói. Những người bạn gật đầu xác nhận. Và họ không khỏi choáng váng trước câu chuyện của Baiboon.
“Điều đó không khác với các vệ sĩ của Baiboon sao?” San bối rối hỏi.
“PKom không phải vệ sĩ của em. PKom là P của Baiboon”
“À, anh trai là anh em” San trả lời, nhưng không hỏi thêm. Kem đã được phục vụ. Thế là cả bọn ngồi ăn kem. Cũng như nói về bài tập về nhà và các vấn đề khác. Kom cả lúc đó, ngồi và nhìn vào tấm lưng thon gọn của Baiboon.
“Baiboon đã ăn như thế nào để nó bị vấy bẩn trên má?” Phai nói đùa, lấy khăn tay lau vết kem trên má Baiboon.
“Hey” San và các bạn nam nói đùa khi thấy Phai lau má cho Baiboon.
“Uh, cảm ơn, Phai,” Baiboon nói, lấy khăn tay để lau mình. Người thanh niên quay lại nhìn Kom một cách sắc bén. Em thấy Kom đang ngồi xuống và cau mày khi anh nhìn họ. Chàng trai trẻ cảm thấy khó chịu.
“Uh, mọi người có thể ngồi xuống và ăn cùng nhau được không? Mình sẽ ngồi xuống với PKom một lát. Mình không muốn để PKom phải cô đơn”, Baiboon nói với bạn bè trước khi cầm cốc kem của mình để đi đến chỗ Kom ngay lập tức mà không nghe lời bình luận của bạn bè. Khom nhướng mày khi nhìn thấy Baiboon đi về phía anh ta với một cốc kem.
“Sao vậy Baiboon?” Kom hỏi, một lúc trước anh thấy Phai đang lau má Baiboon, đột nhiên một cảm giác ấm áp dâng lên trong lồng ngực.
“Baiboon, em ấy đang đến ngồi với đây” Baiboon trẻ nói với một nụ cười khi em kéo ghế lên để ngồi gần Kom hơn thay vì đối diện với anh ta.
“Nhóc có định ngồi với tôi không? Tại sao nhóc không đi và ngồi với bạn bè của mình?” Kom hỏi.
“Chà, Baiboon muốn ngồi với PKom,” người thanh niên khẽ đáp. Đôi mắt em cụp xuống như một đứa trẻ mắc lỗi.
“Tôi vẫn chưa nói gì. Nhóc thậm chí không cần phải làm cho khuôn mặt đó. Nếu muốn ngồi xuống, hãy ngồi xuống” Kom trả lời, khiến Baiboon mỉm cười một chút. Trước mắt Kom quay lại thấy Phai, người đang nhìn Baiboon như muốn ngồi cùng nhưng không dám.
“Bạn có thực sự thân với người bạn tên Phai của mình không?” Kom hỏi với giọng bình thường.
“Phai? Thân thiết vì Phai là lớp trưởng, bạn ấy giúp Baiboon mọi thứ. Và bạn ấy dạy Baiboon cách sử dụng Line”, Baiboon cười đáp. Kom gật đầu xác nhận khi anh ấy nhìn Phai lần nữa.
“Kom có Line?” Baiboon gật đầu hỏi.
“Có, nhưng tôi hiếm khi sử dụng nó. Hầu hết thời gian, những người lớn tuổi gọi điện và nói chuyện trực tiếp” Kom trả lời. Baiboon gật đầu.
“Nhóc có muốn chúng ta nói chuyện cho Line không?”
“Em sẽ không làm việc đó. Nếu em muốn nói chuyện với PKom, em sẽ gọi điện. Tốt hơn là nên nghe anh nói, em cũng cảm thấy tốt hơn nhiều so với nhắn tin” Baiboon vừa trả lời vừa gật đầu làm cho Kom cười trở lại. Sau đó Baiboon lại cau mày.
“Cái gì vậy?” Kom hỏi.
“Tại sao PKom không cài cúc áo sơ mi đúng cách?” Baiboon hỏi khi nhìn vào áo sơ mi của mình.
“Thôi, tôi đi làm, trời nóng nên tôi cởi cúc áo ra. Nó sẽ không quá khó xử. Sau đó, tôi trực tiếp đến đón nhóc” Kom nói. Baiboon cảm thấy ánh mắt của nhiều học sinh trẻ quay lại nhìn Kom thường xuyên, hơn nữa ánh mắt của các cô gái. Baiboon cảm thấy trái tim ngứa ngáy lạ thường.
“Nhưng Baiboon nghĩ tốt hơn là cài nút áo lại,” Baiboon nói khẽ, trông có vẻ khó khăn và sợ hãi.
“Vì vậy, nếu nhóc muốn tôi làm điều đó, hãy làm điều đó cho tôi,” Kom giả vờ nói. Bởi vì anh ta nghĩ rằng Baiboon sẽ không dám thắt chặt nó một cách chính xác như vậy.
Kom vẫn chưa hết bàng hoàng khi Baiboon tiến tới cài cúc áo sơ mi cho thật lạ mắt.
The end
_________________
KomBai có H, tui thấy mà tui hết hồn luôn é. Nhưng mà tui đọc sơ lần đầu thì PKom chỉ giúp Bai thôi chứ hai người không có hòa quyện vào nhau.
À mà bên Dee March đang dịch bộ này nè, mọi người nghĩ tui có nên dịch tiếp hông?