Thật Tệ Tình Yêu Của Mafia [boylove]

Chương 36: Kombai Chương 8


Bạn đang đọc Thật Tệ Tình Yêu Của Mafia [boylove] – Chương 36: Kombai Chương 8

“Nhóc đang làm gì vậy, Baiboon?”

“Sao ạ? Anh không thể cài cúc áo sơ mi” Baiboon trả lời với vẻ kiên quyết trên chiếc áo sơ mi của Kom. Khi nói xong, người thanh niên mỉm cười, ngẩng đầu lên tỏ vẻ tự hào. Kom bây giờ đang ngồi yên lặng nhìn Baiboon khi Baiboon nghiêng đầu, vẻ kinh ngạc.

“Có chuyện gì sao?” Baiboon hỏi, lúc này người thanh niên đã cảm thấy thoải mái. Chiếc áo sơ mi cài cúc không tì vết.

“Ồ không có gì, cảm ơn vì đã cài cúc áo cho tôi. Bây giờ chúng ta có thể ăn kem. Nó tan chảy rồi”

..
..
..

“Cảm ơn PKom rất nhiều vì đã trả tiền cho món kem của chúng em” Waew, bạn của Baiboon nói. Những người khác đồng loạt giơ tay cảm ơn trước cửa tiệm kem.

“Được rồi,” Kom bình tĩnh trả lời trước khi quay lại và thấy Baiboon đang đứng cạnh mình.

“Baiboon, đợi tôi ở đây. Tôi sẽ vào và lái xe ra” Kom nói. Baiboon hơi do dự.

“Tụi mình cũng ở đây đợi,” Sally nói.  Làm cho Baiboon đồng ý gật đầu.

“PKom, quay lại nhanh nhé” người thanh niên nói, quay sang Kom.  Kom mỉm cười nhẹ trước khi bước ra khỏi trường để ra xe, Baiboon nhìn lại một cách sắc bén, không rời mắt.

“Mình nghĩ tốt hơn là mình nên đi bộ với PKom. Nó sẽ không lãng phí thời gian của mình,” Baiboon nói, giả vờ đi theo Khom. Nhưng Phai nắm lấy cánh tay của em ấy.

“Chờ ở đây. Vì dù sao thì PKom cũng phải ra khỏi đó”, Phai nói, Baiboon mím môi nhẹ. Nhưng Kom đã đi đến trước trường. Vì vậy, Baiboon phải đứng dậy và chờ đợi như thường lệ.

“Baiboon, anh của bạn làm việc gì vậy?” San tò mò hỏi. Baiboon hơi đơ ra.

“PSan, anh phải tự hỏi PKom.  Baiboon cũng không thể nói PKom đang làm gì,” Baiboon trả lời.

“Baiboon, mình sẽ nhắn tin cho bạn lúc 7:00 tối”, Phai nói với Baiboon khi những người bạn khác đứng và trò chuyện.

“LINE, tại sao  Hay có điều gì đó về nhiệm vụ mà mình không biết?” Baiboon ngây thơ hỏi. Bởi vì em luôn nghĩ rằng em sẽ sử dụng LINE chỉ để nói về công việc nhóm và bài tập về nhà.

“Uh … để chúng ta chơi,” Phai trả lời.  Baiboon vẫn có chút tò mò nhưng vẫn gật đầu.

“Baiboon, Kom, anh ấy có bạn gái chưa?” Giọng Sally tò mò hỏi.  Baiboon im lặng một lúc trước khi lắc đầu.

“Chưa,” Baiboon trả lời.

“Sự thật là đúng, ở tuổi của anh ấy, lẽ ra anh ấy đã có thể có bạn gái hoặc vợ. Ngoài ra, Kom cũng đẹp trai. Thật không hiểu tại sao anh ấy vẫn còn độc thân” Sally nói. Điều đó không quan trọng lắm, nhưng Baiboon đã suy nghĩ rất kỹ về điều đó. Kom đang lái xe đến gặp Baiboon trên đường mòn, anh ta hạ xuống cửa sổ và nháy mắt với Baiboon .

“Mọi người, mình về trước đây. Cảm ơn rất nhiều vì đã chiêu đãi món kem” Baiboon mỉm cười nói.

“Được rồi, chúng ta hãy hẹn nhau ăn trưa” Sally nói, trước khi mọi người lại giơ tay chào. Baiboon quay lại và mỉm cười với Phai khi em bước nhanh vào xe. Ngay khi Baiboon lên xe, Kom ngay lập tức bắt đầu lái xe.

“Ah, đây là sữa lắc dâu tây” Baiboon nói khi nhìn thấy một ly dâu tây trong hộp đựng cốc của ô tô. Nhưng bây giờ nó đã tan chảy.

“Mà thôi, tôi mua cho em. Nhưng nó đã tan chảy” anh nói khẽ.

“Vậy tại sao PKom không đưa nó cho Baiboon? Em có thể ăn nó ngay từ đầu”, người thanh niên hỏi.

“Tôi thấy rằng chúng ta sẽ đi ăn kem. Vì vậy, tôi đã không nói vớiem” Kom đáp. Baiboon ngay lập tức nhận một ly dâu tây sữa lắc và nhấm nháp nó.

“Này, sữa lắc đã tan chảy. Tôi sẽ mang nó về nhà và vứt nó đi”, Kom phản đối. Baiboon lắc đầu.

“Không, em có thể ăn nó. PKom đã mua nó. Thật tiếc. Nó vẫn rất ngon”, Baiboon nói. Kom quay lại nhìn Baiboon và mỉm cười một chút. Anh ấy biết Baiboon không muốn làm tổn thương trái tim mình vì Kom đã mua nó. Kom để Baiboon hút sinh tố vào ly liên tục. Baiboon ngồi im lặng một lúc trước khi nhận ra điều gì đó.


“PKom, Baiboon, em có thể hỏi anh về việc riêng của PKom được không”  Người thanh niên nói khẽ.

“Hỏi về cái gì,” Kom trả lời.

“Uh … thì … tại sao PKom vẫn chưa có bạn gái? Bạn của Baiboon nói rằng PKom nên có vợ hoặc bạn gái, nhưng Baiboon vẫn thấy PKom ở một mình”, Baiboonhỏi. người đàn ông với một giọng nói sợ hãi nhưng muốn biết và hỏi.

(Chờ em chứ sao nữa)

“Tôi chưa gặp được tri kỷ của mình”, Kom trả lời vì bản thân anh cũng không tìm được câu trả lời cho Baiboon. Mặc dù một phần trong số anh ấy nghĩ rằng mình chưa sẵn sàng để có bất kỳ ai ngay bây giờ, do công việc khá mạo hiểm của anh ấy.

“Vậy khi nào anh sẽ tìm thấy cô ấy?” Baiboon hỏi lại. Kom quay lại nhìn Baiboon khi chiếc xe dừng ở đèn đỏ.  Baiboon hơi nhướng mày khi thấy anh đang nhìn mình.

“Khi nào? Tôi không biết. Hãy cứ nói nếu đến lúc người bạn tri kỷ có thể sẽ đến một mình”, Kom đáp lại với một nụ cười nhẹ, gửi nó cho Baiboon.

“Thế thì sao? Em có thể là bạn tâm giao của PKom được không?” Baiboon hỏi một cách ngây thơ.

“Không thể nào, tôi và nhóc có thể chỉ là Phi và Nong ” Kom nghiêm túc đáp lại. Khi nghe Kom nói, Baiboon có cảm giác nhẹ nhàng, không nặng nề như lần đầu.

(Phi Nong nhưng có cảnh 18+ 🙂👌)

“Vậy hôm nay nhóc có bài tập về nhà không?”  Kom hỏi khi nhớ ra.

“Có, nhưng không nhiều,” Baiboon trả lời.

Điện thoại di động của Baiboon đổ chuông. Kom và Baiboon im lặng.
Baiboon lấy điện thoại của mình và bấm nó để đọc. Kom bí mật nhìn xung quanh một chút, nhưng không thể thấy ai đã gửi cho Baiboon một tin nhắn LINE.

“Phai gửi tin nhắn hỏi Baiboon đã về nhà chưa.” Kom không hỏi nhưng Baiboon đã nói cho Kom biết ai là người đã gửi tin nhắn.

“Họ vừa mới chia tay. Cậu muốn tôi đến đó nhanh như thế nào? Chiếc xe chứ không phải tên lửa”. Kom khẽ lẩm bẩm.

“Anh nói gì vậy, PKom?”  Baiboon, người đang bấm tin nhắn trả lời Phai vẫn chưa đến. Hỏi lại vì em có thể nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Kom không rõ lắm.

“Không có gì đâu, tôi chỉ đang ngâm nga một bài hát” Kom trả lời với vẻ mặt bình thường. Baiboon đã trả lời rồi Phai cất điện thoại đi. Một thông báo LINE lại vang lên. Và có vẻ như Phai không phải là người duy nhất gửi tin nhắn cho em ấy. LINE liên tục đổ chuông khiến Baiboon cảm thấy khó chịu.

“PKom, làm cách nào để em tắt tiếng trò chuyện?”  người thanh niên khẽ hỏi. Kom ngơ ngác quay lại nhìn anh.

“Nhóc định tắt tiếng trò chuyện, tại sao?”, Kom hỏi.

“Nếu lúc nào cũng như thế này chắc chắn có thể làm phiền người khác. Hơn nữa, Baiboon biết rằng PKom có ​​lẽ sẽ không thích khi chúng ta nói chuyện”, chàng trai nói khi suy nghĩ từng từ.

“Về nhà trước đi. Tôi sẽ dạy cho nhóc cách làm điều đó” Kom nói, khiến Baiboon mỉm cười thật tươi. Nhưng âm thanh LINE của Baiboon vẫn tiếp tục lớn trong một thời gian.

“Vậy là bhivy sẽ không đọc nó à?” Kom giả vờ hỏi. Baiboon lắc đầu.

“Không, em có thể mở và đọc nó ở nhà. Đọc trong xe mà chóng mặt quá” chàng trai vừa đáp vừa ngậm ly sữa lắc dâu tây đã tan chảy. Khóe miệng Kom nhếch lên đầy thỏa mãn.  Một lúc sau, anh ta về đến nhà.  Baiboon đã đến bày tỏ sự kính trọng với Kim và Kamol. Sau khi về thay quần áo ở nhà và làm bài. Xong xuôi, em cầm điện thoại đi đến nhà Kom vì nhớ Kom chưa dạy cách tắt âm LINE. Họ ở bàn trước nhà Kom.

“Cảm ơn ạ” Baiboon nói với một nụ cười. Một khi các phương pháp được hiểu.

“Vậy nhóc muốn đặt ảnh nào làm ảnh đại diện của mình?” Kom hỏi, nhấn mở ảnh hồ sơ của Baiboon. Còn những tin nhắn em nhận được chỉ là của Phai, San và những người bạn khác của Baiboon. Kom đã đọc tất cả các tin nhắn bởi vì abh dành thời gian giảng dạy để đọc các cuộc trò chuyện mà không có vấn đề gì.

(Boy tâm cơ)

“Em không biết,” Baiboon nói.


“Tại sao chúng ta không chụp ảnh của nhóc? Chúng ta có thể chụp một bức ảnh.” Kom nói, Baiboon suy nghĩ rất lâu.

“Vậy em phải chụp ảnh à?” Baiboon hỏi. Kom đã gật đầu.

“Vậy Baiboon có thể chụp ảnh với PKom không? Baiboon sẽ lấy ảnh của PKom và Baiboon làm ảnh đại diện” người thanh niên hỏi với giọng hơi hào hứng.

“Tại sao phải chụp ảnh chúng tôi?”  anh nghi ngờ hỏi.

“Chà, PKom là người đã mua điện thoại cho Baiboon. PKom chắc cũng dính líu đến chiếc điện thoại này” chàng trai hồn nhiên đáp.

“Vậy, cái giường, cái nệm, cái tủ, cái tủ mà tôi đã mua? Tôi có phải tham gia vào những việc đó nữa không?”  Kom hỏi đùa. Nhưng anh ta phải dừng lại khi Baiboon gật đầu xác nhận.

“Vâng, nếu PKom muốn thì có ​​thể vào ngủ với Baiboon. Anh có thể sử dụng tủ và sử dụng gối, chăn. Vì nó thuộc về PKom.” Baiboon đáp ngay lập tức. Chỉ vậy nhưng Kom cảm thấy mặt mình nóng lên.

“Ừm… được rồi… chỉ cần nhấc điện thoại lên là đủ” Kom nói, không muốn nghĩ nhiều hơn thế.

“Đến ngồi cạnh tôi và chụp ảnh.”  Kom thay đổi chủ đề. Baiboon cười thật tươi và ngay lập tức đứng dậy và ngồi xuống bên cạnh Kom. Baiboon, người nhỏ hơn Kom rất nhiều, đang dựa vào lồng ngực cường tráng của Kom. Kom là người cầm điện thoại, đặt một tay Kom mạnh mẽ lên bờ vai nhỏ nhắn của Baiboon.

“Được rồi, mỉm cười, một, hai, ba”, Kom hứa trước khi chụp một bức ảnh.

“Để em xem nào”, Baiboon nói rất phấn khích vì em muốn biết bức ảnh chụp cùng Kom sẽ trông như thế nào. Baiboon ấn lại để xem bức ảnh và Baiboon cảm thấy mặt mình đỏ bừng khi nhìn thấy một bức ảnh của em ấy và Kom.

“PKom, em ổn chứ? Baiboon có trông xấu xí không?” người thanh niên vội vàng hỏi. Bởi vì trong hình ảnh sắc nét, em ấy trông không đẹp trai cho lắm và cũng không tối chút nào theo sở thích của mình. Khi nhìn vào bản thân mình so với Kom, Baiboon cảm thấy rằng tôi là một đứa trẻ đầu lâu.

“Nhóc dễ thương chết đi được. Tôi sẽ chụp ảnh này và đặt nó làm ảnh đại diện cho nhóc”, Kom nói khi anh nhấn «Quản lý» để thay đổi ảnh của Baiboon ngay lập tức.

Sau khi thay đổi ảnh đại diện của Baiboon, Kom đã trả lại điện thoại.  Người thanh niên nhìn anh cười.

“Baiboon có thể xem tấm ảnh này trên màn hình không?” Baiboon hỏi, Kom mỉm cười và gật đầu. Baiboon sau đó nhấn để thay đổi hình ảnh trên màn hình thành hình ảnh của anh và Kom ngay lập tức. Khi thay đổi bức ảnh, Baiboon đưa nó cho Kom và mỉm cười. Trước mắt Baiboon có thể nhìn qua cây xoài cạnh nhà Kom.

“À, PKom, những cây xoài đầy trái,” Baiboon nói và chỉ vào cây xoài.  Kom quay lại nhìn và gật đầu.

“Ừm, xoài Kaew,” Kom nói. Baiboon cầm điện thoại đi đến dưới gốc cây xoài có nhiều xoài.

“Baiboon muốn ăn xoài với nước mắm ngọt. Anh có muốn đi ăn cùng nhau không?”

“Được rồi, bây giờ tôi đang rảnh. Đã quá muộn để đi chơi với nhóc một lần nữa” Kom trả lời. Sau đó Baiboon cố gắng trèo lên cây xoài do không thể tiếp cận được.

“Cái gì, nhóc định làm gì Baiboon?”  Kom vội ngăn em lại. Ngoài việc nhìn vào chiếc quần mà Baiboon đang mặc, anh cảm thấy chúng hơi ngắn.  Nhưng anh ấy vẫn không nói gì về chiếc quần.

“Chà, Baiboon sẽ hái xoài,” người thanh niên đáp. Kom đi dưới gốc cây xoài và cố gắng đưa tay lên hái.  nhưng vẫn chưa đủ.

“Cơ thể nhóc sẽ vỡ vụn nếu nhóc đi lên, và nếu nhóc ngã, nhóc sẽ làm gì? Đi xuống ngay” Một giọng nói gay gắt khiến Baiboon miễn cưỡng phải trèo xuống khỏi cây xoài.

“Vậy thì em phải lấy thứ gì để hái nó?” Baiboon hỏi khẽ. Nhìn xoài thèm ăn.

“Lop, AiLop, chúng ta có xoài trong nhà không?” Kom hét lên với Lop, người đang đi bộ cách đó không xa.

(Lop xuất hiện mỗi khi cần luôn á ta)

“Đã từng có, nhưng mọi người đã ăn chúng. Em không biết. Kom có ​​ăn xoài không? Họ có thể mua nó và ăn nó. P không cần phải hái nó xuống, nhưng đừng gọt vỏ. Nó, không ăn nó, em nghĩ nó tốt hơn anh, hahaha” Lop bực bội trả lời và sau đó đến gặp Kom và Baiboon.

(Không hiểu rõ lắm nhưng tôi nghĩ anh ấy nói với Kom rằng Baiboon đắng hơn hoặc ngọt hơn xoài.)


“Cậu muốn ăn đá có phải không? Baiboon muốn ăn” Kom nói, nhìn anh ta một cách khó hiểu.

“Ồ đúng rồi… Baiboon muốn ăn và anh sẽ lấy nó xuống cho em ấy” Lop khàn giọng nói. Baiboon chỉ biết đứng đó bối rối.

“Cậu không cần phải giúp chúng tôi.  Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi sẽ đá”- Kom nói, không quan tâm Lop nữa.

(một cách chơi chữ, vì nó không chỉ rõ anh ta muốn đá ai, Lop hay cái cây)

“Anh có muốn ăn xoài với bọn em không?” Baiboon hỏi Lop.

“Không, Baiboon, anh sẽ ra ngoài mua một số thứ cho Dì Nee. Cảm ơn. Anh sẽ đi trước, PKom, em sẽ đi ngay”  Nói xong Lop vội vàng chạy đi. Trước khi Kom thực sự đá anh ta.

“Hai người đang nói về cái gì vậy?” Baiboon bối rối hỏi.

“Mặc kệ cậu ta đi, cậu ta điên rồi, nhưng chúng ta sẽ ăn xoài, phải không?” Kom hỏi về quả xoài.

“Ơ, nhưng nếu không có cây thì chúng tôi sẽ không thể ăn được” người thanh niên nói nhỏ. Nhưng đôi mắt của em ấy nói rằng em ấy thực sự muốn ăn.

“Đây, trèo lên cổ tôi. Nếu em đè lên cổ tôi thì đủ để lấy chúng”, Kom nói mà không cần suy nghĩ.

“Không ổn đâu, PKom. Baiboon không thể mà cưỡi lên cổ PKom.  PKom là người lớn, một đứa trẻ như Baiboon làm sao có thể đè đầu cưỡi cổ?”  Baiboon vội vàng phản đối.

“Ày, tôi đã nói với nhóc là tôi không quan tâm” anh nói khẽ.

“Nhưng …” Baiboon vẫn còn bối rối vì nghĩ rằng việc mình còn nhỏ tuổi hơn mà cưỡi lên cổ người lớn tuổi hơn để hái xoài là điều không thích hợp.

“Nói cho tôi biết em có muốn ăn hay không?”  anh hỏi lại. Baiboon chậm rãi gật đầu. 

“Vậy thì em không cần phải suy nghĩ nhiều nữa. Hãy đến đây hái trước khi trời tối và không thấy xoài đâu”  Kom nói một cách khích lệ, khiến Baiboon gật đầu. Kom ngồi xổm xuống.

“Baiboon có thể cưỡi trên lưng của anh không? Nó sẽ tốt hơn PKom?” Baiboon hỏi lại.

“Cưỡi trên lưng, làm sao có thể với được trái xoài? Nhóc không cần phải nói cái gì, mau tới”

Baiboon lập tức tiến lên ngồi ở trên cổ Kom.

“Em xin lỗi, PKom,” Baiboon xin lỗi trước. Người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên cổ của Kom với cả hai chân bắt chéo trước mặt anh ta. Kom dùng cả hai tay để giữ chân Baiboon.

“Giữ chặt nhé. Tôi sẽ đứng lên” anh nói.

“Hả?” Baiboon đáp, Kom từ từ đứng dậy. Baiboon không nặng như vậy.  Làm cho anh đứng lên một cách thoải mái.

“Baiboon, cho tôi biết đường nào để di chuyển,” Kom nói

“Ok wow, khi PKom đứng lên, Baiboon có thể với lấy xoài” người thanh niên hào hứng nói, mỉm cười một chút. Baiboon bắt đầu nói với Kom hướng đi để hái xoài. Khi Baiboon háu chúng, em đưa chúng cho Kom và ném chúng xuống bãi cỏ.

“PKom, di chuyển sang trái một chút,” Baiboon nói.  Kom đã di chuyển nó. Kom nhìn sang bên cạnh và thấy đôi chân thon dài trắng nõn của Baiboon đang đặt trên vai anh.  Kom khẽ cau mày khi nhận ra chiếc quần đùi mà Baiboon mặc khi ngồi xuống, anh nhấc lên cho đến khi nhìn thấy đôi chân yếu ớt của em.
Tim Kom đập loạn xạ khi nhìn thấy đôi chân mịn màng của Baiboon ở cự ly gần như vậy. Điều này khiến anh cảm thấy trong người đột ngột có một sự xáo trộn. Kom đã phải nghiến răng chống lại một số cảm xúc của chính mình.

“PKom, di chuyển thêm một chút nữa, ah ah, sắp tới rồi,” giọng Baiboon gọi khi người thanh niên đưa tay ra để hái một quả xoài lớn.  Nhưng em không biết chính giọng nói của mình đã khiến trái tim Kom nhộn nhạo đến nhường nào. Kom cố gắng hít thở sâu.

“Em muốn thêm bao nhiêu nữa?” Kom hỏi khi nhìn thấy xoài trên bãi cỏ.

“Đủ rồi. PKom, đặt Baiboon xuống”, người thanh niên nói. Sau đó Kom cúi xuống và để Baiboon trượt khỏi cổ và lưng.

“Em xin lỗi, PKom. Chắc em rất nặng” Baiboon nói nhẹ nhàng khi trèo xuống khỏi cổ Kom và thấy Kom ngửa cổ ra sau để xua đuổi cơn đau nhức.

“Em không nặng, em nhẹ và tôi sẽ không chết,” Kom trả lời. Baiboon mỉm cười với anh ta trước khi cúi xuống nhặt trái xoài khỏi bụi cỏ, làm cái quần đùi co lại.

“Baiboon, từ nay đừng mặc quần đùi như thế này nữa” Kom nói ngay lập tức khi anh nhìn thấy. Baiboon nhìn lên, bối rối.

“Tại sao? Em không mặc nó bên ngoài” người thanh niên nói. Kom hít một hơi thật sâu trước khi vẫy tay.

“Cái quái gì vậy, chúng ta sẽ làm nước mắm ngọt ở nhà tôi. Tôi sẽ gọt xoài cho nhóc” Kom nói, vì trong nhà Kom có ​​một cái bếp nhỏ để khi anh ấy muốn làm việc gì đó vào đêm muộn và không muốn làm phiền đầu bếp ở đây. Kom đã giúp mang xoài về nhà, Baiboon theo sát, Kom lấy xoài bỏ vào bồn, chuẩn bị lấy dao gọt vỏ nhưng thấy Baiboon đứng ở phía sau.


“Làm sao?”  anh hỏi khẽ.

“Anh có giận Baiboon không? Baiboon đã làm gì sai sao? “

“Ai giận? Tôi không giận vì bất cứ điều gì. Tại sao nhóc lại nghĩ rằng tôi giận?” Kom quay sang nói với Baiboon.

“Chà, có vẻ như PKom đã tức giận khi chúng ta nói về quần của Baiboon,” người thanh niên nói lại, im lặng một lúc, trước khi thở dài nhẹ. Kom ôm đầu Baiboon em, khi Kom ôm đầu Baiboon, người thanh niên ngay lập tức lao vào và ôm lấy anh ta. Chàng trai vùi mặt vào lồng ngực cường tráng của Kom với đôi mắt đầy nước. Lúc đó, khuôn mặt của Kom căng thẳng. Điều này khiến Baiboon cảm thấy buồn vì em ấy sợ rằng mình sẽ vô tình làm điều gì đó khiến anh không hài lòng.

“Sao vậy? Tôi vẫn chưa nói gì”, anh nói nhỏ.

“PKom giận Baiboon.”  Người thanh niên nhìn Kom và nói với giọng run rẩy. Cả hai tay của Baiboon cũng ôm lấy vòng eo rắn chắc của Kom.

“Tôi không giận đâu, em nghĩ nhiều quá” Kom nói với một nụ cười nhẹ nhàng. Để làm cho Baiboon cảm thấy thoải mái, lúc đó, Kom đang kiềm chế phần nào cảm xúc của mình. Khi nhìn thấy đôi chân trắng mịn của Baiboon, anh ấy đã cúi gằm mặt và biểu hiện có vẻ tức giận và khó hiểu đối với Baiboon.

“PKom không muốn Baiboon mặc quần đùi phải không? Baiboon có thể ngừng mặc quần đùi nếu PKom không thích”, chàng trai nói với một nụ cười nhẹ.

“Em mặc được, tôi không quan tâm. Nhưng chỉ khi em ở trong nhà thôi. Không phải khi ra ngoài đi lại trong nhà, hãy nhìn chúng đi, đừng để quần co lại nữa, em biết không?” Kom nói. Baiboon gật đầu ngay lập tức.

“Vâng” Baiboon trả lời, lại vùi mặt vào ngực Kom. Sự ấm áp của Kom khiến Baiboon không muốn rời đi.  Kom cũng ôm chầm lấy chàng trai trẻ. Anh dựa vào quầy rửa chén. Hai người im lặng trong giây lát.

“Nhóc có sợ tôi giận không?” Kom tò mò hỏi. Baiboon đang nằm trong ngực Kom, gật đầu lia lịa.

“Người mà Baiboon không muốn tức giận là PKom. Nếu PKom nổi giận với Baiboon, chắc chắn là do em đã làm gì đó sai. Và Baiboon sẽ cảm thấy rất tệ” chàng trai có nụ cười nhẹ và sắc lạnh nói. Kom vô cùng vui mừng vì anh đã ảnh hưởng đến cảm xúc của Baiboon.

“Vậy thì đừng cứng đầu với PKom của nhóc. Nếu nhóc không muốn tôi nổi giận, em sẽ phải nghe lời tôi trong mọi việc, được không?”- Kom nói, Baiboon gật đầu ngay lập tức.

“Được rồi, Baiboon sẽ không cứng đầu với PKom” người thanh niên cười nói. Kom đưa tay lên nhẹ nhàng vuốt ve má em. Bóng dáng nhỏ bé trong vòng tay anh thật mong manh, thật đáng để mọi người ngắm nhìn và chú ý trên thế giới. Mặt Baiboon đỏ bừng và nóng bừng. Khi những ngón tay dài của Kom vuốt ve đôi má trắng nõn của cô em bên này sang bên kia.

“Ừm … Hãy làm xoài với nước mắm ngọt,” Baiboon nói khiến Kom quay đi khỏi má, mịn màng và rõ ràng.

“Hmm,” câu trả lời trong cổ họng anh trước khi anh buông Baiboon ra khỏi vòng tay của mình. Người thanh niên sau đó chuyển sang pha chế nước mắm, Kom rửa và gọt vỏ xoài. Kom, người chuẩn bị mọi thứ đã xong xuôi, ngồi xuống ghế nhìn Baiboon dáng người nhỏ bé đang đứng quay lưng về phía mình khi chuẩn bị nước mắm ngọt. Kom ngồi nhìn xuống từ phía sau đôi chân trắng mịn. Kom cảm thấy rất khao khát được để lại dấu ấn trên đùi Baiboon.

“Đừng lại đi, Kom. Mày đang nghĩ gì vậy?” Kom đang rủa thầm trong đầu.  Anh ấy cảm thấy rằng mình đang nghĩ về những điều không còn tốt nữa và Kom biết đâu là những điều tồi tệ mà anh ấy nghĩ. Baiboon là một người đàn ông. Thêm nữa, em ấy trẻ hơn anh 15 tuổi. Tại sao không thể nghĩ ra điều gì đó tốt hơn?

Kom tiếp tục tự nguyền rủa bản thân trong lòng.

“Xong rồi.”  Giọng Baiboon khiến anh vội vàng lắc đầu.

“À, ngồi ăn đi. Baiboon sẽ có thể trở lại giường và nghỉ ngơi. Ngày mai nhóc phải đi học” Kom nói, trước khi giúp vác xoài đến ngồi trên ghế sofa giữa phòng.

++++++++++++++++++++

“Tôi sẽ đón nhóc ở chỗ cũ” Kom nói với Baiboon vào sáng ngày mới khi lái xe đưa Baiboon đến trường.

“Dạ,” Baiboon trả lời trước khi giơ tay biểu dương khi bước ra khỏi xe. Khi Baiboon xuống xe, Kom lái xe đi.

“Baiboon,” một giọng nói cất lên.  Baiboon quay lại nhìn anh và mỉm cười.

“Bạn đến vào sớm thế, Phai,” Baiboon mỉm cười chào người bạn của mình.

“PKom đưa bạn đến à?” Phai hỏi.  Baibon gật đầu.

“Tối qua, chúng mình đã lập một nhóm để nói chuyện với Baiboon nhưng Baiboon không đọc nó”, Phai nói lại.

“À, tôi quên mất. Tôi đã vô tình tắt tiếng Line, họ gửi tin nhắn khi nào vậy? Hôm qua tôi cũng ngủ sớm”, Baiboon nói khi nhớ lại.

“Được rồi,” Phai trả lời, khiến Baiboon giữ được một chút bình tĩnh. Những lời mà Phai nói, lộ ra một chút khó chịu. Baiboon không cảm thấy như khi Kom nổi giận chút nào. Baiboon không sợ Phai giận, anh sợ Kom sẽ tức giận.

“Baiboon bị sao à?”  Phai hỏi khi thấy Baiboon vẫn im lặng.

“Không có gì” Baiboon vội vàng gạt đi khi em ấy nhận ra rằng mình chỉ nghĩ về Kom.

(Kom: ✌️👑🤴)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.