Thật Tệ Tình Yêu Của Mafia [boylove]

Chương 33: Kombai Chương 5


Bạn đang đọc Thật Tệ Tình Yêu Của Mafia [boylove] – Chương 33: Kombai Chương 5

“Nhóc no chưa?” Kom hỏi khi thấy Baiboon đã ăn xong cháo của mình.

“Em no rồi” Baiboon nói, vuốt ve bụng mình. Kom cười nhẹ trước khi trả tiền cho nhân viên thu ngân. Sau đó anh lại đưa Baiboon lên xe để đưa em đến trường. Khi họ đến gần trường, Kom nhận thấy biểu hiện của Baiboon không tốt.

“Chuyện gì vậy, Baiboon?”  Kom hỏi trong trường hợp người thanh niên đau bụng hay sao đó, Baiboon quay lại nhìn Kom.

“Baiboon rất phấn khích, PKom, và em cũng sợ” người thanh niên nói. Kom hơi nhướng mày.

“Sợ cái gì?”  Kom hỏi.

“Chà, Baiboon sợ rằng ngôi trường mới sẽ quá tốt với em” cậu thanh niên vẫn lo lắng về điều đó, bởi vì càng đến gần trường, em ấy càng cảm thấy áp lực. Không khí ở trường mới rất khác so với cái cũ cũng là những người bạn đồng hành. 

“Không nghĩ tới, trường nào cũng giống nhau, mới là ngày đầu tiên đi học nên nhóc cảm thấy hơi căng thẳng” Kom cười nói. Một tay anh nhẹ nhàng xoa đầu Baiboon, điều này khiến người thanh niên trong lòng cảm thấy ấm áp, sự hoảng sợ dần dần tan biến.

“Nếu em đi học, PKom sẽ đưa em đi nhé?”  người thanh niên lặng lẽ.

“Tôi đưa nhóc đi, chúng ta nên đến gặp cố vấn trước, sau đó sẽ quay lại” Kom nói khiến Baiboon an tâm một chút. Chẳng mấy chốc bọn họ đã đến trường mới của Baiboon, Baiboon phấn khích nhìn ra khỏi xe, số lượng lớn học sinh dần dần vào trường và liên lạc với các nhân viên bảo vệ trước trường. Kom đã lái xe vào bãi đậu xe dành cho phụ huynh.

“Hãy thu dọn đồ đạc và xuống xe đi” Kom nói và Baiboon ngay lập tức thu dọn đồ đạc của mình ra khỏi xe vội vàng đứng cạnh Kom. Một số học sinh quay lại nhìn Baiboon với vẻ thích thú và kinh ngạc

Họ tiến thẳng tới phòng nhân viên, Baiboon nắm lấy vạt áo của Kom, Kom dẫn Baiboon đến gặp cố vấn của mình.

“PKom, anh có quay lại không?” Người thanh niên hỏi với vẻ mặt buồn bã.

“Ừm, đừng làm ra vẻ mặt đó, giống như một đứa trẻ mẫu giáo mới đến trường mới vậy” Kom trêu chọc cậu thanh niên để giảm bớt cảm xúc.

“Baiboon hoàn toàn không phải là học sinh mẫu giáo” người thanh niên nói với giọng run run, Kom khẽ mỉm cười trước cử chỉ đó.

“Nếu không phải, nhóc đừng làm như tôi ép nhóc tới. Buổi chiều tôi sẽ đến đón, nhóc có thể đi ngồi trên ghế dưới gốc cây, biết không?”  Kom nói chỉ vào Baiboon, nơi sẽ là điểm hẹn của họ, em gật đầu trước khi giơ tay chào

“Cảm ơn ạ” Baiboon nói và nở một nụ cười.

“Buổi tối, PKom đến nhanh để đón Baiboon nhé” người thanh niên cầu xin trước khi Kom rời đi.

“Được rồi, tôi sẽ đến nhanh chóng. Bây giờ vào trong và gặp cố vấn của nhóc nào” Kom nói và đưa Baiboon đến trước phòng của giáo viên. Sau khi Kom rời đi, Baiboon đi bộ trở lại với giáo viên của mình.

“Ngồi đây và đợi, chúng tôi sẽ đợi tất cả các bạn vào lớp trước, sau đó giáo viên sẽ dẫn em đến giới thiệu với những người bạn mới của mình”, cố vấn nói trước khi để Baiboon ngồi trong phòng giáo viên đợi giáo viên của mình. Cố vấn của Baiboon đi dọn dẹp bên ngoài. Baiboon ngồi xuống và đợi đến giờ bắt đầu các tiết học, nhân viên tư vấn đã quay trở lại.

Cố vấn nói: “Lấy đồ của em đi theo tôi, tôi sẽ đưa em vào lớp học cùng giáo viên của mình.” 

Baiboon nhanh chóng chộp lấy chiếc túi và ngay lập tức đi theo người đó. Cậu bé rất hào hứng khi được gặp gỡ những người bạn mới và môi trường mới. Tiếng học sinh nói chuyện ồn ào vang vọng trong phòng, Baiboon cố gắng nhớ đường đi và số phòng học, quả là một quãng đường dài.

“Ở đây chờ tôi một chút, khi tôi gọi em vào và giới thiệu với bạn bè đi” cô giáo nói.

“Vâng” Baiboon đáp ngay khi giáo viên bước vào phòng, học sinh im lặng gần như ngay lập tức.

“Được rồi mọi người, hôm nay tôi muốn giới thiệu với các bạn một bạn học mới. Cậu ấy có lý do chuyển đến trường này vào giữa học kỳ, vì vậy hãy quan tâm đến cậu ấy, cậu ấy sẽ giới thiệu bản thân với các bạn.” Cô giáo nói.

“Là nam hay nữ vậy cô?”  một giọng nữ hét lên.

“Một cậu trai” trả lời giáo viên, tiếng hét của các cậu bé vang lên. Baiboon rất bối rối, cậu sợ rằng không ai muốn làm bạn của mình.

“Baiboon vào ngay” giáo viên nói.  Baiboon hít một hơi thật sâu và nhớ lại khuôn mặt của Kom, điều đó đã mang đến cho em sự khích lệ.

 (Ý ai làm rớt giá nè)

Baiboon bước vào lớp và thấy có khoảng 40 học sinh nam và nữ, tất cả mọi người đều ngồi vào bàn của mình, những âm thanh vui nhộn vang lên khi Baiboon bước vào và đứng cạnh cô giáo. 

“Giới thiệu bản thân đi” giáo viên nói với một nụ cười, Baiboon nhìn các bạn học của mình một lần nữa trước khi hơi cúi đầu vì vẫn còn một chút lo lắng.

“Ừm, mình tên là Baiboon, mong mọi người giúp đỡ” Baiboon nói nhỏ.

“Thật tuyệt, cô giáo. Cô có chắc đó là một cậu trai không?”  một học sinh mỉm cười hỏi. 

“Đó là một bạn nam, chúng ta hãy tìm một chỗ cho Baiboon trước đã” giáo viên đang tìm chỗ cho Baiboon nói.


“Thưa cô, cô có thể ngồi cạnh em được không?” Một học sinh cao lớn giơ tay lên tiếng, khiến Baiboon nhìn về phía đó.

“À, vậy Baiboon đến ngồi cạnh Satit, cậu ấy là lớp trưởng, dù sao tôi cũng đã nhờ cậu ấy giúp tôi chăm sóc em rồi. Cậu ấy sẽ không đưa em đi khắp trường đâu” cô giáo nói với Baiboon.

“Ngồi đi” Satit nói rồi Baiboon đặt túi xuống và ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh. Bàn của Satit ở cạnh cửa sổ ở cuối phòng, những người bạn ở bàn đối diện với em và những người bên cạnh em quay lại giới thiệu bản thân trước khi giáo viên bắt đầu tiết học đầu tiên.

“PKom, anh đã ở đâu?”, Người phụ nữ ngay lập tức hỏi Kom khi thấy Kom bước ra khỏi xe.

“Tôi đưa Baiboon đến trường” Kom trả lời, khiến khuôn mặt cô gái hơi căng thẳng lên.

“Tại sao phải đưa nó đi? Nó có thể bắt xe buýt đi một mình mà. Nó không phải là con của anh hay con của ông chủ, nó chỉ là một người thừa sống ở đây”, người phụ nữ sốt ruột nói khi thấy hầu như tất cả mọi người đều chăm sóc Baiboon. 

(Kim: Tui thấy chị hơi quá rồi đó. Baiboon là con trai tui đó, muốn ý kiến gì gặp tui)

Kom nhìn vào mặt cô gái.

“Đừng bận tâm tôi làm gì, đi nói chuyện với người khác đi, tôi sẽ không đổi ý về việc đưa Baiboon đến trường. Ngoài ra, không chỉ Baiboon sống ở đây, chúng tôi đều sống ở đây” Kom nói với giọng nói bình tĩnh và nhìn cô gái với ánh mắt mắng mỏ khiến cô gái lạnh cóng.

“Anh sẽ không bao giờ quên chứ? Tôi không thể lo lắng về việc PKom có ​​gặp khó khăn hơn khi chăm sóc người khác không?”  cô gái nói nhỏ.

“Tôi không có chuyện gì, tôi không kêu cô lo lắng cho Baiboon. Còn có chuyện gì không? Nếu như cô không có gì muốn nói, tôi đi ngủ nghỉ ngơi một chút” Kom không chờ đợi phản ứng từ cô gái mà trở về thẳng nhà riêng của mình ngay lập tức khiến cô gái đứng dậy và nắm tay thằng nắm đấm vì thất vọng.

“Đây là căng tin của trường chúng ta, nếu bạn muốn ăn gì, hãy mua nó và bạn có thể ngồi ăn tại các bàn, sau đó bạn phải đặt đĩa vào vị trí của nó,” Satit giải thích với Baiboon trong giờ giải lao. Satit dẫn Baiboon đi khỏi nhóm bạn đang tụ tập dù Baiboon muốn đi. Baiboon bắt đầu cảm thấy mất mặt*, bởi vì em chưa bao giờ gặp một người cứng đầu như thế này trước đây.

(*Trường hợp Baiboon nói là em ấy mất mặt nghĩa là em ấy đang xấu hổ, đó là một thuật ngữ tiếng Trung)

“Cảm ơn bạn rất nhiều, Pai” Em mỉm cười đáp lại, Satit khẽ mỉm cười với em vì Baiboon đã gọi y bằng biệt danh thay vì tên thật.

“Xem này, ở lớp 3 chúng ta sẽ nghỉ, còn ở lớp 5 và lớp 6 trong khi một số nghỉ ở lớp 1, ở lớp 2 chúng ta sẽ rảnh rỗi và ở lớp 4 chúng ta sẽ ở với một P khác” Pai nói lại.

—————————————

T / N: Anh ấy hơi bối rối, tôi không hiểu, nhưng có vẻ như lịch trình của anh ấy rất tệ.

—————————————
(Là sao á? Hổng có hiểu)

“Này, Pai, mày đang đưa cậu bé xinh đẹp đó đi đâu vậy?”  Một giọng nói hét lên khiến Baiboon quay lại nhìn, anh thấy một nhóm 5 hoặc 6 người con trai đang đi về phía mình. 

“Cậu ấy là học sinh mới, San, tên cậu ấy là Baiboon” Pai trả lời. Người tên San nhìn Baiboon cười trước khi chạm vào má sáng bóng của Baiboon. Điều này khiến em ấy hơi ngạc nhiên.

(PKom chặt tay bây giờ)

“Cậu ấy dễ thương đến nỗi nếu cậu ấy không mặc quần, tao sẽ nghĩ cậu ấy là con gái” San cười nói. Baiboon nhanh chóng di chuyển đến nấp sau Pai.

“Ồ, bạn mới đang cảm thấy xấu hổ phải không? Đừng xấu hổ, để tôi nhìn kỹ khuôn mặt của bạn” San chế nhạo, nhưng Satit hơi di chuyển để chặn anh ta.

“Đừng bắt nạt Baiboon, San. Em sẽ dẫn Baiboon đi kiếm đồ ăn trước” Phai gật đầu đáp.

“Được rồi, tối nay đừng quên đi tập thể dục, mang theo Nong Baiboon.  Đúng là một người, cậu ta có một cái tên đẹp, một thân hình đẹp” San nói đùa. Baiboon lại túm áo Phai từ đằng sau.


(Tối mà đòi đi tập thể dục. Tập gì má 😳)

“Ừ,” Pai trả lời, trước khi đưa Baiboon ngay lập tức đến các nhà hàng quán ăn. 

“Bạn có sợ không?”  Pai hỏi, Baiboon gật đầu ngay lập tức.



“Tại sao bạn sợ? Nó không làm gì cả, AiSan chỉ đùa thôi” Pai đáp

Baiboon nói: “Chà, mình không quen đi chơi với những người to lớn như thế này. Ở trường cũ, mình có những người bạn lớn tuổi luôn thích chọc ghẹo” Baiboon nói.

“Mình lớn hơn Baiboon, bạn không sợ tôi sao?”  Pai cười hỏi.

“Lúc đầu mình cũng sợ, nhưng sau khi mình nói chuyện với Pai, Pai rất tốt và giải thích các vấn đề toán học cho mình” Baiboon nói với nụ cười tươi, vì ở trường này họ học nhiều hơn trường cũ của Baiboon, khiến Baiboon cần phải bắt kịp ngay trong lớp. Nhưng Satit đề nghị giải thích mọi thứ cho em ấy. Pai nhìn Baiboon bất động và mỉm cười. 

“Pai giống PKom, to lớn và đáng sợ. Lúc đầu Baiboon cũng sợ PKom, nhưng PKom tốt bụng, mặc dù thích ép Baiboon nhưng PKom vẫn tốt với Baiboon.

“Ai cơ?”  Pai tò mò hỏi

“PKom là Phi của mình, lát nữa anh ấy đến đón mình, mình sẽ giới thiệu anh ấy với Pai” Baiboon nói lại, Pai gật đầu, trước khi đưa Baiboon đi mua đồ ăn trưa.

____________________________

“Nhóc ấy ăn trưa chưa nhỉ?”  Kom tự hỏi mình khi anh ngồi ở nhà và ăn. 

Kom lo lắng cho Baiboon, liệu em ấy có hòa đồng với các bạn cùng lớp hay có dám đi mua đồ ăn trưa hay không.

“Dì” Kom gọi người dì đi qua.

“Sao vậy? Còn muốn cái gì nữa không?”  người cô hỏi.

“Không, thế này là đủ rồi, tôi muốn hỏi dì, Baiboon có điện thoại không?”  Kom hỏi.

“Không” người dì nói.

“Vậy dì không liên lạc được với em ấy?”  anh hỏi lại.

“Chà, Baiboon không có ai để nói chuyện và mẹ của Baiboon có lẽ đã không mua nó cho thằng bé”, người dì lại nói.

“Vậy à? Cảm ơn dì” Kom trả lời trước khi tiếp tục ăn và nghĩ về điện thoại di động.

…..
….

Tan học

Tiếng chuông báo hết tiết học cuối cùng vang lên, học sinh thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về nhà.

“Baiboon sẽ về nhà bằng cách nào?”  một sinh viên trong phòng hỏi.

“P sẽ đến đón tôi” Baiboon cười đáp, các bạn cùng lớp của Baiboon khá tốt bụng và thân thiện, nhưng cũng có một số bạn không nói nhiều với Baiboon. Baiboon cũng đang cố gắng nói chuyện với nhiều người hơn.

“P có ​​đến không, anh trai của Baiboon ấy”  cô gái hỏi lại. Baiboon gật đầu với một nụ cười khi em thu dọn đồ đạc của mình.

“Khi nào thì P đến đón Baiboon?”  Pai hỏi.

“PKom nói rằng khi lớp học kết thúc, mình sẽ đợi anh ấy dưới gốc cây Malabar* phía trước tòa nhà” Baiboon nói với một nụ cười.


(*Cây hạnh Malabar, cây ngân hạnh của vùng nhiệt đới, cây ngân hạnh, cây kamani sai hay còn gọi là egombegombe (Terminalia catappa) là một loài cây nhiệt đới lớn, thuộc họ Combretaceae. Nguồn gốc của cây đang tranh chấp, nó có thể đến từ Ấn Độ, bán đảo Mã Lai hoặc New Guinea.

Cây bàng đó, thích giải thích cho tốn thời gian vậy đó)

—————————————

“Ừm, vậy thì mình sẽ đi đợi với bạn, vì chúng ta là bạn,” Pai nói trước khi lấy túi Baiboon và giơ lên.

“Pai, đó là túi của mình” Baiboon phản đối.

“Đi thôi” Pai đáp trước khi ra khỏi phòng, Baiboon cũng phải nhanh chóng đi theo, Pai dẫn Baiboon ra ngồi đợi dưới gốc cây.

“Satit, PSon đã gọi cho chúng ta ở phòng tập thể dục” là tiếng kêu của một người bạn.

“Đợi đã, tao ngồi với Baiboon một chút, nói với PSon luôn!”  Pai hét lại anh ta.

“Pai, bạn có thể đi, mình có thể đợi một mình” Baiboon nói một cách ân cần.

“Bạn có chắc là không sợ bị bắt nạt không?”  Pai hỏi Baiboon.

“Mình không sao, PKom sẽ đến đây sớm, Pai có thể đi, các đàn anh đã bảo cậu đi” Baiboon nói với vẻ lo lắng vì em không muốn trở thành nguyên nhân khiến Phái bị mắng.

“Được rồi, Baiboon có số điện thoại không?”  Pai hỏi lại, Baiboon lắc đầu và Pau nhướng mày bối rối trước khi lấy một tờ giấy, ghi số điện thoại của cậu ấy và đưa cho Baiboon.

“Đây là số điện thoại của mình, nếu bạn không hiểu bài tập có thể gọi điện hỏi” Pai lại nói, Baiboon mỉm cười đồng ý.

“Cảm ơn” Baiboon nói trước khi Phai đứng dậy và chạy đến phòng tập thể dục. 

(Là tập thể dục thiệt hả? Thì nãy tui cũng nghĩ vậy á)

Baiboon đặt lại tờ giấy số điện thoại vào túi xách của mình. Sau đó em ngồi xuống và tiếp tục đợi một lúc. Một chiếc xe hơi sang trọng của gia đình tiến vào đậu. Ngay khi bóng dáng cao lớn bước xuống xe, Baiboon cười thật tươi rồi vội vàng tiến lại gần Kom.

“Xin chào, PKom” Baiboon giơ tay lên để tỏ lòng kính trọng với Kom.

“Nhóc đã đợi bao lâu rồi?”  Kom hỏi xoa đầu chàng trai trẻ. Nhiều học sinh thỉnh thoảng quay lại nhìn Kom và Baiboon. Có lẽ đó là vì sự khác biệt quá lớn giữa hai người. Baiboon là một cậu bé có khuôn mặt vui vẻ, nhỏ nhắn và dễ thương. Trong khi Kom có ​​dáng người cao, sắc sảo, có bộ râu xồm xoàm và có vẻ đáng sợ trong mắt nhiều người.

“Không lâu ạ” Baiboon đáp lại với một nụ cười trước khi họ lên xe.



“À đúng rồi, tôi mua cho nhóc” Kom đưa cho Baiboon một ly sinh tố dâu. Người thanh niên giơ tay cảm ơn và uống một hơi.

(Top 5 cách để bắt cóc được NBai:
Top 1: Bạn phải là PKom (mà nếu bạn là PKom thì thằng bé sẽ tự động đi theo, khỏi bắt cóc)
Top 2: Bạn phải là chủ vườn dâu)

“Ồ, ngon quá PKom, PKom là tốt nhất” cậu thanh niên nở nụ cười nhẹ nói trước khi xe rời trường.

“Ngày đầu tiên đi học thế nào?”  Kom hỏi về tình hình hôm nay.

“Em có rất nhiều bài tập về nhà” Baiboon nói với nụ cười trên môi.

“Nhóc đã kết bạn chưa?”  anh hỏi lại.

“Rồi ạ, mọi người cũng tới nói chuyện với Baiboon, nhưng Baiboon vẫn không dám nói nhiều, tuy vậy em vẫn còn rất hào hứng” Baiboon nói trong khi vẫn đang uống sinh tố dâu tây của mình.

“Nhưng có một người rất tốt với Baiboon, bạn ấy là lớp trưởng, tên là Pai. Pai chăm sóc Baiboon rất tốt, bạn ấy đã đưa Baiboon đi xem trường và dạy những kiến thức trong cuốn sách mà Baiboon không hiểu” Em mỉm cười đáp lại.

“Chà, Baiboon có một người bạn tốt, bây giờ tôi cảm thấy thoải mái. Lần khác nhóc sẽ phải giới thiệu tôi với bạn của nhóc, vì vậy tôi sẽ biết bạn của Baiboon là ai” Kom trả lời.

“Vâng” Baiboon trả lời trước khi Kom lái xe lên nhà. Baiboon giơ tay bày tỏ sự kính trọng với mọi người trong nhà, cậu thanh niên muốn bày tỏ sự kính trọng với Kamol và Kim. Nhưng thuộc hạ nói rằng họ đã ngủ, vì vậy Baiboon không làm phiền họ.

“Nhóc có thể tự mình làm bài tập không?”  Kom hỏi khi đi về phía ngôi nhà để đưa Baiboon.

“Anh định làm gì bây giờ?”  Baiboon hỏi ngược lại.

“Tôi phải đợi ông Kamol và ông Kim, tôi sẽ đưa họ đi làm một số việc, nhóc có muốn thứ gì không? Tôi sẽ mua nó cho nhóc” Kom hỏi, nhưng Baiboon lắc đầu trước khi họ chia tay. Kom đi đợi ông chủ Kamol và Baiboon đi làm bài tập trong phòng của mình.

Baiboon ngạc nhiên với tình trạng của căn phòng. Đột nhiên có một cái giường, một cái tủ quần áo và một cái bàn, mọi thứ đều mới. Cũng có một số thứ khác như chăn, tất cả mọi thứ đã được thay thế. Baiboon nhanh chóng chạy đến chỗ bà nội.

“Bà ơi, bà ơi” Baiboon gọi bà mình bằng một giọng đầy phấn khích, khiến Mai và Da cũng nhìn em.


“Có chuyện gì vậy Baiboon? Con rất háo hức” bà dì hỏi.

“Tại sao … tại sao phòng của Baiboon lại toàn những thứ mới? Vậy … chuyện gì đã xảy ra?”  Người thanh niên khàn giọng hỏi, bà nội của Baiboon khẽ mỉm cười và nghĩ đến người đã mua cho cháu trai.

…..

“Kom, dì nghĩ như vậy là quá nhiều rồi, dì không muốn tạo thêm rắc rối cho Kom” dì nói với Kom, người đang tổ chức mọi người mang đồ mới đến phòng Baiboon.

“Không có chuyện gì, tôi muốn Baiboon có thể sống trong môi trường tốt. Tôi nhìn thấy nhà trước đây của em ấy liền cảm thấy không tốt, tôi nghĩ Baiboon nên có phòng riêng. Toi biết dì rất tôn trọng, cho nên tôi làm điều này cho Nong của tôi,” Kom nói, khiến Dì Nee bật cười thích thú.




“Ai mua hả bà?”  Baiboon hỏi lại.

“Kom đã mua nó cho con, đừng quên cảm ơn anh ấy” bà nội của Baiboon nói, khiến cô gái kia hơi sững người, ngay trước khi nhìn Baiboon đầy ghen tị. Baiboon cười thật tươi trước khi lao đi tìm Kom ngay.



Một cú va chạm vào lưng khiến Kom quay lại nhìn và anh nhận ra có một vòng tay nhỏ đang ôm mình từ phía sau. Anh cười thật tươi và đôi mắt chàng trai nhanh chóng ứa lệ nhưng không chảy ra.

“Ồ, Baiboon, nhóc làm gì ở đây vậy? Nhóc không có bài tập về nhà à? Sao không đi làm?”  Kom hỏi, khiến Lop, người đang nói chuyện với Kom, khẽ mỉm cười. Baiboon đang dụi mặt qua lại vào lưng Kom để ngăn dòng nước mắt.

“Baiboon rất hạnh phúc, PKom, em yêu anh rất nhiều” người thanh niên nói với giọng như bị bóp nghẹt. Tim Kom đập mạnh khi nghe những lời đó của chàng trai, Kom kéo chàng trai lại để em đứng trước mặt mình.  Kom cảm thấy tim mình đập nhanh hơn trước.

“Chuyện gì đã xảy ra thế?”  Kom hỏi lại, cậu thanh niên đang lau khóe mắt vì không muốn khóc nữa trước mặt Kom, dù đó là những giọt nước mắt vui mừng và hạnh phúc.

“Bà ngoại nói rằng PKom đã mua tất cả những thứ đó cho Baiboon” người thanh niên nói ngay lập tức. Kom gật đầu

“Cảm ơn PKom”

“Nhóc có thích chúng không?”  Kom hỏi.

“Em thích chúng, những tấm khăn trải giường màu xanh rất đẹp” Baiboon nói với một nụ cười. Kom nhẹ nhàng xoa đầu cậu bé.

“Tôi rất vui vì nhóc thích chúng, bây giờ nhóc có thể làm việc nhà của mình thoải mái hơn” Kom nói, Baiboon gật đầu trước khi nhanh chóng về làng. Khi Baiboon rời đi, Kom bước tới nhìn Lop.

“Cậu cười cái quái gì vậy, Lop?”  Kom hỏi bằng một giọng u ám, khuôn mặt anh trở nên vô cảm, rất khác so với khi anh nói với Baiboon.

“Baiboon nói với PKom rằng em ấy yêu anh ” Lop nói đùa.

“Chúng tôi chỉ là hai anh em yêu nhau (như MewGulf vậy á, há há), cậu nghĩ mình đi đâu với ngần ấy” – Kom hỏi, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác lạ, vì anh biết từ “yêu” mà Baiboon đã nói nhất thời, trước đây chỉ có nghĩa là tình anh em.

“Em nhớ các anh trai của mình, có lẽ chúng ta sẽ không nghĩ đến việc đi đâu khác” Lop nói đùa trước khi Kom vỗ nhẹ vào đầu anh với một nụ cười kín đáo. Vì vậy, Kom đã đi tìm Khun Kamol và Khun Kim để đưa họ đến trung tâm thương mại mua đồ.  Kamol rủ Ruth đi mua sắm với Kim.

“Khun Kim, tôi muốn đi mua một số thứ, tôi sẽ quay lại ngay” Kom quay sang Kim, Kim gật đầu. Kom để Ruth một mình với Kim. Anh nhanh chóng bước vào một cửa hàng điện thoại.

“Bạn quan tâm đến mô hình nào?”  Các nhân viên chào đón anh mặc dù y cảm thấy hơi căng thẳng và cảnh giác, Kom nhìn vào một chiếc điện thoại kiểu mẫu.

“Tôi sẽ lấy mẫu này màu trắng”, Kom nói, chỉ vào chiếc điện thoại anh muốn mua, sau đó đi thanh toán. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, anh ta quay lại với Kim và Ruth.



“Thưa sếp, tối nay sếp có một cuộc hẹn với ngài Thosapol” Kom lại đến để nhắc nhở Kamol, sau khi đi mua sắm và ăn uống trở về. Kamal đồng ý.

“Nghỉ ngơi một lát rồi chúng ta đi, đến giờ đi thì chuẩn bị mọi thứ rồi gọi điện cho tôi” Kamol đáp, Kom liền xách túi đi thẳng đến nhà dì.
Kom gõ cửa nhà dì, bà ra mở.

“Và Baiboon, dì?”  Kom hỏi về chàng trai trẻ.

“Thằng bé đang tắm, có chuyện gì vậy?”  người cô hỏi.

“Khi Baiboon tắm xong để nó đến nhà tôi gặp tôi, tôi mua cho nó một số thứ, nhưng tôi muốn dạy nó cách sử dụng chúng”, Kom nói một lần nữa, dì Nee mỉm cười.

“Tôi sẽ nói với Baiboon khi thằng bé ra ngoài” người dì trả lời, vì vậy Kom nhanh chóng quay trở lại nhà của mình.

__________________________


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.